Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 113: Dùng Sắc Đẹp Dụ Dỗ Ta?

Chương 113: Dùng Sắc Đẹp Dụ Dỗ Ta?
Chập tối.
Giang Hạo luyện đao ở trong sân, chỉ là vung dao lên bình thường.
Vẫn chưa dùng sức.
Thiên Đao Thất Thức cũng kèm theo một số chiêu thức, nhưng những chiêu thức này không phải dùng để đối địch, mà dùng để làm quen với thanh đao trong tay, đồng thời có thể tu dưỡng bảy thức chính.
Sau một hồi lâu, hắn ngồi xuống đất, đặt Bán Nguyệt ở trên đầu gối, bắt đầu dưỡng đao.
Con thỏ vẫn chưa trở về.
Giang Hạo bảo nó đi xung quanh xem thử.
Ngày hôm nay thấy có người ngã xuống, hắn biết người không biết tên kia đã để mắt tới Đoạn Tình nhai.
Nơi khác đều có người bình thường gặp phải nguy hiểm.
Trước mắt, ở chỗ hắn còn chưa có.
Có lẽ nam nhân ngã xuống kia là người đầu tiên.
Theo lý thuyết, chuyện này không liên quan gì tới hắn, nhưng người của Linh Dược viên ít, có nghĩa là tiến độ sẽ bị kéo dài.
Đệ tử ngoại môn không thể tới đây làm việc mỗi ngày.
Bọn họ cũng có việc phải chịu trách nhiệm.
Cho nên một khi nhân viên giảm đi, Linh Dược viên lại phải đối mặt với việc tê liệt một nửa.
Đây là đệ tử trông coi Linh Dược viên không làm tròn bổn phận.
Người khác mặc kệ vì sao Linh Dược viên ít người.
Ít người chẳng lẽ không biết ra ngoài bắt sao? Người bình thường nhiều như vậy, chỗ ngươi thiếu người thì phải đi bắt sớm đi.
Đại khái chính là loại thái độ này.
Gọi người về là chuyện không thể thực hiện được. Mọi người đều không dễ thả người.
Thả bọn họ là xong đời.
Bắt người bình thường vào thì dễ, nhưng lựa chọn được người có thể làm việc ở trong Linh Dược viên lại quá ít.
Còn cần người hiểu rõ công việc.
Cho nên cách tốt nhất hiện nay chính là đề phòng sự cố xảy ra.
Đương nhiên, cứ nhìn chằm chằm vào đó cũng không phải là cách hay.
Cách trực tiếp nhất vẫn là giải quyết người xảy ra vấn đề.
Dưới ánh trăng.
Giang Hạo ngẩng đầu nhìn lên.
Trăng tròn treo trên không trung, ánh trăng bàng bạc bao phủ cả tiểu viện.
Làm cho lòng người cảm giác trống trải bình yên.
"Có lẽ cứ ở đây tu luyện là được rồi."
Chuyện Huyền Thiên tông thật vất vả mới qua, Thiên Hoan các và Bạch Dạ cũng không lý do ra tay với hắn.
Cộng thêm Lạc Hà tông và Thiên Thánh giáo không ảnh hưởng tới chuyện trong Thiên Âm tông.
Theo lý thuyết, ngoại trừ một vài nội ứng thỉnh thoảng đi ra quét cảm giác tồn tại, bây giờ là lúc có thể tu luyện nhất.
Hết lần này tới lần khác, lại có người ra tay với người của Linh Dược viên.
Vèo!
Một bóng trắng chợt xông vào trong viện.
"Chủ nhân, chủ nhân, có phát hiện."
Con thỏ hạ xuống trước mặt Giang Hạo, kích động nói.
Giang Hạo nghe vậy thì cầm thanh đao lên, đứng lên và bình thản nói:
"Dẫn đường."
Nếu hắn không thể dịch lại đối phương, đương nhiên sẽ rút về.
Chỉ có thể âm thầm bám theo hoặc tìm Liễu Tinh Thần nhờ giúp đỡ.
Hắn có thể dùng sức đánh kẻ địch hay không thì phải xem tình hình mới quyết định được.
Hắn không muốn chọc vào rắc rối, nhưng cũng không hy vọng người khác tăng thêm phiền phức cho hắn.
Tốc độ của con thỏ rất nhanh, Trúc Cơ trung kỳ bình thường cũng rất khó đuổi kịp.
Trong chốc lát.
Bọn họ đi tới bên rừng cây.
"Ở đây." Con thỏ chỉ vào một nam tử trung niên ở ngoài bìa rừng nói.
"Người ban ngày kia à?" Giang Hạo cũng không quá bất ngờ.
Hắn cẩn thận quan sát, phát hiện người này bước đi phù phiếm, hai mắt thất thần, tinh thần sa sút.
Đây là bị thứ gì đó mê hoặc tâm hồn.
"Chủ nhân, có phải hắn muốn đi ăn nữ nhân không?" Con thỏ tò mò hỏi.
"Cứ đi theo xem thử, chẳng phải sẽ biết sao?" Giang Hạo yên tâm đi theo phía sau.
Tuy nhiên, hắn không bám theo ngoài sáng.
Mà âm thầm hành động.
Không phải hắn lo lắng bị người này phát hiện, mà lo lắng người trong bóng tối sẽ phát giác.
Con thỏ hơi kinh ngạc nói: "Chủ nhân cũng muốn ăn à?"
Ta không có hứng thú với nữ nhân. Giang Hạo lườm con thỏ, cảm giác bi thương.
Sau khi bảo nó yên lặng, hắn mới nhìn thấy nam tử trung niên đi vào trong rừng cây.
Sau khi đi sâu vào rừng cây rất lâu, Giang Hạo phát hiện phía trước có người tồn tại.
Trúc Cơ sơ kỳ à?
Thực lực yếu mà dám to gan như vậy sao?
Thiên Âm tông đúng là Ma môn, nhưng hắn thật sự không gặp nhiều người to gan như vậy.
Đây không chỉ là to gan, đầu óc còn không tốt.
Loại tu vi này ở trong người bình thường, có thể nói là muốn cái gì có cái đó.
Nhưng mà, nàng lại giết người bình thường ở trong tông môn là muốn làm gì?
Giang Hạo lắc đầu, đi tới phía sau nam tử trung niên, nhẹ nhàng ra tay đập cho hắn ngất đi.
Sau đó, hắn thay thế đối phương đi về phía nữ nhân kia.
Đối phương là Trúc Cơ sơ kỳ,
Chắc hẳn sẽ không phát hiện được chuyện ở đây.
Hắn là Kim Đan hậu kỳ, cho dù là Kim Đan viên mãn cũng chưa chắc nhạy bén như hắn.
Trong rừng cây, trăng tròn nhô lên cao.
Giang Hạo chậm rãi bước tới, tu vi lại giảm dần xuống.
Trúc Cơ sơ kỳ.
Luyện Khí tầng chín.
Luyện Khí tầng tám.
...
Cuối cùng dừng lại ở Luyện Khí tầng ba.
Như vậy, hắn có thể biết đối phương muốn làm gì, nhận nhầm người cũng không ảnh hưởng tới toàn cục.
Chỉ là xung quanh không có người của Chấp Pháp đường, điều này làm cho hắn cảm thấy kỳ lạ.
Hắn dễ dàng tìm được như vậy, người của Chấp Pháp đường không có lý do gì mà không tìm được.
Trong chốc lát.
Hắn tới bãi đất trống trong rừng cây.
Ánh trăng chiếu xuống, trên bãi cỏ ở giữa có một nữ tử mặc váy lụa, để lộ nửa vai đang nằm trên mặt đất.
Tóc của nàng hơi rối bời, dáng vẻ lộ rõ ở dưới ánh trăng không sót chút nào.
Có chút tinh xảo.
Đường cong đầy đặn, bắp đùi trắng nõn chọc cho người ta nóng mắt.
Nhưng khi Giang Hạo nhìn thấy, trong lòng vẫn bình tĩnh không hề xúc động, giống như nhìn thấy cây cỏ bình thường vậy.
Đây là sự đáng sợ của Thiên Tuyệt Cổ độc.
Tuy nhiên, cũng khiến cho hắn càng dễ đối mặt với nguy hiểm, đề phòng tâm cảnh xảy ra vấn đề.
Giám định.
Thấy đối phương còn đang giả vờ ngủ, hắn muốn xem thử nội tình của người này thế nào.
【 Một trong những phân thân của Đại Thiên Tinh Thần Pháp: Là một trong phân thân của Văn Nhân ở Đại Thiên Thần tông, hấp thụ tinh thần cắn nuốt máu thịt đạt tới Trúc Cơ sơ kỳ, bí mật chuyển một phần cho bản thể, đang dùng Đại Thiên Mị Thuật với ngươi, định sau khi giao hợp với ngươi sẽ cắn nuốt sạch ngươi. Vì bí mật, phân thân và bản thể không có cùng chung ký ức. 】
Đại Thiên Thần tông?
Giang Hạo chưa từng nghe qua về tông môn này, đối phương chỉ là một trong những phân thân.
Chẳng trách người của Chấp Pháp đường không theo dõi.
Cũng may không chung ký ức, nếu không một khi ra tay sẽ đánh rắn động cỏ.
Sau khi xác định tu vi, hắn không tiếp tục áp chế tu vi của bản thân nữa.
Mà lập tức trở lại Trúc Cơ trung kỳ như bình thường.
Biến hóa đột ngột làm phân năm đang nằm trên mặt đất chợt bối rối, nàng khiếp sợ đến mức lập tức mở mắt ra, sau đó đứng dậy chạy đi.
Giang Hạo lắc đầu, bất chợt vận chuyển Ma Âm Thiên Lý.
Trong chớp mắt, hắn đã ngăn cản trước mặt nàng.
Phân thân Văn Nhân hơi hoang mang nhìn Giang Hạo, nàng giả vờ đáng thương nói:
"Sư huynh, ta chỉ muốn vui vẻ hưởng lạc với người thôi.
Chỉ cần sư huynh tha cho ta, ta bằng lòng bị giam ở chỗ ở của ngài, tùy ngài sử dụng."
Giang Hạo nghe vậy thì vung chuôi Bán Nguyệt lên.
Cốp một tiếng, trực tiếp đập vào huyệt thái dương của nàng.
Chỉ nghe bịch một tiếng, phân thân Văn Nhân ngã xuống đất, không có động tĩnh gì nữa.
Giang Hạo không giết nàng.
Sau đó, hắn bảo con thỏ đi tìm Liễu Tinh Thần.
Không bao lâu.
Liễu Tinh Thần ngự kiếm đến. Hắn nhìn nữ tử mặc chiếc váy mỏng manh nằm dưới đất, hơi bất ngờ:
"Sư đệ đúng là cảnh giác, lại có thể bắt được một người."
Sau đó, Liễu Tinh Thần bắt đầu giải thích:
"Người này chắc là người của Đại Thiên Thần tông. Nàng chỉ là phân thân dùng tinh thần đoạt xá, bản thể còn đang bị truy kích.
Hai ngày nữa là có thể bắt được.
Nếu không phải bản thể ẩn nấp tương đối bí mật, đã sớm bị người của chúng ta bắt được rồi."
"Đại Thiên Thần tông à?" Giang Hạo giả vờ kinh ngạc.
"Đại Thiên Thần tông tương tự với tông môn chuyên làm việc cho người khác, thường hoạt động ở trên Thiên Hà Hải Vực.
Không ngờ bọn họ lại đến Thiên Âm tông chúng ta, đại khái là vì thứ gì đó quan trọng.
Chắc bọn họ không biết giới luật của tông môn chúng ta, lại có thể giết một đệ tử ngoại môn ở trong tông môn, còn tưởng là không có việc gì." Liễu Tinh Thần cười và giải thích, sau đó chỉ vào nữ tử trên mặt đất nói:
"Ta đưa người này về, có muốn ta ghi danh nghĩa của sư đệ không?"
Giang Hạo đương nhiên không cần công lao, nếu không đã không phải tìm Liễu Tinh Thần tới mà tìm sư phụ của bọn họ.
Về phần Đại Thiên Thần tông đến, đại khái có liên quan tới Thiên Hương Đạo Hoa.
Tuy nhiên, đối phương quả thật không hiểu nhiều về Thiên Âm tông.
Cuối cùng bởi vì một đệ tử ngoại môn mà bị Chấp Pháp đường để mắt tới.
Sắp bị bắt.
Giang Hạo do dự một lúc, khẽ mở miệng nói:
"Nếu sắp tới ta muốn ra ngoài, có cách nào không?"
Liễu Tinh Thần nghe vậy thì hơi sửng sốt.
Nghi ngờ có phải mình nghe nhầm không?
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận