Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1149: Thời Gian Qua Đi Mười Lăm Năm, Tỉnh Xuất Hiện Lần Nữa

Chương 1149: Thời Gian Qua Đi Mười Lăm Năm, Tỉnh Xuất Hiện Lần Nữa
Hải vực phụ cận Thượng Quan gia.
Bích Trúc cảm thấy có chút kỳ quái.
"Đều đã qua nhiều năm như vậy, món đồ hình như vẫn chưa bị lấy đi."
"Công chúa, chúng ta lúc nào trở về?" Xảo Di ở một bên hỏi.
"Không vội, cứ đợi thêm hai ba năm năm nữa." Bích Trúc ghé vào trên mặt bàn, nói: "Mấy năm này hải ngoại có thể sẽ xảy ra biến hóa lớn. Nhưng mà những năm này không được an ổn chút nào, thật sự là kỳ quái."
"Công chúa cảm thấy chuyện gì kỳ quái?" Xảo Di hỏi.
Hiện nay tu vi của nàng có tăng lên, đã là tu sĩ Nguyên Thần hậu kỳ, từ sơ kỳ đến hậu kỳ trong vòng không đến bốn mươi năm, có thể nói là rất nhanh.
Bích Trúc thở dài, chuyện gì kỳ quái sao?
Đương nhiên là kỳ quái Tỉnh đã bế quan mười lăm năm, tại sao thiên hạ còn đang loạn? Thật sự chẳng lẽ là do nàng đi đến đâu nơi đó liền có vấn đề sao?
Lúc tại Nam Bộ, Nam Bộ loạn, hai vị huynh trưởng bận bịu túi bụi, thiên tai nhân họa vô số.
Hoàng tộc và Tiên Môn toàn lực thi cứu, nhưng mà không cách nào ngăn cản hạn hán, hồng thủy, Nam Bộ gần như sắp không chịu đựng nổi.
Đương nhiên, khi đó còn xuất hiện người mở kho. Đủ nhiều lương thực xuất hiện, lúc này mới sơ bộ ổn định thế cục Nam Bộ.
Sau đó, Bích Trúc đi tới hải ngoại, hải ngoại cũng loạn.
Sóng biển phun trào, quét sạch vô số hòn đảo, không chỉ như thế, hải vực còn có một ít độc vật xuất hiện, khiến một phần hải vực trở thành biển chết.
Dù hải ngoại có vô số tu sĩ, nhưng vẫn có chút không chịu nổi, cũng chỉ có một số tông môn cường đại xung quanh là tương đối an ổn.
Nhưng mà ảnh hưởng của họa loạn vẫn luôn tại, xuyên qua hải vực trở nên cực kì nguy hiểm, trở về đều không được an toàn.
"Ngươi nói Thập Nhị Thiên Vương có thể thành tiên không?" Bích Trúc tò mò hỏi.
Rất nhiều người đều biết Thập Nhị Thiên Vương đang bí mật chuẩn bị thành tiên.
"Không biết." Xảo Di lắc đầu, chợt nói:
"Nhưng mà không ai biết bọn hắn lúc nào sẽ thành tiên."
Bích Trúc gật đầu.
Đúng là thực như thế.
Rất nhiều người đều biết Thập Nhị Thiên Vương muốn thành tiên, nhưng không có người nào biết bọn hắn dự định lúc nào thành tiên.
Nhưng người khác không biết, Bích Trúc lại có thể đoán được đại khái.
Cũng sắp rồi, ngay tại mấy năm này, nhưng nàng cũng không biết cụ thể.
Mà nàng nhất định phải ở lại hải ngoại, thật ra còn có một nguyên nhân. Đó chính là nàng có một cơ duyên, cái cơ duyên này cực khả năng ở ngay hải ngoại.
Cho đến trước mắt, vận khí của nàng chưa từng xuất hiện biến hóa, nói rõ cũng không có nguy hiểm quá lớn. Nếu như vận khí giống như trước đó thì nàng sẽ phải rời khỏi. Cơ duyên có lớn đi chăng nữa thì cũng không cần.
"Công chúa, ngài nghĩ ra chưa?" Xảo Di đột nhiên hỏi.
"Suy nghĩ cái gì?" Bích Trúc hỏi.
"Tuổi của ngài." Xảo Di nhắc nhở.
"Số tuổi?" Bích Trúc mờ mịt: "Ta mười tám tuổi, sao rồi?"
"Bình thường thì người không có tu vi chỉ có thể sống mấy chục tuổi. Ngài mười tám tuổi rồi, sống thêm bảy tám chục tuổi nữa là không còn nhiều thời gian lắm." Xảo Di nói.
Bích Trúc nghe vậy bừng tỉnh đại ngộ:
"Là như thế này sao, không có việc gì, thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng, hai vị huynh trưởng buông xuống được."
Xảo Di gật đầu.
Mặc dù công chúa trở về sẽ bị lên án, nhưng mà nếu như thật sự không quay về thì vẫn là có chút làm cho người ta cảm thấy thương cảm.
Còn hải ngoại, các nàng đã chờ đợi rất nhiều năm, lại đợi thêm mấy năm nữa cũng không có gì đáng ngại. Bọn họ cũng không có gặp được cường giả Kim Đan, điều này khiến nàng yên tâm hơn không ít.
Mà Thiên Linh tộc cũng không có nhiều người như vậy, nàng cũng không lo lắng bị phát hiện, nhưng mà một khi gặp được thì rất phiền phức.
Cơ duyên của nàng tốt hơn Thiên Linh tộc, một người tập hợp được bốn bộ công pháp Thiên Tứ. Không chỉ như thế, còn có bí pháp Thánh Đạo, để nàng có thể đồng thời tu luyện bốn bộ công pháp. Mặc dù bây giờ còn không có gì, thế nhưng mà càng về sau, tiến bộ của nàng sẽ càng nhanh.
Chỉ là cơ duyên như vậy mà công chúa đều có thể tiện tay lấy ra, khiến nàng rất tò mò về thực lực và năng lực của công chúa. Đã nhiều năm như vậy, nàng chưa từng thấy công chúa xuất thủ.
Bích Trúc còn đang chú ý đến Thượng Quan nhất tộc. Nàng cảm thấy tộc này có không ít liên quan tới Cố Trường Sinh.
Đương nhiên, điều càng làm cho nàng cảm thấy thú vị chính là, những người này rõ ràng là bởi vì Tiếu Tam Sinh mới có thể áp chế nguyền rủa, thế nhưng những năm này tăng lên khiến bọn hắn có suy nghĩ độc lập, dường như không muốn ở dưới người khác. Lúc này mới qua mấy chục năm chứ.
Vào lúc nàng đang cảm khái bộ tộc này thiếu tầm mắt, đột nhiên cảm nhận được Thạch Bản chấn động. Sau đó nàng quyết định đến hòn đảo khác, nghỉ ngơi thật tốt.
Xảo Di không có bất kỳ ý kiến gì về quyết định của công chúa.
Ban đêm.
Trong phòng, Bích Trúc trải chăn mền sau đó nằm xuống.
Giờ Tý.
Bích Trúc tiến vào bên trong Thạch Bản.
Mười mấy năm qua, nhân số tụ hội vẫn là bốn người, thêm Đan Nguyên tiền bối nữa là năm.
Cũng không biết Tỉnh lúc nào sẽ xuất hiện lần nữa.
Nhưng mà không có Tỉnh, sẽ không có tin tức liên quan tới hung vật Thiên Cực, không biết là tốt hay xấu nữa.
Hôm nay vẫn như thường ngày, một người, hai người, ba người, bốn người, cộng với bản thân nữa là năm người.
Năm người?
Quỷ tiên tử sững sờ.
Nhìn kỹ lại, phát hiện Tỉnh biến mất mười lăm năm đã xuất hiện. Không chỉ là nàng, những người khác cũng phát hiện.
Bọn họ đều có chút ngoài ý muốn, nhưng mà cũng không để lộ ra ngoài, mà là vấn an Đan Nguyên tiền bối.
“Xem ra Tỉnh tiểu hữu đã xuất quan." Đan Nguyên mỉm cười mở miệng.
Giang Hạo gật đầu, cũng không lên tiếng.
Sau đó chính là các khâu như bình thường.
Hỏi thăm đám người có vấn đề gì trong tu luyện hay không.
Quỷ tiên tử hỏi thăm vấn đề liên quan tới công pháp Thiên Tứ, Đan Nguyên tiền bối lần lượt giải đáp.
Sau đó chính là nhiệm vụ.
Nhiệm vụ thứ nhất vẫn là tứ đại dị thú.
Giang Hạo nghe vậy thì có chút ngoài ý muốn.
Thời gian đã qua mười lăm năm, lúc nhận được tin tức tụ hội, hắn do dự một chút rồi lựa chọn tiến vào. Thời gian đã không sai biệt lắm, thứ nên lĩnh ngộ đều đã ngộ, thời gian còn lại không cách nào có tiến bộ quá lớn. Trong một hai năm ngắn ngủi còn lại nên tìm hiểu tình huống xung quanh một chút.
Mình đã chuẩn bị không sai biệt lắm, chuyện còn lại đành phải xem đám người Hải La. Không chỉ là Hải La, còn có Tinh và Liễu.
Nhưng mà đã qua mười lăm năm mà tụ hội vẫn còn đang tìm tứ đại dị thú. Theo như nghe ngóng thì trước mắt dị thú đã xuất hiện ba con.
Bắc Bộ một con, hải ngoại một con, Tây Bộ một con, hình như đều có bóng dáng của Vạn Vật Chung Yên.
Duy chỉ có con thứ tư là vẫn luôn không có tin tức.
Nói cách khác, dị thú tại Hoàng thành Nam Bộ vẫn chưa bị phát hiện.
Đan Nguyên chỉ nhắc tới nhiệm vụ này, sau đó nói:
"Có tin tức liên quan tới Đông Cực Thiên không?" Đám người lắc đầu.
Giang Hạo thì có chút ngoài ý muốn, Đông Cực Thiên là cái gì? Tên người, hay là địa danh?
Tên người thì hắn còn có thể hỏi thăm một chút, nhưng nếu như là địa danh…
Với thiết lập bí ẩn của mình, hắn không thích hợp mở miệng hỏi thăm. Hắn chỉ có thể tiếp tục giữ yên lặng, chờ đợi đến lúc bọn họ nhắc tới, hoặc là chờ đợi Hồng Vũ Diệp trả lời.
Ngoại trừ hai vấn đề này, Đan Nguyên cũng không nhắc tới nhiệm vụ gì khác, mà là quay đầu nhìn về phía Tỉnh: "Tỉnh đạo hữu còn có thời gian không?"
Nghe vậy, trong lòng Giang Hạo run lên.
Thời gian này chắc là chỉ Công Đức Đỉnh.
Bởi vì tứ bộ hỗn loạn, đủ để chứng minh công đức sắp tiêu hao gần như không còn. Trầm mặc một chút, hắn gật đầu nói:
"Còn có."
"Xem ra Tỉnh tiểu hữu đã có biện pháp." Đan Nguyên lại cười nói.
Giang Hạo trầm mặc không nói.
Hắn không xác định được Đan Nguyên tiền bối biết được bao nhiêu, nhưng mà ít nhiều cũng hiểu rõ một chút tình huống.
Mặc dù những người khác cảm thấy nghi hoặc, nhưng đều có chút ý nghĩ.
Sau đó chính là khâu giao dịch.
"Người mà Trương tiên tử muốn tìm đã tìm được." Liễu mở miệng nói.
Sau đó truyền vị trí và tin tức đại khái qua.
Trương tiên tử gật gật đầu, sau đó nhìn về phía Tinh:
"Người Minh Nguyệt Tông đã cầm được thứ bọn hắn muốn, chắc là đang trên đường về Đông Bộ. Mặt khác, người mất tích cũng đã được mang về."
"Đa tạ Trương tiên tử." Tinh gật đầu nói.
"Thứ mà Tỉnh đạo hữu muốn cũng đã đưa đến Thượng Quan gia." Quỷ tiên tử nhìn về phía Giang Hạo rồi mở miệng.
Người kia có chút ngoài ý muốn, bây giờ nghe chuyện của mười lăm năm trước luôn có chút cảm giác kỳ quái.
Cuối cùng hắn chỉ là gật đầu.
Chuyến này nếu như tiện đường thì sẽ cầm đi.
"Ta cần hỗ trợ giải đọc một truyền thừa liên quan tới Long tộc." Trương tiên tử nhìn về phía Liễu.
Người kia gật đầu.
Giao dịch của bọn họ là âm thầm, nhưng mà Giang Hạo vẫn có thể phát hiện Liễu đã gây dựng mối quan hệ tốt với rồng. Xem ra, Xích Long ở ngay hải ngoại. Chỉ là, hắn còn không biết nên đối mặt với đối phương như thế nào, có gặp hay không còn phải xem tình huống.
Chờ sau khi tất cả mọi người giao dịch xong, Giang Hạo mới mở miệng: "Liễu đạo hữu có đang ở hải ngoại không?"
"Có." Liễu gật đầu.
Hắn còn thiếu Tỉnh hai đại thù lao.
"Lúc Thập Nhị Thiên Vương thành tiên sẽ có một số phương vị xuất hiện, cần Liễu đạo hữu chiếm một cái, sau đó có thể rời đi nếu muón. Chuyện này tính là một thù lao." Giang Hạo chậm rãi mở miệng.
Liễu cũng không do dự, trực tiếp gật đầu.
Dù sao cũng có thể rời đi, không có nguy hiểm quá lớn.
"Phương vị còn nữa không?" Quỷ tiên tử chủ động mở miệng.
Giang Hạo có chút ngoài ý muốn: "Quỷ tiên tử còn ở hải ngoại?"
"Vẫn còn ở đó." Quỷ tiên tử gật đầu.
Chiếm một phương vị chính là có thể nhìn Thập Nhị Thiên Vương thành tiên ở khoảng cách gần, nàng đương nhiên là muốn đi. Mặt khác còn có thể được thù lao.
"Quỷ tiên tử muốn cái gì?" Giang Hạo hỏi.
"Thượng Quan nhất tộc có một khu vực bí mật, chắc là đầu nguồn áp chế nguyền rủa, ta có thể vào xem một chút không?" Quỷ tiên tử hỏi.
Nàng vẫn luôn cảm thấy tò mò đối với thứ áp chế Bách Dạ.
Bởi vì người đứng phía sau Thượng Quan nhất tộc là Tỉnh, nàng liền không đi vào xem xét. Đừng nói là nàng, Cố Trường Sinh cũng rất tò mò, hắn mới chỉ là có suy đoán mà thôi.
Giang Hạo rũ mắt, sau đó truyền ra giọng nói trầm thấp: "Có thể."
Chỉ là một phần của Huyết Trì mà thôi, cũng không có cái gì cả.
Đương nhiên, hắn nhắc nhở một câu, không thể đụng vào.
Dùng chuyện này đổi lấy việc Quỷ tiên tử tiến trận, không lỗ.
Sau đó, mọi người không còn giao dịch gì nữa, bắt đầu nói chuyện phiếm về tình huống xung quanh.
Tinh lên tiếng trước:
"Nghe nói Hải La Thiên Vương đang trùng kích Đăng Tiên Đài, hình như vô cùng sốt ruột, chắc là sắp đến thời khắc thành tiên."
Lúc nói câu này, Tinh nhìn về phía Tỉnh. Không chỉ là hắn, những người khác cũng là như thế. Dù là Đan Nguyên tiền bối đều là như thế.
Tất cả mọi người rất tò mò, người đầu tiên từ xưa tới nay sẽ thành tiên vào lúc nào.
Đối với tầm mắt của bọn hắn, Giang Hạo chỉ là bình thản nói: "Chắc là sang năm."
Trong lòng mọi người kinh ngạc, xem ra đúng là rất gấp.
Cũng không biết là bởi vì không cách nào áp chế cảnh giới hay là thời cơ tốt nhất nằm trong hai năm này.
Thật ra Giang Hạo còn có bảy năm, nhưng hắn nhất định phải thành tiên trước năm năm còn lại, dùng để bọc hậu. Một khi bắt đầu tấn thăng, nhất định cần khí vận hoặc là công đức. Mặc dù có khí vận của Thập Nhị Thiên Vương, nhưng không nhất định có thể kịp phản ứng. Cho nên dùng Công Đức Đỉnh là tốt nhất. Năm năm không nhiều, có khả năng chống đỡ một chút. Để khí vận của Thập Nhị Thiên Vương chậm rãi tới là đủ.
"Người của Thánh Đạo hình như còn để ý tiến độ hơn cả Thập Nhị Thiên Vương, bọn hắn cũng có mục đích sao?" Liễu mở miệng hỏi.
Rất nhiều người đều biết chuyện Thánh Đạo gia nhập hải ngoại, nhưng lại rất ít người biết thái độ của bọn hắn.
Giang Hạo khẽ lắc đầu.
Hắn cũng không biết về thái độ của Thánh Đạo, lúc trước hắn mời Thánh Đạo chỉ là bởi vì giao dịch. Hắn giúp đối phương cắt tỉa thiên phú Tiên Tộc, mà chuyện đối phương cần làm chính là giúp Hải La khôi phục tu vi.
Giao dịch bình thường, mặc dù đối phương sẽ tận tâm tận lực, nhưng về việc đối phương còn để ý hơn Thập Nhị Thiên Vương thì không có quan hệ gì với hắn.
Có lẽ bọn hắn cũng có ý khác, đúng lúc đạt thành mục tiêu thống nhất.
"Ta nghe nói dị thú tại Bắc Bộ đã bị Vạn Vật Chung Yên lấy đi, hải ngoại và Tây Bộ thì còn chưa." Quỷ tiên tử nói.
"Tây Bộ cũng không tiện thu thập, Lâu Mãn Thiên nhúng tay." Trương tiên tử nói.
"Hắn cũng muốn dị thú?" Quỷ tiên tử tò mò hỏi.
"Không muốn." Trương tiên tử lắc đầu nói: "Nói là muốn ngăn cản Vạn Vật Chung Yên một chút, nguyên nhân cụ thể thì ta cũng không rõ."
Giang Hạo cũng cảm thấy kỳ quái, nhưng mà nếu như để đối phương chộp tới tất cả dị thú thì đúng là cũng không tốt.
Ít nhiều có chút phiền toái.
Xem ra là một bên muốn tiếp tục một bên muốn trốn tránh.
"Những năm này Đại Thiên Thần Tông gặp không ít phiền phức, Thiên Thánh Giáo không ngừng quấy rối, kế hoạch tạo tiên đều thất bại. Nhưng mà bọn hắn hình như đã tìm được nguyên do, vấn đề xuất hiện ở Nam Bộ. Mà vì có thể được yên tĩnh trở lại, bọn hắn đã từ bỏ không ít thần hồn Thánh Chủ. Cũng không biết sau này còn bị quấy rầy nữa hay không." Liễu vừa cười vừa nói.
Trong lòng Giang Hạo cảm khái, Thánh Chủ đúng là một hảo huynh đệ. Đã qua nhiều năm như vậy rồi mà còn không có dừng lại.
Nhưng mà Đại Thiên Thần Tông có khả năng đã khóa chặt Tiếu Tam Sinh, đây cũng là phiền phức.
Mặt khác, những người này đều không tại Nam Bộ, bản thân cũng không có tin tức liên quant tới Thiên m Tông, không biết tông môn như thế nào rồi.
"Các ngươi gần đây có chú ý tới Thiên Đạo Trúc Cơ không?" Trương tiên tử đột nhiên hỏi.
"Không chú ý được." Quỷ tiên tử lắc đầu.
Bọn hắn đều tại hải ngoại, căn bản không chú ý đến chuyện Bắc Bộ.
"Nghe nói Thiên Đạo Trúc Cơ có biến hóa rất lớn." Trương tiên tử nói.
"Cụ thể là biến hóa gì?" Quỷ tiên tử tò mò.
"Tin tức của ta cũng có hạn." Trương tiên tử lắc đầu.
Lúc này trên cùng truyền đến tiếng cười khẽ.
Trong lúc nhất thời, đám người kinh ngạc, nhìn về phía Đan Nguyên tiền bối.
"Tiền bối biết sao?" Quỷ tiên tử hỏi.
"Chỉ là nghe nói mà thôi, nghe nói Bắc Bộ có đại khí vận ngưng tụ, nhưng lại không tìm thấy ở phương nào. Xem ra, hẳn là Thiên Đạo Trúc Cơ." Đan Nguyên mỉm cười nói.
Nghe vậy đám người kinh hãi không thôi.
Thiên Đạo Trúc Cơ sắp đạt được đại khí vận rồi?
Giang Hạo cũng cảm khái, Sở Tiệp sắp trở thành người có đại khí vận. Nàng một đường đi ở Bắc Bộ, cố gắng nhiều năm như vậy, xem ra đã có thành quả.
Những người khác cố gắng mấy trăm năm đều khó mà trở thành người có đại khí vận, mà Thiên Đạo Trúc Cơ có ưu thế trời sinh, có đầy đủ điều kiện.
Mọi người nói chuyện rất nhiều, sau đó tụ hội kết thúc dưới sự nhắc nhở của Đan Nguyên tiền bối.
Giang Hạo tỉnh lại từ trên hải đảo, đây là một hòn đảo cực nhỏ, hoang tàn vắng vẻ.
Dưới ánh trăng, chỉ thấy thân ảnh màu đỏ của Hồng Vũ Diệp đang ngồi uống trà bên cạnh bàn.
"Kết thúc nhanh như vậy sao?" Cảm nhận được tầm mắt của Giang Hạo, nàng quay đầu nhìn sang.
Giang Hạo khẽ gật đầu nói:
"Đúng vậy."
"Có tin tức gì không?" Hồng Vũ Diệp lại hỏi.
"Nghe nói Hải La Thiên Vương đã khôi phục đến Đăng Tiên cấp tám, Thiên Đạo Trúc Cơ cũng sắp trở thành người có đại khí vận." Giang Hạo nói.
"Người có đại khí vận?" Hồng Vũ Diệp có chút ngoài ý muốn:
"Như vậy vị sư đệ kia của ngươi khó khăn rồi đây."
"Nếu như Sở Tiệp trở thành người có đại khí vận, Sở Xuyên còn có thể đuổi kịp không?" Giang Hạo rất là tò mò.
Sở Xuyên cố tiên tâm mông trần, càng chiến càng mạnh.
Thế nhưng…
Đối thủ của hắn là Thiên Đạo Trúc Cơ, người có đại khí vận.
Dù thiên phú có lợi hại, tiên duyên có cường đại như nào đi chăng nữa thì cũng không sánh nổi hai cái này.
"Ngươi cảm thấy thế nào?" Hồng Vũ Diệp hỏi lại.
"Ta tin tưởng phán đoán của tiền bối." Giang Hạo cung kính nói.
Hồng Vũ Diệp uống trà, nhìn người trước mắt, sau đó lạnh giọng cười một tiếng, lại tiếp tục uống trà.
Bạn cần đăng nhập để bình luận