Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 702: Tỉnh Tiểu Hữu Lại Đi?

Chương 702: Tỉnh Tiểu Hữu Lại Đi?
Doãn Tự Trần nhìn chằm chằm Giang Hạo.
Lúc này thần thông đã kết thúc vận chuyển.
Phản hồi cũng hiện ra.
[ Doãn Tự Trần: Kẻ phản tộc của Thiên Linh tộc, kẻ phản tông của Sơn Hải kiếm tông, tu vi bị Vô Pháp Vô Thiên Tháp tan rã hấp thu, còn sót lại lực lượng Nguyên Thần hậu kì. Hắn ăn cắp Thiên Tâm của Thiên Linh Tộc giấu trong phủ của Đảo chủ Loạn Tâm đảo, lại trộm Kiếm Tâm của Sơn Hải Kiếm tông chôn dưới kiếm chủng của Lạc Hà tông, để phòng ngừa mình bị bắt mà mất đi ngũ hành chi tâm, hắn đặc biệt bày ra Thiên Cơ ẩn nấp trận. Thu hút sự chú ý của ngươi, là muốn lợi dụng ngươi tìm cho hắn viên ngũ hành chi tâm thứ ba, Nhân Tâm. Tập hợp đủ ngũ hành chi tâm, hắn sắp mở ra kế hoạch sau đó, lập mệnh. ]
Ngũ hành chi tâm, lập mệnh?
Giang Hạo rất tò mò.
Chẳng qua đối phương chỉ đơn giản lợi dụng mình, không cần quá để ý.
Chỉ là Nhân Tâm ở đâu, tại sao lại lợi dụng hắn?
Cẩn thận nghĩ lại, Doãn Tự Trần cũng không tiếp xúc với những người khác, cho nên chọn hắn cũng không tính là gì.
“Tiểu bối, nghĩ kĩ chưa?”
Doãn Tự Trần mở miệng lần nữa:
“Ngươi phải biết, chỉ cần biết càng nhiều, học càng nhiều, địa vị của ngươi rồi sẽ tăng cao lên.”
Giang hạo có hơi hành lễ, khách khí nói:
“Đa tạ tiền bối yêu thích, vãn bối tư chất bình thường, không học được quá nhiều thứ.”
Hiện giờ hắn đã học được trận pháp với Trang Vu Chân, học cách chế phù với Kiếm Linh Nguyệt.
Những thứ khác đều không có, vì không học được.
Thuật pháp công pháp lại không cần thiết.
Cho nên không có gì cần phải học.
“Không cầu phát triển, như vậy ngươi để ta cảm thụ kính sợ của Thiên Vương thử xem, ta dạy ngươi miễn phí.” Doãn Tự Trần tự tin nói.
Giang hạo liếc đối phương, không để ý tới.
Lần này tới, chủ yếu là khẳng định có phải người đang trong này không, chuyện khác không cần hắn quan tâm.
“Tiểu đạo hữu.” Ngột Dương mở miệng nói:
“Ta biết có một chỗ có truyền thừa, nghe nói ngươi mang rượu tới cho Trang đạo hữu, có thể cũng mang cho ta một ít hay không?”
Giang Hạo liếc hắn một một cái khí nói:
‘Để tiền bối thất vọng rồi, vì sư huynh sư tỷ cũng không cho phép nên vãn bối không dám tùy tiện làm việc.”
“Chuyện nhỏ như vậy, hẳn là không có gì đáng ngại.” Ngột Dương khách khí nói.
Giang Hạo lắc đầu.
“Chỉ một lần này, làm sao? Tại hạ muốn uống một hớp rượu ngon, còn về truyền thừa tự nhiên cũng sẽ thành thật thông báo.
Lão phu cũng biết đại khái những nguy hiểm bên trong, có thể giảng giải từng thứ một.” Ngột Dương nói.
Giang Hạo hành lễ xin lỗi, đi tới trước mặt Trang Vu Chân.
“Chờ chút.” Nam Cung Nguyệt vội vàng nói:
“Ta đã nói với ngươi về Huyết Trì, ngươi tốt xấu gì cũng với ta vị kia rốt cục nói cái gì.
Ta đã rất phối hợp, câu hỏi về Thiên m Tông chỉ cần không liên quan đến bí mật của chúng ta, ta đều nói hết.”
“Hắn nói gì quan trọng như vậy sao?” Giang Hạo hỏi.
“Đối với ngươi mà nói có thể không quan trọng, nhưng với ta thì rất quan trọng.” Nam Cung Nguyệt nói.
Giang Hạo cúi đầu, suy nghĩ nói: “Hắn cảm ta ta một câu.”
“Sao đó thì sao? Ta còn nhớ người đó cho ngươi một thứ.” Nam Cung Nguyệt hỏi.
Giang Hạo lắc đầu không nói gì.
“Lắc đầu nghĩa là gì? Là không có hay không nói?” Nam Cung Nguyệt lo lắng hỏi.
Giang Hạo không để ý tới nàng, mà đi đến trước mặt Trang Vu Chân.
Một hỏi tình huống của Vô Pháp Vô Thiên Tháp một chút.
“Gần đây quả thực không có người nào, dường như đề phòng ít đi rất nhiều.” Trang Vu Chân nói.
Giang Hạo gật đầu, xem ra Vô Pháp Vô Thiên Tháp cũng bị ảnh hưởng.
Thiên m Tông hiện tại quả thật tương đối tệ.
Chuyện của Thiên Trần sư huynh còn chưa có người xử lý, hắn cũng chưa đi bên kia xem linh dược cùng đan dược.
Phải thừa dịp đi sớm, nếu không người của Chấp Pháp phong tra ra, bản thân sẽ mất cả chì lẫn chài.
Mà Nguyện Huyết Đan Đạo cũng phải lưu lại.
Nguyện Huyết Đan đạo hắn đã xem qua, cũng đã giám định qua.
Chỉ có thể nói Thiên Trần sư huynh là kỳ tài đương thời.
Nguyện Huyết Đan Đạo vứt bỏ sự tàn nhẫn của Nguyện Huyết Đạo, giữ lại ưu thế nhanh chóng.
Tăng cường tỷ lệ thành công trong luyện đan, thậm chí hiệu quả tốt hơn.
Không giống như đan đạo truyền thống.
Nguyện Huyết Đan Đạo là luyện đan cho cá nhân.
Cũng là nguyện huyết của những người cần nó.
Đúng là khai sáng một phe đan đạo.
Đều có ưu thế.
Loại đan đạo này không có lý do gì để cho nó yên lặng, về phần có nên giao nộp cho tông môn hay không, phải xem người Thiên Trần sư huynh chỉ định có thích hợp hay không, lại có chết non hay không.
Nếu họ phát triển đan đạo, sau đó hắn sẽ giao bia đá cho đối phương.
Nếu là tầm thường vô vi, vậy thì giao cho tông môn.
Là một ngọn nến, mở ra một lĩnh vực mới.
Lấy lại tinh thần, Giang Hạo nhắc tới tông môn gần đây không rảnh tìm Khuất Trọng.
Trang Vu Chân chỉ gật đầu.
Hắn đã không còn ý định quay lại nữa.
Không giống như Hải La Thiên Vương, Thiên Vương có sự công nhận của Hải Vực, vẫn có số mệnh Thiên Vương của riêng mình.
Trang Vu Chân tuy rằng cũng có thi tâm của mình, nhưng không có Thiên Hương Đạo Hoa, thi tâm khó có thể bước một bước cuối cùng.
Ở đây với hắn mà nói không có gì không tốt.
Có lẽ một ngày nào đó thi tâm nở rộ, và hắn cũng đã thoát khỏi tình trạng khó khăn.
Sau đó Giang Hạo không dừng lại, mà là đi một chuyến đến chỗ ở của Thiên Trần sư huynh.
Đây là một viện tử linh khí sung túc, còn có trận pháp hộ viện.
Sau khi đi vào, bên trong có không ít linh dược, inh dược thượng phẩm không nhiều lắm, nhưng cũng đủ rồi.
Một gốc thượng phẩm có giá trị rất lớn.
Tính toán, lần này thu hoạch không ít.
Nhưng mà làm thế nào để ra tay lại là một vấn đề.
Đan dược ngược lại không nhiều lắm, phần lớn là dùng cho Kim Đan Trúc Cơ.
Đi dạo một vòng trước sau, sau khi chắc chắn rằng không có gì có thể mang đi, hắn liền rời khỏi đây.
Dựa theo ước định, hắn giao Nguyện Huyết Đan Đạo cho người Thiên Trần sư huynh nói.
Quan sát mỗi năm là được.
Trở về chỗ ở, Giang Hạo vốn định trồng linh dược xuống.
Do dự một lát, cuối cùng vẫn dùng Càn Khôn phong ấn trong lòng bàn tay, đặt vào trước.
Bây giờ hắn có 48.000 linh thạch.
Chỉ cần chờ đợi cho đến khi Con Thỏ trở lại.
Đây là cộng thêm trữ vật pháp bảo mới có của Ngưng Song sư muội.
Đối phương có không ít linh thạch, còn có không gian pháp bảo.
Pháp bảo không tệ, có thể truyền tải khoảng cách ngắn, chỉ là sử dụng một lần cần phải chờ đợi một tháng mới có thể sử dụng lần thứ hai, nhưng cũng đủ sức mạnh.
Không dùng tốt bằng Ngàn Dặm Na Di Phù, nhưng có thể luôn luôn sử dụng.
"Bán có chút đáng tiếc, đến lúc đó có người xuống núi, có thể bảo vệ tính mạng cho bọn họ."
"Như vậy cũng sẽ không gặp phải vấn đề liền chạy về."
Xuống đồi, hắn không hy vọng có người quay về.
Chỉ có sống tốt bên ngoài, mới sẽ không trở lại để gây rắc rối cho hắn.
Làm xong những chuyện này, hắn trở về chỗ ở của mình.
Mọi thứ đã được chuẩn bị sẵn sàng, có thể chờ đợi tụ hội bắt đầu.
Lần này hẳn là chủ yếu đề cập đến Hiên Viên kiếm, vừa vặn xem Hiên Viên Thái có thành công hay không.
Con trai.Giờ Tý.
Giang hạo thành công bước vào khu vực công cộng.
Đan Nguyên tiền bối vẫn ngồi trên cùng như cũ.
Quả nhiên, lần này không hỏi vấn đề tu vi.
Mà là trực tiếp hỏi tình huống của Hiên Viên kiếm.
“Nghe nói Đại Địa Hoàng Giả xuất hiện, Hiên Viên kiếm cũng đã hiện thế, nhưng Quỷ Tiểu Hữu ra tay tương trợ?”
Mọi người theo bản năng nhìn về phía Quỷ Tiên Tử.
Nhưng mà Quỷ Tiên Tử lại nhìn về phía Tỉnh.
"Ta đúng là tìm được Hiên Viên kiếm, chỉ là….” Quỷ Tiên Tử nhìn thẳng vào Tỉnh:
"Chỉ là có người bước vào chỗ đó trước, làm tất cả.”
Nhìn ta làm gì, trùng hợp thôi. Giang Hạo tự nói trong lòng.
Những người khác cũng ngạc nhiên.
"Tỉnh tiểu hữu lại đi?" Đan Nguyên mỉm cười hỏi.
"Chỉ là trùng hợp đi ngang qua." Thanh âm Giang Hạo trầm thấp.
Hắn ăn ngay nói thật.
Bạn cần đăng nhập để bình luận