Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1245: Các Ngươi Chỉ Là Ếch Ngồi Đáy Giếng

Chương 1245: Các Ngươi Chỉ Là Ếch Ngồi Đáy Giếng
Bên trong Mật Ngữ Thạch Bản.
Quỷ tiên tử đi vào khu vực công cộng.
Lúc này Liễu và Trương tiên tử đang nói chuyện phiếm.
"Các ngươi trò chuyện cái gì đó?" Quỷ tiên tử hỏi.
"Tiếu Tam Sinh tiến về hải ngoại, chắc là đi tìm Ngũ Ma." Liễu nói.
Nghe vậy, Quỷ tiên tử lập tức kinh ngạc: "Tiếu Tam Sinh đi? Là Tiếu Tam Sinh sao?"
Tiếu Tam Sinh có thể là Tiếu Tam Sinh, có thể là Tỉnh, còn có thể là người khác của Tỉnh.
"Chắc là vậy." Liễu gật đầu.
Người thất bại là Tiếu Tam Sinh đệ nhất cổ kim, cho nên người đi lần này nhất định cũng là Tiếu Tam Sinh đệ nhất cổ kim. Nếu không thì không có ý nghĩa gì cả.
"Ta đã tìm hiểu thật lâu, Chân Tiên sơ kỳ có thể thắng trong năm năm sao?" Quỷ tiên tử hỏi.
"Theo lý thuyết là không thể." Trương tiên tử trả lời.
"Không thể sao Tiếu Tam Sinh lại đi?" Liễu cười nói:
"Nhất định có chỗ dựa vào."
Đám người khó hiểu, chỉ có thể chờ đợi tin tức.
"Các ngươi nói xem cường giả luyện đao ở Nam Bộ sẽ là ai đây?" Quỷ tiên tử hỏi.
"Một đao kia thật sự rung động như vậy sao?" Liễu rất là tò mò.
Quỷ tiên tử suy tư rồi nói: "Đúng vậy, nghe nói là đao ý như sao đầy trời, treo ngược mà xuống, sáng chói đến cực điểm. Hơn nữa, phạm vi bao trùm cực kì rộng lớn, nếu không phải do vị trí của ta quá xa thì có lẽ có thể nhìn thấy một góc rồi. Người kia cường đại là điều không thể nghi ngờ."
"Nếu có thể gặp được một lần thì có thể xác định xem liệu có thực sự rung động như vậy hay không." Liễu nói.
Trương tiên tử cũng mở miệng: "Tây Bộ cũng xuất hiện một kẻ đáng sợ."
Ba người trò chuyện, giết thời gian.
Bởi vì bọn hắn đều như thế, không cách nào rời khỏi nơi thuộc về mình. Quỷ tiên tử, Liễu, Trương tiên tử. Hai người trước thì đang chờ đợi cơ duyên, người sau thì đang chờ đợi thí luyện. Nàng đã vượt qua một thí luyện, đơn giản hơn dự đoán nhiều, cùng Thư Viện như là trăm sông đổ về một biển.
---
Một bên khác tại hải ngoại.
Mộng Lam Linh cầm một mảnh vụn trong tay, đây là mảnh vỡ do Tiếu Tam Sinh để lại sau khi thất bại. Nàng mua về với giá cao, chính là muốn quan sát tình huống một chút.
Đáng tiếc, chỉ biết là vật này cực kỳ ghê gớm, không biết được chi tiết trong đó. Có lẽ Đoán Tạo Chi Thủ Mịch Linh Nguyệt có thể biết được một hai. Đáng tiếc là, nàng đã rời đi rất lâu. Hải ngoại đều sắp quên là có một người như thế rồi.
Hiện nay, nàng cũng đang chú ý tới chuyện của Tiếu Tam Sinh, chỉ là không cách nào tự mình tiến về. Cần chờ đợi tin tức, đương nhiên còn có một số người có thể cách không xem xét.
Dù sao cũng là hải vực. Bọn hắn có ưu thế thiên nhiên.
Trong lúc đang suy nghĩ, nàng đột nhiên cảm giác tấm chắn trong tay xuất hiện chấn động. Ngay sau đó, nó như muốn trốn vào hư không, tiến về vị trí trung tâm.
Lực kéo cực kỳ ghê gớm, dù cho nàng muốn ngăn cản thì chưa chắc đã có thể thành công. Thế mà còn có thể như vậy?
Mộng Lam Linh đương nhiên là không có ý định ngăn cản, một khi bị biết được, mình chẳng phải là người vong ân phụ nghĩa? Mặc dù Thập Nhị Thiên Vương đều có mục đích và lấy lợi ích làm trọng. Nhưng mà tất cả mọi người đều là người ân oán rõ ràng.
Bọn họ chỉ có thể trợ giúp chuyện của Tiếu Tam Sinh, không cách nào ngăn cản. Nếu như cần bọn họ liều mạng tương trợ thì cũng phải suy tính một hai. Đây là thứ mà bọn hắn thiếu nợ.
Dù là xác suất sống không nhỏ, bọn hắn đều phải xuất thủ. Nếu như phải chết thì phải suy tính sâu xa hơn một chút, tìm kiếm chút sinh cơ.
Nhìn tấm chắn rời đi, Mộng Lam Linh không xác định được tình huống bên kia như thế nào rồi.
Mà tấm chắn biến mất không chỉ có mỗi chỗ của Mộng Lam Linh.
Bên trên phòng đấu giá, bảo khố gia tộc, bụng yêu thú, bên trong biển sâu… Mấy ánh sáng xông lên ngút trời, hội tụ về phía đảo Ngũ Phong.
Nơi đó có hai đạo khí tức cực lớn, đang di chuyển nhanh chóng, sắp đụng vào nhau. Vào thời khắc cuối cùng, hư không các phương phun trào, như có sao băng tụ tập mà tới.
Keng!
Một mảnh vụn dẫn đầu rơi vào phía trên mảnh vỡ trong tay Giang Hạo, bổ sung một bộ phận. Sau đó…
Keng!
Keng!!
Keng!!!
Những mảnh còn lại đều lao đến như sao băng, chỉ trong nháy mắt đã bổ sung đủ tấm chắn hoàn chỉnh, mang theo ánh sáng lấp lóe.
Sau khi tất cả khe hở biến mất, đạo khí bao trùm.
Oanh!
Trong nháy mắt hoàn thành, hai tấm chắn đụng vào nhau.
Soạt!
Lực lượng cường đại khiến cho vùng biển phía dưới như nổ tung.
Hòn đảo trực tiếp bị nước biển bao trùm, thiên địa tựa như bị cắt đứt.
Thủy triều cường đại đến gần tất cả mọi người, quét sạch xung quanh.
Ầm!
Lúc thủy triều mở ra, lực lượng cường đại cuốn về phía Giang Hạo và nam tử đầu trọc. Người sau cảm nhận được một cỗ lực đẩy của sơn hải. Ngay sau đó lực lượng khổng lồ đánh tới. Sơn Hải Bất Hủ Thuẫn tiến lên một bước.
Oanh!
Tấm chắn của đối phương vỡ nát tại chỗ, Sơn Hải Bất Hủ Thuẫn va chạ tới.
Phịch một tiếng.
Gương mặt nam tử đầu trọc đụng vào trên tấm chắn, gương mặt lập tức trở nên vặn vẹo, răng bay ra ngoài. Thân thể rơi xuống, xương cốt biến dạng, máu tươi bắn ra. Ngay sau đó, hắn phun ra một ngụm máu tươi, cả người bay ngược ra ngoài.
Oanh!
Nam tử đầu trọc đụng vào ngọn núi phía trên hòn đảo, tiếng ầm ầm vang lên, sơn phong vỡ vụn, thế nhưng lại nâng nam tử đầu trọc lên.
Giang Hạo đứng trên không trung, vuốt ve Sơn Hải Bất Hủ Thuẫn.
"Vất vả cho mày rồi."
Thời gian đã qua năm năm, bản thân mới có thực lực đến hải ngoại, mới có tư cách thu hồi Sơn Hải Bất Hủ Thuẫn. Giang Hạo thu hồi ánh mắt, nhìn về phía đảo Ngũ Phong.
Thắng bại đã phân.
Người xung quanh có chút khó có thể tin nổi. Tiếu Tam Sinh thắng. Thoạt nhìn là tu vi Chân Tiên hậu kỳ.
Chân Tiên hậu kỳ sao có thể dễ dàng chiến thắng được Chân Tiên viên mãn như vậy?
"Không vội, Ngũ Ma còn có chuẩn bị ở sau, toà đảo này chính là phần lớn chuẩn bị của bọn hắn." Xích Long nhăn mày: "Hi vọng bọn họ có thể có tiền đồ một chút."
Huynh trưởng bất bại thì hắn đến có tác dụng gì?
Những người khác cũng đang chờ đợi.
Tiếu Tam Sinh xác thực cao minh, nhưng mà càng như vậy càng biểu thị trên người hắn có bí mật, còn là bí mật lớn.
Nếu như Ngũ Ma có thể làm chút gì đó thì cũng đầy đủ rồi.
Thời gian năm năm, tấn thăng Chân Tiên hậu kỳ, đây là chuyện không có khả năng? Tưởng rằng là Trúc Cơ sơ kỳ tấn thăng Trúc Cơ hậu kỳ sao?
Thời gian năm năm, cho dù là Nhân Tiên sơ kỳ tấn thăng Nhân Tiên hậu kỳ, bọn hắn cũng có thể cưỡng ép lý giải. Thế nhưng sau khi Chân Tiên sơ kỳ, tu vi không phải là muốn tấn thăng liền có thể tấn thăng.
Trở ngại của đại đạo bày ở trước mắt. Lĩnh ngộ đại đạo thiên địa mới là chuyện khó khăn nhất.
Không có người nào có thể lĩnh ngộ được đạo ý khổng lồ như thế trong vòng năm năm, còn cung cấp cho hắn một đường tấn thăng Chân Tiên hậu kỳ. Nhất định tồn tại nguyên nhân khác.
Lúc này, hòn đảo bắn ra lực lượng cường đại.
Đầu trọc và hai người khác đã lui ra xa. Trên thân mang theo thương thế, nhưng mà có đạo khí tẩm bổ, ba người đều đang khôi phục. Nhất là khi hòn đảo đang giao cho bọn hắn sinh cơ khổng lồ, tốc độ khôi phục lại càng nhanh hơn.
"Ngươi rốt cuộc làm thế nào mà làm được?" Bên ngoài hòn đảo, nam tử đầu trọc gắt gao nhìn chằm chằm vào Tiếu Tam Sinh.
"Cảm thấy không có khả năng sao?" Giang Hạo thu hồi Sơn Hải Bất Hủ Thuẫn, hỏi.
"Đúng vậy, căn bản là chuyện không thể nào. Mới qua năm năm, ngươi tại sao có thể mạnh như thế?" Trong lòng lão giả vẫn còn sợ hãi, mở miệng.
Giang Hạo nhìn qua bọn hắn, đã từng có lúc mình giống như những người này.
Năm đó, hắn không thể tiếp nhận công kích của mỗi người, một kích liền trọng thương.
Thời gian đúng là khiến cho con người ta phải cảm khái.
Hắn khẽ cười một tiếng, nói: "Các ngươi có biết ếch xanh ngồi dưới đáy giếng nhìn thấy được bao nhiêu phần của bầu trời rộng lớn không?"
Nghe vậy, nam tử đầu trọc nhướng mày: "Ngươi có ý gì?"
Giang Hạo cũng không có khách sáo:
"Các ngươi chỉ là ếch ngồi đáy giếng, chỉ nhìn thấy được một góc nhỏ bé của thiên địa. Các ngươi không thể nào dùng người khác để định nghĩa bản thân, càng không cách nào định nghĩa Tiếu Tam Sinh ta. Chuyện các ngươi có thể làm, Tiếu Tam Sinh ta cũng có thể làm được. Chuyện các ngươi không làm được, Tiếu Tam Sinh ta vẫn có thể làm được như thường. Cho nên không cần kinh ngạc. Sự xuất hiện của ta, ta đến đây vốn là để mở rộng thiên địa cho các ngươi. Hóa tất cả những điều không thể thành có thể."
Bạn cần đăng nhập để bình luận