Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 582: Có Hi Vọng Tấn Thăng

Chương 582: Có Hi Vọng Tấn Thăng
Chương 582: Có Hi Vọng Tấn Thăng
"Đoạn Tình Nhai?" Thanh sư muội kinh ngạc, suy tư một lát, lắc đầu nói:
"Mặc dù Đoạn Tình Nhai không tệ, thế nhưng bọn hắn không đủ kinh nghiệm, không nhất định có thể gieo trồng tốt, không quá thích hợp."
Bất Dạ cũng không vội, mà là hỏi những chuyện khác: "Có người từng gieo trồng tại Đoạn Tình Nhai chưa?"
Thanh sư muội nhớ lại một chút, nói: "Hạt giống linh dược thượng phẩm rất ít khi gieo trồng tại Đoạn Tình Nhai, nhưng mà cũng không phải là không có. Nghe nói Liên Đạo Chí sư huynh từng gieo trồng."
Bất Dạ đi tới một bên rồi ngồi xuống, nói: "Tình huống cụ thể thế nào?"
"Tình huống cụ thể cũng không phải là vô cùng phức tạp." Thanh sư muội vừa suy nghĩ vừa nói:
"Khi đó là tình thế cấp bách, không thể không gieo trồng ở bên kia. Nghe nói rất tốt, hơn nữa thời gian còn ngắn, hiệu suất cao hơn các mạch khác. Nhưng đây không phải là kinh nghiệm, mà là Đoạn Tình Nhai lỗ vốn. Ta cũng nghĩ hợp tác là không thể không lỗ vốn. Đáng tiếc là, bên phía Liên Đạo Chí sư huynh hình như không thấy ai đưa hạt giống linh dược thượng phẩm qua nữa, chắc là cảm thấy nguy hiểm quá lớn."
"Ừm." Bất Dạ gật gật đầu, cười nói:
"Nói cách khác, bọn hắn từng hợp tác với mạch của chúng ta, hơn nữa hiệu quả còn không tệ, đúng không?"
“Đúng thì đúng, nhưng mà…" Thanh sư muội còn muốn nói điều gì đó, nhưng mà lời còn chưa nói hết đã bị đánh gãy.
Bất Dạ trực tiếp đưa ra quyết định:
"Trước cứ chọn Đoạn Tình Nhai, nhưng mà trước khi hợp tác phải biết rõ ai đang phụ trách Linh Dược Viên bên kia."
"Giang Hạo sư huynh." Thanh sư muội bất đắc dĩ, cũng không nói thêm cái gì, mà là bắt đầu giới thiệu tình huống bên kia:
"Người phụ trách Đoạn Tình Nhai trước mắt vẫn là Giang Hạo sư huynh, thế nhưng ta nghe nói hắn đang thủ sơn môn, chưa chắc đã lo lắng chuyện bên này được. Nghe nói năng lực của vị sư huynh này rất tốt. Dưới sự quản lý của hắn, Linh Dược Viên Đoạn Tình Nhai luôn vô cùng ổn định. Trước đó, các mạch khác bị công kích phá hư, chỉ có hắn nhìn thấu trước tiên. Ngẫm lại Đoạn Tình Nhai cũng có ưu điểm, chỉ là hắn gần đây không ở, ưu điểm này liền không còn."
"Không vội, ngươi đi hỏi một chút, tốt nhất là hỏi vị Giang Hạo sư đệ này một chút. Nếu như hắn cảm thấy thích hợp, chúng ta sẽ chọn chỗ của bọn hắn. Nếu như hắn cảm thấy không thích hợp thì hỏi một chút xem là lý do gì. Có nhu cầu gì thì cứ việc nói." Bất Dạ nói.
Có yêu cầu gì cứ việc nói? Trong lòng Thanh sư muội lặp lại một câu, cảm thấy có chút khó tin. Nàng biết, Bất Dạ sư huynh xem trọng người này.
Nhưng mà lời nên khuyên thì vẫn phải khuyên: "Sư huynh, hạt giống linh dược lần này cực kỳ quan trọng, hơn nữa, còn phải ưu tiên sử dụng một nhóm chồi non. Một khi phẩm chất rơi vào những sư huynh sư tỷ khác, như vậy tài nguyên phân phối đến chỗ của chúng ta sẽ ít đi. Đối với chúng ta mà nói thì không có gì cả, thế nhưng đối với sư huynh sẽ có không ít phiền toái. Hơn nữa, chúng ta có thể sẽ bị người các đình viện khác chê cười."
Chúc Hỏa Đan Đình phân thành ba đình thượng trung hạ, mỗi một đình lại phân thành chín viện.
Mà Luyện Đan Sư Nguyên Thần nằm trong tam viện trung đình, tài nguyên mỗi một viện đều cần đệ tử cạnh tranh.
Bất Dạ để ý những tài nguyên này, thế nhưng phải đưa linh dược thượng phẩm qua, để khiến cho mình yên tâm thoải mái hơn một chút. Hắn không thèm để ý việc cuối cùng chất lượng chồi non có kém hay không, cùng lắm thì sau này thu mua lại với giá cao là dược.
Không ảnh hưởng tới việc phát huy.
Còn về giá trị của những linh dược kia, dù phẩm chất kém một chút nhưng ảnh hưởng cũng không lớn.
"Không ngại, ta tự có sắp xếp, ngươi đi hỏi một chút, nếu như thích hợp, chúng ta cũng có thể hợp tác lâu dài cùng bọn hắn." Bất Dạ nói.
"Thời gian dài?" Thanh sư muội có chút khó tin. Nhưng mà nàng vẫn gật đầu nói phải dưới ánh mắt kiên nghị của sư huynh.
---
"Hợp tác?"
Giang Hạo vốn đang thủ sơn môn không khỏi sững sờ tại tại chỗ.
Hắn chẳng thể nghĩ tới, người Chúc Hỏa Đan Đình sẽ tìm tới cửa trong thời kì thi đấu. Là một sư muội tuổi không lớn lắm, trong mắt dường như có một chút tức giận.
Thanh Vũ, Luyên Đan Sư Trúc Cơ của Chúc Hỏa Đan Đình, tu vi Trúc Cơ viên mãn.
"Đúng vậy." Thanh Vũ gật đầu, nói nghiêm túc: "Có một nhóm hạt giống, cho nên muốn hỏi Đoạn Tình Nhai các ngươi có muốn gieo trồng hay không."
"Sư muội có lẽ tìm nhầm người rồi." Giang Hạo có chút bất đắc dĩ nói.
Có nhận hay không còn phải xem ý của sư huynh đối ngoại.
Hắn không quyết định được.
"Sư huynh chúng ta nói muốn hỏi Giang sư huynh có thể gieo trồng hay không trước, dù sao Giang sư huynh mới là người phụ trách gieo trồng." Thanh Vũ nghiêm túc giải thích.
Bất mãn thì bất mãn, nhưng mà vẫn phải làm.
Giang Hạo có chút xấu hổ mà nhìn về phía Khổng Hộ sư huynh bên cạnh.
"Sư đệ cứ làm chuyện của mình đi." Người kia ôn hòa nói. Giang Hạo gần đây cho bọn hắn không ít thứ, mấy chuyện nhỏ này cũng nên giúp một chút.
Sau đó, Giang Hạo lui qua một bên, bắt đầu hỏi thăm chi tiết:
"Sư muội nói là linh dược gì?"
Một số linh dược đúng là không thể gieo trồng, sẽ thua thiệt.
"Là hạt giống linh dược thượng phẩm, tổng cộng có ba loại, gieo trồng cũng không dễ dàng. Chúng ta chỉ cung cấp đại khái, những thứ khác đều dựa vào bản thân sư huynh. Dĩ nhiên, có nhu cầu gì, sư huynh có thể nói." Thanh Vũ nói.
Giang Hạo vốn đang không quá hứng thú, đột nhiên sửng sốt một chút:
"Hạt giống linh dược thượng phẩm? Nhiều không?"
"Ba loại, tổng cộng ba trăm hạt." Thanh Vũ tiên tử đáp.
Nhiều như vậy? Giang Hạo chấn kinh. Đây là đơn hàng lớn nhất mà hắn từng gặp.
Trước mắt còn không có người nào dám gieo trồng ở Đoạn Tình Nhai, nguyên nhân thì không cần nói cũng biết.
"Là vị sư huynh nào tin tưởng chúng ta như vậy?" Giang Hạo tò mò hỏi.
"Bất Dạ sư huynh." Thanh Vũ nói nghiêm túc:
"Ban đầu chúng ta định chọn Chấp
Bất Dạ sư huynh?
Giang Hạo nhớ lại tranh tài trước đó.
Liệt Dương Hỏa Thương chính là bán cho vị sư huynh kia, sư huynh này tốt như vậy sao? Bản thân mình chỉ bán rẻ cho đối phương, thế mà lại đưa đến đơn hàng lớn như vậy.
"Giang sư huynh có lẽ không biết, linh dược lần này của chúng ta liên quan đến chuyện phân phối tài nguyên phía sau. Lúc này Bất Dạ sư huynh giao đơn hàng cho ngươi, ngươi cũng không thể cô phụ hắn." Thanh Vũ sư muội nói.
Nếu như tất cả đều trở thành kết cục đã định, nàng phải làm cho đối phương biết đơn hàng này không dễ kiếm.
Để bọn hắn toàn lực gieo trồng, không cầu tốt hơn người khác, chỉ cầu không kém bao nhiêu.
"Ta cần xem linh dược, cả ba loại, ba ngày sau sẽ cho đáp án, sư muội cảm thấy thế nào?" Giang Hạo cũng không bị sự vui mừng làm choáng váng đầu óc.
Hắn cần xác định tình huống trước rồi mới có thể đồng ý.
Nếu như mà vượt qua phạm vi năng lực, như vậy sẽ chỉ tìm phiền toái cho mình.
Ba trăm hạt giống linh dược thượng phẩm, đây cũng không phải là một chút linh thạch.
Là một con số lớn đối với hắn.
Cộng hết toàn bộ số linh thạch của hắn lại chắc chắc đã bồi thường nổi.
Bất Dạ sư huynh quả thật có chút vượt quá dự liệu của hắn, thế mà đưa đơn hàng tới ở thời điểm này.
Còn là chỉ mặt gọi tên. Quả nhiên, giúp người được lợi liền về phe của mình liền.
Đơn hàng lần này thật sự đúng là mưa đúng lúc.
"Được, ta cũng sẽ cùng chào hỏi với Đoạn Tình Nhai, sớm an bài tốt." Thanh Vũ tiên tử nói.
Giang Hạo đương nhiên là gật đầu đồng ý.
Ba ngày, hắn muốn giám định ba hạt giống. Như này sẽ có thể hoàn toàn xác định được.
"Đúng rồi, ta phải nhắc nhở một câu, thời gian hoa nở trễ nhất nhất định phải nằm trong vòng nửa năm. Nếu không chúng ta sẽ không kịp." Thanh Vũ nhắc nhở.
Nửa năm là cực hạn, các Linh Dược Viên khác cần khoảng năm tháng là đủ rồi.
Cũng chưa thấy chỗ nào sớm hơn.
Cuối cùng, nàng để ba hạt giống lại rồi trở về. Giang sư huynh cái gì cũng đồng ý rất tốt, thoạt nhìn cũng vô cùng ổn trọng, nàng cũng không còn lo lắng như trước đó nữa.
Thế nhưng chưa ai từng hợp tác như này với Đoạn Tình Nhai cả, nàng vẫn không cách nào thật sự yên tâm.
Chỉ là nàng không rõ tại sao Bất Dạ sư huynh cứ nhất định phải chọn Đoạn Tình Nhai, thật sự chỉ là đơn thuần đưa chút chỗ tốt thôi sao?
Vậy nếu như tranh đoạt thất bại, ảnh hưởng tới việc tăng tiến phía sau thì sao? Nàng thở dài một tiếng, cũng không nghĩ nhiều nữa, dù sao cũng không có đáp án.
Chỉ là vừa mới trở lại Chúc Hỏa Đan Đình, nàng liền gặp một tiên tử có tu vi không khác nàng là bao, vẻ mặt mang theo nụ cười trào phúng
"Thanh sư tỷ, nghe nói các ngươi cuối cùng lại chọn Đoạn Tình Nhai, là từ bỏ lần tranh đoạt này sao? Không chiến mà bại?"
Thanh Vũ hừ lạnh một tiếng nói: "Ngươi chờ xem."
"Chúng ta chờ, chờ chồi non thượng phẩm thấp kém nhất của các ngươi." Đối phương mỉm cười nói.
Thanh Vũ tiên tử quay đầu rời đi.
Chỉ là lúc rời đi vẫn còn nghe thấy tiếng cười phía sau.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận