Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 201: Chủ Nhân Không Cường Tráng Sao?

Chương 201: Chủ Nhân Không Cường Tráng Sao?
Phía nam.
Thiên Nam phủ.
Trên mặt sông, nước sông cuồn cuộn lao nhanh, một thiếu nữ áo vàng tức giận ném quả cầu lực lượng xuống sông.
Ầm ầm!
Từ trong sông truyền ra tiếng nổ mạnh, nước sông điên cuồng phun ra giống như nước lũ.
Sau một hồi lâu, thiếu nữ mới bình tĩnh lại, nàng lạnh lùng nhìn mặt sông, giọng điệu thâm trầm nói:
"Lại chạy thoát rồi. Rốt cuộc con Giao Long này còn có thủ đoạn gì nữa? Lực lượng đã suy yếu đến mức này, còn có thể thoát khỏi lòng bàn tay của ta.
Lần này, không biết nó sẽ trốn đi đâu, cũng không biết phải tốn bao nhiêu thời gian mới tìm được nó."
Nghĩ đến mình còn phải mất mấy năm mới có khả năng lấy lại đồ của mình, thiếu nữ tức giận đến mức lại ném một quả cầu lực lượng xuống.
Sau đó, nàng lên bờ và rời đi.
Trên người nàng mặc váy tiên màu vàng nhạt, phục trang tuyệt đẹp như ẩn như hiện, ngũ quan xinh xắn, mái tóc dài đen nhánh, từng cái nhăn mày nhíu mày, từng tiếng cười đều mang theo một vẻ đẹp lạ khác.
"Tiên tử lại thất bại sao?" Một nam nhân trung niên cười khẽ hỏi.
Hắn mặc một bộ áo bào đạo sĩ, hai tóc mai bạc trắng, trên mặt lại không hề có dấu vết của năm tháng lưu lại.
Đôi mắt thâm thúy giống như có ánh sao hiện ra.
"Ngươi tính giúp ta xem con Giao Long này sẽ đi đâu." Tiên tử áo vàng ném ra một cái bình.
Nam tử trung niên nhận lấy cái bình màu xanh lục này, mỉm cười, trong tay xuất hiện một chiếc la bàn.
Ngay sau đó, ánh sáng xung quanh ảm đạm, hư không xuất hiện thêm rất nhiều ánh sao.
Tiên tử áo vàng theo bản năng lùi về phía sau một đoạn.
"Mỗi lần, ta đều cảm giác ánh sao này có vấn đề." Trong lòng nàng không khỏi cảnh giác.
Một lát sau, hiện tượng kỳ lạ xung quanh nam tử trung niên bắt đầu biến mất, la bàn trong tay hắn cũng mờ dần.
"Thế nào?" Tiên tử áo vàng hỏi.
"U Vân phủ." Nam tử trung niên bình tĩnh nói:
"Lần này, nó muốn đi tới chỗ nào đó trong U Vân phủ, nhưng ta không có cách nào xác định được vị trí cụ thể.
Muốn biết nhiều hơn, cần phải tốn không ít thời gian.
Ngươi có muốn tiếp tục không?"
"U Vân phủ à?" Tiên tử áo vàng suy nghĩ một lát, lắc đầu nói:
"Tạm thời không cần,
Chờ ta cần, sẽ tìm tới ngươi."
"Vậy sau này gặp lại." Nam nhân trung niên không nói nhiều, xoay người rời đi.
Tiên tử áo vàng bay trên không trung, rời đi.
Sau một lát, nàng hạ xuống trước một thành trấn rất lớn, đi thẳng tới một viện nhỏ.
Sau khi bày trận pháp xong, nàng mới ngồi xuống bên cạnh bàn, lấy ra một phiến đá.
"U Vân phủ hình như Tỉnh ở U Vân phủ, vừa khéo có thể thử hắn.
Thực lực hoặc vị trí, cộng thêm hành động có tự do hay không, ừ... Xem thử hắn có lòng dung nhập với chúng ta không."
Nữ tử áo vàng mỉm cười, sau đó tiến vào trong phiến đá.
Lúc này, người khác nhìn thấy nàng, đều có thể biết danh hiệu của nàng ở đây... Quỷ.
...
...
Thiên Âm tông.
Giang Hạo nhìn cây đào trước mặt, bóng hình xinh đẹp vừa đứng đó, bây giờ trống rỗng không có vật gì.
Hắn nặng nề thở hắt ra một hơi, mới ngồi xuống bắt đầu uống trà.
Hắn quyết định rồi, lúc Bàn Đào Thụ hoa nở kết quả, hắn sẽ canh gác mỗi ngày.
Có quả chín sẽ ra tay hái xuống, giữ lại quả chưa chín cho Hồng Vũ Diệp.
Chua và ngọt, không có gì không thể khống chế được.
Chỉ là Thiên Cực Ách Vận Châu hình như phiền phức hơn dự đoán.
Cũng may, chỉ cần hắn phong ấn tốt, sẽ không có người nào phát hiện ra hạt châu ở chỗ của hắn.
Vẫn tạm thời duy trì không sử dụng là được.
Hắn vừa uống xong một chén trà, bên ngoài đã truyền đến tiếng quỷ khóc sói tru:
"Mặt của ta!"
Một lát sau, con thỏ chạy vào.
Nó nhìn Giang Hạo hỏi:
"Chủ nhân, vì sao ngươi vừa trở lại, bằng hữu trên đường sẽ xoa mặt ta, tới nhắc nhở ta vậy?"
"Có lẽ tại ngươi đứng gần hoa này quá." Giang Hạo có lòng tốt nói.
Chờ ngày nào đó, con thỏ thật sự liếm Thiên Hương Đạo Hoa, cho dù nó có thể còn sống, đầu lưỡi cũng sẽ không còn.
"Chủ nhân, ngươi phải cố gắng lên." Con thỏ nói với lời lẽ sâu xa:
"Một vài bằng hữu trên đường nhìn thực lực của chủ nhân để cho Thỏ Gia ta chút mặt mũi.
Bằng hữu trên đường này tám chín phần là khinh thường chủ nhân."
Giang Hạo nhất thời nghẹn lời, nghĩ thầm con thỏ nói rất đúng, Hồng Vũ Diệp quả thật khinh thường ta.
Thực lực của hai người chênh lệch giống như trời với đất, khó có thể vượt qua.
Muốn tới gần, không biết phải mất bao nhiêu năm tháng.
Sau đó, hắn không nói nữa, tiếp tục uống trà.
Lúc này là nước trà Thiên Thanh Hồng thứ hai, vị ngọt nồng nhất đều bị Hồng Vũ Diệp uống hết.
Hắn lại uống một chén, cũng may nước lần thứ hai cũng không tệ.
Con thỏ cũng tự rót một chén trà.
Sau khi uống xong, nó kinh ngạc kêu lên:
"Chủ nhân, trà này thật nể mặt Thỏ Gia ta, cũng là bằng hữu trên đường của Thỏ Gia ta."
"Mấy tháng này, có người nào tới gần sân không?" Giang Hạo thuận miệng hỏi.
"Có, một nữ nhân không quen, nàng hình như đang nhìn Hắc Liên Hoa." Con thỏ thuận miệng nói.
"Hắc Liên Hoa?" Giang Hạo nhìn qua.
Tác dụng của Hắc Liên Hoa là để chống đỡ phong linh thuật của Bạch Dạ.
Như vậy xem ra, đối phương phát hiện ra tu vi của hắn không lùi mà tiến tới, cho nên đến đây kiểm tra.
Sau này, chắc hẳn còn có thể có động tác khác.
Sau vài lần không thấy đối phương có động tác tiếp theo, hắn còn tưởng Bạch Dạ đã tha cho hắn.
Nếu như, lần này thật sự có động tác tiếp theo, hắn cũng có chút hành động.
Chỉ là trên phương diện thực lực, không biết chênh lệch bao nhiêu.
Nhưng cho dù tu vi tương đương, cũng không thể coi thường đối phương.
Phong linh thuật xuất hiện, làm cho hắn nghi ngờ bước vào nơi ở của Bạch Dạ sẽ bị trúng độc.
'Còn phải xem hắn có thể rời khỏi tông môn trong thời gian ngắn không, nếu không sẽ không có cách nào giết được hắn.'
Sau vài lần ra tay, Chấp Pháp đường đều kiểm tra không có kết quả, lần này lại giết chân truyền, hắn lo lắng Chấp Pháp đường sẽ mời ra Thiên Vân Tố Thần Kính.
Một khi hắn bị phát hiện, vậy tất cả lại tiêu tùng.
Tuy nhiên trước khi hành động, hắn phải biết rõ nơi ở cùng với tu của Bạch Dạ vi.
Phải chuẩn bị trọn vẹn.
"Còn có ai khác tới thăm hỏi không?" Giang Hạo hỏi.
"Còn có một người nữa. Nàng ở bên ngoài gọi vài tiếng, sau khi Thỏ Gia nói cho nàng biết chủ nhân không ở đây, nàng đã rời đi luôn." Con thỏ nói.
"Nàng có nói chuyện gì không?" Giang Hạo hỏi.
"Không." Con thỏ lắc đầu, sau đó nói:
"Chủ nhân, bao ngươi ngài tìm cho ta một nữ chủ nhân? Hay những người này đều là nữ chủ nhân tương lai?"
"Đều không phải." Giang Hạo lắc đầu.
"Thỏ đực cường tráng đều sẽ có rất nhiều thỏ cái. Chủ nhân không cường tráng sao?" Con thỏ vỗ ngực với vẻ tự tin, sau đó lại nhìn Giang Hạo đầy nghi ngờ.
Giang Hạo vốn đang uống trà thì dừng lại, cuối cùng cầm theo ấm trà đi vào bên trong.
Không nói một lời.
Sau mấy ngày, Giang Hạo bắt đầu tiếp nhận Linh Dược viên.
Hắn quan sát công tác của người bình thường, cộng thêm mấy đệ tử ngoại môn.
Quả thật không có vấn đề gì.
Ngày hôm sau, hắn bắt đầu gia nhập vào trong đó, xử lý các loại linh dược, chờ bọt khí sinh ra.
Bảy ngày sau.
Tiểu Li hào hứng tìm tới, nàng thuận lợi bước vào Luyện Khí tầng ba.
Điều này làm Trình Sầu đứng bên cạnh bị dọa rồi.
Hắn hoảng sợ phát hiện ra, sư muội Tiểu Li có thiên phú tuyệt đỉnh.
Còn khoa trương hơn thiên tài bên ngoài vẫn truyền nhau.
Mỗi lần đều chỉ cần mấy ngày lại thăng cấp, thời gian tu luyện cộng lại cũng chỉ hơn mười ngày.
Hơn mười ngày đã tới Luyện Khí tầng ba...
Quả thật không thể tưởng tượng nổi.
"Ta không dặn dò nhiều nữa, bản thân các ngươi phải cẩn thận." Giang Hạo khẽ nói.
Hắn thuận tay lấy ra một ít đan dược, mười viên linh thạch, cộng thêm một ít linh phù.
Bởi vì nhiều lần gặp phải nguy hiểm, hắn cũng cho nhiều hơn trước.
Trình Sầu, người này không tệ lắm, có thể giúp hắn không ít việc.
"Sư huynh yên tâm." Trình Sầu gật đầu đáp ứng.
"Lần này, ta bảo A Bà làm nhiều món ngon cho sư huynh." Tiểu Li hưng phấn nói.
Giang Hạo nhìn Tiểu Li, đột nhiên nói:
"Ngươi có mang đồ về không?"
"Có đấy." Tiểu Li nói xong, lấy từ trong người ra một ít thức ăn không dễ hỏng.
"Để trong pháp bảo trữ vật." Giang Hạo nghiêm túc nói.
Hắn đột nhiên nhớ tới điểm tâm Tiểu Li mang về có độc.
Hắn không sao, nhưng người già ăn vào sẽ thành vết thương trí mạng.
Tiểu Li không hiểu nhưng vẫn làm theo.
Sau đó, Giang Hạo lại nhìn theo bóng dáng bọn họ rời đi.
Chờ bọn họ trở về sẽ là hai tháng sau, cũng bởi vậy chuyện treo ngược con thỏ sẽ phải hoãn lại hai tháng.
Trong thời gian này, phải bảo con thỏ đi thử tiến độ của Sở Xuyên.
Cũng tốt, hai tháng này quan tâm Lâm Tri một chút.
"Chủ nhân, bên ngoài có một giống cái mới tìm ngươi." Con thỏ nhắc nhở.
Giang Hạo hơi nghi ngờ, giống cái mới?
Chờ hắn ra ngoài, phát hiện là sư tỷ Chu Thiền.
Nàng tới đưa phần thưởng.
Cuối cùng đã tới rồi.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận