Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 131: Ai Xấu?

Chương 131: Ai Xấu?
Đạp đạp!
Giang Hạo và Hồng Vũ Diệp sau lưng đi tới sáu tầng.
Trên đoạn đường này, hắn hơi xúc động.
Đi ra bên ngoài thì đều nên làm việc khiêm tốn một chút, vừa tiện cho mình cũng tiện cho người.
Mà những người kia lại không hiểu đạo lý này.
Trực tiếp bao cả khách sạn, chuyện này khiến cho người khác phải tránh lui, tất nhiên sẽ dẫn tới không vừa lòng.
Đừng nói đến chỗ này còn cách Ma Môn không xa.
Đây không phải là đang để cho người ta đánh đến tận cửa hay sao?
Cho nên bị trọng thương, là bọn hắn gieo gió gặt bão.
Đương nhiên, Giang Hạo cũng không biết điều trên một đường này, có lẽ cũng sẽ dẫn tới mầm tai vạ cho mình.
Vừa mới chính là như thế.
Nhưng bản thân mình không động thủ, có khả năng sẽ Hồng Vũ Diệp động thủ.
Như vậy thì phiền toái sẽ càng lớn, xung quanh thậm chí sẽ không còn người sống.
Mặc dù hắn chưa từng thấy đối phương giết người, thế nhưng một khi động thủ, tuyệt đối không tầm thường.
"Tiền bối, ta có thể hỏi ngươi một chuyện không?" Sau khi Hồng Vũ Diệp đi vào gian phòng, Giang Hạo hỏi.
Lúc này, Hồng Vũ Diệp ngồi ở bên cửa sổ, nhìn mặt trời nơi chân trời ngả về Tây, cũng không mở miệng.
Sau khi pha ra xong, Giang Hạo rót cho nàng
"Những người khác thấy dáng vẻ khác của tiền bối, vậy có phải vãn bối cũng là như thế hay không?"
Vấn đề này khiến cho Hồng Vũ Diệp cảm thấy hứng thú.
Nàng thu tầm mắt lại từ ngoài cửa sổ, sau đó rơi xuống trên mặt Giang Hạo, nhẹ giọng cười nói:
"Có chút xấu xí."
"…"
Giang Hạo cũng không hiểu đối phương có ý gì, thế nhưng cũng không dám truy hỏi.
Hơi không cẩn thận thì sẽ đụng ở trên tường.
Uống trà xong, Hồng Vũ Diệp tiếp tục nói:
"Mấy ngày nay ở lại nơi này, ngươi thử đi tìm manh mối của Thạch Bản thứ ba xem.
Hoặc là nghĩ biện pháp dùng Thạch Bản liên hệ với người có được Thạch Bản khác. Ta đã dạy ngươi cách dùng như thế nào rồi."
Giang Hạo gật đầu đồng ý.
Hồng Vũ Diệp không có thiết lập thời hạn, hắn đang có thời thời hạn ở trên người.
Thời gian là bốn năm ngày.
Thời gian vẫn còn tính là dư dả.
Sau khi về đến phòng, Giang Hạo lấy hai khối Mật Ngữ Thạch Bản ra.
Hắn thử cảm giác Thạch Bản còn lại.
Đáng tiếc không có bất kỳ phát hiện nào.
Những người này đều có năng lực ngăn cách tìm kiếm Thạch Bản.
Hắn cũng không có suy nghĩ ngăn cách, để cho đối phương tìm tới cửa cũng là chuyện tốt.
Nhưng muốn đối phương cảm giác được thì hắn phải rời khỏi quán trọ.
Ở bên cạnh Hồng Vũ Diệp, bọn hắn cũng không có cách nào cảm giác được.
"Giám định."
Giang Hạo mở thần thông ra xem xét tấm Thạch Bản thứ nhất.
【 Mật Ngữ Thạch Bản: Pháp bảo Nhân quả, luyện chế tìm kiếm bảo vật thế gian, tới gần trọng bảo sẽ kinh động đến chủ nhân pháp bảo, từ đó thực hiện ảnh hưởng. Giữa các Thạch Bản có thể thực hiện liên thông tin tức, hoặc tìm kiếm vị trí. Ba khối Thạch Bản chắp vá làm một, chín khối Thạch Bản chắp vá làm một, đều sẽ có quyền hạn khác biệt. Thạch Bản này bị Hồng Vũ Diệp thực hiện ảnh hưởng, chủ nhân pháp bảo không thể cảm giác xung quanh bảo vật và thực hiện ảnh hưởng. 】
"Pháp bảo Nhân quả?"
"Giống với pháp bảo Khí vận trước đó."
Giang Hạo hơi kinh ngạc, chủ nhân phía sau pháp bảo này chắc là vì tìm kiếm bảo vật.
Cho người ta sử dụng thật ra chính là đang tìm kiếm bảo vật?
Hiện tại hắn đang cầm Thạch Bản trong tay, có phải đã quấn vào bên trong nhân quả rồi hay không?
Hắn không biết loại chuyện này, thế nhưng câu cuối cùng lại khiến cho hắn an tâm.
Pháp bảo này trước mắt còn đang an toàn.
Chẳng qua là pháp bảo đều có thể được chắp vá từ ba khối, chín khối.
Mang ý nghĩa Mật Ngữ Thạch Bản có ít nhất chín khối.
"Ba tháng đủ tìm kiếm không?"
Trong lúc nhất thời, Giang Hạo cảm thấy lửa thời gian sém lông mày.
Đương nhiên, chỉ cần tìm một khối nữa là có thể chắp vá một lần, như này tiến độ chắc là sẽ được tăng lên.
Không phải là không có hi vọng.
"Cũng không biết chủ nhân của pháp bảo có phải là người mà Hồng Vũ Diệp muốn tìm hay không."
Giang Hạo không đoán ra được.
Có lẽ là người nào đó muốn tìm kiếm pháp bảo, sau đó phân tán ra để thực hiện mục đích.
Trong lúc nhất thời, Giang Hạo có chút hoài nghi, rốt cuộc là người phía sau Thạch Bản đã đắc tội với Hồng Vũ Diệp, hay là Hồng Vũ Diệp muốn cướp đoạt Mật Ngữ Thạch Bản này.
Hắn lập tức nhớ tới lần thứ hai gặp Hồng Vũ Diệp.
Nàng thấy Thiên Hương Đạo Hoa liền nói thích rồi muốn.
Bây giờ thấy Mật Ngữ Thạch Bản có thể tìm kiếm bảo vật, muốn cũng không có gì lại cả.
Giang Hạo suy nghĩ một lát cũng không có được đáp án.
Hắn chỉ có thể từ bỏ.
Chuyện này cách hắn có chút xa xôi, hiện tại hắn cần phải nhanh chóng tìm được Tả Lam, sau đó tìm ra Thạch Bản thứ ba.
Phải trở về trong vòng ba tháng.
"Phiên chợ mà ông chủ quán rượu nói tới chắc là phiên chợ của tu chân giả, ngày mai cần đi ra ngoài một chuyện mới được. Thuận tiện bán đan dược trên người luôn."
"Nếu như rảnh rỗi, cũng có thể nhìn bốn phía một chút, có lẽ có thể tìm được những người kia."
Hắn là muốn tìm mấy người mẹ kế một chút.
Nếu như không tới, hắn sẽ dần dần quên lãng chuyện này.
Hiện tại hắn đã tới đây rồi, tìm một chút cũng không chậm trễ thời gian.
Sau khi đưa ra quyết định, hắn lấy pháp bảo trữ vật nhận được hôm nay ra.
Lật một chút, tổng cộng có hai trăm linh thạch.
Thật nghèo.
Ngoại trừ linh thạch, bảy tám phần đều là chút đan dược, đều là đan dược bình thường nhất.
Một người đều có một tấm Trị Liệu Phù.
Cái này cũng có thể bán được năm sáu mươi linh thạch.
Nếu như hắn có thể bán hết đồ trên người, lần này có thể sẽ có hơn một vạn linh thạch.
Thiên Thanh Hồng một vạn một tiền, còn cần phải mua sắm Tuyết Hậu Xuân nữa.
Tổng thể mà nói, chính mình có lẽ vẫn kiếm lời được.
Sau khi sắp xếp xong, Giang Hạo bắt đầu xác định tình huống của bản thân.
Đầu tiên là liếc mắt nhìn bảng.
【 Danh tính: Giang Hạo 】
【 Tuổi tác: Hai mươi hai 】
【 Tu vi: Kim Đan hậu kỳ 】
【 Công pháp: Thiên Âm Bách Chuyển, Hồng Mông Tâm Kinh 】
【 Thần thông: Cửu Chuyển Thế Tử (duy nhất), Mỗi Ngày Nhất Giám, Không Minh Tịnh Tâm, Tàng Linh Trọng Hiện 】
【 Khí huyết: 24/100 (có thể tu luyện) 】
【 Tu vi: 26/100 (có thể tu luyện) 】
【 Thần thông: 0/3 (không thể thu được) 】
"Sau khi đi ra, tu vi và khí huyết đều chưa từng động đậy, muốn gặp được bọt khí cũng không dễ dàng."
"Đào quáng hẳn là không có khả năng, nuôi trồng linh dược cũng rất không có khả năng, đành xem phía sau có thể giết được yêu thú hay không."
Đương nhiên, ra ngoài một chuyến, tu vi của hắn không chỉ không trì trệ không tiến, mà còn bởi vì tâm cảnh tăng lên mà tinh tiến hơn rất nhiều.
Sau đó, hắn lại kiểm tra thần thông một chút.
Ngoại trừ Không Minh Tịnh Tâm vẫn chưa khôi phục hoàn toàn, những cái khác đều không có vấn đề.
Tiếp theo, Giang Hạo có ba lựa chọn, tu luyện, lĩnh hội bí tịch Vô Danh, lĩnh hội thức thứ ba của Thiên Đao.
Sau khi do dự một chút, hắn lựa chọn lĩnh hội bí tịch Vô Danh.
Tu vi vừa mới tinh tiến, muốn tinh tiến thêm thì có chút khó khăn.
Hắn hiểu rõ cực ít về thức thứ ba của Thiên Đao, muốn lĩnh hội được thì cần thời gian rất lâu.
Bí tịch Vô Danh cũng cần lĩnh hội rất lâu, nhưng có thể sẽ có chỗ tiến triển.
Sáng sớm.
Giang Hạo cất Vô Danh Bí Tịch, ra khỏi phòng.
Hắn nhìn xung quanh một chút, cuối cùng đi đến gian phòng lầu ba, gõ gõ phòng số ba.
Thùng thùng!
Kẽo kẹt.
Cửa chậm rãi mở ra, là một vị tiên tử trẻ tuổi.
Trong nháy mắt nàng nhìn thấy Giang Hạo, liền lộ ra vẻ hoảng sợ.
"Đây là tiền thuê phòng hôm nay." Giang Hạo lấy ra hai lượng bạc, tiếp tục nói:
"Ta muốn gặp người bên trong."
Hắn là muốn tìm người bị mình chém một đao trước đó.
Tu vi của đối phương là Trúc Cơ viên mãn, là người có thực lực cao nhất trong nhóm người này.
Ngay từ đầu hắn vốn cho rằng người phải ở tầng sáu, lại ngoài ý muốn phát hiện hắn ở tại tầng ba.
Sau khi để bạc vào trong tay của tiểu tiên tử, Giang Hạo liền đi vào.
Lúc này, người trung niên kia đang nằm ở trên giường dưỡng thương, trong nháy mắt thấy Giang Hạo, cả người đều kích động.
Dường như sợ đối phương lại đến cho hắn một đao.
"Tiền, tiền bối." Hắn một mặt e ngại.
"Không cần nghĩ nhiều." Giang Hạo ôn hòa nói:
"Ta tới chẳng qua là để hỏi ngươi mấy vấn đề, ngươi trả lời một chút là được."
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận