Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1194: Đồ Vật Mới Trong Bảng Bọt Khí 2

Chương 1194: Đồ Vật Mới Trong Bảng Bọt Khí 2
"Theo lý thuyết là chiến thắng, thế nhưng ban thưởng của lần thi đấu này chính là người, cho nên cũng khó mà nói được." Bạch Dạ nói.
Hai người khác thở dài một tiếng, chợt bọn hắn bỗng trở nên cảnh giác.
Phía trước có động tĩnh của yêu thú.
Quả nhiên, vào lúc bọn hắn phát hiện ra, lượng lớn yêu thú lập tức xông về phía bọn hắn.
"Cẩn thận." Đại đao lập tức xuất hiện trong tay Đoạn Thiên Thành, bắt đầu chém giết yêu thú đang muốn xông tới.
Nhưng mà yêu thú quá nhiều khiến cho bọn hắn không thể không lui lại. Nhưng mà, bọn hắn cũng có thể xác định được rằng, nhiệm vụ lần này chính là đánh giết những yêu thú này. Bọn hắn muốn một hơi giết hết những yêu thú này.
Qua nửa ngày, thế công của yêu thú đã giảm bớt.
Một ngày trôi qua, bọn hắn bắt đầu tiến đánh yêu thú.
Hai ngày trôi qua, yêu thú có chút không địch lại.
Ba ngày, bọn hắn một đường quét ngang.
Bốn ngày, yêu thú đột nhiên đại bạo phát, áp chế không nổi.
Năm ngày, yêu thú càng ngày càng nhiều, bọn hắn có chút mỏi mệt. Mặc dù những yêu thú không ngừng bị trúng độc, thế nhưng vẫn vô cùng hung mãnh.
Bọn hắn bắt đầu lui lại.
Ngày thứ sáu, bọn hắn rốt cục không chịu nổi, không thể không lui.
Nhưng mà bọn hắn chỉ lui đến bên cạnh để nghỉ ngơi.
Ngày thứ bảy, bọn hắn lại bắt đầu phản kích.
Cùng lúc đó, Giang Hạo vẫn đang tiếp tục đào quáng.
Khoáng thạch tử sắc bị chất thành từng đống, tiếng loảng xoảng không ngừng truyền đến.
Ầm ầm!
Sau khi một khối khoáng thạch tử sắc vỡ vụn, có một bọt khí màu tím rơi xuống.
【 Mảnh vỡ thần thông +1 】
Bọt khí này khiến cho Giang Hạo kinh ngạc, bọt khí màu tím?
Đã bao nhiêu năm rồi?
Đúng là có chút lạ lẫm.
Mấy chục năm rồi không gặp được bọt khí màu tím, hắn cũng sắp quên mất là mình còn có thể nhặt được cái này.
Nghĩ như vậy, hắn lập tức nhìn bảng.
【 Danh tính: Giang Hạo 】
【 Tuổi tác: Bảy mươi 】
【 Tu vi: Chân Tiên sơ kỳ 】
【 Công pháp: Thiên m Bách Chuyển, Hồng Mông Tâm Kinh 】
【 Thần thông: Cửu Chuyển Thế Tử (duy nhất), Mỗi Ngày Nhất Giám, Không Minh Tịnh Tâm, Tàng Linh Trọng Hiện, Thần Uy, Khô Mộc Phùng Xuân, Nhật Nguyệt Hồ Thiên, Kim Cương Bất Hoại, Sâm La Vạn Tượng 】
【 Khí huyết: 10/100(có thể tu luyện) 】
【 Tu vi: 10/100(có thể tu luyện) 】
【 Thần thông: 2/3(không thể thu hoạch được) 】
"Thu hoạch mấy ngày nay đúng là không tệ."
Thời gian bảy, tám ngày mà có đến hai mươi bọt khí màu lam, xem như rất nhiều rồi. Nếu như lại tiếp tục, hai ba tháng sau liền có thể tích lũy đủ tu vi.
Chỉ tiếc, mỏ này không đào được lâu, khoáng mạch tử sắc quá ngắn.
Nhưng mà lần này đột nhiên xuất hiện màu tím, không biết là do may mắn hay là có thứ gì đó cao mình xuất hiện.
Nghĩ như vậy, Giang Hạo dùng tay thu dọn khoáng thạch một chút.
Hắn chợt nhìn thấy phía sau khoáng thạch có một phần đất trống, một số con kiến đang bò ra ngoài.
Con kiến màu tím, tựa như tinh thạch.
Khí tức cũng cực kì cổ quái, nhìn như phổ thông, lại ẩn chứa lực lượng kinh khủng.
Vì tò mò, Giang Hạo nhìn về phía vị trí trung tâm, chỉ thấy ở giữa có một ổ kiến, kiến đều là bò ra từ bên trong đó.
Từng con kiến nhận được sự sống từ bên trong tổ kiến, sau đó leo ra ngoài, bắt đầu kiếm ăn. Tuổi thọ của bọn chúng dường như cũng không dài, chỉ cần ra bên ngoài thì sẽ lập tức trở nên suy yếu.
Khi chúng nó rời đi một khoảng thì sẽ phát hiện hòn đá màu tím, ngay sau đó liền mang theo hòn đá quay về dung nhập vào tổ kiến.
Sau đó lại đi ra ngoài.
Một số con kiến đã đột phá hạn mức cao nhất của mình trong quá trình ra ngoài, để cho mình đi đủ xa, sống đủ dài.
Sau đó, Giang Hạo nhìn thấy một số con kiến tìm được hòn đá màu tìm ở xa nhất, rồi lại tiếp tục mang về bên trong tổ kiến.
Sau đó, bọn chúng lại đi ra bên ngoài dò xét.
Lần này bọn chúng đã tới cực hạn, không cách nào đi được bao xe.
Cuối cùng, một số con kiến đi không được bao lâu liền trực tiếp ngã xuống, con kiến khác tiếp tục hướng về phía trước.
Mà lúc này, Giang Hạo nhìn thấy con kiến ngã xuống biến thành hòn đá màu tím, từng bầy kiến lại ra bên ngoài kiếm ăn.
Từng con ngã xuống, cuối cùng biến thành hòn đá màu tím.
Cho đến khi con kiến cuối cùng đạt đến hạn mức cao nhất, nhưng mà cuối cùng nó vẫn ngã ở trên đường, biến thành hòn đá màu tím lớn nhất.
Cùng lúc đó, tổ kiến tiêu hóa hòn đá màu tím trước đó lại lần nữa tạo ra những con kiến màu tím. Bọn chúng lại bước lên trên con đường trước đó, đi tìm kiếm hòn đá màu tím.
Vòng đi vòng lại.
Giang Hạo nhìn ba ngày, nhìn thấy ba lần luân hồi.
Có một số con kiến đi xa, có một số con kiến ngay cả nửa hòn đá đều chưa tìm được.
Giang Hạo nhìn một màn này, trong đôi mắt có một chút mê mang.
Con kiến đi từ sống cho tới chết, cuối cùng trở thành lương thực mà mình tìm kiếm.
Một loại cảm giác kỳ quái xuất hiện ở trong lòng Giang Hạo.
"Đúng là vật kỳ quái."
Trong lúc nhất thời, hắn đoán không ra là con kiến muốn đi xa, hay là tổ kiến muốn đi xa.
Mỗi một con kiến đều không muốn ngã xuống, dù bọn chúng có muốn chết hay không, cuối cùng vẫn không thể trốn thoát được tử vong.
Từ lúc bọn chúng rời khỏi tổ kiến đã bắt đầu hướng về phía tử vong rồi.
Nếu như bọn chúng thật sự muốn đi xa, như vậy nếu từ bỏ những hòn đá màu tím kia liệu có thể đi được càng xa hơn không?
Xa hơn, thậm chí là thoát khỏi sống chết?
Nhưng mà, trên đường của mỗi một người kiểu gì cũng sẽ gặp phải một chút trở ngại, tình thân, tình yêu, mỗi một thứ đều ảnh hưởng tới con đường phía trước.
Vứt bỏ những thứ này cũng không thể bước nhanh hơn trên con đường bước vào đại đạo được.
Trong đôi mắt của Giang Hạo nhiễm thêm một tia minh ngộ.
Trong lúc nhất thời, quanh người hắn có tiên đạo chi ý hiện ra, cánh cửa vốn tồn tại bỗng trở nên như ẩn như hiện. Vô số cánh cửa chấn động, một cánh cửa bỗng mở ra.
Vong Tình Đạo.
Trong nháy mắt nhìn thấy cánh cửa, Giang Hạo giống như có thể lập tức biết được tên của nó.
Chỉ cần hắn chịu bước vào trong liền có thể tới gần đại đạo, thậm chí có khả năng nhìn thấy một góc của đại đạo. Không chỉ như thế, hắn có một loại cảm giác, sau khi đi vào, tu vi sẽ xuất hiện biến hóa.
Sẽ thay đổi rất mạnh.
Vong tình?
Giang Hạo nhìn qua cánh cửa, nghĩ đến rất nhiều thứ.
Trước năm tuổi là cha mẹ, sau mười chín tuổi là Hồng Vũ Diệp, chừng hai mươi là con thỏ, Tiểu Li.
Ngoại trừ cha mẹ lúc năm tuổi ra, hắn chưa từng nghĩ tới việc mình sẽ có liên quan tới những người phía sau.
Theo lý thuyết, cha mẹ có lẽ đã chết đi từ lâu, những người kia có cũng được mà không có cũng chẳng sao.
Hắn nên đi Vong Tình Đạo.
Thế nhưng… Hắn không muốn có liên quan tới bọn họ, lại khác biệt Vong Tình Đạo.
Giang Hạo nhìn qua Vong Tình Đạo rất rất lâu, cuối cùng nhắm mắt.
Sau đó, cánh cửa Vong Tình Đạo chậm rãi đóng lại.
Hắn từ bỏ.
Mà Giang Hạo lại chìm vào trong trải nghiệm của bản thân.
Hắn không muốn bị cuốn vào nhân quả của người khác, lại không muốn quên tình.
Vong tình không phải là con đường mà hắn muốn đi nhất.
Lúc này, mấy cánh cửa kia cũng không biến mất, mà là dung nhập vào trong thân thể Giang Hạo.
Mỗi con đường, mỗi một lựa chọn, tiến vào mỗi một cánh cửa, tương ứng với nó đều là phong cảnh khác nhau.
Đường ở dưới chân, nhưng lại không biết hướng về phía nào.
Là tốt hay là xấu.
Đại đạo trước mặt, hắn không cách nào biết trước, không cách nào hiểu rõ đúng sai.
Giang Hạo nhìn về phía trước, lâm vào trong vong ngã chi cảnh.
Không biết quá khứ và tương lai, không biết thời gian trôi qua.
Cuối cùng, hắn thở dài một tiếng, di chuyển bước chân.
"Cứ vậy đã rồi tính sau, ngay cả dũng khí bước vào đại đại cũng không có, lại còn lo chuyện tương lai?"
Vào lúc bước ra một bước, Giang Hạo cảm nhận được tiên lực trong thân thể bị điều động, tiên ý phun trào, bổ sung tiên lực bên trong.
Trong lúc nhất thời, Giang Hạo cảm giác mình giống như đã đạt được đại đạo gia trì.
Hắn cảm nhận được lực lượng của thân thể, thậm chí có một loại xúc động muốn xông phá gông xiềng. Nhưng mà vẫn chưa tới lúc tấn thăng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận