Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 196: Người Của Chấp Pháp Đường Tới

Chương 196: Người Của Chấp Pháp Đường Tới
Cách di tích khá xa.
Đám người Giang Hạo nghỉ ngơi ngay tại chỗ, các tu sĩ Kim Đan vây quanh.
Hình như đang đề phòng đám người bọn họ.
'Vừa nhìn pháp bảo trữ vật của bọn họ, tuy Trúc Cơ không quá nhiều nhưng quả thật mạnh hơn bên ngoài rất nhiều, Kim Long càng giàu hơn, chỉ linh thạch đã có hơn một vạn.'
'Bây giờ nghĩ lại, pháp bảo trữ vật của sư tỷ Dạ Cơ chắc hẳn có không ít linh thạch, đáng tiếc.'
"Người của Chấp Pháp đường đều tới, xem ra chuyện ở đây rất nghiêm trọng." Trịnh Thập Cửu nhìn xung quanh nói:
"Dường như chúng ta cũng bị xem là người đáng nghi."
"Ừ." Giang Hạo gật đầu.
Bọn họ quả thật bị xem là người đáng nghi, theo lý thuyết không có việc gì.
Chỉ cần không làm chuyện gì chống lại tông môn, có thể yên tâm chờ đợi giải tán.
Nhưng trên thân Giang Hạo còn cất giấu Thiên Cực Ách Vận Châu, không qua nổi cuộc điều tra toàn diện.
Sau hai ngày.
Đám người Giang Hạo nhận được một tin tức, hơn 90% ma nhân trong Ma Quật đã được giải quyết.
Có thể huỷ bỏ tuyến phòng ngự, trở lại nhận mệnh.
Sau này, chỉ cần ma nhân không tiến tới phạm vi bên ngoài thì không cần để ý nữa.
Trong trung tâm chùm tia sáng vẫn có ngôi sao hạ xuống, chỗ đó cũng trở nên ổn định.
Thiên Âm tông thắng lợi toàn diện, bên ngoài tổn thất rất nhỏ, bên trong thì không được biết.
Nếu Giang Hạo không có cách nào tới gần, cũng không có tư cách biết đến.
Tuy nhiên Thiên Âm tông không đuổi tận giết tuyệt đối với ma nhân, đã xem như cho bọn chúng một cơ hội.
Lại chờ thêm hai ngày.
Giang Hạo nhìn thấy kiến trúc bị bao vây di chuyển.
"Di tích kia đang đi xuống." Trịnh Thập Cửu nói.
Nhạc Du và Tân Ngọc Nguyệt cũng ngạc nhiên.
Sắc mặt đám người Kim Long bị trông coi tái nhợt. Nếu lúc này bọn họ còn chưa đi ra, đại khái sẽ vĩnh viễn không ra được.
Nhất định sẽ chết ở bên trong.
Không chỉ Kim Long, Giang Hạo cũng sợ.
Nếu mình không phát hiện được lối vào của di tích biến mất, sẽ thật sự bị nhốt ở bên trong.
Có thể chỉ có thể mượn Thiên Lý Na Di Phù thoát khỏi sự vây khốn, nếu không thể thoát khỏi sự vây khốn, đại khái mỗi ngày sẽ ngóng trông Hồng Vũ Diệp tới tìm hắn.
Trong sự chú ý của đám người, di tích dần dần hạ xuống lòng đất. Sau một lúc lâu, xung quanh đã không còn bất kỳ kiến trúc nào nữa.
Chỉ có một bãi cỏ.
Trong lòng không ít người chấn động.
Giang Hạo nhìn chằm chằm vào mặt đất thấy bình thường, không thể phát hiện ra bất kỳ điều gì khác thường.
Hắn còn không có cách nào phát hiện ra, người khác chắc hẳn càng khó phát hiện ra.
Trong giây lát, hắn nhìn về phía trung tâm Ma Quật, nghĩ thầm bên trong rốt cuộc cất giấu gì, có thể khiến cho bên ngoài cũng thần kỳ như vậy.
Theo Hồng Vũ Diệp nói, bên trong có khả năng có cường giả viễn cổ sống sót, chỉ là khiến người ta có cảm giác không thực tế.
Nhưng nếu không phải là cường giả sống sót, đó là truyền thừa do bọn họ để lại sao?
Truyền thừa gì có thể gây ra hiện tượng kỳ lạ như vậy?
Giang Hạo lắc đầu từ bỏ suy xét, bất luận hắn suy nghĩ thế nào cũng không nhận được đáp án.
Tạm thời không liên quan tới hắn.
Giang Hạo thở hắt ra một hơi, ngồi ở trên mặt đất, nhắm mắt dưỡng thần.
Ngày tiếp theo.
Tiếng huyên náo truyền đến, người của Chấp Pháp đường tới.
"Sư tỷ Ninh Tuyên cực khổ rồi. Sư tỷ cứ giao những người này cho chúng ta là được rồi."
Giọng nói quen thuộc truyền tới.
'Liễu Tinh Thần?' Giang Hạo nhướng mày nhìn lại.
Lúc này, trước mặt sư tỷ Ninh Tuyên quả nhiên là một nam tử phong thái bất phàm đang đứng.
Đó chính là Liễu Tinh Thần của Chấp Pháp đường.
Ở trong mắt của Giang Hạo, lúc này khí tức trên người Liễu Tinh Thần không khác trước là mấy.
Nói cách khác, hai vị đoạt xá hắn tạm thời không có động tác.
Tình huống cụ thể thế nào, cần phải giám định.
Chẳng bao lâu, Liễu Tinh Thần bắt đầu điều tra đám người Kim Long. Bọn họ thật ra không phải ra tay tuần tra, mà vận dụng pháp bảo.
Là một mặt gương. Cái gương này bao trùm đám người Kim Long đám, hình như là hành vi ràng buộc thần hồn của bọn họ, ngược dòng về trước.
Thiên Nguyên Tố Thần Kính? Giang Hạo nhìn chằm chằm vào cái gương, có phần kinh ngạc.
Trước đó, hắn từng nghe Liễu Tinh Thần nói qua về món bảo vật này, nhưng cảm giác tu sĩ bình thường không thể sử dụng đến.
Liễu Tinh Thần sẽ không có tư cách sử dụng mới đúng.
Vì xác định tình hình, hắn tiến hành giám định cái gương.
Nhìn thấy kết quả báo lại, Giang Hạo thở phào nhẹ nhõm.
Không phải Thiên Nguyên Tố Thần Kính là được rồi.
Phương pháp điều tra bình thường không có cách nào điều tra được hắn. Chấp Pháp đường tìm vài lần vẫn không tìm được chứng cứ, đã có thể chứng minh được vấn đề này.
Cho đến bây giờ, chắc hẳn chỉ có Thiên Nguyên Tố Thần Kính có thể uy hiếp được tới hắn.
"Không có vấn đề gì." Liễu Tinh Thần đưa ra đáp án.
Đám người Kim Long thở phào nhẹ nhõm, Ninh Tuyên tiên tử cũng vậy.
"Nhưng..." Liễu Tinh Thần mở miệng lần nữa.
Mấy người vừa mới thở phào lại trở nên căng thẳng.
"Nhưng điều này còn chưa đủ, chúng ta cần phải tìm hiểu nhiều hơn. Cho nên..." Liễu Tinh Thần nhìn chằm chằm vào Kim Long nói:
"Vị Kim sư đệ này cùng với sư đệ sư muội khác đã đi vào cần phải đi theo chúng ta trở về tiếp tục tiếp nhận điều tra.
Về phần những người khác, cũng phải điều tra sơ qua."
Sau đó, một người khác của Chấp Pháp đường lấy ra một chén nước, sử dụng thuật pháp làm vô số giọt nước điên cuồng bay lên.
"Tất cả mọi người giơ tay hứng lấy giọt nước."
Đám người Giang Hạo nghe vậy, giơ tay hứng lấy giọt nước.
Vừa đón được, Giang Hạo đã biết đây là thứ kiểm tra khí tức vận rủi.
Hắn không có vấn đề.
Nhưng bên cạnh có một người nhận được giọt nước, đột nhiên xuất hiện ánh sáng màu đen.
Điều này làm đám người bị dọa cho sợ rồi. Người của Chấp Pháp đường cùng với Ninh Tuyên tiên tử cũng vậy.
Giang Hạo chỉ có thể than thở đối phương xui xẻo. Có thể người này có thể chất, hoặc vừa vặn có loại pháp bảo này.
"Không cần lo lắng, chỉ là ánh sáng màu đen thôi, có
Sau đó, không có chuyện gì nữa.
Sau khi người của Chấp Pháp đường rời đi, đám người Giang Hạo cũng nhận được mệnh lệnh của tông môn.
Nhiệm vụ kết thúc.
Bọn họ có thể trở về.
Đám người nặng nề thở phào nhẹ nhõm. Kết thúc, trải qua hơn ba tháng.
Chỉ là rất nhiều người tò mò, sư tỷ Dạ Cơ lập công xong, đã đi đâu?
Có thể ở lại trong di tích sao?
Bởi vì Kim Long bị bắt, người của Chấp Pháp đường nhúng tay vào, đám người không để ý nhiều
Mấy ngày sau.
Đám người Giang Hạo rời khỏi Ma Quật.
"Vậy lúc này chúng ta từ biệt ửo đây, hy vọng khi làm nhiệm vụ lần sau còn có thể gặp lại các ngươi." Ở trước lối vào Ma Quật, Trịnh Thập Cửu thật lòng nói.
Tân Ngọc Nguyệt cũng vậy.
Giang Hạo đương nhiên cũng vậy.
Những người này có mức độ an toàn rất cao, sẽ không cản trở hắn.
Nhạc Du chỉ gật đầu đáp lại một cách lễ phép.
Nàng hợp tác ít nhất, hơn nữa nàng còn có nghi ngờ.
Nhìn bọn họ rời đi, Nhạc Du mới trở lại Hoành Lưu Bộc.
Nhiệm vụ lần này vô cùng nguy hiểm và đáng sợ, suýt nữa đã ở lại bên trong.
May là có người phá hủy được đầu nguồn ra lệnh cho ma nhân, đám người Trịnh Thập Cửu nói chuyện này có liên quan nhất định tới Giang Hạo.
Nhưng trong tuyến phòng ngự của bọn họ đều cho là sư tỷ Dạ Cơ.
"Sư muội trở về rồi sao?" Tiên tử mặc váy tiên màu xanh lam mỉm cười và chào hỏi.
"Trình sư tỷ." Nhạc Du vội vàng hành lễ gặp mặt.
Trình Nhiễm tiên tử là tu vi Kim Đan viên mãn sắp thăng cấp Nguyên Thần, đệ tử chân truyền của Hoành Lưu Bộc.
Đây là một đệ tử chân truyền mà Nhạc Du quen nhất.
"Nghe nói lần này các ngươi bình an không sao, đều là nhờ công lao của Đoạn Tình nhai." Trình Nhiễm tiên tử nói.
"Đoạn Tình nhai?" Nhạc Du theo bản năng nhớ tới lời đám người Trịnh Thập Cửu nói về Giang Hạo.
Trong lòng nàng nghi ngờ, Liên sư tỷ cũng thấy như vậy sao?
Chẳng bao lâu, nàng phát hiện ra mình hiểu nhầm.
"Lần này, phía sau ma nhân có người chỉ huy tồn tại, người lập công cuối cùng là sư tỷ Ninh Tuyên của Đoạn Tình nhai." Trình Nhiễm tiên tử nói xong, cũng thấy hơi nghi ngờ:
"Chỉ là nghe nói Ninh Tuyên nhặt được công lao, người thực sự kết thúc đầu nguồn ra lệnh là người khác."
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận