Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 1417 - Giới Thiệu Bạn Già



Chương 1417 - Giới Thiệu Bạn Già



Chương 1417: Giới Thiệu Bạn GiàMấy ngày trước Lưu Nguyệt Quế đột nhiên muốn giới thiệu bạn già cho Hoa Cường, ông đã gặp mặt trực tiếp để dứt khoát từ chối, cũng tránh cho sau này dây dưa dài dòng.Lúc đó Diêu Lâm rảnh rỗi nên Hoa Cường đã rủ ông đi cùng, ai ngờ đâu người phụ nữ tên Hướng Hồng Anh kia lại đánh chủ ý lên người Diêu Lâm, nhìn trúng thân phận kiều bào của ông ấy, có thể đưa bà ta và các con ra nước ngoài đổi đời.Loại người này cũng rất biết nói chuyện, tự nhiên có thể trở thành bạn tốt của Lưu Nguyệt Quế. Trở về bị ba mẹ con Hồng Anh cầu xin, Lưu Nguyệt Quế phải đồng ý sẽ hỏi thử.Lúc Lưu Nguyệt Quế đến nói chuyện đó, người trong phòng lập tức cười to, còn khuyên nhủ ông vài câu.Diêu Lâm cười lắc đầu, uống trà, một lúc sau mới kiên quyết cự tuyệt: "Tôi đã già, không thể tái hôn nữa, luật hôn nhân của nước M có lẽ mọi người không hiểu, tôi kết hôn, sẽ phải chia cho đối phương tài sản, một nửa. Mọi người thấy có phù hợp không?"Lưu Nguyệt Quế lập tức bị kẹt vỏ.Diêu Lâm lớn tuổi như vậy, cũng không sống được mấy năm nữa. Kết hôn vài năm, Hồng Anh lại chiếm một nửa tài sản của Diêu gia? Vậy sao được!Trước đó bà không nghĩ tới vấn đề này, bà cũng chưa từng gặp qua.Bởi vì người bên cạnh bà, ngoại trừ nhà bà, nhà giàu rất ít.Có tiền để cưới vợ hai rồi liên quan đến việc chia tài sản sau khi chết cũng ít.Thật sự muốn chia, người ta cũng không cho đấy!Cha mẹ kế bà đã thấy không ít, nhưng dưỡng lão cho cha mẹ kế bà chưa từng thấy qua mấy người.Đối tượng kết hôn lần hai đã chết, mình không bị đứa nhỏ của đối phương đuổi ra khỏi nhà đã tốt lắm rồi."Đây là kết hôn lần hai, sao có thể chia một nửa gia sản? Nhiều như vậy sao? Luật pháp ở đó thật không hợp lý.” Lưu Nguyệt Quế nói."Cái này tôi không biết, dù sao bang chúng tôi đã quy định như vậy, cho nên bà cũng không cần khuyên nữa.” Diêu Lâm nói.Lưu Nguyệt Quế thật sự không dám nói thêm một chữ, nói nữa giống như đang khuyến khích người khác tranh dành gia sản của Diệp Thư vậy.Đây không phải là kẻ ác sao?Diệp Thư cũng đau lòng một nửa tài sản, nhưng có thể viết một thỏa thuận trước hôn nhân mà, chờ ông nội không còn, chia cho bà ấy một ít bồi thường là được.Cô ấy muốn mở miệng, lại bị Diêu Lâm trừng mắt một cái.Hoa Chiêu cũng kéo kéo cô ấy, Diệp Thư rốt cuộc câm miệng không đề cập tới nữa."Dưa hấu hái xanh không ngọt. Quên mất lúc trước mình bị bức hôn thế nào rồi sao?” Hoa Chiêu nói.Diệp Thư.....Hoa Chiêu nói với Lưu Nguyệt Quế: "Cháu cũng đã nói, bạn già gì đó, để ông nội cháu tự mình đi dạo trong công viên tìm đi, không cần người giới thiệu nữa, hết thảy đều xem duyên phận.”Lưu Nguyệt Quế há miệng, cuối cùng cảm thấy mình chắc chắn không nói lại Hoa Chiêu, nên cũng không nói nữa.Cũng may bà đã dự liệu được nên cũng không thất vọng, buổi chiều sẽ nói với Hồng Anh.Nói trực tiếp cũng rất ngại ngùng, nên bà gọi điện thoại cho nhà Hồng Anh thông báo một tiếng.Ba mẹ con Hướng Hồng Anh nhận được thông báo, thất vọng vô cùng. Vừa rồi, bọn họ đã nghĩ đến sau khi ra nước ngoài sẽ sống cuộc sống như thế nào rồi đấy."Không được! Con cá lớn này, tuyệt đối không thể bỏ cuộc!" Con gái lớn của Hồng Anh nói."Đây là một cơ hội để thay đổi số phận của chúng ta, không thể bỏ cuộc." Con gái thứ hai của Hồng Anh nói."Nhưng người ta không cần, mẹ có thể làm gì đây?” Hướng Hồng Anh thở dài."Lại nghĩ biện pháp, mới gặp mặt thoáng qua một lần, còn chưa hiểu nhau, khẳng định không có tình cảm, gặp thêm vài lần, hiểu rõ hơn, ông ấy sẽ nhìn thấy mặt tốt của mẹ!” Con gái lớn khuyên.Hướng Hồng Anh gật gật đầu: "Vậy để mẹ nghĩ biện pháp."Một mình bà ta nuôi hai cô con gái lớn lên, còn có thể làm rất tốt công việc, trong nhà được phân nhà lầu, có điện thoại, không phải là loại người không có bản lĩnh, dễ dàng bỏ cuộc.Ba mẹ con thương lượng.…..Hoa Chiêu cũng đang thương lượng với Diệp Thư và Diêu Lâm về chi nhánh trong nước của Diêu Ký, nên kinh doanh như thế nào."Cháu điều Tạ Liên Na tới làm giám đốc?” Diêu Lâm kỳ quái hỏi Hoa Chiêu."Sao vậy ạ?” Diệp Thư khẩn trương hỏi: "Không được sao?"Trong nháy mắt cô ấy rất sợ, sợ người Diêu gia đứng về phía Tạ Liên Na."Ông cảm thấy không thể.” Diêu Lâm nói: "Cô ta còn quá trẻ, không có kinh nghiệm làm người đứng đầu, lại không biết gì về thị trường trong nước, làm giám đốc châu Á nào? Để cô ta bán hàng, ông cảm thấy tốt hơn.”"Hơn nữa môi trường kinh doanh trong nước, cô ta là một cô gái trẻ, thật sự không thích hợp."Diêu Lâm há miệng nói ra mấy khuyết điểm của Tạ Liên Na.Nghe vậy Diệp Thư mặt mày hớn hở.Diêu Lâm kỳ quái nhìn về phía cô ấy.



Bạn cần đăng nhập để bình luận