Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1001: Trở Về Các Nàng Sẽ Xem Ta Là Trò Cười

Chương 1001: Trở Về Các Nàng Sẽ Xem Ta Là Trò Cười
Bích Trúc mang theo Xảo Di đi tới một chỗ trong thành. Nơi này cũng có viện của nàng.
"Công chúa, sao lại muốn nghỉ ngơi rồi?" Xảo Di tò mò hỏi.
Lúc này, bọn họ mới vừa rời khỏi hoàng thành, cách gần như thế, nếu như muốn nghỉ ngơi thì tại sao lại không về hoàng thành chứ?
"Đúng lúc có chút muốn nghỉ ngơi." Bích Trúc vừa cười vừa nói.
"Vậy về hoàng thành không phải tốt hơn sao?" Xảo Di vẫn hỏi ra nghi ngờ trong lòng.
Bích Trúc bĩu môi: "Đã đi ra ngoài rồi, nếu lại trở về thì đám hoàng muội kia sẽ lại nói sau lưng ta."
Ngài không quay về thì các nàng cũng nói sau lưng ngài, Xảo Di nghĩ thầm.
Từ rất nhiều năm trước đã là như vậy rồi, Bích Trúc công chúa vừa trở về liền sẽ trở thành chủ đề.
Có nhiều người chế nhạo, lời nói lạnh nhạt.
Sắp bốn trăm tuổi, tuổi thọ đã sắp hết rồi, thế mà vừa không chịu tu luyện cũng không thể gả đi, trở thành công chúa bình thường và già nhất của hoàng thành.
Do dự một chút, Xảo Di hỏi: “Sau khi công chúa đến chỗ tiểu công chúa liền không nhắc lại chuyện quả trứng kia nữa, là trứng có vấn đề sao?"
Nghe vậy, Bích Trúc suy tư một lúc rồi nói: "Thật ra cũng không có vấn đề gì, chỉ là cảm giác trứng có chút không tầm thường, cần tìm hiểu rõ ràng lai lịch của nó."
Bích Trúc cũng không lo lắng mấy chuyện này.
Hoàng tộc có đại địa Nam Bộ phù hộ, dù có nghiêm trọng thì có thể nghiêm trọng đến mức nào?
Nam Bộ có hai người có thể hủy diệt toàn bộ Nam Bộ bất cứ lúc nào.
Trong đêm.
Bích Trúc nằm ở trên giường, đắp chăn cho mình, nhắm mắt lại.
Sau đó tiến vào bên trong Mật Ngữ Thạch Bản.
Tụ hội lại bắt đầu.
Nên nói cho bọn hắn biết một số việc mới được.
Mặt khác, nàng cũng rất tò mò về chuyện của hải ngoại.
Gần đây nàng nhận được một số tin tức kỳ quái, Nam Bộ dường như có một số chỗ bộc phát ra tiên ý. Nàng luôn cảm thấy chuyện này có liên quan tới Thiên Linh tộc hải ngoại.
Tiến vào khu vực công cộng, Bích Trúc liền thấy được những người khác.
Một người, hai người…
Đếm một hồi, vẫn là mấy người bọn họ.
Nhìn dáng vẻ bình thản của bọn hắn, chắc không có xảy ra chuyện gì lớn.
Phải hỏi một chút mới được.
Sau khi thi lễ với Đan Nguyên tiền bối, lại đến khâu hỏi thăm chuyện tu luyện.
Lần này Trương tiên tử có vấn đề trong tu luyện.
Bích Trúc cảm thấy có chút kỳ quái, Tỉnh hình như ngoại trừ lần đầu tới có hỏi thăm một vấn đề, sau đó liền không mở miệng hỏi thăm nữa.
Nhưng mà chuyện này không quan trọng, nàng chỉ hi vọng lát nữa có thể nghe thấy đối phương nói mình đã nắm Thiên Cực Mộng Cảnh Châu trong tay.
"Xem ra tất cả mọi người không có vấn đề gì." Đan Nguyên nhìn mấy người phía dưới, cười nói:
"Các ngươi biết tứ phương dị thú không?"
Tứ phương dị thú?
Giang Hạo lặp lại một lần trong lòng, hắn chưa từng nghe thấy, cũng chưa từng tiếp xúc.
Hôm nay biết được có tụ hội, khiến cho hắn có chút mừng rỡ. Bởi vì hắn có thể biết được tình huống cụ thể, cũng có thể hiểu rõ thái độ của Đọa Tiên tộc đối với hắn.
Đọa Tiên tộc khác với những tộc khác, bọn hắn dường như cực kì am hiểu nhìn trộm. Lúc trước, hắn từng bị nhìn trộm, chỉ là đúng lúc đưa Thiên Cực Ách Vận Châu ra nên mới khiến cho đối phương gieo gió gặt bão.
Nếu như lại đến thì có chút phiền phức.
Thiên Cực Ách Vận Châu đương nhiên là không được, Thiên Cực Tĩnh Mặc Châu thì không đến mức hủy diệt đối phương trong nháy mắt.
Tránh né thì lại càng khó khăn.
Cho nên, hắn cần biết rõ tình huống để nghĩ biện pháp ứng đối.
Đương nhiên, hắn vẫn không xác định được chuyện liệu mình giả trang thành Tiếu Tam Sinh thì có trực tiếp bị nhìn trộm ra hay không.
Theo tình huống trước mắt thì vẫn đang an toàn.
"Là hoang thú viễn cổ?" Tinh lên tiếng trước.
"Đúng vậy." Đan Nguyên cười nói: "Bọn chúng chắc là sắp xuất hiện, nếu có tin tức gì thì có thể đưa ra yêu cầu."
"Dị thú có dáng vẻ gì?" Quỷ tiên tử mở miệng hỏi thăm.
"Hiện nay chắc là còn đang ở trong trứng." Đan Nguyên suy tư một lúc rồi nói:
"Trước mắt có thể xác định được rằng, mỗi một dị thú đợi nở, đều sẽ có một ít phù văn đặc thù, sẽ hấp thu linh khí thiên địa, phát ra ánh sáng nhạt. Chờ chuẩn bị đầy đủ thì sẽ giáng xuống thế gian."
"Dị thú sẽ mang đến ảnh hưởng gì?" Liễu rất là tò mò.
Đan Nguyên lắc đầu: "Không cách nào xác định được, nhưng mà hoang thú thường mang đến tai hại."
Giang Hạo thầm thở dài, cảm giác chỗ nào cũng là nguy hiểm.
Mảnh đại địa này đúng là có rất nhiều thứ nguy hiểm.
Nhất là đại thế chi tranh, còn đáng sợ hơn.
Khó trách năm đó Nhân Hoàng không cách nào trở lại đỉnh phong, bởi vì hắn cần một mình vượt mọi chông gai, trấn áp vạn cổ.
Từ trong các ghi chép hoặc là truyền lời, có thể xác định được Nhân Hoàng vẫn luôn bị thương, căn bản không có thời gian khôi phục.
Sau khi thấy không có tin tức về tứ đại dị thú, Đan Nguyên liền nhìn về phía Tỉnh: "Tin tức của Tỉnh tiểu hữu đã có."
Giang Hạo lập tức kiểm tra và nhận.
Chính là tin tức liên quan tới Cổ Kiếm Nhai ở Bắc Bộ.
Giang Hạo gật đầu, giao dịch giữa bọn hắn liền kết thúc.
"Tinh tiểu hữu đã nhận được sự trợ giúp của người kia chưa?" Đan Nguyên lại nhìn về phía Tinh.
Người kia gật đầu. Giao dịch giữa bọn hắn cũng kết thúc.
Sau đó, chính là khâu giao dịch của mọi người.
Tinh lên tiếng trước, hắn nói với Tỉnh: "Tỉnh đạo hữu cần gì, có thể tùy ý mở miệng."
Giang Hạo nghe thế liền biết, lần này hơn phân nửa là thành công.
Hắn cũng không vội vã muốn thù lao, chỉ nói là để lần sau.
Hiện tại, Tinh đang thiếu hắn một thù lao lớn, Quỷ tiên tử thiếu hắn một thù lao không lớn không nhỏ.
"Liễu đạo hữu cũng có thể nói ra yêu cầu của mình." Tinh nói.
Lần này Thâm Hải tộc đã bỏ ra cái giá không nhỏ.
Phá vỡ phòng ngự Thiên Linh tộc, ảnh hưởng đến tế đàn Đọa Tiên tộc.
"Muốn một số công pháp tu luyện thích hợp tại Thâm Hải." Liễu dường như đã sớm nghĩ kỹ mình muốn cái gì.
Tinh gật đầu đồng ý.
"Chuyện hải ngoại đã kết thúc?" Quỷ tiên tử rất là tò mò: "Tiên chủng của Đọa Tiên tộc nở rộ thất bại?"
Tinh khẽ gật đầu, giọng nói có chút bất đắc dĩ: "Thật ra vẫn không thể vượt qua, Tiên chủng nở rộ một nửa, may mà đã chế trụ được. Nhưng hiệu quả kém một nửa so với trước đó. Nếu như trước đó có thể áp chế hai ba trăm năm, hiện nay chỉ còn hơn một trăm năm."
Nghe vậy, Giang Hạo thở phào một cái, mặc dù không hoàn toàn ngăn cản được, nhưng tóm lại là đã ngăn trở, như này thì tốt.
Hơn một trăm năm không ít.
Đến lúc đó, Tiên chủng nở rộ, Đọa Tiên tộc muốn khôi phục đỉnh phong chắc là cũng cần một chút thời gian.
Nói là trăm năm cũng không quá.
Cho nên, mình còn có hai ba trăm năm nữa, chắc là có thể tự vệ.
Đại thế chi tranh, kẻ địch của Đọa Tiên tộc rất nhiều, cũng có thể tranh đoạt cuộc sống an ổn cho mình.
Chỉ là không biết có đủ thời gian cho Thiên Đạo Trúc Cơ hay không.
Người này đã có hình thức ban đầu của đại khí vận, nhưng cũng cần thời gian.
"Một hai trăm năm?" Quỷ tiên tử rất là tò mò: "Đủ cho Thiên Đạo Trúc Cơ không?"
Hỏi rất hay, Giang Hạo thầm cảm khái.
Quỷ tiên tử đúng là rất biết cách đặt câu hỏi.
Nghe vậy, mấy người nhìn về phía Trương tiên tử.
Hiện nay, người có thể tiếp xúc với Thiên Đạo Trúc Cơ chỉ có Trương ở Thiên Văn Thư Viện.
"Nàng xem Thiên Thư, bị tường mây bảy màu bao phủ, toàn bộ Thư Viện vang lên đại đạo Phạn âm, mang đến cơ duyên cho rất nhiều người. Nguyệt Luân cũng trở nên khác với lúc trước. Còn về bản thân nàng thì dường như chỉ là đứng ở nơi đó, không có thu hoạch gì." Trương tiên tử có chút cảm khái.
Thiên Đạo Trúc Cơ không giống bình thường, nàng bây giờ mới phát hiện ra điều này.
"Thiên Thư kia rốt cuộc có viết cái gì?" Quỷ tiên tử hỏi.
Những người khác thầm tán thưởng một câu rồi bắt đầu lắng nghe.
"Thiên Đạo Trúc Cơ còn chưa đi ra, cho nên vẫn chưa thể biết được nội dung trong Thiên Thư." Trương tiên tử cũng có chút tiếc nuối.
Giang Hạo thở dài, hắn cũng cảm thấy tò mò.
Hắn cũng muốn hỏi xem Man Cốt như thế nào rồi.
Đáng tiếc là không thích hợp để hỏi.
Thân là Tỉnh, hắn không thể hỏi một số vấn đề, sẽ ảnh hưởng đến ấn tượng của hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận