Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 465: Nào Có Chuyện Nô Bộc Giả Mạo Chủ Nhân?

Chương 465: Nào Có Chuyện Nô Bộc Giả Mạo Chủ Nhân?
Chương 465: Nào Có Chuyện Nô Bộc Giả Mạo Chủ Nhân?
"Sương độc của Hải Vụ Động đột nhiên lui về phía sau, bên trong có nguy hiểm không rõ. Người của chúng ta đi vào đã mất tích rất lâu. Nhưng mà trong thông tin truyền về từ hải ngoại, có một chi tiết đáng để ý." Bạch Chỉ dừng lại, tiếp tục mở miệng:
"Nội dung tin tức là, tại một chỗ đặc thù của đáy biển xuất hiện thân ảnh đệ tử của Thiên m Tông. Chúng ta hoài nghi có liên quan tới Hải Vụ Động, đã phái người đi hải ngoại dò xét, không chỉ như thế, đã bắt đầu chú ý tới Hải Vụ Động.
Tạm thời không tiếp tục tiến vào. Mà Vạn Vật Chung Yên trước mắt đã lấy được tin tức là, bọn hắn đang tìm kiếm Thiên Cực Tĩnh Mặc Châu, hình như có một chút mục đích. Mặc dù bị mấy người của hải ngoại ngăn cản, thế nhưng đã quá muộn.
Bọn hắn gần đây đang định phái người ra ngoài tìm kiếm. Tạm thời vẫn chưa tìm được người liên lạc với Thiên Thanh Sơn, còn cần một chút thời gian."
"Tiếp tục điều tra." Hồng Vũ Diệp nói.
Bạch Chỉ gật đầu nói vâng.
"Thiên Đạo Trúc Cơ đã xuất hiện, bắt lấy cơ hội lần này, ngươi có thể tiến thêm một bước." Hồng Vũ Diệp nhìn sang, nói.
Bạch Chỉ sững sờ, liền vội cúi đầu cảm kích nói:
"Đa tạ Chưởng giáo."
"Nếu như trong lòng có cảm giác thì lại tới tìm ta, lui ra đi." Hồng Vũ Diệp nói.
Bạch Chỉ không dám chần chờ, lập tức lui ra ngoài.
Nàng mặc dù không rõ Thiên Đạo Trúc Cơ sẽ mang đến ảnh hưởng lớn như nào, thế nhưng Chưởng giáo nói có hi vọng, vậy chính là có hi vọng.
Nhưng mà việc cấp bách trước mắt vẫn là sắp xếp mấy chuyện kia.
Hải Vụ Động và chuyện các Tiên môn xung quanh đều cần xử lý.
---
Hơn nửa tháng sau.
Đầu tháng mười hai.
Giang Hạo vẫn còn đang xử lý linh dược ở Linh Dược Viên.
Gần đây tông môn tương đối yên tĩnh, chỉ là động tĩnh bên ngoài lại không nhỏ.
Nghe nói trong tiên môn có không ít người đều muốn thảo phạt hắn.
Phần lớn là tu sĩ Trúc Cơ và Kim Đan.
Mà tiền bối Tiên môn hình như cũng đang chăm chú, đang làm loạn với Thiên m Tông.
"Vì một Trúc Cơ viên mãn cần huy động nhân lực như vậy sao?"
Sau khi Giang Hạo nhận được tin tức này, suy nghĩ đầu tiên chính là cái này.
Đáp án là không thể nào, trừ khi bọn hắn biết trên người mình có chí bảo.
Nếu không, Tiên môn lại không phải người ngu, Kim Đan Trúc Cơ động thủ coi như xong, một số tiền bối làm sao lại đến mức làm loạn?
Cho nên, ý của cường giả Tiên môn không ở trong lời.
Nhưng cho dù như thế, cũng sẽ mang đến cho hắn phiền không toái nhỏ.
Cho dù là bên phía Thiên m Tông, hay là bên phía Tiên môn, Giang Hạo đều cảm thấy đang có một tay thôi động tất cả.
Tiên môn chắc là cũng hiểu rõ chuyện này, nhưng nếu phù hợp với lợi ích thì bọn hắn sẽ động thủ.
Đừng nói đến chuyện là sư xuất nổi danh.
Đương nhiên sẽ không buông tha cơ hội tốt này.
Nhất là Thiên m Tông có không ít người đi đến Minh Nguyệt Tông, còn vừa động thủ với hải ngoại và Thiên Thánh Giáo một lần.
Có thể nói là thời điểm suy yếu nhất những năm gần đây.
Mười năm ngắn ngủi, Thiên m Tông động thủ cùng Thiên Thanh Sơn, động thủ cùng Thiên Thánh Giáo, động thủ cùng hải ngoại, động thủ cùng Ma Quật, còn có một nhóm người đi tới Minh Nguyệt Tông.
Bây giờ Thiên m Tông đang thiếu thời gian.
Chạng vạng tối.
Giang Hạo rời khỏi Linh Dược viên, đi một chuyến tới Nhiệm Vụ Đường Chấp Pháp Phong.
"Sư đệ lại tới?" Nhiệm vụ sư tỷ hơi kinh ngạc.
"Có nhiệm vụ gì không?" Giang Hạo hỏi.
Cuối cùng hắn nhận nhiệm vụ tìm kiếm đệ tử tông môn, gần đây là mùa ế hàng, chỉ cần bồi thường một ngàn rưỡi.
Một ngàn rưỡi, có chút nhiều đối với hắn hiện tại.
Sau khi Bàn Đào Thụ niết bàn, hắn chỉ còn lại không tới một ngàn linh thạch.
Nhận nhiệm vụ là vì không muốn bị phát hiện khi mình ra ngoài.
Trước khi đi, hắn dùng Thiên Cơ Ẩn Phù che đậy thiên cơ của mình, thời gian ba ngày.
Ba ngày sau đó trở về là được.
Lần này ra ngoài là muốn đi theo hai vị sư đệ trước đó.
Bọn hắn dường như muốn đi tìm Doãn Vệ.
Hắn không xác định được thực lực của Doãn Vệ, chỉ có thể đi theo nhìn trộm một chút.
Nếu như quá mạnh, hắn sẽ không chút do dự mà lui về, chờ đợi phản ứng của tông môn.
Lần này ra ngoài, hắn lưu lại Tử Hoàn ở bên ngoài, chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào.
Nếu như ảnh hưởng của lần này không lớn, hắn ra ngoài thu hồi Tử Hoàn.
Phòng ngừa bị người khác tìm được, tổn thất Tử Hoàn.
---
"Đi thôi, thời gian sắp không còn kịp rồi, không nghĩ tới lại bị nhiệm vụ của tông môn làm chậm trễ." Bao Thành mang theo vết sẹo có chút tức đến nổ phổi.
"Chắc là còn kịp, tốc độ nhanh chút là được." Hoắc Lai nói nghiêm túc.
Hai người xuất phát từ chỗ của tông môn, ngự kiếm mà đi, trực tiếp rời khỏi tông môn.
Chỉ là bọn hắn đều không có phát hiện, trên mặt đất có một đạo thân ảnh đang đi theo bọn hắn.
Đi đường suốt một đêm, bọn hắn cuối cùng tới một sơn trại vào lúc rạng sáng.
Nơi này là sơn trại mới lập.
Xung quanh có không ít người trông coi.
Thấp nhất đều là Trúc Cơ hậu kỳ.
Trước khi đi vào, hai người Hoắc Lai đều mang mặt nạ, là pháp bảo có thể ngăn cách theo dõi.
Cũng tính toán ra, Kim Đan chắc là khó mà nhìn trộm.
Thông qua người trông coi, bọn hắn liền đi về phía trung tâm.
Giang Hạo đi theo ở bên cạnh, không có bị phát hiện.
"Có trận pháp, thế nhưng cũng không mạnh."
Mặc dù hắn không hiểu nhiều về trận pháp, nhưng mà có thể phát hiện ra lực lượng của trận pháp.
Nhìn xung quanh, hắn phát hiện nơi này có mấy người, mỗi một người đều đeo mặt nạ.
Tình cờ còn có thể nghe được bọn hắn nói chuyện với nhau.
"Ta trước đó đi tới một tòa tương đối xa xôi, vốn định hấp thu tất cả máu tươi, giúp ta tấn thăng Kim Đan. Đáng tiếc nửa đường gặp phải người của Huyền Thiên Tông, suýt chút nữa là bị bắt. Trước khi đi ta còn gây chuyện với bọn hắn, nói có bản lĩnh thì đến Thiên m Tông tìm ta, bản thân đi không đổi danh ngồi không đổi họ, Đoạn Tình Nhai Giang Hạo. Bọn hắn tức đến nổ phổi, còn tức giận hô to, Giang Hạo, không sớm thì muộn cũng có một ngày ta dùng lưỡi đao tiễn ngươi." Người trung niên kia nói xong thì mang theo ý cười, thậm chí là cười ha ha:
"Đúng rồi, Giang Hạo này rốt cuộc là ai? Hắn vô cùng nổi danh tại Thiên m Tông sao?"
"Ta cũng không biết, nhưng mà thấy người này nổi danh như vậy, ta cũng chỉ có thể giúp hắn một chút." Một nam tử khác cười nói.
"Ta ở trong một thôn, ngay trước mặt một đứa bé, giết một nhà bọn hắn. Sau đó nói cho hắn biết ta chính là Đoạn Tình Nhai Giang Hạo, hiện tại đứa trẻ kia nghe thấy cái tên này liền bị dọa đến kêu to."
Hai người nói xong liền cười ha ha.
Dường như vô cùng thú vị.
Chỉ là bọn hắn không phát hiện, trong lúc tất cả mọi người không có chú ý, Hồ Thiên bao phủ bọn hắn.
Phốc ~
Đột nhiên một thanh đao xuyên qua lồng ngực của nam tử trẻ tuổi, máu tươi nhỏ xuống từ mũi đao.
Ngay sau đó sau lưng truyền đến một giọng nói lạnh như băng: "Cười đã chưa?"
Nam tử kinh hãi, phóng thích lực lượng trên thân, muốn phát động công kích.
Nhưng mà ánh trăng lóe lên trong đôi mắt hắn, một thanh trường đao chém qua cổ của hắn.
Nam tử trẻ tuổi cảm thấy thị giác của mình đang chuyển động.
"Không buồn cười sao?" Giọng nói lạnh như băng lại vang lên.
Nam tử trẻ tuổi hoàn toàn mất đi ý thức ở trong sợ hãi.
Hắn đến chết cũng không biết, mình bị người nào giết, lại là giết thế nào.
Một bên khác, nam tử trung niên nhìn về phía sau lưng, chỉ thấy một người cầm trường đao trong tay, đứng trong đêm đen, như là đồ tể vô tình.
"Đạo hữu…"
Khí tức Kim Đan đột nhiên truyền ra, ngay sau đó khí tức Nguyên Thần truyền ra: "Đạo hữu?"
"Tiền, tiền bối, không biết tiền bối đại giá quang lâm, xin thứ tội." Nam tử trung niên hoảng sợ nói: "Vãn bối nguyện ý làm nô bộc phụng dưỡng tiền bối."
"Làm nô bộc?" Giọng nói lạnh như băng hiện ra ý cười: "Nào có nô bộc dám tùy ý giả mạo chủ nhân đâu?"
Giả mạo chủ nhân? Người đàn ông trung niên lập tức nghĩ tới điều gì, bên trong rung động mang theo hoảng sợ, khi hắn muốn cầu xin tha thứ.
Ánh trăng hiện ra.
Nam nhân kia đã xuất hiện ở sau lưng hắn.
Trong nháy mắt, hắn cảm thấy ý thức bắt đầu mơ hồ.
Cuối cùng hoàn toàn ngã xuống.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận