Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1509: Nếu Như Phản Kháng Nữ M... Ỉ

Chương 1509: Nếu Như Phản Kháng Nữ M... ỈChương 1509: Nếu Như Phản Kháng Nữ M... Ỉ
 
 Trong sân.
 
 Gió nhẹ quét qua, cuốn theo sợi tóc của thân ảnh màu đỏ, mùi thơm nhàn nhạt thâm vào ruột gan.
 
 Lúc này, thân ảnh này đang nở nụ cười. Chỉ là nụ cười này lại khiển cho người ta phát lạnh.
 
 Nhất là Giang Hạo, thân ở trong đó, hắn đang rất khó xử.
 
 Hắn lấy trữ vật pháp bảo ra nhìn vài lần, sau đó trả lời câu hỏi của đổi phương:
 
 "Nhìn lại thì hình như nhiều hơn. một trắm vạn một chút, là văn bồi vừa rồi quá kích động nên không có đềm rõ ràng."
 
 "Ha ha." Hồng Vũ Diệp nhìn Giang Hạo, hỏi:
 
 "Nhiều hơn một chút sa, con thỏ từ nhỏ đã đi theo ngươi sao?"
 
 "Đúng vậy." Giang Hạo gật đầu. "Huyết mạch Ngoa Thú của nó không băng ngươi." Hồng Vũ Diệp nói.
 
 Giang Hạo không đáp lời.
 
 "Ngươi làm mấy bài thơ?" Hồng Vũ Diệp chợt hỏi.
 
 "Một bài hoàn chỉnh." Giang Hạo giải thích: "Là vãn bôi học được từ chô của phụ thân."
 
 "Đối mặt với những người kia, ngươi hình như đã thong dong hơn trước kia." Hồng Vũ Diệp ngổi xuống, ra hiệu Giang Hạo pha trà. "Tiền bối ở ngay trong tông môn, văn bôi đương nhiên là yên tâm hơn một chút. " Giang Hạo vừa pha trà vừa nói. Hồng Vũ Diệp nhìn Giang Hạo, chưa từng mở miệng.
 
 Giang Hạo nhanh chóng pha xong trà, đổi để tài: "Thiên Đạo Trúc Cơ đã tới, không bao lâu nữa sẽ thành tiên, tiền bổi cảm thấy liệu sẽ có người chú ý hay không?"
 
 "Ngươi cảm thấy thế nào?" Hồng Vũ Diệp hỏi.
 
 "Đương nhiên là sẽ, đây không đơn giản là Thiên Đạo Trúc Cơ, mà là người có đại khí vận. " Giang Hạo rót cho Hồng Vũ Diệp một chén trà, nói:
 
 "Mặc dù ít người biết, nhưng nhất định có một số người đoán được. Mặt khác, rất nhiều cường giả Minh Nguyệt Tông đều tới, chắc cũng là đang lo lăng những chuyện này. Mặc kệ là đại khí vận hay là Thiên Đạo Trúc Cơ thì đều là chỗ tốt khó có thể tưởng tượng đối với rất nhiều chủng tộc. Vào lúc Thiên Đạo Trúc Cơ thành tiên dùng phương pháp đặc thù cướp đi một phần khí vận thì sẽ có thể dẫn trước các chủng tộc khác mãy trăm thậm chí là hơn ngàn năm. Đại thể mở ra, chỉ xem ai nhanh hơn một bước."
 
 "Vậy ngươi có phát hiện ra có người nào tới gần không?" Hồng Vũ Diệp hỏi.
 
 "Vẫn chưa, nhưng mà tông môn hăn là sẽ có một sô nội ứng. " Giang Hạo đáp.
 
 Nội ứng trong tông môn rất nhiều, nhất là sau khi đại thê đền, Thiên m Tông luôn bị người ta chú ý đền. Nội ứng lại càng nhiều. Tiêu diệt khẳng định là không cách nào tiêu diệt hoàn toàn.
 
 Đệ tử mới vào cửa, ai cũng có thể là nội ứng. Cho dù là đệ tử tông môn thì cũng sẽ bị xúi giục. Thủ đoạn ôn hòa không được, một sô người có thể sẽ trực tiếp động thủ. Như là thủ đoạn của Đại Thiên Thần Tông. Cho nên, tu vi yếu rất nguy hiểm. Sau đại thể cường giả vô số, tu vi yếu lại càng nguy hiểm.
 
 "Người có đại khí vận thành tiên là chuyện không gạt được. " Hồng Vũ Diệp uông trà, nói: "Hiện tại nàng còn chưa bắt đầu thành tiên, một khi bắt đầu thì khí vận thiên địa sẽ bị điều động, quá trình này sẽ duy trì một hai tháng. Đến lúc đó, bất kỳ chủng tộc nào đều có thể biết được người có đại khí vận sẽ tại thành tiên Thiên m Tông. Cho nên không cần nội ứng gì cả. "
 
 Hồng Vũ Diệp nhìn Giang Hạo. nói: "Ngươi dường như biết rất ít về chuyện Tu Chân Giới. " "Ngày tháng tu luyện của văn bối ngắn ngủi, rất nhiều tri thức đều chưa từng tiêp xúc, cho nên học thức có chút nông cạn. " Giang Hạo thành thật nói.
 
 Hắn sao có thể biết được những chuyện này. Đừng nói là những thứ này, thuật pháp, pháp bảo, đan dược... rầt nhiều thứ hắn cũng không biết.
 
 Phản Hưăn đan dược gì có thể xúc tiến tu vi, hỏi hắn thì hắn cũng không biết.
 
 Không có cách nào, không chút tiếp xúc.
 
 Nhưng mà, hỏi về tu luyện thì hắn lại biết, hơn nữa còn biết được rõ ràng hơn phần lớn mọi người.
 
 Hồng Vũ Diệp nhìn người trước mắt, nói: "Cũng đúng, ngươi tu luyện hơn một trăm năm, Phản Hư hậu kỳ, tốc độ như vậy mà không toàn lực tu hành thì căn bản là không đến được. Thiếu hiểu biết cũng là chuyện có thể hiểu. Nhưng mà, lúc ngươi gặp Nại Hà Thiên có nói loại lời này không?"
 
 "Vẫn bối hiện tại không có cơ hội gặp được hắn." Giang Hạo nói với vẻ có chút đáng tiếc.
 
 So với Cổ Kim Thiên, hắn càng muốn gặp Nại Hà Thiên hơn. Người trước còn sông còn có cả ác niệm, gặp mặt ít nhiều sẽ có chút nguy hiểm. Người sau thì chết rồi, còn không có ác niệm, cũng không cần quá lo lăng.
 
 Nhưng mà, điều đáng tiếc chính là người trước có thể gặp bất cứ lúc nào, người sau thì đã không thể. Hồng Vũ Diệp uống trà, không nói chuyện. Giang Hạo cũng trầm mặc.
 
 Chốc lát sau.
 
 Hồng Vũ Diệp đặt chén trà xuống, nói:
 
 "Nếu như ngươi đã có linh thạch, vậy Sơ Dương Lộ hãn là cũng sắp có rồi đúng chứ?"
 
 "Có, sẽ lập tức có. " Giang Hạo lập tức gật đầu.
 
 Chỉ cần không hỏi kỹ mình có bao nhiêu linh thạch, nói cái gì cũng phải đồng ý trước đã.
 
 "Nếu như lần sau đến không có thì sao?" Hồng Vũ Diệp cười hỏi.
 
 "Văn bối chắc chắn sẽ nhận lỗi với tiến bồi." Giang Hạo lập tức nói. "Không cần chịu nhận lỗi, một tiền biên thành năm tiển là được. " Hồng Vũ Diệp nói.
 
 Nghe vậy, Giang Hạo sững sờ.
 
 Năm tiền?
 
 Dựa theo giá cả trước đó, cần hơn tám trăm vạn. Hôm nay kiêm còn chưa đủ...
 
 Năm trăm vạn hôm nay quả thật có chút mưu lợi, dùng thì dùng. Nhưng mà, một ngàn vạn trước đó chính là kiểm băng bản lĩnh của mình... Không ngờ tới cũng không giữ được.
 
 Đương nhiên, càng quan trọng hơn là, năm tiển, mình muốn mua cũng phải có người bán.
 
 "Có vấn để?" Hồng Vũ Diệp hỏi. "Không có vấn đề." Giang Hạo lắc đầu.
 
 Như thế Hồng Vũ Diệp mới hài lòng gật đầu, sau đó ngoặc tay: "Đền đây một chút."
 
 Giang Hạo: "... "
 
 Sau một lát, trong viện truyền đến một tiêng phanh.
 
 "Tự giải quyết cho tốt." Giọng nói Hồng Vũ Diệp vang lên, sau đó biền mất tại chô.
 
 Giang Hạo phủi bụi trên người một cái, lắc đầu thở dài. Mặc dù không có cảm giác gì, nhưng mà đột nhiên bị đây như thê vân là không dê chịu. Nhưng mà hắn đang nghĩ mình đã trở thành Tuyệt Tiên rổï, nếu như mình phản kháng thì sẽ như thê nào. Tu vi Hồng Vũ Diệp hẳn là cao hơn mình, nều phản kháng thì sẽ bị đánh bay, nhưng sẽ xuãt hiện lực lượng xung đột cực lớn. Có lẽ không cần thận Thiên m Tông liền không còn.
 
 Tuyệt Tiên đối kháng với người mạnh hơn, cho dù là dư ba thì cũng đủ cho Thiên m Tông uống một bình.
 
 Nhưng mà, chuyện Thiên Đạo Trúc Cơ dường như phiền phức hơn dự đoán. May mà Minh Nguyệt Tông có rất nhiều cường giả tới, bọn hắn tuyệt không phải Tuyệt Tiên bình thường, hắn là đám người đứng ở trên đỉnh phong.
 
 Đương thời Đại La không ra ngoài, bọn hắn đều có thể ứng đổi một hai. Cho đến trước mắt còn không có Đại La chân chính nào xuất hiện. "Không biết hiển đệ có phải Đại La hay không." Giang Hạo có chút tò mò.
 
 Có thể có liên quan tới đám người Nhân Hoàng, theo lý thuyết thì khả năng là rât lớn.
 
 Không biết mấy người Cố Trường Sinh, Lâu Mãn Thiên có phải hay không.
 
 Van Vật Chung dường như đang cố găng tiền lên một bước, dù cho năm đó không phải thì bây giờ trở về hẳn là sẽ thành công.
 
 Giang Hạo lắc đầu, biến mất tại chỗ. Tiến về Bắc Bộ.
 
 Muốn đi tìm Trà tiên sinh.
 
 Không biết có tin tức liên quan tới Sơ Dương Lộ hay không.
 
 Bên trong Linh Dược Viên.
 
 Đám người Tư Trình cũng không có đi chô khác, mà là ngổi ở dưới căn phòng đơn sơ và uông rượu, thuận tiện xem thơ.
 
 "Những câu thơ này không tệ nha, đáng tiếc phần lớn đếu không hoàn chỉnh." Vạn Hưu nhìn câu thơ, thở dài nói.
 
 "Có sao đâu?" Tư Trình uống rượu, nói: "Cho hắn linh thạch để hăn bổ sung vào."
 
 "Văn nhân khí khái, há có thể vì chút linh thạch này mà khom lưng lần nữa, chớ có dùng linh thạch để vũ nhục Giang đạo hữu." Vạn Hưu nghiêm túc nói. Tư Trình để hồ lô rượu xuống trên bàn, nghiêm túc nói: "Ký phù du vu thiên địa, miểu thương hải chỉ nhất túc."
 
 “Nhìn thế nào hắn cũng không đơn giản."
 
 "Nhân sinh như nghịch lữ, ngã diệc thị hành nhân." Vạn Hưu cười nói: "Giống như cường giả tuyệt thể đang quan sát nhân sinh. "
Bạn cần đăng nhập để bình luận