Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1538: Thế Đạo Này Bị Sao Vậy 2 Ỉ

Chương 1538: Thế Đạo Này Bị Sao Vậy 2 ỈChương 1538: Thế Đạo Này Bị Sao Vậy 2 Ỉ
 
 Đan Nguyên nhìn về phía Trương tiên tử, nói: "Trương tiểu hữu trở lại Bắc Bộ rổi?"
 
 "Đúng vậy, vừa mới trở lại Bắc Bộ. " Trương tiên tử đáp.
 
 Quỷ tiên tử nhìn Đan Nguyên tiển bối, nói: "Tiền bối, cái gì đánh tới hải ngoại vậy?"
 
 Trong lòng những người khác đều thẩm kêu một tiêng hay.
 
 Quỷ tiên tử hỏi rất hay.
 
 Dực cũng cảm thấy như vậy. Hắn cảm thầy có rất nhiều vấn đề không thích hợp hỏi ở trong tụ hội, nhưng Quỷ tiên tử đều sẽ hỏi ra lời. Hắn không dám hỏi, những người khác dường như cũng không có ý định hỏi, nhưng mà mình lại tò mò. Không nghĩ tới Quỷ tiên tử lại hỏi thành lời. Đan Nguyên lại cười nói: "Bởi vì tại Thiên m Tông xuất hiện một người, nhìn giông Tiểu Tam Sinh."
 
 "Tiếu Tam Sinh?" Quỷ tiên tử suy tư rồi nói: "Đệ nhất cổ kim chết rồi, cho nên là những người khác trờ thành Tiểu Tam Sinh?
 
 "Mà Tiếu Tam Sinh là..."
 
 Quỷ tiên tử nhìn về phía Tỉnh, tò mò nói: "Sau đó đã xảy ra chuyện gì thế?"
 
 Trương tiên tử suy tư rổi nói: "Ta nhớ ngày đó hình như có Huyết Trì xuất hiện, nhưng lại không rõ chuyện xảy ra sau khi Huyết Trì xuât hiện. Chỉ biết là có một vị cường giả đột nhiên chết đi, sau đó vòi rồng màu máu không ngớt, cực kỳ đáng sợ. Cuồi cùng vô sô cường giả bắt đầu đánh nhau." "Đúng vậy, Huyết Trì xuất hiện, một cường giả không rõ đi ra từ bên trong, Tiểu Tam Sinh tới đôi chiên, cuồi cùng đạt được một món đổ. Món đổ này chính là nguyên nhân tranh đâu sau đó. " Đan Nguyên lại cười nói.
 
 "Là cái gì?" Quỷ tiên tử hỏi.
 
 Những người khác đều đang chờ đợi phần kết.
 
 Đan Nguyên nhìn về phía Tỉnh: "Chuyện này phải hỏi Tỉnh tiểu hữu."
 
 Giang Hạo cảm nhận được ánh mắt xung quanh, cũng không thèm đề ý, chỉ là trầm giọng nói: "Đại La Đạo Quả."
 
 Đại La Đạo Quả. Trong lúc nhất thời, mọi người trầm mặc.
 
 Không có tiếng kinh hô.
 
 Không phải là vì vật này không đủ đề bọn hãn kinh hô, mà là... không biêt đây là vật gì.
 
 Đan Nguyên thấy thế thì cười nói: "Theo truyền thuyết thì Nhân Hoàng đã đạt tới cảnh giới Đại La, mà có được Đạo Quả có thể nhập Đại La."
 
 Trong nháy mắt, mọi người hít sâu một hơi.
 
 Sau đó nhìn về phía Tỉnh, trong mắt có chút kinh hãi.
 
 Quỷ tiên tử lập tức lên tiếng: "Vậy có phải mang ý nghĩa Tỉnh đạo hữu nhất định sẽ tiến vào cảnh giới này hay không?" Bọn hắn không biết Đại La là loại cảnh giới nào, nhưng lại biết rõ Nhân Hoàng đại biểu cho cái gì. "Không đúng.” Liễu nói: "Đan. Nguyên tiển bôi nói còn có phần sau."
 
 "Đúng vậy." Đan Nguyên tiếp tục nói:
 
 "Tiếu Tam Sinh đạt được Đạo Quả, nhưng hãn đã làm một chuyện." "Chuyện gì?" Quỷ tiên tử rất tò mò. Đan Nguyên nhìn mọi người, nói: "Hắn đã ném Đạo Quả ra ngoài, đưa cho cường giả của Minh Nguyệt. Tông. Tất cả những người kia đều không xoắn xuýt chuyện đại khí vận nữa, bắt đầu tranh đoạt Đạo quả. Đại chiến bởi vậy mà tới. Từ Nam Bộ sắp đánh tới hải ngoại, không những như thế chiến đấu còn đang khuếch trương. Cho đền trước mắt vân chưa xác định được đổ sẽ thuộc về ai, chắc là trong vòng trăm năm sẽ không dừng lại. "
 
 Nghe vậy, Quỷ tiên tử có chút chột dạ: "Vậy không phải là sẽ gây nên phong bạo cho hải ngoại sao?" "nem"
 
 Đan Nguyên nhìn về phía mọi người, nói: "“Nều như các ngươi có thể gọi người vào hải ngoại, hoàn toàn có thể để bọn hắn thử một chút."
 
 Gọi người vào hải ngoại?
 
 Trong lúc nhất thời, trong lòng mọi người đều có một ít suy nghĩ.
 
 "Cần thông báo cho Thư Viện sao?" Trương tiên tử hỏi. Đan Nguyên nói khẽ: "Đều có thể. " Như thế, tất cả mọi người đều không lên tiêng nữa.
 
 Đan Nguyên nhìn về phía Tỉnh, nói: "Bây giờ Tỉnh tiểu hữu chỉ muốn biết những chuyện này, vậy nều như chuyện có tiền triển gì thì sẽ thông báo cho tiểu hữu."
 
 Giang Hạo gật đầu.
 
 Như thế rất tốt, mình cũng không cần phải hỏi nhiều lần.
 
 Sau đó, Đan Nguyên lại nói tới hai chuyện.
 
 Vẫn là Cổ Lão Chi Địa và nội ứng Tiên Tộc.
 
 Giang Hạo lúc này mới nhớ tới việc mình vân chưa đi tìm hiển đệ. Xem ra cần phải dành chút thời gian đi hỏi hiển đệ một chút xem có tiến vào Tiên Tộc hay không.
 
 Đối với hai chuyện này, những người khác đều không nói gì, dù sao tạm thời đều không có cách nào. Mặt khác, bọn họ còn đang bị tin tức vừa rối làm cho chân động. Giang Hạo không có tham dự vào khâu giao dịch phía sau.
 
 Đến khâu nói chuyện phiếm, Giang Hạo biết Thiên Đạo Trúc Cơ lại đi. Bắc Bộ. Hải ngoại bắt đầu có nhiều Long tộc. Người của Thánh Đạo cũng càng thêm sinh động.
 
 Ngoài ra thì không có chuyện gì khác.
 
 Đông Bộ vẫn luôn đánh nhau, hình như muốn đánh ra một nhà vô địch. Dực cũng nói Lê tộc đã bắt đầu tiếp xúc với thế giới bên ngoài, thế nhưng thông đạo rõ ràng còn chưa thành lập. Có người dùng biện pháp đặc thù để tiền vào Lê tộc. Thân phận địa vị của hắn còn chưa đủ, cũng không biết là ai.
 
 Giang Hạo nhớ tới lời nói của Hồng Vũ Diệp, để hắn thử đi tìm điển tịch, xem xem Lê tộc có truyền thuyết gì không, có lẽ có thể biêt được mục đích của bọn hẳn.
 
 Nghe thế, đối phương liền gật đầu. Sau đó, tụ hội kết thúc.
 
 Hải ngoại.
 
 Bích Trúc ngồi dậy.
 
 Nàng nhìn ra ánh trăng phía ngoài, cảm giác mặt trăng hải ngoại lớn hơn Nam Bộ không ít, vừa sáng vừa tròn.
 
 "Đột nhiên ngẫm lại đã nhiều năm rổi không có trở về, không biết đại ca nhị ca ra sao rồi. "
 
 "Nhớ nhà."
 
 Đáng tiếc vẫn là không thể rời đi. Người Thượng Quan nhất tộc quá cùi bắp, đã nhiều năm như vậy rồi mà vần còn chưa có nổi bồn Nhân Tiên. Nàng thật sự đã nghĩ hết biện pháp rối.
 
 May mà nàng đã tìm được biện pháp mới, lần này hắn sẽ được hai Nhân Tiên.
 
 Thượng Quan Thanh Tốtrởvề chính là Nhân Tiên, nhưng mà đổi phương trở về cũng không nói gì thêm, chỉ nói là Thiên m Tông rất nguy hiểm, hơn nữa đang đánh nhau. "Đánh nhau, nhưng căn bản không biết nguyên nhân đánh nhau, ai có thể nghĩ tới được chứ?"
 
 Nghĩ như, vậy Bích Trúc lại nằm xuồng.
 
 Đột nhiên trong đầu có giọng nói truyền đền.
 
 "Chuyện xử lí ra sao rồi?"
 
 Là giọng của Cố Trường Sinh.
 
 Bích Trúc đột nhiên nhớ ra cái gì đó, hỏi: "Tiển bổi, có thể hỏi ngài một chuyện được không?"
 
 "Chuyện gì?" Cố Trường Sinh hỏi. "Ngài là cảnh giới gì?" Bích Trúc hỏi.
 
 "Mạnh hơn ngươi." Cố Trường Sinh trả lời.
 
 "'Vậy ngài đến Đại La chưa?" Bích Trúc hỏi.
 
 Đối phương trầm mặc.
 
 "Không tới?" Bích Trúc kinh hãi không thôi.
 
 Cố Trường Sinh cũng chưa tới sao? "Ta chỉ có thể nói, lúc bị lưu vong ta đã đến gần cảnh giới vô hạn kia. " Cổ Trường Sinh trả lời.
 
 Đó chính là còn chưa tới, Bích Trúc hỏi lần nữa:
 
 "Vậy bây giờ thì sao?"
 
 "Chờ ta trở về liền biết." Cố Trường Sinh cũng không cho ra đáp án chuẩn xác.
 
 "Vậy nếu như có một viên Đại La Đạo Quả xuất hiện thì sẽ xảy ra chuyện gì?" Bích Trúc lại hỏi.
 
 Đối phương lại trầm mặc.
 
 "Tại sao có thể có Đại La Đạo Quả xuất hiện?" Cố Trường Sinh trầm giọng nói: "Dù là thần vật thiên địa cũng không thể ngưng tụ được một Đại La Đạo Quả."
 
 "Ta nói là nếu như có một viên Đại La Đạo Quả xuất hiện thì sẽ xảy ra chuyện gì?" Bích Trúc hỏi.
 
 "Tu Chân Giới sẽ nhấc lên phong bạo vô tận, đám người giả đứng đầu sẽ đánh đền đại đạo tiêu vong. Đó là cảnh giới mà vô số người không thể nhìn thây, vô sô người tha thiết ước mơ. Bao nhiêu cường giả đều đổ vào phía trước cánh cửa này. Môi một thời đại, người có thể tiến vào cảnh giới này chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay. Mà Đại La Đạo Quả, dù cho dung hợp không hoàn mỹ thì chỉ cần thời gian đủ đều có thể tiền vào. Yêu nhất cũng mạnh hơn những người khác không biết bao nhiêu." Cô Trường Sinh nói.
 
 Bích Trúc nghe vậy thì yên lặng nuôt nước miêng một cái, nói: "Vậy... Ngài nói xem có khả năng có người đạt được Đại La Đạo quả sau đó liền ném ra bên ngoài hay không?"
 
 "Không có khả năng, phải là thiên kiêu, yêu nghiệt cỡ nào thì mới có thể ném Đạo Quả ra ngoài chứ? Không phải ai cũng làm được chuyện này? Ngươi cho rắng Nhân Hoàng còn tại thế sao?" Cổ Trường Sinh kích động nói.
 
 Nhưng mà rất nhanh, hắn kịp phản ứng lại: "Cho nên, ngươi gặp được loại người này thật sao? Còn gặp được Đại La Đạo Quả?"
 
 Thế đạo này bị sao vậy?
Bạn cần đăng nhập để bình luận