Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 580: Khủng Bố Khi Bị Cường Giả Nhìn Thẳng

Chương 580: Khủng Bố Khi Bị Cường Giả Nhìn Thẳng
Chương 580: Khủng Bố Khi Bị Cường Giả Nhìn Thẳng
"Nhưng mà Vạn Vật Chung Yên đắc tội rất nhiều người, người tầm thường sẽ không mua được vé, cần người giới thiệu." Hải La Thiên Vương nhắc nhở.
Giang Hạo gật đầu, nếu như có thể tùy tiện đi đến chỗ này thì đó mới là không bình thường.
Nhưng mà có phiền phức, địa bàn của Vạn Vật Chung Yên nhất định có không ít cường giả, nếu đánh nhau thì sẽ có chút phiền toái.
Không nói trước được việc Hồng Vũ Diệp có ra tay hay không, nếu như không địch lại thì dựa vào Càn Khôn Cửu Hoàn chạy về, không biết có làm nàng tức giận hay không. Vừa nghĩ tới chuyện chạy về liền thấy Hồng Vũ Diệp ngồi hỏi hắn "Chạy nhanh đó" hắn cũng cảm thấy nguy hiểm.
"Nhưng mà ta biết một bí mật liên quan tới đảo Loạn Thạch." Hải La Thiên Vương nhỏ giọng nói:
"Nghe nói phía dưới đảo Loạn Thạch trấn áp một con rồng, còn là Chân Long. Hơn nữa Chân Long này có lẽ đã đi qua vực sâu biển lớn, biết bí mật bên kia."
Giang Hạo có chút ngoài ý muốn, Hải La Thiên Vương đúng là có biết không ít bí mật.
Bí mật này không dễ dàng biết được, ngay cả hắn cũng không biết. Nhưng mà hắn rất ít khi nghe người ta nhắc tới Chân Long nhất tộc.
Hắn có chút tò mò, Tiểu Li thân là ấu long sao lại chạy đến Nam Bộ.
"Các ngươi hiểu rõ về Chân Long nhất tộc không?" Giang Hạo lại hỏi.
Hắn vốn hỏi làm thế nào mới có được vé tàu, thế nhưng mục đích quá rõ ràng.
Hắn đành từ bỏ.
Chuyện này tới tụ hội rồi hỏi đi, đáp án nhận được cũng chuẩn xác hơn.
Thân phận của "Liễu" tại hải ngoại chắc là cũng không thấp.
"Chân Long nhất tộc?" Nam Cung Nguyệt lập tức mở miệng:
"Ta hiểu rõ, nhưng mà ta muốn biết vị kia nói cái gì."
"Ngươi hiểu rõ còn bản Thiên Vương thì không? Bản Thiên
Nam Cung Nguyệt tức giận nói: "Ngươi đường đường là một Thiên Vương lại nịnh nọt như thế, ngươi không cảm thấy mất mặt sao? Mỗi một Thập Nhị Thiên Vương hải ngoại đều là một đời kiêu hùng, ngươi đúng là ném hết mặt mũi Thiên Vương."
"Ngươi cho rằng ta đang nịnh nọt?" Hải La Thiên Vương cười lạnh nói:
"Ngươi đang bị ta đùa bỡn trong lòng bàn tay, không có năng lực tức giận."
"Ta cũng đã nhìn ra, ngươi chỉ là mạnh miệng." Nam Cung Nguyệt lạnh lùng nói.
Giang Hạo nhìn hai người bọn họ, cuối cùng đi đến trước mặt Trang Vu Chân.
So sánh với những người này, vẫn là Trang Vu Chân tương đối bình tĩnh. Mặc dù ban đầu hắn cũng không tỉnh táo, thế nhưng đã nhiều năm như vậy, tâm tính đã ổn định lại.
Rất ít khi thấy hắn nổi giận.
Nhớ lại năm đó, Trang Vu Chân sẽ còn gầm thét, sẽ bảo hắn cút.
"Thật ra tin tức về Chân Long nhất tộc không nhiều." Trang Vu Chân suy tư một lát, nói:
"Chân Long nhất tộc sôi nổi là chuyện của rất nhiều năm trước, sau này bởi vì một trận tai biến liền biến mất khỏi tầm mắt của Tu Chân Giớit. Nghe nói có liên quan tới Thiên Linh tộc năm đó. Ngoài ra, Thi Giới hình như có bóng của bọn hắn. Còn về thực lực của bọn hắn, mạnh mẽ là chuyện không thể nghi ngờ, thậm chí là vô cùng mạnh mẽ. Nghe nói có không ít Chân Long vừa ra đời đã đứng ở vị trí mà chúng ta suốt đời không thể với tới, vũ hóa thành tiên."
Trong lúc nhất thời Giang Hạo hơi kinh ngạc về thực lực của Tiểu Li.
Nhưng mà Chân Long cũng có ưu khuyết, Tiểu Li thoạt nhìn hơi kém, dù sao nàng không có năng lực gì rõ ràng. Ngoại trừ tốc độ tu luyện nhanh, hoàn toàn chính là một đứa nhỏ. Năng lực khác không biểu hiện ra ngoài một chút nào. Đặc thù duy nhất chính là, có thể ngửi được mùi của Hồng Vũ Diệp từ trên người hắn.
Mà tu luyện nhanh chính là bởi vì nàng đang khôi phục tu vi.
Sau khi hiểu rõ đại khái, Giang Hạo liền lui ra khỏi Vô Pháp Vô Thiên Tháp.
Nam Cung Nguyệt vẫn luôn gọi hắn, hy vọng có thể nói cho nàng biết vị kia đã nói cái gì. Nàng dường như vô cùng nguyện ý lấy đồ ra trao đổi. Thế nhưng Giang Hạo không thèm để ý, loại chuyện này vẫn nên để Ngân Sa sư tỷ làm đi.
Dù sao bọn hắn cũng muốn thẩm vấn.
Lần này Giang Hạo trực tiếp đi vào sơn môn.
"Nghe nói sư đệ thắng năm trận liên tiếp." Nam Dư Thư chúc mừng.
"Một chút may mắn." Giang Hạo khiêm tốn nói.
Hai người khác cũng nói lời chúc mừng, Giang Hạo chỉ có thể lấy phù lục ra, cho mỗi người một tấm. Vì duy trì quan hệ hữu hảo đúng là vô cùng linh thạch.
Có thể không cho, thế nhưng dễ dàng bị nhớ thương.
Đương nhiên, cũng không cần cho đồ quá tốt, có ý là được. Tất cả mọi người hiểu rõ.
"Nghe nói phía sau là sân nhà của Nguyên Thần, Luyện Thần, Phản Hư. Đến lúc đó sẽ có không ít sư huynh sư tỷ thủ tịch ra tay." Hạ Tồn có chút hưng phấn nói.
"Đáng tiếc chúng ta không thể đi." Khổng Hộ giội cho gáo nước lạnh.
Mấy người: "…"
Giang Hạo cũng cảm thấy đáng tiếc, hắn hôm nay Luyện Thần viên mãn, nếu như có thể đi quan chiến liền có thể biết mình xếp thứ mấy trong thủ tịch.
Thứ tư hoặc là thứ ba.
Thứ năm cũng có khả năng. Dù sao cũng mạnh hơn Diệp Nhã Tình sư tỷ đứng thứ năm, cũng chỉ là đứng vững tại thứ năm.
Ầm ầm!
Đột nhiên Giang Hạo hình như nghe thấy chấn động, ngẩng đầu nhìn lại, phát hiện là đại thế chấn động.
Là đại thế Thiên m Tông mạnh lên, không chỉ như thế ngoại giới can thiệp cũng đang thay đổi mạnh.
"Không biết lúc nào sẽ đánh lên. Một khi đánh lên chắc là sẽ không người nào đi vào từ sơn môn, dù sao bay vào sẽ nhanh hơn.”
- --
Lúc này, đại trận bên ngoài Thiên m Tông.
Một vị thiếu niên cõng thiết kiếm màu đen, có chút cảm khái, nói: "Cuối cùng cũng tới đây, quá xa."
Hắn lúc này vẫn đang ăn bánh nướng, trên mặt là vẻ thư giãn thích ý. Chỉ là thỉnh thoảng sẽ ngẩng đầu nhìn xung quanh một chút.
Chờ ăn xong bánh nướng trong tay, hắn mới đi về phía đại trận Thiên m Tông.
Đại trận hộ sơn ban đầu có thể chống cự ngoại địch cũng không có ngăn hắn lại.
Thiếu niên mang theo vẻ mỉm cười tiến vào trận pháp, như vào chỗ không người.
"Trận pháp này còn không tệ." Hắn một đường đi vào bên trong, sau đó nhìn thấy sơn môn.
"Không khí phái như trong tưởng tượng, nhưng mà cũng vẫn được."
Thiếu niên cất bước hướng về phía trước, trên đường nhìn thấy hai người đang nói chuyện với nhau.
"Ta ở bên ngoài nghe nói, lần này là Huyền Thiên Tông sắp xuất hiện Đại Địa Hoàng Giả."
"Thật sao?"
"Thật hay giả thì ta không biết, thế nhưng bên ngoài đều đang đồn vậy, cũng không biết là ai lộ ra tin tức."
"Thật sự là lợi hại, nhưng mà Đại Địa Hoàng Giả là cái gì?"
Trong lúc nhất thời, hai người mắt lớn trừng mắt nhỏ, không nói gì.
Nghe vậy, thiếu niên lập tức đi tới, nói:
"Hai vị đạo hữu, các ngươi vừa mới nói về Đại Địa Hoàng Giả? Có thể nói rõ một chút không?"
"Ngươi là?" Nam tử trong hai người hỏi.
Người còn lại là một vị tiên tử.
"Sư phụ ta lấy tên cho ta là Kiếm đạo tiên, là đệ tử Thiên m Tông, mới vừa trở ngoài từ bên ngoài." Kiếm đạo tiên khách khí nói.
"À, thì ra là Kiếm đạo hữu, khó trách không biết Đại Địa Hoàng Giả." Vị nam tử trẻ tuổi này lập tức cung kính nói:
"Huyền Thiên Tông chúng ta hợp tác cùng Thiên m Tông đương nhiên là có mục đích. Chắc là vì Đại Địa Hoàng Giả, còn về Đại Địa Hoàng Giả là cái gì, mấy tu sĩ phổ thông như chúng ta cũng không biết.”
Kiếm đạo tiên gật đầu nói:
"Ta thật ra có nghe nói qua một chút, Đại Địa Hoàng Giả hành tẩu đại địa được đại địa ủng hộ, tương lai bất khả hạn lượng, nghe nói có thể sánh vai với Thiên Đạo Trúc Cơ của Minh Nguyệt Tông."
Hai người cả kinh thất sắc, vị sư huynh này đúng là biết nhiều.
Thế nhưng, Thiên Đạo Trúc Cơ lại là cái gì?
Ba người kết bạn mà đi, hướng về phía sơn môn.
Trước đó, Giang Hạo còn đang cảm nhận đại thế đột nhiên sửng sốt một chút. Hắn phát hiện có người tới gần, thế nhưng không biết tại sao khí tức lại có chút cổ quái.
Lúc mở mắt nhìn lại, hắn liền sững sờ tại chỗ.
Hai người trong ba người kia cũng không có gì, thế nhưng người bên cạnh kia, chỉ nhìn một chút thôi đã khiến cho hắn tê cả da đầu.
Một đạo sát ý vờn quanh người kia, vừa băng lãnh vừa kinh khủng, khiến người nhìn mà sợ.
Thậm chí không cách nào thấy rõ nhiều khí tức kéo dài.
"Hả?"
Đối phương dường như có chút kinh ngạc, quay đầu nhìn sang.
Trong nháy mắt, bốn mắt nhìn nhau.
Bị phát hiện rồi?
Giang Hạo giống như rơi vào hầm băng, cực kỳ lo lắng.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận