Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 616 - Keo Kiệt.



Chương 616 - Keo Kiệt.



Chương 616: Keo Kiệt.Ánh mắt Diệp Thâm lạnh như băng làm cho Tô Nguyệt không dám lên tiếng nữa, chân tay luống cuống.Hoa Chiêu cũng không có lòng tốt mà cho cô ta một bậc thang để bước xuống, cô làm như không nghe thấy hỏi Diệp Thâm: "10 ngày này anh có sắp xếp gì không?""Về thăm nhà một chút?" Diệp Thâm hỏi."Tốt tốt!" Hoa Chiêu liên tục gật đầu, trong nhà có ông nội, có mẹ, có mẹ chồng, còn có Diệp Danh Diệp Thư, một đại gia đình, mọi người khẳng định rất hi vọng bọn họ về nhà.Đương nhiên bây giờ người ta cũng không thèm để ý đến hai người bọn họ rồi, mà là hai bảo bảo."Hiện tại liền đi?" Diệp Thâm hỏi.Hoa Chiêu nhìn nhìn Tô Hạo, thằng bé còn chưa ăn xong."Chờ một lát, em dọn dẹp đồ đạc một chút." Cho dù không cho Tô Nguyệt mặt mũi, cũng phải để Tô Hạo ăn xong.Tô Nguyệt cũng có ánh mắt, hai đến ba lần đem canh trứng gà còn lại đều đút vào trong miệng Tô Hạo, sau đó ôm thằng bé đi nha.Diệp Thâm lập tức hỏi: "Sao cô ta vẫn còn đến?""Yên tâm, về sau sẽ không tới nữa." Hoa Chiêu nói ra.Diệp Thâm nhíu lông mày, nhưng cái gì cũng chưa nói."Anh đi dọn chút quần áo cho bảo bảo, em đi nói với chị dâu Vương một tiếng." Hoa Chiêu nói.Sớm biết như vậy ngày hôm qua cũng không mua gà vịt trở về rồi, hiện tại còn phải phiền toái nhờ người khác hỗ trợ cho ăn.Chị dâu Vương lại không nghĩ đây là chuyện phiền phức, chỉ hơn 20 con gia cầm, 2 con heo nhỏ mà thôi. Hơn nữa lương thực người ta cũng đã chuẩn bị xong, lại không cần nhà cô ra cái gì, chỉ ra thêm chút sức."Phiền toái chị dâu rồi, đến lúc đó sẽ mời chị dâu ăn gà." Hoa Chiêu nói ra."Vậy thì tốt, tôi sẽ đợi gà của cô rồi." Chị dâu Vương cười nói.Hoa Chiêu thật may mắn khi ở cạnh một người hàng xóm như vậy, nếu là ở cạnh nhà Điền Thuý thì bây giờ đã không thuận lợi như vậy.Dù sao hiện tại cô cũng chưa quen thuộc với nhiều người, tìm hàng xóm hỗ trợ, nhảy qua người gần đây nhất, đi tìm người khác, có chút làm người ta bẽ mặt.Diệp Thâm đã ở nhà trông bọn nhỏ vài ngày, biết rõ bọn nhỏ đi ra ngoài phải chuẩn bị cái gì, quần áo, tã, bình sữa, chăn,mền, giấy vệ sinh, món đồ chơi hai bảo bảo thích gì đấy.Đầy 2 túi lớn.Anh đột nhiên cảm thấy vợ quyết định muốn lấy xe này quá đúng, bằng không thì mỗi lần cô ấy mang theo bọn nhỏ ra ngoài là một lần khó khăn.Hai người thu thập xong khóa cửa lại, lái xe đi nha. Lần này người lái xe vẫn là Hoa Chiêu, nghe nói cô đã học xong, Diệp Thâm muốn nhìn trình độ của cô.Tô Nguyệt nhìn phương hướng xe ô tô biến mất, trong lòng rất khó chịu, còn bảo hôm nay không vào thành phố…Trước kia khả năng không vào, bây giờ không phải là đã vào sao? Lại không mang theo cô ta, chính là không muốn cho cô ta đi nhờ xe.Keo kiệt.Tô Nguyệt thấy Lý Mỹ Quyên trong công viên, lập tức đi tới."Chị dâu Lý đang phơi nắng sao?""Ân, cô đây là, lại từ Diệp gia đi ra?" Lý Mỹ Quyên nhìn cô ta cười đến là lạ đấy.Cô ta tới đại viện này so với Tô Nguyệt còn sớm hơn, cũng đã nhìn từ đầu tới đuôi, biết rõ Tô Nguyệt thích làm chuyện gì."Đúng vậy a, em đang muốn hỏi chị dâu Diệp một chút xem hôm nay có đi nội thành không..., vừa vặn mang theo em, em muốn đi bưu cục." Cô ta quay đầu lại nhìn theo hướng cửa lớn, kinh ngạc nói: "Chị ta nói hôm nay không vào thành phố, em vừa đi ra, kết quả…Hiện tại đây là đang đi đâu vậy?"Biểu hiện nhỏ đó thật đáng ngờ.Lý Mỹ Quyên cũng không phải là người thông minh gì đấy, lập tức tiếp lời của cô ta nói: "Cô quan tâm người ta đi đâu làm gì, quan trọng là không muốn đưa cô đi."Nhưng Hoa Chiêu này cũng thật keo kiệt, cô còn nghĩ đến ngày nào đó ngồi xe cô ta về nhà mẹ đẻ đấy, khẳng định sẽ thoải mái hơn xe tuyến, cũng đỡ cho cô phải đổi xe, còn có thể đưa cô về đến cửa nhà.Cô ta là người thủ đô, nhà mẹ đẻ cũng ở trong thành.Lý Mỹ Quyên miệng còn rộng hơn Tô Nguyệt, nửa ngày sau người trong đại viện đã biết Hoa Chiêu rất keo kiệt rồi, không cho người khác đi nhờ xe.Hoa Chiêu nếu biết còn phải cám ơn hai người ~Cô thật đúng là không muốn để cho người khác đi nhờ xe, không có việc gì thì cái gì cũng dễ nói, có việc, thì chính là trách nhiệm của cô.Phi phi phi! Cô là lão tài xế mười năm kinh nghiệm, đương nhiên sẽ không có việc gì!Trên đường đi, Hoa Chiêu lái xe rất ổn, Diệp Thâm vừa ngạc nhiên lại thoả mãn: “Không ngờ cơ thể em lại phối hợp tốt như vậy. "“Chỉ là phối hợp tốt sao?” Hoa Chiêu đột nhiên khởi động xe, nhân tiện cho anh một ánh mắt quyến rũ mà buổi sáng đã luyện tập.Ánh mắt Diệp Thâm lập tức trầm xuống rồi.Hoa Chiêu cười ha ha, trêu chọc lão công cảm giác rất tốt! ~Bộ dạng anh bị trêu chọc càng đáng yêu.. . . . .Hai người trực tiếp đến Diệp gia, phát hiện trong nhà rất náo nhiệt, Chu Lệ Hoa lại đến đây làm khách rồi.Thư giới thiệu của Diệp Lị còn chưa xin được, bà ta vẫn chưa từ bỏ ý định, liên tục bám lên.Nhưng đây không phải mục đích chính của ngày hôm nay, hôm nay bà ta còn dẫn theo một vị khách đến thăm.Chu Nhụy, cháu gái của bà ta, 22 tuổi, sinh viên vừa mới tốt nghiệp đại học, ở thủ đô làm giáo viên tiểu học.



Bạn cần đăng nhập để bình luận