Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 491: Gọi Tẩu Tử

Chương 491: Gọi Tẩu Tử
Chương 491: Gọi Tẩu Tử
Nhìn yêu thú quái dị trước mắt, Giang Hạo có chút kinh ngạc, lần thứ nhất thấy loại yêu thú này, cực kỳ quái dị.
Thật ra hắn vô cùng kiêng kị Hải Vụ Động, đối với đồ vật ở trong đó cũng là như thế.
Sau khi giới thiệu đại khái, người xung quanh liền lui ra.
Còn lại một người một thú, bốn mắt nhìn nhau.
Trong mắt đối phương mang theo một chút kiêng kị và tức giận.
Mà Giang Hạo cũng không có ý định mở miệng hỏi thăm, yên lặng mở thần thông ra.
"Giám định."
【 A Tra: Quái vật đặc thù bên trong Hải Vụ Động, thực lực Trúc Cơ sơ kỳ, thích thôn phệ máu thịt để giúp mình mạnh lên, có thể phân biệt hướng đi ở trong Hải Vụ Động, cũng có thể tìm kiếm những người khác. Dùng lượng lớn máu thịt có lẽ có thể hấp dẫn được càng nhiều hải quái, nó bị lừa một lần rồi nên đã không có ý định tin tưởng lời của ngươi nữa. 】
Giang Hạo trầm mặc rất lâu.
Giám định cũng không không được cái gì, chỉ phát hiện được tác dụng của đối phương.
Đó chính là có thể phân biệt hướng đi, cùng với tìm kiếm người bị lạc.
Không chỉ như thế, thậm chí có khả năng bắt được càng nhiều.
Thế nhưng lại không có tin tức gì về thứ bên trong Hải Vụ Động.
Thân ảnh trước đó cũng là như thế, không có chút nhắc nhở nào.
"Ngươi có phải là cũng muốn dùng hoa ngôn xảo ngữ để gạt ta hay không?" Giọng nói trầm thấp vang lên trong đầu Giang Hạo.
Là giọng của hải quái A Tra.
"Có tên nói rõ có bộ tộc, cũng có thể trao đổi."
Nếu như chỉ là hải quái thì sẽ không có tên.
Bởi vì có lẽ ngay cả khái niệm về tên đều không có.
"Xem ra ta không có thêm được tin tức gì từ chỗ của ngươi." Giang Hạo thở dài nói.
Hắn không có ý định tham dự vào chuyện này.
Hắn thấy Hải Vụ Động vô cùng hung hiểm, một khi tham dự thì có thể phải vào động, không cần thiết phải tự đưa mình vào trong hố lửa.
Không cần phải nhiều lời nữa, Giang Hạo quay người rời đi.
Mặc dù hắc bào sư tỷ có chút tiếc nuối nhưng vẫn đưa hắn đến cửa hang.
"Khiến sư tỷ thất vọng rồi." Giang Hạo mang theo áy náy.
"Sư đệ nói đùa, là chúng ta tìm phiền toái cho sư đệ." Hắc bào sư tỷ khách khí nói.
Chào hỏi hai câu, Giang Hạo quay người rời đi.
Lúc này vừa vặn có một nam một nữ đi ngang qua bên cạnh hán, tiến vào cửa hang.
Nam cũng chẳng có gì, nữ chẳng biết tại sao lại luôn nhắm mắt lại.
Hắn không nghĩ ngợi thêm, trực tiếp rời đi.
Lúc này hai người kia đương nhiên cũng chú ý tới Giang Hạo.
"Hắn sao lại tới đây? Thế mà đã Kim Đan, Nguyện Huyết Đạo mạnh như thế sao?" Nam tu sĩ nhẹ giọng cười nói.
"Nếu như lời đồn là thật, Kim Đan chắc là sống không được bao lâu." Tiên tử nhắm mắt lắc đầu nói."Được rồi, lựa chọn của người khác, không có gì phải để ý cả, có lẽ lần quan sát hắn tiếp theo, hắn đã chết trên Nguyện Huyết Đạo rồi."
"Ừm, quan tâm chuyện Hải Vụ Động vẫn hơn, nơi này dường như khá là phiền toái."
Hai người này chính là người thủ ở bên ngoài viện của Giang Hạo trước đó.
---
Trở lại chỗ ở, Giang Hạo khẽ thở dài.
Hải Vụ Động dường như vô cùng phức tạp, từ sau khi Thánh Đạo bắt đầu sôi nổi, nơi đó liền bắt đầu thay đổi.
Hắn cũng không dám xác định, đối Thánh Đạo mà nói, nơi đó có quan trọng hay không.
Thế nhưng thân ảnh nhìn thấy
"Vẫn nên tăng cao tu vi trước."
Chỉ cần tu vi đủ mạnh, rất nhiều nguy hiểm đều có thể được giải quyết dễ dàng.
Giang Hạo ngồi trong sân, tính toán số linh thạch trước mắt.
Tổng cộng hai vạn bốn ngàn ba trăm sáu sáu khối.
Đã thanh toán một ngàn rưỡi cho Nhiệm Vụ Đường.
Với lại gần đây cũng kiếm được chút ít.
Ngoài ra, còn có rất nhiều pháp bảo đan dược không thể bán ra, chẳng hạn như Phương Thiên Kích cấp bậc Nguyên Thần, linh kiếm cấp bậc Luyện Thần, còn có một cặp mặt nạ, cùng với rất nhiều đan dược Nguyên Thần và Luyện Thần, cộng thêm một viên Nhiên Huyết Đan cấp Nguyên Thần.
Một khi bán ra mấy thứ nào, hắn sẽ lập tức trở nên giàu có.
Đáng tiếc hắn không dám tùy ý buôn bán trong tông môn.
Chỉ có thể thử bán hai viên Thiên Hoàn Đan kia.
Sau khi sắp xếp mấy thứ này, Giang Hạo lấy Kim Đan Lục Phù ra, gần đây hắn đã tìm hiểu đạo phù thứ nhất, Thiên Kiếm Phù.
Cũng chính là bản tiến hóa của Thập Vạn Thần Kiếm Phù.
Ban đầu hắn còn tưởng rằng là Bách Vạn Thần Kiếm Phù.
Nhưng mà ngẫm lại cũng đúng, muốn chế tác Bách Vạn Thần Kiếm cũng không dễ dàng.
Sẽ hao phí thần tâm.
Sau khi học được, Giang Hạo liền bắt đầu không ngừng luyện tập. Dù tu vi của hắn đã đi đến Luyện Thần, nhưng mà muốn tăng xác suất thành công lên thì vẫn cần luyện tập trong thời gian dài.
Thời gian một tháng, vẽ mười tấm chỉ có hai tấm có xác xuất thành công, dần tăng lên sáu, bảy tấm.
Vừa nhanh lại kinh khủng.
Qua một khoảng thời gian nữa, thậm chí sẽ không xuất hiện thất bại.
Luyện tập một tháng, đã dùng hết tài liệu mua sắm tại Minh Nguyệt Tông, cho nên linh thạch lần này không rút bớt chút nào.
Đầu tháng chín.
Bàn Đào Thụ đã bắt đầu kết quả, không bao lâu nữa sẽ lớn.
Giang Hạo giành thời gian giám định một chút, vẫn cần ba năm để niết bàn.
Còn lại bốn lần niết bàn.
Bên phía Hải Vụ Động cũng không tìm đến hắn nữa, cũng không có truyền ra bất cứ tin tức gì.
Những ngày qua vẫn tính là an ổn, chỉ là sau khi hắn tấn thăng Kim Đan, một số Kim Đan nhìn hắn dương như không được thuận mắt. Bọn hắn đều nghĩ, hắn đi lên vì Nguyện Huyết Đạo, vừa không phục vừa có chút xem thường.
Có lẽ có một chút mâu thuẫn thì sẽ xuất hiện xung đột.
Chuyện này không cách nào tránh khỏi, nhìn thấy người có thiên phú kém hơn mình lại cùng cảnh giới với mình, làm sao cũng sẽ không dễ chịu.
Gây chèn ép mới là chuyện bình thường.
Hắn cũng đang đợi xung đột, chỉ khi xung đột qua đi, bọn hắn mới có thể hồi tâm.
Nếu không thì bọn họ sẽ luôn nhìn chằm chằm vào hắn, đây cũng không phải chuyện tốt.
Trưa hôm nay, hắn chưa kịp đợi Kim Đan nhằm vào, đã nhận được tin tức tụ hội.
"Cuối cùng cũng có khả năng xem kết quả của Hải La Thiên Vương rồi."
Mặc dù trong lòng có rất nhiều suy đoán, đáng tiếc suy đoán không cách nào đạt được câu trả lời chân chính.
Chỉ có đi tìm hiểu mới có thể biết được kết quả cuối cùng.
Giống như thường ngày, hắn trở về lúc chạng vạng tối.
Khi trở về phát hiện con thỏ và Tiểu Li đang ở dưới Bàn Đào Thụ, dường như muốn nhìn xem quả nào chín.
Thấy Giang Hạo, Tiểu Li khẩn trương ôm con thỏ lên:
"Sư huynh."
"Còn chưa chín." Giang Hạo đáp lại một câu.
Sau đó, hắn không thèm để ý đến hai người nữa, đi vào bên trong đi.
Con thỏ thở dài một tiếng nói:
"Chủ nhân rõ ràng có duyên với nữ nhân như vậy, tại sao lại không tìm một nữ chủ nhân chứ? Hay là để Thỏ gia ta đi tìm kiếm mấy người?"
"Không phải có sư tỷ rồi sao?" Vẻ mặt của Tiểu Li vô cùng nghi hoặc:
"Ta cảm thấy khí tức của bọn hắn ở chung một chỗ nha."
"Một người không đủ, lỡ như nàng không nể mặt chúng ta thì sao?" Con thỏ nói.
"Nhưng mặt mũi của thỏ gia không phải là rất lớn sao?" Tiểu Li hỏi.
"Mặt mũi của Thỏ gia ta đúng là lớn, thế nhưng mặt mũi của ngươi quá nhỏ." Con thỏ nghiêm túc nói:
"Khẳng định phải tìm một nữ chủ nhân phù hợp với chúng ta."
"Vậy ta lần sau có phải nên gọi là tẩu tử, mà không thể gọi là sư tỷ hay không?" Tiểu Li chăm chú hỏi.
"Có đạo lý, đến lúc đó Thỏ gia ta cũng muốn kêu một tiếng nữ chủ nhân trước." Con thỏ gật đầu nói.
"Vậy còn tìm kiếm tẩu tử mới không?"
"Đương nhiên là có rồi."
Giang Hạo đứng trên ban công nghe bọn hắn thảo luận, có loại xúc động muốn phóng sinh bọn hắn trong đêm.
Con thỏ vốn đang trên đường nguy hiểm, cũng không có cơ hội mở miệng.
Thế nhưng Tiểu Li thì khác, Tiểu Li thật sự có khả năng nói chuyện với Hồng Vũ Diệp.
Không chỉ như thế, nàng là một đứa nhỏ thành thật, bây giờ nói muốn gọi, đến lúc đó thật sự sẽ gọi.
Mặc dù không biết Hồng Vũ Diệp có ra tay với Tiểu Li hay không, thế nhưng chắc chắn sẽ liên lụy đến hắn.
Cần phải nói rõ với Tiểu Li như thế nào đây? Cuối cùng Giang Hạo quyết định hôm nào đó sẽ dạy bảo ấu long một chút.
Cơm có khả năng ăn bậy, lời tuyệt đối không thể nói lung tung.
Một câu này có khả năng đưa tiễn tính mạng huynh muội bọn họ.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận