Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 508: Các Ngươi Thấy Sư Đệ Bình Thường Không?

Chương 508: Các Ngươi Thấy Sư Đệ Bình Thường Không?
Chương 508: Các Ngươi Thấy Sư Đệ Bình Thường Không?
Tạm thời nhận mệnh.
Trịnh Thập Cửu có chút ngoài ý muốn, nhưng mà cũng không nói thêm gì. Dù sao Giang Hạo quả thật rất ít khi làm loại chuyện này.
Điều khiến cho hắn không hiểu là, nơi này có cái gì mà nghiên cứu.
Tất cả mọi người tò mò, nhưng không ai mở miệng hỏi thăm. Chỉ có thể nghe theo sắp xếp.
Hiện tại việc cấp bách vẫn là hiểu rõ nơi này, sau đó xử lý chuyện mỏ. Mỏ vẫn là bí mật, cũng không vội báo cáo, tất cả mọi người đều muốn kiếm đôi chút.
Chỉ là phải nắm chắc mức độ, nếu không sẽ dễ dàng rước họa vào thân.
Chờ đám người Trịnh Thập Cửu rời đi, Giang Hạo một thân một mình đối mặt với vách tường. Hắn không làm thêm chuyện gì cả, chỉ là bắt đầu lau.
Hắn muốn nhìn xem lau một ngày có thể lai ra bao nhiêu thứ, đồng thời xác định được tại sao vách tường lại có thể lau ra bọt khí.
Bọt khí cũng không phải muốn là có, nhất định phải là thớ đặc thù và thời gian đủ lâu. Hắn cầm một tấm vải, tiến vào trạng thái.
Thời gian dần trôi qua, bọt khí màu trắng không ngừng xuất hiện.
【 Lực lượng +1 】
【 Lực lượng +1 】
【 Tinh thần +1 】

Nhắc nhở sáng lên liên tục, liên tục làm mới.
Loại cảm giác này vô cùng mỹ diệu, hắn cảm thấy thân thể đang không ngừng thay đổi. Chỉ là lau nửa ngày, chỉ có bọt khí màu trắng.
Cho dù là màu xanh lá đều vô cùng hiếm thấy, đừng nói đến là màu lam.
Ngày kế tiếp.
Giang Hạo vẫn còn đang lau, chỗ hắn lau dần dần trơn nhẵn, nhưng mà vẫn còn không ít vết bẩn.
Ngày kế tiếp, bọt khí cũng không phải là thứ làm cho Giang Hạo kinh ngạc nhất, dù sao phía sau bọt khí sẽ dần ít đi.
Chất lượng cũng được đề cao, có mấy lần ra Linh Kiếm.
Điều làm cho hắn cảm thấy ngoài ý muốn chính là, vết bẩn nơi này vô cùng dày.
Nếu như Thiên Bia Sơn mà dày như vậy, tẩy sạch sẽ không biết sẽ có bao nhiêu bọt khí màu lam xuất hiện nữa.
Giang Hạo cảm khái.
Khi đó không có lau hoàn toàn, có chút đáng tiếc.
Ngày thứ ba.
Giang Hạo cuối cùng lau ra bọt khí màu lam, mặc dù chỉ có một cái, thế nhưng cũng tính là thu hoạch lớn.
Bởi vì Thiên Hương Đạo Hoa bảy ngày mới cho ra hai bọt khí, nơi này ba ngày một cái, tính ra cũng nhanh hơn. Hơn nữa, bọt khí màu lam trong lúc đào mỏ cũng có dựa vào vận may. Có lẽ ngày mai sẽ có thể ra bọt khí thứ hai.
Ngày thứ tư.
【 Khí huyết +1 】
"Thật đúng là xuất hiện."
Vận khí này coi như là không tệ. Nhưng mà mấy ngày này mặc dù không ai đến hỏi thăm, nhưng mà lời đàm tiếu lại không ít.
Không ai hiểu nổi hắn đang làm cái gì. Lời mà những người kia nói nhiều nhất chính là:
"Ngươi xem, quản sự lại lau tường, ngươi cho rằng chỉ hôm nay? Không, hắn ngày nào cũng lau, thật không biết hắn tới đây để làm cái gì."
Không chỉ một số đệ tử tu vi kém, dù là Kim Đan như Trịnh Thập Cửu đều không thể nào hiểu được.
Bây giờ năm người ngồi cùng một chỗ, đang thảo luận chuyện của Giang Hạo.
"Các ngươi là đồng môn, ít nhiều có thể xem hiểu đúng không?" Nữ tử Kim Đan Tiêu Tiểu Tuệ hỏi.
Trịnh Thập Cửu có chút lúng túng nói:
"Giang sư đệ là một người kỳ quái, hắn hình như thích yên lặng và đơn độc hành động hơn, cho nên có một số việc không thể lý giải là chuyện bình thường."
"Vậy cũng không thể cứ lau tường không nghỉ như này được? Nhất là khi mọi người đều biết Giang đạo hữu là người quản lý nơi này, nhất cử nhất động của hắn đều sẽ dẫn động tới xung quanh." Nam tử đầu trọc do dự một chút rồi nói:
"Hay là ba vị đạo hữu đi khuyên một chút?"
"Có nên vây quanh vị trí của Giang sư đệ hay không?" Tân Ngọc Nguyệt đề nghị.
"Đúng là có thể được." Nhạc Du gật gật đầu, tiếp tục nói:
"Tuyên bố với bên ngoài rằng Giang sư đệ đang tìm kiếm bí mật của Hải Vụ Động là được."
Năm người cùng thảo luận, cảm thấy làm như này có thể được. Dù sao cũng không ai biết rõ bí mật là gì, đến lúc đó có hay không cũng không đáng kể.
Ổn định nơi này trước rồi lại nói.
Khu vực này không tính là nguy hiểm, cũng không có thay đổi đặc thù, chỉ cần nội bộ không xảy ra vấn đề thì bình thường sẽ không có vấn đề gì.
Mấy ngày sau, Giang Hạo phát hiện xung quanh bắt đầu xuất hiện tường vây, vây khu vực của hắn lại, phạm vi rất lớn, ngoại trừ cửa ra vào quặng mỏ ra thì còn vây hết các vách tường, không gian bên trong cũng không nhỏ.
Ngoài ra còn sắp xếp toàn bộ trận pháp chiếu sáng.
Hoàn cảnh an tĩnh như thế khiến cho Giang Hạo cũng thư thái hơn không ít, đặc biệt ra ngoài nói cảm ơn với Trịnh sư huynh. Nhưng mà đối phương có hỏi hắn đang làm gì, bởi vì không thể trả lời chỉ lựa chọn yên lặng. Cũng không thể thông báo cho bọn hắn, mình là vì bọt khí được.
Không thể để lộ chuyện bọt khí, còn có cách gì để giải thích đây? Nói mình đang quét dọn vệ sinh?
Dù là lời nói thật, nhưng đối phương chưa chắc sẽ tin tưởng. Tất cả chỉ có yên lặng mới là lựa chọn tốt nhất, bọn hắn có lẽ sẽ bù đắp đáp án cho vấn đề này của mình.
Đây là biện pháp trong thời gian ngắn, mà thời gian dài…thật ra tường này thật sự có tồn tại bí mật.
Chỉ là trong lúc nhất thời hắn cũng không biết rõ. Còn bí mật, hắn cũng không thèm để ý, mặc kệ là cơ duyên gì đều không có suy nghĩ chiếm một phần.
Chỉ cần hắn có thể an tâm lau là được. Khoảng cách nơi này rất dài, hắn thử một thời gian, phát hiện có một nửa vách tường có bọt khí.
Bí mật cũng nằm trong một vách tường này.
Bí mật này quá lớn, chờ sau khi hắn lau xong sẽ quyết định xử trí như thế nào.
Quá nhiều người nhìn chằm chằm, muốn giấu cũng không có khả năng.
Giang Hạo lắc đầu, bắt đầu tiếp tục lau.
Bọt khí màu trắng không ngừng xuất hiện.
【 Lực lượng +1 】
【 Sức chịu đựng +1 】
【 Tinh thần +1 】
Nhìn các phương diện cộng một, hắn có chút cảm khái, nếu như nhảy ra một Trí lực +1 , như vậy tương lai lúc ứng đối với Hồng Vũ Diệp sẽ có thể ung dung không vội. Đáng tiếc, trí lực của mình không thể tăng thêm.
Hắn khó có thể lý giải được, người có tâm trí thành yêu rốt cuộc là nghĩ như thế nào.
Giang Hạo cười cười, sau đó bắt đầu lau. Tâm trí thành yêu là chuyện không thể nào, thế nhưng tăng cao thực lực sẽ càng tốt hơn.
---
Bên trong Hải Vụ Động không có mặt trời mọc mặt trời lặn, rất nhiều người đều không có quan niệm thời gian.
Chỉ có thể chuyện tâm làm chuyện của mình.
"Nhạc sư muội, đã qua bao lâu rồi?" Trịnh Thập Cửu hỏi Nhạc Du.
Lúc này, Nhạc Du đứng trước đầu gỗ, vẽ một bút xuống, nói: "Một tháng."
"Một tháng?" Tân Ngọc Nguyệt có chút khó tin nhìn về phía hướng đi vách tường:
"Giang sư đệ ở bên trong một tháng không có đi ra, rốt cuộc là vì cái gì?"
"Không biết, nhưng mà người làm việc đều đã tin tưởng cách nói của chúng ta, đều cảm thấy bên trong có bí mật, không dám tới gần, cũng không dám phỏng đoán thêm." Trịnh Thập Cửu bất đắc dĩ thở dài một cái rồi nói:
"Ít nhất ở bên ngoài là như thế này."
Bọn hắn không biết sau lưng thảo luận như thế nào, chắc sẽ có một ít người hoài nghi.
"Sư đệ này của các ngươi, hắn trước kia làm việc như thế nào?" Tiêu Tiểu Tuệ đi tới.
Tân Ngọc Nguyệt suy tư một lát rồi nói: "Nghe nói chỉ làm việc tại Linh Dược Viên, không đi đâu cả." Trịnh Thập Cửu nhìn ra phía ngoài nói:
"Dựa theo thời gian, người tông môn cũng sắp tới tra xem tình huống của chúng ta rồi." Vừa mới nói xong, tất cả mọi người đều cảm thấy khẩn trương, nơi này có mỏ, người tông môn vừa đến sẽ gặp phải phiền toái mới.
Nhưng mà chắc sẽ không có người làm khó xử, bọn hắn cũng không làm gì quá phận, tông môn không đến mức truy cứu.
"Này này, hình như có thứ gì đó đây." Giọng nói của A Tra đột nhiên vang lên.
Mấy người giật mình, lập tức ra ngoài.
Bọn hắn đều biết sự đặc thù của A Tra, trí lực cao không hợp thói thường, hơn nữa thân phận địa vị cũng cao.
Đây là người của Bạch Chỉ Trưởng lão.
Cho nên dù thực lực A Tra yếu, thế nhưng không ai dám bất kính.
Bây giờ nó đột nhiên nói có thứ gì đó tới, bọn họ đều không có chút nghi vấn nào.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận