Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1346: Quyết Tâm Của Tiên Tộc 2

Chương 1346: Quyết Tâm Của Tiên Tộc 2
"Nói như vậy, ngươi đã có đủ nắm chắc để mời Đông Cực Thiên về rồi?" Người nghiện thuốc hỏi.
"Thiên thời địa lợi nhân hoà, tất cả ưu thế đều có, lần này Tiên Tộc sẽ không thất bại." Nam nhân trung niên nói.
Người nghiện thuốc gật đầu nói: "Rửa mắt mà đợi."
Nam tử trung niên nhìn qua người trước mắt, nói: "Muốn trở về Tiên Tộc hay không?"
"Trở về?" Người nghiện thuốc cười ha ha một tiếng: "Ta cũng không phải Tiên Tộc, ta chỉ là một người dân nghiện mà thôi."
"Tốt, vậy ngươi cứ an tĩnh mà quan sát, tốt nhất đừng động thủ." Nam tư trung niên nói.
Hắn lần này tới, chính là lo lắng người trước mắt sẽ động thủ.
Người nghiện thuốc cũng rất thức thời mà gật đầu.
Sau đó, nam tử trung niên rời đi.
Ba ngày sau.
Một nhóm tám người đi tới Vọng Tiên Đài, cầm đầu là nam tử trẻ tuổi đang uống rượu, tóc hắn lộn xộn, giống như đã say, bên cạnh là một nam tử ôn tồn lễ độ, một bộ áo trắng, mang theo quạt xếp. Lực pháp thần quang nội liễm, nhưng khí tức nặng nề lại mang đến cho người ta một loại cảm giác đỉnh thiên lập địa, vừa nhìn đã thu hút sự chú ý của người nghiện thuốc.
"Người tuổi trẻ bây giờ thật ghê gớm, trước đó gặp một người rất không tệ, người này lại càng không tệ." Người nghiện thuốc cảm khái.
Mà mấy người phía sau thì không rõ ràng cho lắm.
Tới đây để làm gì?
Đừng nói bọn hắn, chính Tự Bạch cũng không hiểu. Hắn không phát hiện lão giả trước mắt có vấn đề gì.
Tư Trình uống rượu đi đến trước mặt người nghiện thuốc, nói: "Tiền bối thật sự là cao minh, không nghĩ tới lại ở ngay chỗ này, ta đến Nam Bộ nhiều lần, nhưng cũng là lần thứ nhất phát hiện được."
"Lần thứ nhất?" Người nghiện thuốc ngồi ở bên cạnh bệ đá, khinh thường nói: "Hai người các ngươi quan tâm đến ta làm cái gì, cố ý giả bộ như không thấy là được?"
"Tiền bối nói đùa." Tư Trình cúi đầu hành lễ.
"Người khác đều ước gì vai vế mình lớn hơn, Nhân tộc các ngươi cũng không cần giả bộ nai tơ, kêu tiền bối không cảm thấy ngại sao? Tuổi cũng đã cao rồi." Người nghiện thuốc cười ha ha châm biếm.
"Tiền bối nói đùa, vẫn là ngài lớn tuổi." Tư Trình nói nghiêm túc.
"Người bình thường, hai mươi tuổi và ba mươi tuổi khác biệt xác thực không nhỏ." Người nghiện thuốc hít một hơi thuốc, nói: "Nhưng sau khi già rồi, bảy mươi và tám mươi chênh lệch lại không lớn."
Tư Trình cười nói: "Tiền bối dường như hiểu rất rõ về nơi này."
"Ngươi đặc biệt tới đây chính là vì hỏi thăm chuyện này?" Người nghiện thuốc hào hứng không tệ mở miệng: "Ngươi không phải người thứ nhất.”
"Người Tiên Tộc cũng tới rồi?" Tư Trình hỏi.
"Đúng vậy, bọn hắn tình thế bắt buộc." Người nghiện thuốc nói.
"Có biện pháp ngăn cản không?" Tư Trình hỏi.
"Ngươi thử một chút thì biết, nhưng mà không lạc quan." Người nghiện thuốc đáp.
Cuối cùng, người nghiện thuốc tò mò nói: "Ngươi biết Tiếu Tam Sinh không?"
"Có biết một chút." Tư Trình vừa cười vừa nói.
Sau đó hắn nói lại một chút tin tức về Tiếu Tam Sinh cho đối phương.
Tính cách lơ lửng không cố định, đệ nhất cổ kim, mang theo Thập Nhị Thiên Vương thành tiên, chém ra tiên lộ thuộc về mình, sau khi thành tiên năm năm đã bước vào Chân Tiên hậu kỳ, chém giết Ngũ Ma hải vực Thiên Hà. Mặt khác còn có mối thù cực lớn với Tiên Tộc.
Nghe những lời này, người nghiện thuốc há to mồm, đều quên hút thuốc.
Hồi lâu sau, hắn mới khôi phục bình thường, nói: "Vậy hắn đúng là nguy hiểm, Nhân tộc các ngươi dung được dạng quái vật này sao?"
"Tiên Tộc thì sao?" Tư Trình hỏi.
"Không nhắc tới mối thù của hắn và Tiên Tộc, dù là không có gút mắc lợi ích thì Tiên Tộc cũng dung không được, càng đừng nói tới hắn là Nhân tộc." Người nghiện thuốc cảm khái.
"Người Nhân tộc có thể dung hắn cũng không nhiều, rất nhiều người đều muốn biết bí mật trên người hắn." Tư Trình cũng là cảm khái:
"Bí mật này quá lớn, rất nhiều người đều muốn lấy được, lỡ như có thể giúp mình đi về hướng đỉnh phong thì sao? Đối mặt với dụ hoặc này, không có bao nhiêu người là không động tâm. Mặt khác, lỡ như đối phương nương theo bí mật của hắn đạt tới đỉnh phong, chẳng khác nào lại bị giới hạn trong hắn, quá nhiều người không tình nguyện. Như là Tiên Tộc lúc trước, Nhân tộc bây giờ."
Lúc trước Tiên Tộc cao cao tại thượng, nhân tộc có Nhân Hoàng dẫn dắt một đường quật khởi. Hai bên đều muốn làm thứ nhất không muốn làm thứ hai, tất có một trận chiến hủy thiên diệt địa.
Bây giờ Nhân tộc đang là nhân vật chính, thứ nhất đương thời.
Mà Long tộc, Tiên Tộc, Thiên Linh tộc… đều không thích nhìn thấy loại tình huống này. Lúc trước cúi đầu hợp tác là vì Nhân Hoàng mà không phải Nhân tộc có Nhân Hoàng, bọn hắn không thích bị người ta đè phía trên.
Nhiều chủng tộc tình nguyện để Tiên Tộc trở lại đỉnh phong, cũng không thích để chủng tộc của bọn hắn là nhân vật chính của thiên địa.
Tư Trình không nhắc lại những chuyện này, mà là lấy ra một chút hình ảnh tò mò hỏi: "Tiền bối biết những thứ này không?"
Hình ảnh này chính là bí cảnh do thiên kiêu Đông Bộ đánh ra.
"Lúc Nhân Hoàng bị đuổi giết gặp được bí cảnh, nghe nói bên trong có vô tận cơ duyên, nhưng Nhân Hoàng không có hướng vào trong, những cơ duyên kia không có tác dụng đối với hắn. Còn về lai lịch dường như khá liên quan tới Tiên Tộc.”
"Tốt nhất đừng để Tiên Tộc biết được, nếu không thì khẳng định sẽ gặp phiền phức." Người nghiện thuốc có ý tốt nhắc nhở.
"Đa tạ tiền bối." Tư Trình thu hồi đồ vật, do dự một chút lại hỏi:
"Tiền bối cảm thấy Tiên Tộc lần này có thể thành công không?"
"Tiên Đình?" Người nghiện thuốc hỏi.
Tư Trình gật đầu.
"Thật ra khó mà nói được, nhưng lần này đại thế giáng lâm, có lẽ là giai đoạn có khả năng thành công nhất." Người nghiện thuốc nói.
Tư Trình thở dài một tiếng, uống một hớp rượu, nói: "Xem ra là thời đại rung chuyển, không biết sau này việc chưng cất rượu có bị ảnh hưởng hay không."
"Đúng vậy." Người nghiện thuốc cũng hít một hơi thuốc rồi cảm khái: "Không biết việc chế thuốc lá có chịu ảnh hưởng gì hay không."
Hai người liếc nhau, sau đó cùng nhau thở dài.
Tự Bạch: "…"
Mặc dù chuyện hai người nói khiến hắn nghe mà chấn động, nhưng dáng vẻ cùng chung chí hướng này là sao?
"Thành lập Tiên Đình cần bao nhiêu điều kiện?" Tư Trình hỏi.
Người nghiện thuốc hít một hơi thuốc lá, lại nằng nặng thở ra:
"Theo như ghi chép thì Thiên Ngoại Tam Thiên là cần thiết, nhưng chắc là còn có những ghi chép khác, hình như có biến hóa khác. Ta cũng không biết cụ thể, cho dù là Tiên Tộc thì cũng đang thăm dò. Mà ngoài đó ra, chính là Tứ Cực kiến tạo thiên địa, mặt khác còn cần địa giới. Tiên Đình thành lập cần hoàn chỉnh trật tự. Trong những thứ đã biết, bất kỳ thứ gì đều có thể gom góp, duy chỉ có Thiên Ngoại Tam Thiên là khó khăn nhất."
Lại hàn huyên một chút, hai người mới dừng lại cuộc giao lưu.
Sau đó, đám người Tư Trình tiến về Thiên m Tông.
Người nghiện thuốc lắc đầu thở dài.
"Đại thế chính là đại thế, Tiên Tộc quật khởi, Nhân tộc cũng không muốn thấy bại thế, không biết cuối cùng ai có thể trấn áp một thế." Người nghiện thuốc cũng rất tò mò.
Mỗi thời đại luôn có một số cường giả hoành ép vạn cổ.
---
Tây Bộ.
Nhan Nguyệt Chi vẫn luôn chờ ở trước Vạn Độc.
Nàng đang chờ đợi Tư Đồ Tĩnh Tĩnh. Trong lúc đó, nàng còn nghiên cứu thảo luận tiên đạo với Thượng An đạo nhân. Càng nghiên cứu thảo luận, nàng càng kinh ngạc, cảm giác thu được ích lợi không nhỏ.
Dưới ánh mặt trời, nàng liền một mình bung dù.
Mưa to rơi xuống, nàng cũng bung dù cho người trước mắt.
Đương nhiên, bọn hắn cũng không đàm luận cái khác, chỉ là đang tìm kiếm tiên đạo.
Chỉ là có đôi khi Nhan Nguyệt Chi sẽ hỏi Thượng An đạo nhân dự định quỳ tới khi nào.
"Quỳ đến đến khi sư phụ gọi ta." Thượng An đạo nhân trả lời như vậy.
Nhan Nguyệt Chi cũng không kinh ngạc, tiếp tục tới trò chuyện. Dù là tuyết rơi, nàng cũng chưa từng rời đi, vẫn che dù cho người trước mắt.
Cho đến giữa tháng mười một, Nhan Nguyệt Chi đạt được tin tức của Tư Đồ Tĩnh Tĩnh.
Lúc này, nàng mới chào từ biệt Thượng An đạo nhân: "Tiền bối cầm lấy dù đi, vãn bối phải rời đi, nếu có cơ hội thì sẽ lại tìm tiền bối lĩnh giáo."
Thượng An đạo nhân gật đầu, chỉ là từ chối dù của đối phương.
Nhan Nguyệt Chi cất dù, sau đó rời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận