Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 390: Bị Người Tụ Hội Để Mắt Đến

Chương 390: Bị Người Tụ Hội Để Mắt Đến
Chương 390: Bị Người Tụ Hội Để Mắt Đến
Giờ Tý.
Trong phòng, Giang Hạo lấy Mật Ngữ Thạch Bản ra, bắt đầu tiến vào.
Bốn người lần lượt xuất hiện ở khu vực công cộng, nhìn về phía Đan Nguyên trên cùng.
Đan Nguyên tiền bối luôn ở chỗ kia, dường như vẫn luôn ở đó, chưa bao giờ rời đi.
"Có vấn đề gì trong chuyện tu vi không?" Sau khi mấy người vấn an, Đan Nguyên tiền bối cười nói.
"Ta gần đây cảm thấy có chút kỳ quái, cảm thấy tu vi khó mà tiến thêm, vẫn luôn không tìm thấy nguyên nhân." Liễu mở miệng trước.
"Vạn Vật Thân sẽ ảnh hưởng đến bản thể ở giai đoạn trước, hơn nữa sẽ ảnh hưởng thông qua một loại quỹ tích không biết nào đó, khó mà phát hiện ra. Dù sao thứ ngươi tu không phải công pháp của Minh Nguyệt Tông, khó mà tránh khỏi loại tình huống này. Đi tìm một món bảo vật có liên quan đến Tinh Thần, sẽ có thể giải quyết việc tu vi bị quấy nhiễu." Đan Nguyên giải thích.
"Thì ra là thế." Liễu gật đầu nói cảm ơn.
Hắn có hoài nghi là do Vạn Vật Thân, thế nhưng mãi mà không tìm được bất cứ biện pháp gì.
Sau đó, không ai hỏi gì cả.
Thấy thế, Đan Nguyên nhìn về phía Quỷ Tiên Tử: "Dấu vết khí vận đã được chứng thực, tiểu hữu có thể cân nhắc xem muốn cái gì, lớn mật một chút."
Quỷ tìm được dấu vết khí vận, cho nên nàng lại hoàn thành nhiệm vụ lần trước.
Đương nhiên là cũng cần thanh toán thù lao.
Giang Hạo cảm thấy độ hoàn thành nhiệm vụ của Quỷ Tiên Tử, mấy lần đều là nàng.
"Vẫn muốn Tuyết Thần đan." Quỷ Tiên Tử nói.
"Được." Đan gật đầu.
Hai viên, Giang Hạo cảm thấy nếu cứ tiếp tục như vậy, tất cả Tuyết Thần Đan đều sẽ tiến vào trong túi của Quỷ Tiên Tử mất.
Một viên Tuyết Thần Đan sẽ cho ra một thần thông.
Thứ này quả thật làm cho người ta hướng tới.
Nhất là khi nghĩ tới bản thân mình có một hàng thần thông, mỗi một cái đều có tác dụng cực lớn.
"Nhiệm vụ lần này, là điều tra thế lực mới xuất hiện, thế lực này phân bố tại phía Đông." Đan Nguyên nhìn mọi người rồi nói:
"Tên bọn hắn để lại là Thánh Đạo, các tin tức rõ ràng khác cũng có thể coi là tin tức."
"Thánh Đạo?" Quỷ Tiên Tử có chút không hiểu:
"Bọn hắn làm cái gì?"
"Ta hình như từng nghe nói qua, nghe nói trộm thiên phú của đệ tử thiên tài." Tinh đột nhiên mở miệng nói.
"Cái đó thì trộm thế nào được?" Quỷ Tiên Tử nghi hoặc.
"Bọn hắn xưng là thiên địa ban ân, cái gì cũng có thể trộm được." Đan Nguyên mở miệng nói.
"Ta sẽ đi xem một chút, đúng lúc ta đang đi về phía Đông. Hiện tại ta cảm giác phía Nam quá nguy hiểm, Thiên Cơ Ách Vận Châu có thể bùng nổ bất cứ lúc nào, ta định đi ra ngoài tránh né một chút. Chờ sau khi Tiên tông tìm được Thiên Cực Ách Vận Châu thì sẽ an toàn." Quỷ Tiên Tử nói.
"Ta không thể tới, nhưng mà phía hải ngoại chắc là cũng sẽ có tin tức." Liễu nói.
Giang Hạo cũng không mở miệng.
Hắn cũng không đi, Thiên Cơ Ách Vận Châu mà bùng nổ thì dù hắn đi cũng không có tác dụng gì.
Sau khi suy tư một lát, hắn cảm thấy đi đến trước cửa Tiên Tông cũng có chỗ tốt. Nếu như Thiên Cơ Ách Vận Châu muốn bùng nổ, trực tiếp đi đến chỗ của bọn hắn là được.
Nếu bọn hắn không thể trấn áp thì mọi người cũng chỉ có thể cùng chết, chắc là bọn hắn sẽ cố gắng hết sức.
Đáng tiếc, khả năng lớn nhất chính là trấn áp cả hắn luôn.
Vận khí tốt thì có thể sống, vận khí không tốt thì sẽ chết.
Đến lúc đó Thiên Cơ Ách Vận Châu bị trấn áp, mà hắn thì lại không còn.
Không có những nhiệm vụ khác, người trong tụ hội liền tiến vào khâu tiếp theo.
"Ta đã thanh toán xong thù lao của Tiên tử." Tinh mở miệng nói.
Quỷ Tiên Tử gật đầu.
Cũng là thù lao của dấu vết khí vận.
Tinh chợt quay đầu nhìn về phía Giang Hạo:
"Vạn Vật Chung Yên tạm thời không có tin tức, nhưng mà một có tin tức cho đạo hữu."
Giang Hạo gật đầu, cũng không thèm để ý.
Vạn Vật Chung Yên là thế lực rất lớn, có rất nhiều chuyện liên quan.
Tinh ở phía Đông, thư hắn tìm được rất khó có ích đối với mình.
Không có nhiệm vụ gì, mọi người liền bắt đầu nói chuyện xung quanh mình, cùng với một số chuyện đặc.
Giang Hạo biết, mình sẽ có thể biết được chuyện gần đây sẽ dẫn tới phản ứng gì vào lúc này.
Điều khiến cho hắn không nghĩ tới chính là, câu nói đầu tiên đã có liên quan đến hắn rồi.
"Các ngươi biết Thiên m Tông Giang Hạo không?" Tinh đột nhiên hỏi.
"Người này có gì đặc biệt sao?" Liễu mở miệng hỏi.
"Ta biết." Quỷ Tiên Tử đột nhiên nói:
"Tu vi hiện tại của hắn chắc là Trúc Cơ viên mãn, là một chuyện vô cùng chú ý cẩn thận. Ta cho hắn chút linh thạch, hắn còn ngại nhiều. Nhưng mà hắn giống như có biết Thượng An Đạo nhân, nghe nói ngay từ đầu chính là đào quáng cho Thượng An Đạo nhân. Nói đến đây, ta không biết người này bị sao nữa, cứ luôn đào quáng. Giống như ngoại trừ quặng mỏ, khắp nơi đều là nguy hiểm vậy."
"Đây là người gì thế?" Liễu hơi nghi hoặc một chút.
Loại người này thì có gì cần để ý?
Rất rõ ràng, người khác không chọc đến hắn, hắn sẽ không tìm phiền toái cho mình.
Cho dù ngươi chọc, hắn có lẽ cũng sẽ lui một bước.
"Gặp qua một lần." Giang Hạo bình tĩnh nói.
"Các ngươi đều gặp? Hắn thật sự chỉ là Trúc Cơ?" Tinh tò mò hỏi.
"Ta đã dùng đủ loại biện pháp để khảo nghiệm, còn dùng cả cổ độc, đúng là Trúc Cơ." Quỷ Tiên Tử mở miệng nói.
Giang Hạo: "…"
"Có lẽ bản thân hắn có năng lực không tệ, nghe nói có không ít người đều cúi đầu trước người này." Tinh nhắc nhở Quỷ Tiên Tử và Giang Hạo.
Sau khi do dự một lát, Giang Hạo mới trầm giọng nói:
"Ta từng tiếp xúc."
Không còn biện pháp, chỉ có thể mở miệng nói mình từng tiếp xúc, như này mới có thể phòng ngừa Quỷ Tiên Tử tới tiếp xúc.
Cho dù phía sau có vấn đề gì thì cũng dễ dàng kiếm cớ.
Nhưng mà Cổ Thanh bị Minh Nguyệt Tông mang đi, chuyện thứ nhất đó chính là hắn bị bại lộ.
Dù sao không có hắn, Cổ Thanh không đến mức bị tước đoạt pháp bảo, cũng không đến mức bị ném đến quặng mỏ cảm nhận sự tuyệt vọng.
Cũng may những chuyện này đều nằm trong sự dự đoán của hắn.
Càng tiếp xúc với phạm nhân trong Vô Pháp Vô Thiên Tháp, hắn càng dễ bị người khác biết đến.
May mà ảnh hưởng không quá lớn, nhiều lắm là cảm thấy hắn có thể thấy rõ lòng người, hoặc là có người sai khiến.
Dù sao Trúc Cơ chung quy vẫn là Trúc Cơ, nhiều lắm chỉ là ngục tốt.
"Tỉnh đạo hữu phải cẩn thận một chút, năng lực quan sát của hắn có lẽ rất tốt." Tinh có ý tốt nhắc nhở.
Giang Hạo gật đầu.
"Ta cũng không định quay lại đó." Quỷ Tiên Tử suy tư một lát rồi nói:
"Ta gần đây hình như nghe được một tin tức khá thú vị. Nói là Hiên Viên nhất tộc muốn tái tạo vinh quang, không biết bọn hắn lấy lòng tin từ đâu ra."
Bởi vì hạt giống truyền thừa đã mở, Giang Hạo nghĩ thầm.
Chẳng qua là hắn có chút không hiểu, hoa vừa mới nở, đã gióng trống như vậy rồi sao?
Hay là tin tức của Quỷ Tiên Tử vô cùng cao minh?
Đại khái là vế sau.
"Hiên Viên nhất tộc trước kia rất lợi hại sao?" Liễu rất là tò mò:
"Ta xem qua không ít sách vở, nhưng mà chưa thấy nhắc về quá khứ của Hiên Viên nhất tộc."
Tinh biết cũng không nhiều.
Mấy người nhìn về phía Đan Nguyên.
"Đúng là lợi hại, chẳng qua là đã bị diệt tộc từ lâu rồi." Đan Nguyên bình tĩnh nói.
Diệt tộc? Mấy người có chút ngoài ý muốn.
Nhưng mà cũng không có hỏi nhiều.
"Người hải ngoại tìm kiếm Thiên Cực Ách Vận Châu dường như đều biến mất, nghe nói có một ít người đã trở về." Nói đến đây, hắn đột nhiên nhìn về phía Quỷ Tiên Tử:
"Nghe nói Mịch Linh Nguyệt đã được đón về, đến lúc đó tiên tử có thể nói một chút về chuyện thù lao."
"Thiên m Tông chịu thả người tài giỏi như thế sao?" Quỷ Tiên Tử hơi kinh ngạc.
"Đã thả, nghe nói là đã cho không ít." Liễu nói.
"Thiên m Tông đúng là khiến cho người ta cảm thấy ngoài ý muốn. Ta còn tưởng rằng bọn hắn sẽ cầm tù Mịch Linh Nguyệt, mãi đến khi nàng nguyện ý bán mạng mới thôi, không nghĩ tới lại trực tiếp thả. Bọn hắn vô cùng thiếu linh thạch sao?" Quỷ Tiên Tử nghi hoặc.
Giang Hạo cảm thấy Thiên m Tông không thiếu linh thạch, thế nhưng lại gây thù hằn quá nhiều, cũng phải giảm bớt một chút.
Mấy tông môn xung quanh hầu như đều chọc đến, hải ngoại cũng chọc, đến lúc đó bọn hắn hợp lại cùng một chỗ, Thiên m Tông nhất định sẽ thiệt thòi lớn.
Thật sự là không dám nghĩ đến.
Thứ hai, Mịch Linh Nguyệt không có bao nhiêu giá trị.
Đổi lại một khoản tiền cũng tạm ổn.
Dù sao bọn hắn cũng không tổn thấy bất kỳ vật gì.
Không cần thiết phải chiếm hết chỗ tốt.
"Ngoại ra, tại một đảo nhỏ nào đó tại hải ngoại không biết đã xảy ra chuyện gì, đột nhiên xuất hiện một đám người, không biết đang làm cái gì. Ta đã hỏi qua mấy người, cũng không biết lai lịch của bọn hắn." Liễu nghi hoặc.
Giang Hạo chỉ yên lặng lắng nghe, lần này cũng không biết nên nói cái gì.
Nếu trước kia đã ngồi nghe như vậy, bây giờ cứ tiếp tục dự thính là được.
Không cần mở miệng phụ họa.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận