Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 578: Các Hạ Cao Hơn Một Bậc, Là Tại Hạ Thua

Chương 578: Các Hạ Cao Hơn Một Bậc, Là Tại Hạ Thua
Chương 578: Các Hạ Cao Hơn Một Bậc, Là Tại Hạ Thua
Chu Thiền sư tỷ.
Lần đầu gặp nàng là vào năm mười chín tuổi, vì nhiệm vụ làm vườn.
Nàng Trúc Cơ trung, có chút quen thuộc.
Ngay từ đầu, sự nhiệt tình của nàng khiến cho người ta hoài nghi có mục đích riêng, sau này mới biết được bản tính của nàng là như thế.
Chỉ cần đối với nàng không có ác ý, nàng sẽ rất tình nguyện hỗ trợ.
Bây giờ mười bốn năm qua đi, vị sư tỷ này cũng đã Trúc Cơ viên mãn, mặc dù còn cách Kim Đan không ít, thế nhưng tốc độ tấn thăng cũng xem như tương đối.
Điều khiến cho người ta chú ý hơn là thế trên người nàng.
"Không biết thế này có thể giúp cho nàng khởi thế hay không."
Một buổi sáng thế lên, cá chép hóa rồng.
Bởi vậy có thể rõ ràng, một khi Chu Thiền sư tỷ khởi thế, tương lai sẽ không thể tưởng tượng.
Chỉ là có điều khiến cho hắn không hiểu, Chu Thiền sư tỷ là một người hiền hoà lại khiêm tốn.
Thậm chí rất ít khi rời khỏi Bạch Nguyệt Hồ.
Dạng người này, làm sao lại bị người Huyền Thiên Tông khiêu chiến?
Còn khiêu chiến đến hôm nay.
"Sư tỷ cố gắng lên!"
Một giọng nói thanh thúy vang lên.
Giang Hạo quay đầu nhìn lại, là một thiếu nữ trẻ tuổi, mặc bộ váy màu tuyết trắng.
Bên người là một nam tử trẻ tuổi có chút sáng chói.
Mặc dù không lên tiếng, thế nhưng cũng đang cổ vũ cho người bên trên đài.
Lâm Mạch, Triệu Khuynh Tuyết?
Thấy bọn hắn, Giang Hạo liền nhớ tới Lâm Tri tại quặng mỏ.
Dù cho Lâm Tri đã Trúc Cơ, nhưng tạm thời vẫn kém hai người này.
Lúc này, trên người bọn họ có khí tức đặc thù vờn quanh, lực lượng quanh thân, thần quang rõ ràng.
Dưới cơ duyên, bọn hắn đã đứng vững tại Trúc Cơ trung kỳ.
Trải qua sinh tử, tương lai có thể đi càng ổn càng xa.
Bởi vậy có thể thấy rõ, lúc mình mạnh lên, bạn của ngươi hoặc là kẻ địch cũng cùng giống như ngươi, cũng đang mạnh lên.
Lại nhìn một hồi, Giang Hạo liền rời đi.
Bây giờ đại thế của Chu sư tỷ được củng cố, nhưng thấy thế nào cũng không giống như sắp khởi thế.
"Có lẽ là còn thiếu một chút gì đó."
Sau khi rời đi, hắn lại thấy Hàn Minh cũng đang khổ chiến.
Thế lực của hai người ngang nhau, thế nhưng đại thế trên thân Hàn Minh ngưng tụ vượt mức bình thường, núi non xung quanh dường như cũng đang chủ động giúp hắn.
Sơn Hà Chi Linh chiếu cố?
Thấy thế Giang Hạo mỉm cười."Hàn sư đệ cách Kim Đan không xa."
Không thể không thừa nhận, kỳ ngộ của Hàn sư đệ không tệ, hơn nữa còn chăm chỉ nỗ lực.
Người cùng lứa tuyệt đối không thể so sánh với hắn.
Tiểu Li hôm nay cũng không thấy.
Chỉ là thỉnh thoảng nghe thấy mấy người nhắc đến hôm nay có xảy ra tranh tài khủng bố.
"Các ngươi không thấy sao, thoạt nhìn mười một mười hai tuổi, đánh với người ta lại như người lớn đánh trẻ con. Người Huyền Thiên Tông ban đầu còn vô cùng hưng phấn, kích động, bây giờ nghe tên đã bị dọa cho đi đường vòng."
"Đúng thật, sau này ta tuyệt đối không dám chọc dạng người này. Ta còn chưa thấy nàng động lần thứ hai."
"Khuyên các ngươi một câu, sau này thấy tiểu nữ hài mang theo con thỏ thì tránh xa một chút."
Nghe thấy mấy lời đứt quãng này, Giang Hạo liền biết Tiểu Li biểu hiện quá khoa trương.
Nhưng mà Tiểu Li Trúc Cơ trung kỳ đều có thể cứng đối cứng cùng Kim Đan.
Đánh cùng cấp đúng là không cần hai lần.
Cũng may ra tay không quá nặng, nếu không hậu quả khó mà lường được.
Trở lại chỗ ở, Giang Hạo ngồi xếp bằng, bắt đầu điều tức.
Mặc dù không bị thương thật sự, thế nhưng cũng cần lắng linh khí quanh thân lại, để cho mình khôi phục như bình thường.
Đồng thời có thể cảm nhận đại thế một chút.
Hắn thắng bốn lần liên tục, có thể phát hiện ra càng nhiều thứ.
Xung quanh Thiên m Tông ngưng tụ đại thế, sau đó thực hiện trên người bọn hắn.
Một khi có người ngưng tụ đại thế cá nhân thì sẽ có khả năng cộng hưởng với đại thế của Thiên m Tông, có xác suất dựa thế nhất phi trùng thiên.
Mà người này có khả năng nhất chính là Đại Địa Hoàng Giả.
Đây là dưới tình huống thuận lợi.
Sự thật chứng minh, lần này cũng không thuận lợi.
Đại thế của Thiên m Tông bị những vật khác lây nhiễm, có khả năng sẽ thay đổi đại thế.
Năng lực của Đọa Tiên tộc không thấp, một khi thành công, Đại Địa Hoàng Giả đừng nói đến chuyện nhất phi trùng thiên, có thể còn sống đã không tệ rồi.
"Không biết Huyền Thiên Tông và Thiên m Tông có phát hiện hay không."
Giang Hạo đi vào ban công, nhìn lên bầu trời rồi suy tư.
Theo sự nhận biết của hắn đối với cường giả, cảm thấy muốn phát hiện cái này không khó.
Phải xem ứng đối ra sao.
Nhưng mà hắn chỉ còn trận chiến cuối cùng vào ngày mai, cho nên lần phân tranh này có thể sẽ không ảnh hưởng đến hắn.
Đến lúc đó tiếp tục trông coi sơn môn là được.
---
Nam Bộ, U Vân Phủ.
Một nam tử mặc áo đen, tháo mũ trên đầu xuống, có chút cảm khái:
"Cuối cùng cũng đến U Vân Phủ, đoạn đường này thật đúng là vất vả."
Dáng vẻ của hắn mới chỉ mười bảy mười tám tuổi, nói là thiếu niên cũng không quá đáng.
Trong tay hắn lúc này cầm một thanh trường kiếm, giống kiếm khách trong giang hồ. Lúc nhìn về phía Nam, lông mày hắn cau lại.
"Có đại thế ngưng tụ, nơi đó chính là hướng đi Thiên m Tông? Quả nhiên có chút không tầm thường."
"Không biết có thể đạt được ước muốn hay không."
Thiếu niên để thanh kiếm ra sau lưng, bắt đầu bước đi trên con đường náo nhiệt.
Không bao lâu sau, hắn mang theo một khối bánh nướng rồi tiếp tục xuất phát.
Chỉ là đi được nửa đường, lại đột nhiên dừng lại.
Ngay sau đó phát hiện ra thứ gì đó trên hướng đi đến Thiên m Tông.
Hắn có chút nghi hoặc: "Người Đọa Tiên tộc? Bọn hắn tại sao lại ở chỗ này, nơi này muốn xuất hiện cái gì rồi?"
Sau đó, hắn không thèm để ý nữa, ngao cò tranh nhau, ngư ông đắc lại.
"Xem ra cần phải chậm rãi, xem xem kết quả là gì."
Mặc kệ hai phe ai thắng ai thua, hắn đều có chỗ tốt.
"Ngụy trang một chút, vào xem tình huống cụ thể một chút."
Nghĩ như vậy, hắn liền cất bước đi về phía Thiên m Tông.
Tốc độ không nhanh, lại nhanh chóng tan biến nơi góc đường.
---
Ngày kế tiếp.
Giang Hạo đi vào lôi đài, hôm nay chính là trận chiến cuối cùng.
Dựa theo tình huống trước đó, cường độ chắc là mạnh nhất.
"Chủ nhân, nghe nói đối thủ của ngươi hôm nay rất mạnh, đánh không lại nhớ kỹ báo tên Thỏ gia, bạn bè trên đường đều sẽ cho một chút tình mọn." Con thỏ đứng trên bờ vai Tiểu Li, chân thành nói.
Tiểu Li nghiêm túc gật đầu: "Mặt mũi con thỏ dùng rất tốt."
Giang Hạo lườm con thỏ, cười ha ha.
Bởi vì còn chưa bắt đầu, hắn cũng không vội rời đi.
"Ai nha, đến ta rồi." Tiểu Li đột nhiên nghe thấy có người gọi tên mình.
Nàng đặt con thỏ vào trong ngực Giang Hạo rồi trực tiếp chạy lên lôi đài.
Giang Hạo yên lặng, cùng con thỏ bốn mắt nhìn nhau.
"Chủ nhân, vị trí này có phải là của nữ chủ nhân hay không?" Con thỏ có chút khẩn trương hỏi.
Giang Hạo không nói chuyện, một tay tóm lấy con thỏ rồi vứt qua một bên.
Con thỏ lập tức bay lên, chân đạp hai vòng vàng.
Là là hai cái vòng cổ cũ.
Hiện tại con thỏ có một cái vòng cổ, tay đeo một cái Tử Hoàn, trên đầu còn có lông vũ trắng.
Nhìn toàn thể đúng là rất ra dáng.
Có chút khí chất của Kim Đan Đại Yêu.
"Chủ nhân, ngài có phải là tìm được nữ chủ nhân rồi hay không?" Con thỏ tò mò hỏi.
"Tại sao lại nói như vậy?" Giang Hạo nhìn Tiểu Li trên đài, các nàng hình như đang tự giới thiệu, không có ý động thủ.
Tiểu Li thật ra đã muốn động thủ, nhưng đều bị đối phương kêu dừng lại, vẫn luôn giới thiệu.
Lai lịch, tên, sau đó là pháp bảo.
Giang Hạo cũng không biết các nàng lúc nào mới động thủ.
"Ta nghe người Linh Dược Viên nói, ba mươi mấy tuổi đều có thể có con. Chủ nhân có nữ chủ nhân cũng là chuyện bình thường." Con thỏ vừa xoay vòng cổ vừa nói:
"Chủ nhân lúc nào thì giới thiệu cho ta một chút? Bạn bè trên đường đều biết tiềm lực của Thỏ gia ta, sẽ cho một chút tình mọn. Nữ chủ nhân thấy chủ nhân có sủng vật như Thỏ gia, nhất định sẽ càng ưa thích chủ nhân."
Giang Hạo thu hồi tầm mắt, nhìn con thỏ.
Nhưng hắn cũng không nói gì, không nói về nữ chủ nhân, chỉ nói về nữ tử quen thuộc với hắn nhất.
Con thỏ ở chỗ của nàng, nửa cái mạng đều không còn.
Hi vọng chủ bằng sủng quý, là không thể nào.
"Nếu như nữ chủ nhân thẹn thùng, chủ nhân lúc nào đó lại tìm thêm một nữ chủ nhân khác?" Con thỏ nghiêm túc đề nghị:
"Ta nghe nói có người thích hợp, chủ nhân muốn gặp một chút hay không? Nàng rất cho Thỏ gia mặt mũi."
Giang Hạo có chút kinh ngạc nhìn con thỏ: "Ai nói với ngươi lời này?"
"Bạn bè trên đường nể tình, rất nhiều chuyện đều thông báo sớm." Con thỏ lấy một củ cà rốt ra, nói.
"Nói đơn giản một chút." Giang Hạo nói.
"Diệu sư tỷ cảm thấy nên ra tay từ chỗ sủng vật trước." Con thỏ lập tức nói.
Giang Hạo: "…"
Diệu sư tỷ đúng là nhiệt tình.
Chính nàng yêu đương còn chưa đủ, còn muốn kéo theo sư đệ có ân với nàng sao?
Bản thân mình một lòng hướng đạo, làm sao lại tìm đạo lữ được?
Còn nữa…
Cũng không tìm được.
Không nhắc tới Cổ Độc, còn phải qua cửa Hồng Vũ Diệp nữa.
Có đạo lữ nào có thể chịu được một nữ ma đầu đột nhiên xuất hiện?
Vẫn nên chờ hắn có đủ thực lực, lại nghĩ những chuyện này.
"Nhưng mà Tiểu Li không đồng ý." Con thỏ nói.
Giang Hạo hơi kinh ngạc: "Tại sao lại không đồng ý?"
"Không biết, nàng chính là không đồng ý, nói những người này đều không thể làm tẩu tử của nàng." Con thỏ vừa chơi đùa vòng cổ vừa nói.
Không chỉ một cái vòng cổ, nó còn lấy chiếc vòng dưới chân lên nối liền cùng nhau.
Cuối cùng treo lơ lửng ở giữa không trung.
Nó cứ như vậy mà vui sướng treo ngược mình lên.
Giang Hạo cũng không thèm để ý đến hành vi của con thỏ, chuyện thường xuyên.
Chuyện hắn để ý là Tiểu Li. Nàng sở dĩ nói không được, có thể là bởi vì Hồng Vũ Diệp.
Dù sao nàng đều muốn gọi tẩu tử.
Không biết tại sao, Tiểu Li cứ nhận định là Hồng Vũ Diệp.
Hắn lắc đầu, nhìn về phía lôi đài.
Lúc này, bọn hắn thế mà còn đang giới thiệu.
Đối diện là một thiếu nữ Trúc Cơ trung kỳ, vẻ mặt khẩn trương:
"Ta tu Thiên Huyền Công Pháp, ba tuổi tôi thể, tám tuổi Luyện Khí, mười sáu tuổi Trúc Cơ, căn cơ củng cố, cùng cấp ít có đối thủ. Cho đến nay đã liên tiếp đánh bại chín đối thủ cùng cấp. Ngươi thì sao? Hơn được ta sao?"
"Hả?" Tiểu Li suy nghĩ một chút rồi nói:
"Ta hình như cũng tu luyện mười năm, tấn thăng không nhanh, mấy năm trước mới Trúc Cơ. Con thỏ nói căn cơ ta không đủ củng cố, tốc độ tu luyện cũng không đủ nhanh. Nhưng mà ta từng đánh bại rất nhiều người cùng cấp, đại khái…"
Tiểu Li vươn tay đếm đếm rồi nói:
"Chắc là có mười mấy người. Đúng rồi, ngươi biết con thỏ không?"
"Mười mấy người cùng cấp?" Khả năng diễn xuất của thiếu nữ vô cùng khoa trương, nàng thở dài một tiếng, nói:
"Ngươi mười người mà ta chỉ có người cái, xem ra vẫn là tiên tử cao hơn một bậc.
Ta nhận thua."
Giang hạo: "…”
Tiểu cô nương này đúng thật là thú vị.
Đại khái là Huyền Thiên Tông cũng hiểu rõ một chuyện.
Căn bản là không thể đối đấu với Tiểu Li.
"Tiểu Li phía sau còn có trận nào nữa không?" Hắn hỏi.
"Có, còn có hai trận." Con thỏ đáp.
"Mang nàng đi, đừng có chạy lung tung." Dặn dò xong, Giang Hạo liền xoay người rời đi.
Hắn phải đến lôi đài, thời gian cũng không còn nhiều lắm.
Trong chốc lát.
Trên lôi đài, hắn đang chờ đợi đối phương đến.
Lần này hắn sẽ lâm vào khổ chiến, sau đó thất bại.
Đúng lúc đưa toàn bộ thế trên người ra ngoài, nếu không thứ ảnh hưởng đến hắn sẽ không phải chỉ có một.
Nhưng mà…
Chờ nửa ngày, người Huyền Thiên Tông không tới.
Hỏi trọng tài, đối phương nhún vai: "Ta để cho người ta đi tìm một chút."
Không bao lâu sau đã nhận được đáp án.
Thân thể đối phương không thoải mái, hẹn lần sau.
Giang Hạo: "…"
Lần sau đó không phải là từ bỏ à?
"Chúc mừng sư đệ thắng năm trận liên tiếp." Trọng tài sư huynh cười nói.
Sau đó lấy một thanh trường thương ra.
"Liệt Diễm Hỏa Thương, pháp bảo cấp bậc Kim Đan, coi như không tệ."
"Đa tạ sư huynh."
Giang Hạo tiếp nhận pháp bảo rồi nói cảm ơn, thế nhưng hắn lại không dùng thương.
"Sư đệ hình như dùng đao?" Trọng tài sư huynh cười nói:
"Há, sư đệ hình như không biết ta, Chúc Hỏa Đan Đình Luyện Đan Sư Nguyên Thần, Bất Dạ."
Giang Hạo liếc mắt nhìn đối phương, hiểu rõ là có ý gì.
Trong chốc lát.
Giang Hạo thu chín ngàn linh thạch.
Giá trị Liệt Diễm Hỏa Thương không chỉ có chừng này, thế nhưng hắn giảm đi cho đối phương.
Xem như kết một thiện duyên, hơn nữa Kim Đan khác cũng không giàu có.
Điều quan trọng nhất chính là, Luyện Đan Sư Nguyên Thần đúng là rất lợi hại.
Sau này, nếu có nhu cầu trên phương diện luyện đan, tìm đối phương cũng dễ dàng hơn một chút.
Thắng năm trận liên tiếp cũng không có khiến đại thế gia tăng, có lẽ đây cũng là lý do đối phương tránh hắn.
"Đánh năm trận liền có nhiều linh thạch như vậy, sau này có nên từ chối thi đâu không đây?"
Oanh!
Trong lúc Giang Hạo đang suy nghĩ, đột nhiên có tiếng nổ vang rền.
Một bóng người xinh đẹp hiện ra ở giữa không trung.
Định thần nhìn lại, lại là Chu Thiền sư tỷ đang huy kiếm, đại thế xung quanh thậm chí bởi vậy mà hội tụ.
Mà thực lực đối thủ của nàng cũng không yếu.
Hai người giao thủ, Giang Hạo thấy đại thế đang cố gắng giãy dụa, thế thuộc về Chu Thiền sư tỷ không biết tại sao lại giống như bị ngăn lại.
Nhìn một hồi, Giang Hạo mới phát hiện, đối thủ quá yếu.
"Luôn cảm thấy sắp khởi thế, thế nhưng những người khác không cách nào làm cho Chu sư tỷ kích phát toàn bộ thế."
Quả nhiên, Chu Thiền sư tỷ dùng tốc độ cực nhanh giành chiến thắng.
Không có khả năng kích phát.
Mấy người Triệu Khuynh Tuyết đang reo hò, nhưng Chu Thiền sư tỷ đứng trên đài lại không cao hứng.
Nàng cảm thấy mình hình như đã bỏ lỡ cái gì đó.
Giang Hạo bắt đầu suy nghĩ, nếu như mình đi lên làm đối thủ của nàng, liệu có thể kích phát hay không.
Nếu như thất bại thì có thể chuyển hết thế trên người mình qua được hay không.
Một lát sau, hắn đưa ra kết luận, cjawsc là rất khó.
Thế lực của bọn hắn dù sao cũng không ngang nhau.
Nếu như áp chế tu vi mà được thì Bạch Chỉ Trưởng lão đã sớm động thủ.
"Sư huynh, ta muốn khiêu chiến ngươi."
Một giọng nói đột nhiên vang lên ở phía sau hắn.
Quay đầu nhìn lại, lại là Hàn Minh.
Gặp lại Hàn sư đệ, Giang Hạo hơi kinh ngạc.
Lúc này, đại thế quanh thân Hàn Minh nội liễm, như có thể bắn ra bất cứ lúc nào.
Sơn hà đang trợ lực cho hắn.
Loại đại thế này thậm chí còn cao hơn Chu Thiền sư tỷ một bậc.
Thế nhưng không nhiều.
Mà hắn cũng đang bị vây khốn như Chu Thiền sư tỷ, cho nên mới tìm tới.
"Sư đệ tìm ta khiêu chiến cũng không thích hợp, nhưng mà có người hết sức thích hợp." Giang Hạo nói.
"Người nào?" Hàn Minh hỏi.
Hắn quả thực cần một người có thế lực ngang nhau.
"Sư đệ là Trúc Cơ viên mãn đúng không?" Giang Hạo chỉ chỉ lên trên đài:
"Chu Thiền sư tỷ hiện tại cũng là Trúc Cơ viên mãn, các ngươi hiện tại thích hợp động thủ."
Hàn Minh chỉ nhìn thoáng qua, chiến ý trong mắt liền bắn ra.
Keng!
Kiếm ra, gió nổi lên.
Kiếm ý lẫm liệt nghe tin lập tức hành động.
Thế công mạnh mẽ chấn động bốn phương.
Đám người trước kia muốn rời khỏi, đột nhiên phát hiện ra sự khác thường.
Chu Thiền cũng hơi kinh ngạc, lại có người đột nhiên động thủ.
Nàng không dám chần chờ, lập tức huy kiếm đối địch.
Oanh!
Một kích qua đi, nàng bị đánh lui ra xa.
Mà Hàn Minh cũng đã đứng ở trên lôi đài, lực lượng của hắn bắt đầu điên cuồng vận chuyển, như là đối mặt với kẻ địch.
Biến cố đột nhiên khiến cho người Bạch Nguyệt Hồ giật mình.
"Đoạn Tình Nhai Hàn Minh?" Có người lập tức nhận ra người tới.
Nhưng mà Hàn Minh đã phát động công kích, thế công lẫm liệt, không lưu thủ chút nào.
Người phía dưới thậm chí bắt đầu tức giận.
"Người Đoạn Tình Nhai làm sao vậy?"
Có một Kim Đan muốn xuất thủ khống chế Hàn Minh lại.
Vào thời điểm Giang Hạo muốn ngăn cản, một bàn tay trắng nõn bỗng đặt lên vai Kim Đan kia.
Khí tức băng lãnh khuếch tán, khiến người vây xem không tự chủ được mà lạnh run.
"Lãnh, Lãnh sư tỷ."
Kim Đan kia liền vội cúi đầu.
"Ai cũng đừng quấy rầy." Lãnh tiên tử nói khẽ.
Mà lúc này, Chu Thiền cũng đã tỉnh táo lại, thứ vừa bình ổn lại giờ đây lại động đậy lần nữa.
Nàng không do dự nữa, toàn lực ứng đối. Thậm chí cả người đều đắm chìm vào trong loại cảm giác này.
Có đôi lúc nàng muốn rời khỏi, cũng sẽ bị lực lượng của đối phương bức tiến vào loại trạng thái kia.
Giờ khắc này, nàng tỉnh táo trước nay chưa từng có, như có thần trợ giúp.
Đại thế xung quanh bắt đầu chuyển động theo nàng.
Thế lên!
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận