Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1422: Ta Không Có Nhằm Vào Ai 2 Ỉ

Chương 1422: Ta Không Có Nhằm Vào Ai 2 ỈChương 1422: Ta Không Có Nhằm Vào Ai 2 Ỉ
 
 Giang Hạo đặt đồ ở trước cửa, sau đó nhẹ nhàng gõ cửa.
 
 Cốc cốc!
 
 Khí tức bên trong lập tức trì trệ, _ ngay sau đó nhanh chóng hướng về phía cửa.
 
 Oanhl
 
 Oanhl
 
 Lực lượng oanh kích mà tới.
 
 Khiến cho cánh cửa trực tiếp nổ tung.
 
 Thân ảnh Khổ Ngọ Thường xuất hiện ở trước cửa chính, quan sát bổn phía với vẻ mặtnghingờ. Không có người, cũng không có bât kỳ khí tức nào, nhưng vừa rồi đã có người gõ cửa.
 
 "Vị đạo hữu kia? Sao không hiện thân gặp mặt?" Giọng nói trầm. thấp của Khổ Ngọ Thường truyền ra ngoài.
 
 Không có bất kỳ đáp lại nào.
 
 Nhưng rất nhanh, hắn lại nhìn thấy một cái hộp tỉnh xảo ở dưới chân. Khổ Ngọ Thường nghỉ ngờ nhặt lên. Sau khi phòng bị tốt, hắn mới mở hộp ra.
 
 Mùi thơm đan dược tràn ra,chỉ trong hô hâp, Khổ Ngọ Thường liền phát hiện thương thể vân luôn không cách nào chữa trị của mình lại được làm dịu đi đôi chút.
 
 Đây là...
 
 Một tháng sau.
 
 Đầu tháng mười hai.
 
 Một vệt ánh sáng bắn lên từ Đoạn Tình Nhai, khí tức Nhân Tiên khuếch tán ra ngoài, tiên khí càng thêm nổng đậm.
 
 Giang Hạo đang xử lý linh dược, khẽ ngầng đầu.
 
 "Vị trí của sư phụ."
 
 "Xem ra thương thế của sư phụ đã tốt."
 
 Hắn buông linh dược xuống rồi đi ra ngoài. Bởi vì có không ít sư huynh sư tỷ chạy tới, hắn đương nhiên cũng phải đi qua.
 
 Chốc lát sau.
 
 Giang Hạo đứng ở bên cạnh Mục Khởi sư huynh, nhìn về phía viện của sư phụ. Diệu sư tỷ cũng ở bên cạnh, nàng nhường vị trí để cho Giang Hạo tới gần.
 
 "Sự đệ, ngươi nói xem tình huống của sư phụ là sao vậy?"
 
 "Hắn là chuyện tốt đi." Giang Hạo đáp.
 
 "Tiên khí dày đặc như vậy, còn có _ sinh cơ bàng bạc, hắn là thương thê đã tốt lên." Mục Khởi nói.
 
 Quả nhiên, vừa dứt lời, thân ảnh Khổ Ngọ Thường bị tiên khí bao trùm xuất hiện ở trong mắt mọi người.
 
 "Chúc mừng sư phụ tiến thêm một bước. " Đám người cúi đầu cung kính chúc mừng.
 
 Giang Hạo cũng là như thế.
 
 Sau đó, các đại mạch chủ đến đây, ngay cả Bạch Trưởng lão cũng đích thân tới. Đám người Giang Hạo đương nhiên là lui ra ngoài.
 
 Trên đường đi, Giang Hạo đi chung với Mục Khởi sư huynh.
 
 Hắn tò mò hỏi tới một vấn đề: "Diệu sư tỷ, ngươi thường xuyên giới thiệu ta với người khác sao?" Nghe vậy, Diệu Thính Liên lập tức hào hứng: "Đúng vậy."
 
 "Vậy sư tỷ đã giới thiệu như nào?" Giang Hạo hỏi.
 
 "Anh tuấn tiêu sái, thiên phú tuyệt luân, đệ nhât cổ kim tương lai, nhât định đi đi ngang một thề." Diệu Thính Liên chân thành nói.
 
 Nghe vậy, Giang Hạo cau mày: "Có phải là có chút quá rổi hay không?" "Nhưng mà ta cảm thấy bình thường mà." Diệu Thính Liên nói với vẻ chắc chắn.
 
 Giang Hạo: "... " Hồng Vũ Diệp để mình hỏi, là cảm thầy mình có loại suy nghĩ này sao? Sau đó, hắn liền không thèm để ý nữa.
 
 Khoảng thời gian sau đó đều vô cùng an ổn.
 
 Sư phụ khôi phục, Đoạn Tình Nhai đều tự tin hơn. Tất cả bất an và náo động ban đầu đều đã biên mất.
 
 Ba tháng sau.
 
 Tháng ba năm sau.
 
 Bạch Dịch sư huynh trở về. Mặc dù một thân thương thê, nhưng tu vi tỉnh tiến rât nhiều, chắc là đã đạt được không ít cơ duyên.
 
 Giang Hạo gáp qua đối phương một lần, chỉ là vẫn an một chút. Sau đó chính là những ngày bình thường.
 
 Bình tĩnh như là đã khôi phục lại khoảng thời gian năm mười chín tuổi.
 
 Nhưng mà, đại thế đến, trong tông môn xảy ra không ít biển hóa. Rất _ nhiều đệ tử ra ngoài, môi lần trở về tu vi đều sẽ tăng lên một chút. Tình huồng tông môn biên hóa rất _ nhanh, đệ tự trước đó vốn đếu rãt bình thường, phía sau lại đột nhiên một đường quật khởi.
 
 Khắp nơi đều là cơ duyên, tạo hóa, tất cả mọi người có vô tận khả năng.
 
 Mà theo thời gian dần trôi, Giang Hạo cũng nghe được rất nhiều tin tức.
 
 Trình Sầu nghe được tin tức từ chỗ một đệ tử khác, sau đó chạy tới nói: "Nghe nói mặt trời màu lục trước đó là đệ nhất cổ kim Tiếu Tam Sinh làm ra. Hơn nữa, nghe nói hăn là vì cướp bảo vật của Long tộc nên dùng mặt trời màu lục để uy hiếp. Không nghĩ tới không không chê tốt, trực tiếp giết chết mình, người Long tộc cũng bị giết. Người bên ngoài đều cảm thây Tiểu Tam Sinh đáng đời, còn muôn mang theo người khác cùng chết, đúng là vô sỉ lại hèn hạ. " Giang Hạo lắng nghe, cũng không có cảm giác gì.
 
 "Sư huynh cảm thấy Tiếu Tam Sinh là người như vậy sao?" Trình Sầu tò mò hỏi.
 
 "Có lẽ là vậy đi." Giang Hạo đáp. "Nhưng mà, ta còn nghe được một phiên bản khác, cảm thấy càng giống thật hơn."' Trình Sầu nói. "Là cái gì?" Giang Hạo hỏi.
 
 "Nghe nói là Long tộc muốn đoạt lấy khí vận đệ nhất cổ kim của Tiếu Tam Sinh, mà hãn lại dùng khí vận đệ nhất cổ kim để áp chế mặt trời _ màu lục. Người Long tộc không biết sông chết, sau khi cướp đoạt khí vận lại không cách nào áp chê mặt trời màu lục, cho nên mới dân tới nguy cơ." Trình Sầu nói.
 
 Nghe những lời này, Giang Hạo có chút ngoài ý muồn.
 
 Hắn có thể lý giải được phiên bản thứ nhất, tám phần là người Long tộc thả ra. Mà phiên bản thứ hai này rõ ràng là đang giúp hăn. Đương nhiên, cũng có thể là vì ảnh hưởng tới Long tộc, muốn ngăn cản đổi phương trở về.
 
 Một Ngao Thế đã náo ra động tĩnh lớn như vậy rồi, nếu như lại có thêm mấy Long tộc như này nữa thì có trời mới biết sẽ xảy ra chuyện gì. Ba tháng trôi qua.
 
 Đầu tháng sáu.
 
 Giang Hạo tám mươi tư tuổi, cảm giác lòng của mình đã triệt để bình tĩnh, đi qua một lần sinh tử cũng không có ảnh hưởng gì.
 
 Một ngày này, hắn nhận được đưa tin của Vô Pháp Vô Thiên Tháp, để hãn đi Vô Pháp Vô Thiên Tháp một chuyển. Nói là Hải La Thiên Vương tới.
 
 "Sao Hải La Thiên Vương lại đột nhiên đến đây vậy?" Giang Hạo có chút ngoài ý muồn.
 
 Nhưng mà, hắn vẫn lựa chọn tới Vô Pháp Vô Thiên Tháp.
 
 Vị trí của Hải La vẫn là ở tầng thứ năm, hơn nữa còn đang bị giam giữ. "Nhân Tiên lại tiến vào như vậy sao?"
 
 Giang Hạo có chút khó có thể tin nổi, Thiên Vương đúng là không thèm để ý tới tu vỉ của mình chút nào.
 
 Nếu như không đi qua, hắn phát hiện mình đã nghĩ sai. Mặc dù tu vi Hải La Thiên Vương bị áp chế, nhưng đúng là tu vi Nhân Tiên. Nghe Ngân Sa sư tỷ nói là vì làm cho đổi phương có thể xuất thủ.
 
 Hải La Thiên Vương cam tâm tình. nguyện làm tay chân, nhưng muốn hăn phổi hợp những chuyện khác thì phải xem xem Thiên m Tông có bản lãnh hay không.
 
 "Hắn có gì cần phối hợp?" Giang Hạo tò mò hỏi. "Có, hắn nói mang đến bí mật của Vạn Vật Chung Yên, Đại Thiên Thần Tông và Long tộc. " Ngân Sa tiên tử suy tư rồi nói: "Hai chuyện phía trước có khả năng sẽ quan trọng hơn một chút, nhưng mà chúng ta cũng không vội, bây giờ không phải là lúc xảy ra xung đột với người khác. "
 
 Giang Hạo gật đầu. Hắn tạm thời - cũng không muôn dây vào hai thê lực này.
 
 Nhưng có thể xem xem có thể đạt được bí mật của Long tộc hay không. Dù sao thì hãn cũng đang muôn đổi phó Tổ Long Chi Tâm. "ØI Người này là ai vậy? Luyện Thần sơ kỳ, thật lợi hại."
 
 Tầng năm Vô Pháp Vô Thiên Tháp, một giọng nói âm dương quái khí truyển ra từ phòng giam thứ hai. Ngân Sa sư tỷ nhíu mày nhìn về phía Hải La Thiên Vương.
 
 "Nhìn bản Thiên Vương làm cái gì? Ngươi có thể làm gì được Thiên Vương? Đây là do đang ở trong tháp mà thôi, ra ngoài tháp thì một tay ta cũng có thể bóp chết ngươi. " Hải La Thiên Vương cười lạnh, nói. Nghe thấy lời nói này, đám người Trang Vu Chân mở to hai mắt, một mặt xem trò vui.
 
 Bọn hắn có lẽ sẽ trào phúng những người khác, nhưng bọn hăn sẽ không trào phúng Hải La Thiên Vương.
 
 Nhan Thường tò mò nhìn sang. Ngân Sa tiên tử nhíu mày, cuối cùng nhìn thầy Giang Hạo không có để ý liền lui ra ngoài. Giang Hạo nhìn người đàn ông trung niên trước mắt, có chút cảm khái: '" Thiên Vương, đã lâu không BắP.”
 
 Đã lâu rồi.
 
 Đại khái là hơn ba mươi năm.
 
 Sau kế hoạch hai mươi lăm năm kia, Hải La liền trở về, sau đó thành công thành tiên, hiện tại đã qua vài chục nắm. Cộng lại cũng sắp bồn mươi năm rối.
 
 Thời gian Hải La rời đi đã vượt xa thời gian hẳn ở chô này.
 
 "Ban đầu ta Nguyên Thần viên _ mãn, lúc trước ngươi Nguyên Thần sơ kỳ. Bây giờ ta Nhân Tiên trung kỳ mà ngươi lại mới Luyện Thần sơ kỳ. Tốc độ tần thăng của ngươi quá chậm. Ngươi bây giờ định lầy cái gì áp chế ta? Ta không phải là nhằm vào ai, chỉ là muốn nói cho tât cả mọi người biết, các ngươi đều là rác rưởi." Hải La Thiên Vương giêu cợt nói.
 
 Dứt lời, toàn bộ tầng năm đều ngây ngẩn cả người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận