Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 495: Chúng Ta Khiển Trách Huyền Thiên Tông

Chương 495: Chúng Ta Khiển Trách Huyền Thiên Tông
Chương 495: Chúng Ta Khiển Trách Huyền Thiên Tông
Giang Hạo thở phào một cái.
Người Hải ngoại bị hao tổn nghiêm trọng như vậy, phía sau cũng sẽ thu lại rất nhiều. Ít nhất sẽ không ảnh hưởng đến việc hắn bày quầy bán hàng.
Còn về chuyện có oán hận Thiên m Tông hay không, chuyện này không có liên quan gì tới hắn. Cùng lắm thì sau này không đi hải ngoại là được.
Ngẫm lại trước đó hắn đã đắc tội với Thi Thần Tông phương Bắc, giờ chỉ là thêm một hải ngoại mà thôi, đắc tội thì đắc tội vậy.
Thế lực hải ngoại này nhiều lắm chỉ tính là nhất lưu, không được gọi là đại tông. Chỉ là bọn hắn có thể sẽ đoàn kết hơn, cho nên ảnh hưởng mới tương đương với đại tông môn.
"Chờ lúc nào Thiên m Tông có khả năng được xưng là đại tông Nam Bộ thì sẽ không ai dám xem thường."
Dù sao bây giờ chỉ có nội tình trên trăm năm, có rất ít người nghe nói về bọn hắn, chứ đừng nói tới danh tiếng.
Đi Minh Nguyệt Tông một chuyến, danh tiếng có chút tăng lên, thế nhưng cần thời gian lên men. Hiện tại vẫn là tông môn vắng vẻ, chưa thấy qua việc đời.
"Gần nhất người hải ngoại có tiếp xúc với sư đệ không?" Liễu Tinh Thần hỏi.
"Lúc bán phù gặp được một hai người." Giang Hạo thành thật trả lời.
"Không biết người kia có còn sống nữa hay không." Liễu Tinh Thần lại cười nói. Giang Hạo cũng tỏ vẻ tò mò.
Lại trò chuyện một chút, Liễu Tinh Thần mới rời đi.
Chuyện xảy ra gần đây dường như vô cùng phù hợp với hứng thú của hắn.
Cũng đúng, người Thiên m Tông có lẽ đã nhẫn nhịn quy tủ tông môn rất lâu. Bọn họ không dám giết đệ tử trong môn phái, những tông môn khác thì không sợ.
Nhất là đối phương lại không kiêng nể gì như thế, cao tầng cũng sẽ mở một con mắt nhắm một con mắt.
Nếu như cần phải có người chịu tội, vậy chỉ có thể nói là những người kia không may.
Giang Hạo không cảm thấy có người sẽ tìm được hắn, trừ khi xuất động Thiên Nguyên Tố Thần Kính. Nhưng mà người hải ngoại còn chưa đủ để khiến Thiên m Tông vận dụng Thiên Nguyên Tố Thần Kính, thậm chí còn không thể làm cho Chấp Pháp Phong tức giận. Bởi vậy có thể rõ ràng, so sánh với Thi Thần Tông, hải ngoại còn kém không ít.
Khi đó cường giả Thi Thần Tông tới có thể uy hiếp tới toàn bộ Thiên m Tông, hiện tại mấy người tới từ hải ngoại tuyệt không có thực lực thế này.
Giang Hạo tạm thời không có chuyện làm, liền đi vào Linh Dược Viên bắt đầu thu bọt khí, chờ đợi phát triển phía sau.
---
Ầm!
Chén trà bị rơi xuống đất.
Nơi này là sân nhỏ dành cho khách quý tại Thiên m Tông.
Lúc này, một người đàn ông trung niên lên cơn giận dữ, dường như lúc nào cũng có thể bùng nổ lực lượng mạnh nhất.
"Thiên Vương, thật sự phải đi Huyền Thiên Tông chất vấn sao?" Một lão giả bên cạnh hỏi.
"Chất vấn? Hỏi cái gì?" Bất Động Thiên Vương cười lạnh nói:
"Là ai ra tay, trong lòng mọi người không phải đều biết rõ rõ sao? Đi Huyền Thiên Tông chất vấn, muốn đi làm trò cười sao? Chúng ta không phải đủ buồn cười rồi à?"
Mấy người bên cạnh cúi đầu, không dám nói thêm cái gì.
"Tại sao lại không nói? Không phải là các ngươi nói muốn thử Thiên m Tông một chút sao? Bây giờ tại sao lại im lặng hết như vậy? Người nào đưa ra ý kiến này đầu tiên?" Bất Động Thiên Vương nhìn những người khác chất vấn.
Bên cạnh hắn còn có bốn người, là nhóm người có tu vi mạnh nhất trong chuyến đi lần này.
"Là phụ tá Hạng Cận." Lão giả trước đó nói.
"Hắn ở đâu? Xảy ra chuyện lớn như vậy, hắn thậm chí còn vắng mặt?" Bất Động Thiên Vương trầm giọng nói.
Lão giả yên lặng, sau đó nhỏ giọng nói: "Hạng phụ tá đã biến mất."
"Biến mất?" Bất Động Thiên Vương sửng sốt một chút.
Trong lòng mọi người chợt lạnh.
Giữa trưa, bọn hắn tìm thấy thi thể Hạng Cận ở cạnh bờ sông.
Ngày kế tiếp.
Bất Động Thiên Vương gặp mặt Bạch Chỉ Trưởng lão của Thiên m Tông, cường điệu Huyền Thiên Tông là danh môn chính phái nhưng lại làm bậy, ngày khác nếu như đối phương tới hải ngoại, tuyệt đối sẽ khiến bọn hắn trả giá đắt.
Bạch Chỉ bày tỏ Huyền Thiên Tông xưa nay đã như vậy, ngụy quân tử chính là nói tông môn của bọn hắn, đồng thời khiển trách Huyền Thiên Tông không chú trọng.
Sau đó hai người bày tỏ coi trọng lần hợp tác này.
Thiên m Tông cũng thừa nhận lần này là quản lý của bọn hắn xuất hiện lỗ thủng, khiến cho Huyền Thiên Tông có cơ hội để lợi dụng, bây giờ lỗ thủng đã được bổ sung, tuyệt đối sẽ không xảy ra loại chuyện tương tự.
Bất Động Thiên Vương đứng dậy biểu đạt lòng cảm kích, cuối cùng nói thẳng Thiên m Tông có thành ý như này, thu hoạch trên chuyện Hải Vụ Động cũng cần phải chia nhiều thêm một ít.
Sau khi Giang Hạo biết được tình huống, liền biết Bất Động Thiên Vương đã cúi đầu.
Chủ động nhường lợi để thuận lợi hợp tác. Mà hắn cũng ám chỉ, nếu Thiên m Tông đi hải ngoại thì tuyệt đối chịu không nổi.
Trong miệng nói là Huyền Thiên Tông, thực tế đang ám chỉ Thiên m Tông.
"Xem ra sau này đi hải ngoại đúng là phải cẩn thận một chút."
Hắn cảm thấy nếu cứ tiếp tục kết thù như thế thì phần lớn các bộ đều không thể đi. Đi đương nhiên sẽ mang theo kẻ địch.
Nhưng mà có thể che giấu tung tích, ví dụ như hắn còn có thể giả vờ đệ tử của Thiên Thanh Sơn, dù sao hắn còn có lệnh bài đệ tử của bên kia.
Cũng có thể giả vờ là người Minh Nguyệt Tông, bởi vì cũng có ngọc bội bên kia.
Những ngày gần đây, Giang Hạo cũng đang quan sát Hải Vụ Động.
Có thể xác định được, Bất Động Thiên Vương đạt được tình báo của "Liễu", biết dùng máu thịt.
Chỉ là có thể làm rõ được chuyện phía sau hay không phải dựa vào giác ngộ của chính bọn hắn.
Hắn không có cách nào nói quá chi tiết.
Mấy chuyện như Hải quái có thể dẫn đường, cũng có thể tìm người không thể nói rõ. Chuyện này sẽ khiến cho người Vô Pháp Vô Thiên Tháp liên tưởng đến hắn.
---
Hải Vụ Động.
Bất Động Thiên Vương và Bạch Chỉ đều tới.
Bọn hắn vận chuyển một lượng lớn máu thịt tới đây.
"Thiên Vương nói manh mối dẫn đường chính là máu thịt?" Bạch Chỉ hỏi.
Nàng không hiểu, sao có thể dùng cái này để dẫn đường.
"Đúng, thế nhưng cụ thể cần xem tình huống." Bất Động Thiên Vương gật đầu.
Dáng vẻ trung niên, mang theo một chút râu ria.
Thật ra hắn cũng không biết rõ tình huống, tin tức lấy được chính là như này. Đối phương đã nói thì tuyệt đối không có vấn đề gì.
"Chờ một lúc sao." Bạch Chỉ mở miệng nói.
Nàng không phải là không có kiên nhẫn, mà là căn bản không biết đang chờ cái gì.
"Chờ một chút, cần một chút thời gian." Bất Động Thiên Vương nói.
Hắn không biết thời gian cụ thể, trong tình báo không có.
Trong tình báo nhắc nhở, biện pháp này bắt nguồn từ một người cực kỳ thần bí, tuyệt đối sẽ không phạm sai lầm.
Đợi khoảng ba ngày, A Tra đột nhiên nóng nảy chuyển động.
Chuyện này khiến Bạch Chỉ có chút ngoài ý muốn: "Ngươi muốn nói cái gì?"
"Cho ta máu thịt, ta có thể." A Tra mở miệng nói.
“Ngươi có thể làm gì?" Bạch Chỉ hỏi.
"Ta biết đường đi, cũng có thể ngửi mùi tìm người." A Tra có chút lo lắng nói.
"Tại sao ngươi lại gấp gáp như vậy?" Bạch Chỉ như nhìn ra cái gì đó, không nhanh không chậm nói.
"Ta, ta chỉ là thấy máu thịt sắp hỏng." A Tra lập tức nói.
"Muốn máu thịt? Được thôi." Bạch Chỉ mỉm cười nói:
"Ký cái này, ngươi muốn bao nhiêu ta sẽ cho bấy nhiêu, điều kiện tiên quyết là ngươi nghe lời."
Bạch Chỉ mở một quyển trục ra, nó rơi vào trước mặt A Tra.
"Đây là cái gì?" A Tra hỏi.
"Cầu nối tín nhiệm giữa chúng ta." Bạch Chỉ cười nói.
Bất Động Thiên Vương nhướng mày, đây là muốn nô dịch đối phương?
"Ngươi gạt ta, ta không ký." A Tra nói từ chối.
"Ta không vội." Bạch Chỉ bình tĩnh nói.
Lúc này A Tra càng sốt ruột, dường như vẫn luôn nhìn vào chỗ sâu trong Hải Vụ Động.
Bạch Chỉ cũng không thèm để ý đến chuyện đối phương có thần phục hay không. Nàng phát hiện, thật sự đã tìm được manh mối dẫn đường.
Thì ra quái vật ở nơi này vừa biết đường lại có khả năng tìm người.
Không chỉ như thế, nguyên nhân chủ yếu mà chút máu thịt này có thể làm cho quái vật sốt ruột có thể là cạnh tranh.
"Tất cả mọi người chuẩn bị kỹ càng." Bạch Chỉ hạ lệnh.
Bất Động Thiên Vương cũng đã nhìn ra, thì ra đây chính là manh mối dẫn đường. Người đưa tình báo đúng là có chút cao minh.
Đáng tiếc lại thích làm trò bí hiểm.
"Ta ký." A Tra lo lắng nói: "Ngươi không thể nói không giữ lời."
"Đương nhiên." Bạch Chỉ nở nụ cười xinh đẹp.
---
Hải ngoại.
Xích Điền ngồi trong phòng, nhìn ra bên ngoài. Gần đây có không ít người đi đến Nam Bộ.
Huyết Ảnh Tông cũng ở Nam Bộ, đáng tiếc hắn tạm thời không có ý định trở về. Sẽ có cơ hội.
Chỉ là không biết tại sao, gần đây luôn cảm thấy có hơi nhiều người tới chỗ của hắn.
“Có thể là do ảo giác."
Hắn lắc đầu, liền không nghĩ nhiều nữa.
Hắn hôm nay đã hoàn toàn thay hình đổi dạng.
Không có người nào tìm được.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận