Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1560: Hỏi Xem Nữ Ma Đầu Có Muố... Ỉ

Chương 1560: Hỏi Xem Nữ Ma Đầu Có Muố... ỈChương 1560: Hỏi Xem Nữ Ma Đầu Có Muố... Ỉ
 
 Văn Tuyết đi ở phía trước đột nhiên nói: "Nêu như hoàng tỷ thật sự là tiên nhân thì tốt. "
 
 "Tốt chỗ nào?" Bích Trúc nhảy tới phía trước, hỏi.
 
 "Ta hiện tại mới mười tám tuổi. " Bích Trúc đáp.
 
 "Có thể vĩnh viễn mười tám tuổi sao." Văn Tuyết nói.
 
 Xảo Di đi theo ở phía sau, không nói gì.
 
 Rất nhanh, các nàng đã đi tới đạo trường.
 
 Lúc này đã có không Ít người tới, mọi người đều tìm tốt chô ngổi xuống. Người đến đểu là công chúa và thị nữ.
 
 Đến giờ, Bích Trúc nhìn thấy một thân ảnh đi tới từ phía chân trời. Quanh người có quang ảnh màu xanh, ngay sau đó là một tiếng phượng gáy.
 
 Chim Tam Thanh.
 
 Lúc này Nam Thanh rơi vào đài cao, thần quang lưu chuyển.
 
 "Đây chính là cường giả Vũ Hóa." Văn Tuyết nhỏ giọng nói với Bích Trúc.
 
 "Đây không phải là cường giả Vũ Hóa, là thần vận do Thần Điểu mang tới, trông thì ngon mà không dùng được." Bích Trúc giải thích nói.
 
 "Hoàng tỷ làm sao hiểu được?" Văn Tuyết hỏi.
 
 "Không tin ngươi hỏi Xảo Di, Xảo Di cũng là cường giả Vũ Hóa." Bích Trúc chân thành nói. Văn Tuyết: "22?"
 
 Hoàng tỷ nói cái gì?
 
 Xảo Di là cường giả Vũ Hóa? Không phải là cường giả Nguyên Thần sao? Nử tử trên cao, một thân áo xanh, như là trích tiên hạ phàm.
 
 Nàng nhìn tất cả mọi người phía dưới, nói: "Hôm nay ta sẽ giảng giải tu luyện cho các ngươi. Kim Đan, Nguyên Thần, Luyện Thần, đều sẽ giảng giải. Phản Hư thì ở bên phía các hoàng tử, nều như các ngươi muốn nghe thì đến lúc đó có thể đi qua."
 
 Sau đó, nàng bắt đầu giảng đạo thuyết pháp.
 
 Bích Trúc lắng nghe, cảm giác rất thô ráp. Lý giải này tấn thăng Vũ Hóa trung kỳ như nào vậy?
 
 Hay là nói chỉ một lòng tăng cao tu vi, không có hiểu rõ cảnh giới? Không thể làm như vậy được, sẽ rất khó thành tiên nha.
 
 Nghe một lúc, Bích Trúc đều muốn ngáp. Nhưng sau khi cảm nhận được các loại ánh mắt kỳ dị, nàng lại không buổn ngủ nữa.
 
 Sau đó, một số tiếng bàn luận vang lên.
 
 "Đây không phải là Hoàng tỷ già trong truyền thuyết sao? Có người nói vị hoàng tỷ này cả một đời không lây chống cũng không có tu luyện."
 
 "Đúng vậy, đều nói nàng khả năng đã chất ở bên ngoài. " "Nghe nói nàng đã nghĩ trắm phương ngàn kề để gả đi, nhưng đều thất bại. "
 
 Bích Trúc không có dừng lại, mang theo hai người Văn Tuyêt nhanh chóng rời đi.
 
 Vừa rời đi, Bích Trúc liền hỏi Văn Tuyết: "Văn Tuyết hoàng muội, đệ nhất công chúa của chúng ta có phải là chưa từng giao thủ với người khác hay không?"
 
 "Thỉnh thoảng sẽ giao thủ với mấy hoành huynh."' Văn Tuyết nói. Nghe vậy, Bích Trúc cười nói: "Như vậy sao được? Ta viết thư mời một vị sư huynh đến, để hắn giao thủ với đệ nhất công chúa của chúng ta, để cho nàng biết mình không đủ."
 
 Xảo Di hơi nghi hoặc một chút: 'Công chúa muốn tìm ai?"
 
 "Một vị sư huynh ở Huyền Thiên Tông." Bích Trúc cười nói: "Nghe nói hắn sắp rời khỏi Nam Bộ, chắc là tới kịp."
 
 Đoạn Tình Nhai, Linh Dược Viên. Giang Hạo nhìn tiểu nữ hài ở dưới gian phòng đơn sơ, có chút hiêm lạ. Bây giờ Chân Chân bước đi đã ổn định hơn trước đó rât nhiều.
 
 Một tuổi, mới học được cách đi.
 
 Hơi trễ.
 
 "Nữ hài học đi sẽ hơi chậm một chút." Trình Sầu nghiêm túc nói. Tiểu Y duỗi hay tay ra, che chở trái phải, sợ đổi phương ngã sấp xuổng. "Sư huynh, sư tỷ đâu?" Giang Hạo hỏi.
 
 "Nói là đi tìm đạo lữ cho sư huynh, bởi vì mang thai mà đã trề nải mẫy chục năm." Trình Sấu đáp.
 
 Giang Hạo thở dài một tiếng.
 
 Hai người kia không đến mấy tháng đã ném đứa nhỏ qua đây. Giang Hạo không trông cũng không được. May mà có Trình Sâu và Tiểu Y. Tiểu Y rất thích, trông nom cũng rât cẩn thận. Điều này khiến Giang Hạo có chút chẩn chờ, có nên ném cho con thỏ hay không, hay là để nàng ở cùng Tiểu Y.
 
 Mặc dù có Trình Sầu ở cùng Tiểu Y, nhưng nàng còn nhỏ, cũng thích đứa nhỏ cùng tuổi. Nhưng mà tuổi thơ của Chân Chân cũng chỉ được mây năm như người bình thường. Trừ phi giao Tiểu Y cho Tiểu Li, tuổi tác các nàng ngang nhau, hơn nữa dáng vẻ đều không lớn.
 
 Giang Hạo cảm giác mình già rồi, bắt đầu đa sầu đa cảm, càng thêm để ý đến suy nghĩ của bọn nhỏ. Giang Hạo lắc đầu, quyết định chờ Chân Chân được bảy tám tuổi rổi lại nói, cũng không vội vã nhất thời. "Đúng rồi, tông môn truyền đến tin tức, nói có người muốn bái phỏng sư huynh." Trình Sấu đột nhiên nói. Nghe vậy, Giang Hạo có chút ngoài ý muốn: "Người nào?"
 
 "Hẳn là mấy người Mặc Đan." Trình Sâu nói. "Tiên Ma khác đường, không gặp. " Giang Hạo không chút do dự nói. Sở Xuyên mang thêm phiền phức cho hãn, hắn không muôn tiếp. Trình Sầu gật đầu, lại nói:
 
 "Mặt khác, nhiệm vụ thủ tịch của sư huynh lại tới. "
 
 Giang Hạo cũng không ngoài ý muốn: "Là gì?"
 
 Hôm nay, tu vi hắn đã tấn thăng đến Vũ Hóa sơ kỳ.
 
 Chủ yếu là người phía trên vẫn luôn ở trung kỳ, còn chưa đạt tới hậu kỳ, hán cũng không tiện trực tiếp tần thăng. Nhưng mà cũng sắp rồi. May mắn là không có người khiêu chiên thứ mười. Cho nên, hắn cũng không vội khiêu chiến lên trên. Nêu không thì không tiện tìm người làm cột mồc so sánh.
 
 "Nghe nói Hoàng tộc Nam Bộ tổ chức thi đâu, mời rât nhiều tông môn. Tông môn chúng ta cũng ở trong đó, mà người dân đội lần này chỉ cần thủ tịch là đủ, cho nên chọn sư huynh." Trình Sâu nói.
 
 Nghe vậy, Giang Hạo có chút bất đặc dĩ: "Hoàng tộc? Mặt mũi bọn hãn lớn như thể sao? Có thể mời nhiều tông môn như vậy?”
 
 "Nghe nói bọn hắn có khí vận đại địa, mà những năm gần đây, khí vận sẽ hóa thành một trận cơ duyên." Trình Sâu nói.
 
 Nghe vậy, Giang Hạo gật đầu: "Vậy thì đúng là có chút khả năng, chỉ là bọn hẳn có cường giả sao?"
 
 "Mạnh nhất chỉ cần Vũ Hóa đi là được, cho nên liền chọn sư huynh." Trình Sầu nói rõ.
 
 "Dự thi mạnh nhất là Vũ Hóa?" Giang Hạo hỏi, hắn có chút ngoài ý muôn:
 
 "Xem ra, tông môn chúng ta xác thực rât mạnh nha."
 
 Hắn thủ tịch thứ mười Vũ Hóa sơ kỳ, chín vị phía trước càng không cần phải nói. Nhất là thủ tịch thứ nhất, thực lực mạnh không thể tưởng tượng. Những người khác không người có thể đuổi theo.
 
 Đã tới Đăng Tiên.
 
 Trong vòng trăm năm liền có thể thành tiên.
 
 Dù cho không có đại thế, nàng sáu trắm tuổi cũng có thể thành tiên, bây giờ tới trước thời hạn không ít. Đây là thủ tịch, Vũ Hóa không phải thủ tịch cũng có không ít.
 
 Ví dụ như Mục Khởi sư huynh, hắn cũng đã tân thăng.
 
 Liễu Tinh Thần càng không cần nói, chắc cũng đã Đăng Tiên mây tầng ròi.
 
 "Ta dẫn đội, vậy những người khác thì sao?" Giang Hạo hỏi.
 
 "Còn đang chọn, Bạch Dịch sư huynh nói, sư huynh chọn là được. " Trình Sâu nói.
 
 Giang Hạo gật đầu, có chút không thể làm gì. Nhưng nhiệm vụ thủ tịch vân phải làm. Chỉ là, nửa đường phải dành thời gian trở về tưới nước, nều không thì lại lãng phí thời gian.
 
 "Thời gian là lúc nào?" Giang Hạo hỏi. "Đầu xuân năm sau, còn khoảng nửa năm." Trình Sâu đáp.
 
 Giang Hạo cũng không hỏi thêm gì nữa.
 
 Chỉ là...
 
 Giang Hạo nhìn về phía Chân Chân còn đang học đi, có nên mang theo nàng hay không?
 
 Sư huynh sư tỷ mặc kệ, chẳng lẽ ném cho sư phụ?
 
 Hay là ném cho hiền đệ?
 
 Do dự một chút, Giang Hạo quyết định mang theo đám Tiểu Y đi cùng, coi như ra ngoài dạo chơi, giải sâu một chút.
 
 Lại do dự một hồi, hắn để Trình Sầu trông coi Chân Chân, mình thì rời khỏi Linh Dược Viên, đi tới Bách Hoa Hồ.
 
 Hỏi tiền bối xem có muốn đi cùng hay không.
 
 "Ta tại sao phải đi?" Hồng Vũ Diệp hỏi.
 
 "Lần này có mang theo Tiểu Y, nếu như người tìm nàng xuất hiện, có lẽ có thể có được tin tức của người đứng phía sau Thạch Bản." Giang Hạo nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận