Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1240: Nữ Ma Đầu: Ngươi Đang Chờ Ta?

Chương 1240: Nữ Ma Đầu: Ngươi Đang Chờ Ta?
Vào tháng tám.
Bầu trời nắng nóng chợt đổ mưa to.
Tiểu Li trốn dưới cây táo trắng, nhìn lên bầu trời nói lầm bầm: "Là có người xuyên phá trời rồi? Sao lại mưa lớn như thế."
Sau đó, nàng che đầu chạy về phía Linh Dược Viên.
Tiểu Uông theo ở phía sau, tò mò tại sao chủ nhân lại không dùng linh khí để che mưa.
"Tiểu Uông nhanh lên, kẻo ướt bây giờ." Tiểu Li ở phía trước kêu to.
Linh khí Tiểu Uông dựng lên lập tức tán đi, sau đó gâu gâu hai tiếng rồi đi theo. Hai người cứ chạy dưới mưa như vậy.
Linh Dược Viên.
Tiểu Li run người, Tiểu Uông càng là như vậy.
Chỉ là qua mấy hơi thở, trên người bọn họ liền không có nước đọng nữa, giữa vô hình còn có linh khí vận chuyển.
"Trình Sầu sư huynh, sư huynh hôm nay còn chưa tới sao?"Tiểu Li vỗ vỗ quần áo trên người rồi hỏi Trình Sầu.
"Không có, bế quan một tháng." Trình Sầu suy tư rồi nói: "Có thể hỏi thỏ gia một chút, nó có lẽ có thể biết."
"Con thỏ nói, nó nói sư huynh ngay từ đầu bế quan không lâu, sau đó lại bế quan thêm một lần, đến bây giờ đều chưa từng đi ra." Tiểu Li nói.
Nàng chợt nhìn về phía Linh Dược Viên: "Hôm nay trời mưa cùng phải quản lý Linh Dược Viên sao?"
"Không cần." Trình Sầu lắc đầu: "Sư phụ bảo hôm nay mưa rất tốt, để linh dược bên trong Linh Dược Viên được xối nước một chút, không có chỗ xấu."
Tiểu Li kiến thức nửa vời gật đầu, liền chạy đi tìm Băng Tinh.
Trình Sầu quan sát người bên trong Linh Dược Viên, cau mày.
Rất lâu trước đó, Giang sư huynh liền bảo hắn chú ý tới người bên trong Linh Dược Viên. Quan sát với điều kiện tiên quyết là không bị phát hiện.
Mặc dù sư huynh không có nói rõ, nhưng hắn ít nhiều cũng hiểu rõ. Nơi này có nội ứng. Nhưng mà cũng không phải là nội ứng quá nguy hiểm, sư huynh đang thử hắn.
Lúc mới nhận được tin tức, nội tâm của hắn vô cùng kích động, sư huynh càng bồi dưỡng khiến hắn càng thêm mừng rỡ. Nhưng mà, hắn đã lập tức chế trụ loại kích động này.
Theo như sư huynh nói, nếu như không cách nào áp chế cảm xúc cơ bản thì không chỉ không quan sát được cái gì mà còn phản hoàn toàn ngược lại.
Vì đánh rắn động cỏ, hắn ban đầu cũng không vội quan sát, mà là chờ đến lúc triệt để ổn định thì mới bắt đầu quan sát. Cho đến trước mắt hắn vẫn chưa có chút thu hoạch gì, khiến hắn có chút uể oải. Thế nhưng hắn không dám quá gấp.
Nội tâm của hắn thở dài, có lẽ nên xin thỏ gia giúp đỡ một chút, hoặc là hỏi Mộc Ẩn và Tiểu Li một chút. Bọn họ đều là thiên tài, mình quả thực không bằng bọn họ, có lẽ có thể biết được một chút điểm kỳ quái từ trong miệng bọn họ. Sau đó dùng điều đó để phán đoán xem ai là phản đồ.
Trong lúc suy nghĩ, Trình Sầu đột nhiên cảm thấy đầu bị cái gì đó đạp một chút, có cảm giác quen thuộc.
"Thỏ gia." Trình Sầu mừng rỡ.
"Chủ nhân đến rồi, còn không nghênh đón." Con thỏ ngạo nghễ nói.
Trình Sầu lúc này mới phát hiện Giang sư huynh cũng đã đến.
"Sư huynh xuất quan rồi?" Giang Hạo đi theo phía sau con thỏ khẽ gật đầu.
Mặc dù khí tức của hắn hôm nay bình thản, nhưng lại có một chút lực lượng hiển lộ rõ ràng. Tâm của hắn đã không còn bình tĩnh như lúc trước nữa.
Bởi vì tấn thăng. Lực lượng khổng lồ khiến cho lòng hắn có chút chập trùng. Lần này tấn thăng còn thuận lợi hơn dự đoán nhiều.
Nhưng mà điều đáng tiếc là, sau lần tấn thăng này chỉ còn lại vẻn vẹn mười điểm, nếu như muốn tấn thăng lần nữa thì ít nhất cũng cần chờ ba năm.
Về thời gian đã không còn kịp, cho nên hắn từ bỏ.
Hắn đã dùng mười điểm kia để củng cố tu vi, ngoài ra hắn còn đặc biệt bế quan một tháng, luyện tập lại tất cả thuật pháp một lần. Như thế mới tính là chuẩn bị cẩn thận.
Hôm nay đến để tạm biệt Trình Sầu, thông báo mình cần rời khỏi một khoảng thời gian, Linh Dược Viên lại phải giao cho hắn. Mặt khác, hắn còn muốn bàn giao một số việc.
Cho tới bây giờ hắn vẫn chưa động vào việc liên quan tới Băng Tinh và người của Đại Thiên Thần Tông. Hắn lo lắng bọn họ muốn chờ một cơ hội tốt, ví dụ như dưới tình huống hắn không có ở đây.
Còn về mấy nội ứng mới chiêu mộ gần đây thì bọn hắn còn chưa chính thức tiến vào các mạch, cũng không cần lo lắng.
Bên phía hiền đệ cũng khá bình thường, những nội ứng khác cũng là như thế.
So sánh với các đệ tử bình thường khác thì bọn họ dường như còn cẩn thận hơn, dù sao thì không có nội ứng nào muốn tìm phiền toái, để cho mình sớm bị loại cả.
"Liên quan tới chuyện Băng Tinh ra ngoài?" Trình Sầu có chút ngoài ý muốn.
"Nếu như nàng cần ra ngoài thì để cho nàng ra ngoài." Giang Hạo đáp.
Mặc dù Trình Sầu không biết vì cái gì, nhưng vẫn gật đầu đồng ý.
Mà Trình Sầu cũng nhắc tới suy nghĩ vừa rồi của mình.
Giang Hạo cười không nói, không đồng ý nhưng cũng không từ chối.
Đó chính là đồng ý, Trình Sầu nghĩ thầm.
Sau khi dặn dò Trình Sầu xong, Giang Hạo lại liếc mắt nhìn Linh Dược Viên. Muốn giết sạch người của Đại Thiên Thần Tông cần dùng đao trong số mệnh. Một đao kia lúc trước mình dùng có chút tốn sức, hiện nay chắc là sẽ ổn hơn. Có Hoang Hải Châu chắc là có thể thực hiện.
Nhưng mà, hắn nghe nói Mộc Long Ngọc đã ở trong Vô Pháp Vô Thiên Tháp hồi lâu. Thậm chí hắn còn đưa tin tới, nói nếu như cần Thập Nhị Thiên Vương, Thập Nhị Thiên Vương sẽ dốc hết toàn lực. Có lẽ đang ám chỉ chuyện Ngũ Ma sự tình.
Nhưng Giang Hạo cũng không để ý, cũng chưa từng hồi âm. Chuyện của mình không cần thiết tìm người ngoài làm gì.
Sau khi đến Nhiệm Vụ Đường nhận nhiệm vụ, Giang Hạo liền trở trong sân, yên tĩnh chờ đợi. Chờ đợi Hồng Vũ Diệp đến.
Nàng đã lâu rồi không có tới.
Mình vừa mới tấn thăng đối phương có lẽ sẽ có phát hiện, có xác suất nhất định là sẽ đến. Trong lúc chờ đợi, hắn lấy một quyển sách ra rồi đọc. Đây là quyển sách hắn tự mình viết. Bên trong ghi chép nội ứng gặp được trong hơn một năm qua. Tổng cộng có ba mươi sáu người, người thứ nhất chính là hiền đệ.
Hắn cũng đã giám định hết lai lịch và mục đích của những người này. Không ít người đến để tìm hiểu tin tức, hiền đệ cũng vậy. Hắn cũng rất tò mò về Thiên m Tông. Những thứ kia quá cổ xưa.
Đương nhiên, còn có một số người chỉ là tiên phong, bọn hắn cần biết rõ ràng một chút tình báo, sau đó để cường giả trong tông môn tới.
Chờ đợi đại thế. Tiên Môn có, Ma Môn cũng có.
Hắn đều ghi chép lại một chút, chờ đến đại thế sẽ chờ đợi đối phương ở biên giới, cũng coi như đã tận một phần lực.
Có mấy người hắn đặc biệt chú ý, một là hiền đệ, hai là đệ tử Đại Thiên Thần Tông được hắn đưa tới Đoạn Tình Nhai, còn có một người là tiên tử do Diệp sư tỷ đưa tới Đoạn Tình Nhai, nói là ngưỡng mộ Giang sư huynh. Mục đích của đối phương hợp tác với mình, hợp tác cầu đường sống cho bản thân.
Đối phương có sự nhiệt tâm, Giang Hạo cũng không nóng nảy.
Chờ xử lý chuyện hải ngoại, đợi những người này chính thức tiếp xúc với mình thì tiến hành phối hợp là được.
Mặt khác, hắn phát hiện tông môn cũng đang âm thầm điều tra những người này, chắc cũng là đang tương kế tựu kế. Tất cả mọi người đều không phải là người dễ chọc.
Lúc Giang Hạo khép sách lại thì ngửi thấy một mùi hương quen thuộc. Hắn đột nhiên ngẩng đầu nhìn lại.
Chỉ thấy một thân ảnh màu đỏ xuất hiện ở bên cạnh, ánh mắt bình thản, mái tóc dài đung đưa theo gió, váy vòng quanh thân, tựa như tiên trong tranh.
"Ngươi đang chờ ta sao?" Nàng chậm rãi mở miệng.
Nghe vậy, Giang Hạo vô thức gật đầu, sau đó mới tỉnh ngộ lại, đứng dậy thi lễ gặp mặt: "Xin ra mắt tiền bối."
"Ngươi tấn thăng rồi?" Hồng Vũ Diệp nhìn qua Giang Hạo hỏi.
"Nhờ phúc của tiền bối, Nguyên Thần viên mãn gần trong gang tấc." Giang Hạo nói.
Hồng Vũ Diệp nhìn qua người trước mắt, trầm mặc hồi lâu, không biết đang suy nghĩ cái gì. Cho đến lúc gió ngừng, giọng nói của nàng mới vang lên: "Muốn đi hải ngoại?"
"Vâng." Giang Hạo gật đầu: "Muốn đi làm việc vì tiền bối."
"Có nắm chắc không?" Hồng Vũ Diệp hỏi.
Giang Hạo khẽ cười nói: "Có một ít, nhưng mà không nhiều, hoàn toàn dựa vào tiền bối."
"Nếu như ta xuất thủ thì ngươi phải trả giá đắt." Hồng Vũ Diệp nói.
Giang Hạo gật đầu: "Nguyện xông pha khói lửa vì tiền bối."
"Lên đường đi." Hồng Vũ Diệp nói.
Giang Hạo vươn tay, đối phương đặt tay mình lên. Sau đó, hai người biến mất tại nguyên chỗ.
---
Cũng trong nháy mắt này, Tiểu Li che mưa chạy vào. Vừa mới tiến đến, nàng liền cảm thấy vô cùng nghi hoặc:
"Vừa mới ngửi thấy khí tức của sư huynh và sư tỷ, bọn hắn lại cùng nhau đi ra ngoài rồi sao?"
Nàng không có suy nghĩ nhiều, liền nhìn về phía đã bàn đào đã chín, nhìn trái phải một chút xác định không người mới bắt đầu hái.
"Tiểu Uông, mày đi ra ngoài canh chừng, lúc nào sư huynh trở về thì kêu một tiếng."
"Gâu ~ " Tiểu Uông bày tỏ cứ giao cho nó, không có vấn đề.
Bạn cần đăng nhập để bình luận