Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 570: Quỷ Tiên Tử Tiến Vào Thiên m Tông

Chương 570: Quỷ Tiên Tử Tiến Vào Thiên m Tông
Chương 570: Quỷ Tiên Tử Tiến Vào Thiên m Tông
Sơn môn Thiên m Tông.
Có cột đá san sát, núi đá quay quanh, có chút to lớn hùng vĩ.
Lúc này nơi này có không ít người vây quanh, tấm mắt của tất cả mọi người đều nhìn về phía một đệ tử thủ vệ.
Lúc này, phía trước hắn là một nam tử anh tuấn có khí chất phi phàm, mơ hồ còn có kim quang vờn quanh.
Nhìn Hiên Viên Thái, Giang Hạo thở dài trong lòng.
Hắn lập tức cảm thấy được mọi người chú ý.
Người xung quanh không ít, cũng không biết là có đưa tới phiền toái gì hay không.
"Hiên Viên đạo hữu." Giang Hạo khách sáo đáp lại.
Không nhắc tới việc hoa truyền thừa của Hiên Viên nhất tộc, bọn hắn hình như mới chỉ nói chuyện với nhau ở bên trong địa lao.
Không coi như là quá quen.
"Thoạt nhìn Giang đạo hữu đang có chút phiền phức." Hiên Viên Thái nhìn về phía ba người bên cạnh, nói.
Cũng chính là ba người mà Giang Hạo phát hiện ra được.
"Có thể là Hiên Viên đạo hữu hiểu lầm rồi." Giang Hạo lắc đầu.
Hắn không có ý định để cho người ta biết được mình đã nhận ra cái gì đó.
Hiên Viên Thái gật gật đầu, sau đó nói: "Ta ở tông môn nghe nói Giang đạo hữu xảy ra xung đột với tông môn chúng ta?"
"Một chút hiểu lầm." Giang Hạo nói.
Lời này khiến cho những người khác cảm thấy có chút quái dị.
Thoạt nhìn là hưng sư vấn tội? Lại cảm thấy thái độ cực tốt.
"Nhưng mà có người luôn không cho là như vậy, nhưng mà không sao cả, bọn hắn sẽ cho là như vậy. Đạo hữu cứ an tâm làm chuyện của mình là được." Hiên Viên Thái vừa cười vừa nói, trước khi đi hắn lại nói câu:
"Ta sẽ giữ đúng lời nói trước đó."
Nói cái gì rồi?
Nhìn đối phương rời đi, Giang Hạo nghi hoặc trong lòng.
Đã qua nhiều năm rồi, bản thân hắn đã không còn nhớ rõ rất nhiều chuyện nữa.
Mấy thứ không quan trọng đều sẽ vô thức lựa chọn quên đi.
Nhưng mà nghĩ lại một lát, nhớ tới là chuyện Hiên Viên Thái lôi kéo hắn.
Thế nhưng chuyện này sao lại có thể chứ? Không có cái gì để suy nghĩ cả.
Hiên Viên Thái rời đi, người xung quanh cũng cùng nhau tán đi.
Chỉ là rất nhiều người không hiểu quan hệ của hai người.
Nhưng qua mấy lời kia có thể thấy được, Hiên Viên Thái đang ra mặt giúp Giang Hạo.
Mà Giang Hạo cũng phát hiện, vẻ mặt của người nhìn chằm chằm vào hắn rất khó coi.
Xem ra một câu kia của Hiên Viên Thái đã khiến cho hắn lâm vào khốn cảnh.
"Giang sư đệ biết Hiên Viên Thái sao?" Hạ Tồn tò mò hỏi.
Lúc này Nam Dư Thư mở miệng trước: "Các ngươi còn nhớ rõ nhiều năm trước quặng mỏ bị phục kích không? Chính là lúc chúng ta đang công kích Thiên Thanh Sơn, không phải lần trước."
"Còn nhớ, nghe nói khi đó chư vị mạch chủ đều ẩn nấp trong quặng mỏ, chờ đợi bọn hắn đến, cuối cùng một mẻ hốt gọn." Khổng Hộ nói xong liền nhớ ra cái gì đó, nói:
"Công tích của Giang sư đệ khi đó hình như cũng rất cao, là chuyện như vậy sao?"
"Đúng." Nam Dư Thư gật đầu, mở miệng nói:
"Khi đó Hiên Viên Thái là một thành viên quan trọng, mà hắn vốn dĩ có thể thoát đi, trùng hợp gặp phải Giang sư đệ, cuối cùng bị bắt. Bọn hắn đại khái chính là quen biết như vậy."
Giang Hạo nghe mà có chút xấu hổ, khi đó hắn căn bản không phải là đối thủ của Hiên Viên Thái.
Cho dù che giấu thực lực thì cũng mới Kim Đan trung kỳ.
Mà Hiên Viên Thái là Nguyên Thần hậu kỳ trở lên.
Cường giả như vậy, sao hắn có thể càn rỡ được, tất cả chẳng qua là trùng hợp, cộng với có Man Long sư huynh ở đó.
Nếu không hậu quả đúng là không thể tưởng tượng.
Sau đó hắn khách sáo hai câu, biểu thị đều là vận may.
Trong đêm.
Giang Hạo đặc biệt chọn con đường tương đối tối, dự định tìm một cơ hội để mở Nhật Nguyệt Hồ Thiên ra, muốn giam người động thủ lại.
Sau đó xem tình huống.
Nhưng mà…
Đợi đã lâu, người nhìn chằm chằm hắn lại chưa từng xuất hiện, dù cho trở về con đường trước đó cũng không thấy có người đến.
Trở lại Đoạn Tình Nhai, Giang Hạo không khỏi thở dài.
"Chắc là do Hiên Viên Thái."
Bởi vì hoa truyền thừa, Hiên Viên Thái giúp hắn một chút cũng là chuyện có thể hiểu được.
Dù sao người này đúng là không tệ.
Ngồi trong sân, hắn nhớ lại khí chất của Hiên Viên Thái, cảm thấy đối phương có khả năng trở thành Đại Địa Hoàng Giả.
Nhưng mà không phải chỉ cần một lần là xong giống như Thiên Đạo Trúc Cơ, chắc là cần một quá trình.
Mà quá trình này, nhất định sẽ tồn tại người cạnh tranh.
"Không biết người cạnh tranh khác sẽ là hạng người như thế nào."
Nếu như Đại Địa Hoàng Giả không có thù oán với hắn, vậy đúng là không thể tốt hơn.
Nếu như tồn tại mối thù truyền kiếp, vậy thì có chút phiền toái.
---
Khoảng thời gian sau đó, người Huyền Thiên Tông tới càng nhiều. Trong đó bao gồm cả Hiên Viên Hòa từng dạy ngôn ngữ cho hắn.
Ngoài đó ra, còn có một số tiền bối rất có năng lực dạy bảo, tu vi không cao, thế nhưng danh vọng không tệ.
Chuyện này khiến cho đám người Giang Hạo cực kỳ kinh ngạc.
Mà đều càng kinh ngạc hơn là, những người này thế mà bắt đầu chỉ đạo cho đệ tử các mạch của Thiên m Tông.
Công khai giảng giải phương pháp tu luyện, hỏi gì đáp nấy.
Không chỉ như thế, còn có rất nhiều tài nguyên tu luyện.
Thấy thế, Giang Hạo biết, Huyền Thiên Tông và Thiên m Tông nhất định có trao đổi lợi ích to lớn.
Nói cách khác hai phe tạm thời sẽ không ra tay đánh nhau, cũng đều là vì Đại Địa Hoàng Giả.
Thiên m Tông hỗ trợ, Huyền Thiên Tông trả giá đắt.
Bởi vì không có người của Huyền Thiên Tông nhìn chằm chằm, tháng ngày của hắn có thể xem như là yên tĩnh.
Mãi đến đầu tháng ba.
Giang Hạo ngăn cản một người lại.
Là tiên tử của Huyền Thiên Tông, thoạt nhìn mười bảy mười tám tuổi, Trúc Cơ sơ kỳ.
Không có tín vật.
"Tiên tử, đại hội trao đổi còn đang chuẩn bị, muốn tiến vào Thiên m Tông trước phải có tín vật." Giọng nói của Giang Hạo bình tĩnh.
Thiếu nữ trước mắt, cột tóc đuôi ngựa, thân mặc váy màu hồng, bên người là một vị tùy tùng, tu vi Nguyên Thần, thế nhưng khí tức trên người có chút không bình thường.
Thoạt nhìn giống như từng bị thương.
Còn về thiếu nữ này….
Nhìn như Trúc Cơ sơ kỳ, thực ra khí huyết kéo dài cuồn cuộn, sóng linh khí xa xăm.
Vượt xa cường giả Huyền Thiên Tông mà hắn từng thấy.
Hơn nữa, hắn hình như đã từng gặp qua khí tức này ở đâu rồi, là…
"Ta là Bích Trúc, vị sư huynh này tên là Giang Hạo đúng không? Chuyện ngươi liên tục trảm bảy người của tông môn chúng ta đã được lưu truyền rất sôi nổi." Bích Trúc mở miệng cười nói.
Nghe vậy, Giang Hạo giật mình trong lòng.
Không phải là vì việc mình nổi danh tại Huyền Thiên Tông nổi danh, mà là hai chữ Bích Trúc.
Xem ra thật sự chính là Quỷ Tiên Tử. Thế mà dùng tên thật, còn về hình dạng chắc là ngụy trang.
"Tiên tử vẫn nên suy nghĩ chuyện tín vật trước thì hơn." Giang Hạo khách khí nói.
Hắn không muốn có bất kỳ liên quan gì với đối phương, cuối cùng đưa Thiên Diện Bảo Phiến tới là được, không cần tiếp xúc quá nhiều.
"Sư huynh đã là Kim Đan, đối với Trúc Cơ như ta cần khách sáo như vậy sao?" Bích Trúc tò mò hỏi.
"Người tới là khách." Giang Hạo nói khẽ.
"Há, vậy chúng ta sẽ câu thông với người bên trong một chút." Bích Trúc nghiêm túc gật đầu.
Cuối cùng, một tiên tử Huyền Thiên Tông đi ra, Giang Hạo không có ấn tượng gì về nàng cả.
Thế nhưng nàng có thể dùng tín vật đón người vào.
Sau đó, hắn ngồi lại chỗ cũ, Quỷ Tiên Tử cũng tới rồi, phía sau phải càng thêm cẩn thận mới được.
Thực lực đối phương quá mạnh, sau này không thể tùy tiện ra tay, dễ dàng bị phát hiện.
Lúc này, Bích Trúc tiến vào Thiên m Tông xong thì tạm biệt sư tỷ ra nghênh đón.
"Sư muội thật sự biết đường sao? Đừng có chạy lung tung đó." Vị sư tỷ kia có chút lo lắng, nhưng cuối cùng vẫn là rời đi trước.
"Công chúa tại sao lại muốn tới nơi này?" Xảo Di hỏi, nàng nhìn về phía Hải Vụ Động, có chút lo lắng nói:
"Nơi đó có khí tức Thánh Đạo, vô cùng mỏng manh, thế nhưng nơi này chắc chắn đang bị Thánh Đạo nhìn chằm chằm."
Bích Trúc hơi kinh ngạc: "Xảo Di có thể phát hiện ra rõ ràng như vậy sao?"
Nàng bỗng lắc lắc đầu rồi nói:
"Ta lần này tới là để hoàn thành giao dịch, sẽ không trì hoãn thời gian quá dài. Nơi này rất kỳ quái, ta cũng không muốn lưu lại. Nhất là khi còn có một người thần bí khó lường trong bóng tối."
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận