Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 934: Nữ Ma Đầu: Ngươi Muốn Làm Thủ Tịch?

Chương 934: Nữ Ma Đầu: Ngươi Muốn Làm Thủ Tịch?
Sau khi trở về, Cố Trường Sinh rốt cuộc có phải là Cố Trường Sinh hay không, Giang Hạo cũng không có đáp án chuẩn xác. Nhưng mà thông qua một số suy đoán, đại khái đã không phải là Cố Trường Sinh. Bản thân hắn chính là nguyền rủa kết hợp, lại là nguyền rủa trường sinh.
Loại tồn tại này dừng lại tại chỗ không thể nghi ngờ chính là tồn tại trí mạng. Dù sao cũng là một gốc Trớ Chú Thụ cắm rễ đại địa, ảnh hưởng đối với đại địa như nào hưởng không cần nói cũng biết.
So sánh với Thiên Cực Ách Vận Châu, chuyện này không cách nào đứa ra kết luận. Nguyền rủa bình thường sẽ e ngại Thiên Cực Ách Vận Châu, nhưng mà Trường Sinh Trớ Chú Thụ không chỉ là một cái cây, mà là một người. Như vậy người sẽ e ngại hung vật sao? Theo lý là sẽ, nhưng sau khi xác định Thiên Cực Ách Vận Châu sẽ không bộc phát, hắn sẽ không quá để ý. Hắn chỉ là không cách nào dùng nguyền rủa nhằm vào người có được Thiên Cực Ách Vận Châu, có thể giết người ngoại trừ nguyền rủa còn có vô số phương thức.
Xét đến cùng, Cố Trường Sinh vẫn là quá nguy hiểm. Nếu như hắn không có liên hệ với Cổ Kim Thiên, có lẽ cũng không cần để ý.
Giang Hạo thở dài một tiếng liền không nghĩ nhiều nữa. Lần này áp chế xong đối phương, mình sẽ có càng nhiều thời gian. Tương lai thuyết phục đối phương trực tiếp đi Huyết Trì tìm Cổ Kim Thiên là được. Hoặc là để hắn từ bỏ tìm kiếm Cổ Kim Thiên. n oán cuối cùng sẽ có một ngày cần buông xuống.
"Ngươi bây giờ tu vi gì rồi?" Hồng Vũ Diệp uống trà hỏi.
"Kim Đan hậu kỳ." Giang Hạo cúi đầu cung kính nói:
"Gần đây lòng có cảm giác, có lẽ một hai năm nữa sẽ có thể đột phá Kim Đan viên mãn."
"Bốn mươi tuổi rồi?" Hồng Vũ Diệp hỏi.
"Đúng vậy." Giang Hạo gật đầu.
"Bốn mươi tuổi sắp Kim Đan viên mãn, rất cao minh." Hồng Vũ Diệp nhìn qua Giang Hạo lại cười nói:
"Trong Thiên m Tông có mấy người có thể so được với tấn thăng tốc độ của ngươi?"
"Rất nhiều người, sư huynh sư tỷ thủ tịch đều lợi hại hơn ta." Giang Hạo khiêm tốn nói.
Hàn sư đệ không khác hắn là bao, những thủ tịch khác chắc là cũng cùng loại, hoặc là càng mạnh hơn. Mỗi một thủ tịch đều là tuổi nhỏ nhưng có tu vi cao, tiềm lực mạnh. Nếu không thì không có cách nào làm thủ tịch. Mỗi một người bọn hắn đều đi ra từ trong chết chóc, không có ai là dễ dàng. Có lẽ, thủ tịch sau này sẽ có, nhưng mà thủ tịch hiện tại đều không đơn giản.
"Thủ tịch?" Hồng Vũ Diệp cảm thấy hứng thú nói:
"Ngươi có ý định làm thủ tịch?"
"Là có một chút, muốn mình dương danh tông môn là tâm nguyện của mỗi một đệ tử Thiên m Tông." Giang Hạo nói.
Hồng Vũ Diệp nhìn qua Giang Hạo, thật lâu không nói gì, dường như cảm giác thật buồn cười.
"Thủ tịch quả thật có chút cao minh."
Hồng Vũ Diệp nhếch mép cười nói: "Vậy ngươi dự định lúc nào trở thành thủ tịch?"
"Tự nhiên là lúc tu vi đủ." Giang Hạo trả lời.
Hàn sư đệ có khả năng tấn thăng Kim Đan hậu kỳ trong một hai năm này. Chuyện khiêu chiến cũng là chuyện trong mấy năm này, khi đó hắn đã là Kim Đan viên mãn. Nguyên Thần gần trong gang tấc. Chờ Hàn sư đệ Nguyên Thần trung hậu kỳ, mình sẽ có thể khiêu chiến thủ tịch thứ mười.
Rất nhanh thôi.
Nhất là Hàn sư đệ có Sơn Hà Kiếm Thai, tương lai không thể tưởng tượng.
Hồng Vũ Diệp cũng không hỏi nhiều mà chỉ nói:
"Ngươi đã chuẩn bị sẵn sàng để đi vào Long quật." Hồng Vũ Diệp nói.
"Đúng vậy." Giang Hạo gật đầu, do dự một chút rồi hỏi: "Phải mang theo Thương Uyên Long Châu sao?"
Hồng Vũ Diệp nhìn hắn một chút, cũng không nói thêm gì, để hắn tự quyết định. Sau khi suy tư, Giang Hạo quyết định nhìn tình huống rồi lại nói. Nếu như khi đó hoàn cảnh tông môn không tốt thì không mang theo. Nếu như hoàn cảnh không có vấn đề thì mang đi. Cửu U cứ để lại bên phía Tiểu Li để phòng bất trắc.
Sau khi Hồng Vũ Diệp rời đi, Giang Hạo nhẹ nhàng thở ra. Hắn nhớ kỹ chuyện cần làm rồi bắt đầu lĩnh hội Vô Danh Bí Tịch.
Sắp phải ra ngoài rồi, hắn cần cố gắng tăng thực lực của mình lên.
Lúc này, bên ngoài truyền đến tiếng con thỏ kêu thảm thiết, Giang Hạo không để ý đến.
Mặt mũi của con thỏ đúng là rất lớn.
Thời gian trôi qua từng ngày, người của tông môn cũng trở nên nhiều hơn. Có là người bị thương khôi phục, có người là trước đó có cảm ngộ đã xuất quan.
Mà người ở Linh Dược Viên cũng càng ngày càng nhiều. Không phải là vì chuyện gì khác, mà là bởi vì Giang Hạo đang giảng đạo. Chuyện này có lợi ích rất lớn đối với một số Luyện Khí Trúc Cơ. Nhưng hạn mức cao nhất chính là Trình Sầu, Giang Hạo chỉ nói đến mức mà Trình Sầu có thể tiếp nhận, không có nhiều thêm. Một số sư đệ sư muội có tu vi cao hỏi thăm, Giang Hạo đều lắc đầu, biểu thị mình bất lực. Bọn hắn có chút tiếc nuối, nhưng cũng không nói nhiều gì cả.
Mà người để lại Nguyện Huyết cũng càng ngày càng nhiều, giống như tới nghe là một cuộc giao dịch. Hiện tại tất cả mọi người biết Giang Hạo chính là Nguyện Huyết Đạo không che giấu.
Có ít người cảm thấy khó có thể tin, có ít người cảm thấy đáng tiếc. Mà có ít người thì lại cười trên nỗi đau của người khác. Giống như nhìn thấy được Thiên Trần sư huynh tiếp theo, tất cả Nguyện Huyết Đạo đều không có kết cục tốt.
Giang Hạo phong ấn số máu kia rồi đặt ở bên trong trữ vật pháp bảo đặc biệt. Có lẽ có một ngày có thể dùng đến số máu này.
Bốn tháng sau.
Giữa tháng mười một.
Linh thạch của Giang Hạo giảm bớt rất nhiều. Hắn đứng trước sân nhìn Bàn Đào Thụ, thở dài. Hiện tại trên cây đã không còn mấy quả bàn đào, sắp phải tốn hơn năm vạn linh thạch niết bàn.
Mà bên phía Linh Dược Viên cũng sẽ nghênh đón thu hoạch của nhóm đầu tiên.
Hôm nay đến liền có.
Trước khi đi qua, hắn muốn nhìn xem mình còn thiếu bao nhiêu, phòng ngừa lãng phí.
【 Khí huyết: 88/100(có thể tu luyện) 】
【 Tu vi: 90/100(có thể tu luyện) 】
Thiếu hai mươi hai.
Hắn có chút lo lắng, lần này là hai trăm hạt giống, không biết có thừa ra hay không. Theo lý là bốn trăm hạt, hắn cố ý trì hoãn hai trăm hạt còn lại nửa tháng. Nếu không chúng mà nở cùng một lúc, đó chính là uổng phí linh thạch và bọt khí.
Lần thứ nhất, hai trăm hạt là hai mươi sáu, lần thứ hai là ba mươi. Cho nên hắn nhất định phải trồng hai trăm, nếu không sẽ có thể không đủ. Đương nhiên, hắn cũng lo lắng bị thừa.
Giang Hạo thở ra một hơi, mang theo con thỏ đi về phía Linh Dược Viên.
"Chủ nhân, ngài nói xem lúc nào mới có thời gian đi chứng thực nữ chủ nhân?" Con thỏ đi cạnh bờ sông, ngẫu nhiên sẽ còn đá đá nước.
Giang Hạo lườm đối phương một cái, tiếp tục đi lên phía trước.
"Vậy chủ nhân chứng thực sư tỷ của Tiểu Li chưa?" Con thỏ tò mò nói: "Nàng thích con thỏ không?"
"Không thích." Giang Hạo đáp.
"Chủ nhân ta tìm được một người thích động vật nhỏ, muốn đi xem một chút không?" Con thỏ chân thành nói.
Giang Hạo cũng không để ý tới.
Xem cái gì?
Đừng nói mình không có ý nghĩ gì, có ý định cũng không có một chút tác dụng nào. Mình cũng không phải là người bình ổn, dù không gặp được Hồng Vũ Diệp thì cũng sẽ không cân nhắc đến phương diện này.
Quá yếu.
Ngay cả mình đều phải giãy dụa cầu sinh, cần gì kéo người khác cùng lâm vào bên trong nước bùn?
Một lát sau.
Giang Hạo đi vào Linh Dược Viên, thấy được từng dãy bọt khí màu lam, màu lục, trong lòng hắn có một loại an tâm.
Chỉ có lượng lớn bọt khí màu lam mới là thứ hắn cần theo đuổi.
Lần này, hắn không có vội vã đi qua, mà là cẩn thận đếm.
Tổng cộng có hai mươi lăm cái, nhiều hơn ba cái.
Sau đó, hắn cẩn thận đi tới từng li từng tí một. Sau khi hai mươi hai hòa tan vào thân thể, số lượng biến thành một trăm.
Nói cách khác, ba cái này là thừa ra.
"Không biết ngày mai có biến mất hay không."
Bởi vì bọt khí màu lam cũng không có nhiều như vậy, hắn không nỡ đưa ra làm thí nghiệm. Tình huống hiện tại là không thử cũng không được.
Sau khi quản lý linh dược, Giang Hạo liền trở về trong sân.
Không chần chờ, hắn lựa chọn tấn thăng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận