Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1063: Giang Sư Huynh Thiếu Đạo Lữ Không?

Chương 1063: Giang Sư Huynh Thiếu Đạo Lữ Không?
Giang Hạo quản lý linh dược tại Linh Dược Viên.
Gần đây bởi vì chính mình nhiều chuyện nên rất ít khi tới đây.
Dù tới cũng không ở quá lâu.
Ban đầu là nhiệm vụ tông môn khiến hắn không thể không rời đi, sau khi trở về thì thân thể xuất hiện vấn đề.
Mấy tháng kia là thời gian hắn tuyệt vọng nhất.
Thời khắc cuối cùng chỉ có Hồng Vũ Diệp vẫn luôn ở cạnh hắn.
Mệnh không đến đường cùng, bởi vì người tụ hội đưa bảo vật tới, cũng nhờ Hồng Vũ Diệp kích hoạt nó, bản thân hắn mới có thêm hai mươi mấy năm.
Cũng bởi vậy mới có thể tới đây lần nữa.
Chỉ là vì khôi phục tu vi, lại hao tốn hai tháng.
Mặc dù còn kém hai cảnh giới, nhưng cũng không xê xích gì nhiều.
Đủ rồi.
Hiện tại hắn cảm giác bản thân nhìn cái gì cũng không giống nhau, chú ý tới cảm xúc của càng nhiều người, phát hiện càng nhiều chi tiết.
Ví dụ như một người trẻ tuổi nào đó quản lý linh dược luôn len lén liếc nhìn một thiếu nữ. Còn thiếu nữ kia thỉnh thoảng cũng nhìn về phía đối phương, lúc bốn mắt nhìn nhau thì sẽ có chút ngượng ngùng.
May mà, bọn hắn cũng không có ảnh hưởng đến tiến độ làm việc.
Giang Hạo cũng không thèm để ý, chỉ bảo Trình Sầu nhắc bọn hắn lúc làm việc nên chăm chú hơn một chút.
Một khi phạm sai lầm thì hậu quả khó liệu.
Mặt khác, hắn còn sắp xếp cho hai người kia gần nhau một chút, điều đến biên giới, quản lý linh dược bình thường.
Nhất là chỉ quản lý, xuất hiện sai lầm cũng không có vấn đề gì.
Mặc dù Trình Sầu không hiểu, nhưng vẫn làm theo.
"Giang sư huynh?" Một giọng nói có chút non nớt vang lên ở bên cạnh Giang Hạo.
Hắn chậm rãi quay đầu, ở giữa là một tiên tử có chút non nớt.
Dáng vẻ mười bảy mười tám tuổi, chiều cao không kém.
Ngũ quan không kinh diễm, nhưng mỗi một góc độ đều không có khuyết điểm rõ ràng.
Là đệ tử phản bội Lạc Hà Tông chạy trốn?
Trong lòng Giang Hạo lập tức hiểu ra.
Trước đó, hắn từng nhìn thấy chân dung của đối phương.
"Sư muội là?" Giang Hạo đứng dậy, khách khí nói.
"Sư huynh gọi ta là Lạc Khê là được." Lạc Khê tiên tử nói.
"Lạc sư muội có vấn đề gì không?" Giang Hạo nhẹ nhàng mở miệng.
"Muốn hỏi sư huynh một vài vấn đề." Lạc Khê tiên tử thận trọng nói: "Không có ảnh hưởng đến sư huynh chứ?"
Giang Hạo lắc đầu, nói: "Sư muội mời nói."
"Sư huynh biết Vân Nhược sư muội không?" Lạc Khê tiên tử hỏi.
Nghe vậy, Giang Hạo mới chăm chú nhìn đối phương một chút.
Ngoại trừ dáng vẻ thì khí tức của người này cũng có chút yếu ớt.
Hình như là từng bị tổn thương.
Kim Đan sơ kỳ.
Người trước mắt là phản bội chạy trốn khỏi Lạc Hà Tông, trong đó chắc là có không ít cố sự.
Do dự một chút, hắn lựa chọn giám định.
【 Lạc Khê: Cửu m Chi Thể, tu vi Kim Đan sơ kỳ, vốn là đệ tử chân truyền Thiên Môn Tông, vì tìm kiếm chân mệnh thiên tử mà rời khỏi Thiên Môn Tông, gia nhập Lạc Hà Tông. Trước kia nàng nhìn trúng một sư huynh có nhân phẩm, thiên phú, đối với nàng cực tốt, cuối cùng phát hiện đối phương chỉ có vẻ bề ngoài, căn bản không để ý tới nàng. Nàng dùng trọng bảo đánh trọng thương đối phương, rời khỏi Lạc Hà Tông. Đi vào Thiên m Tông thanh danh vang dội, dùng bảo vật che đậy bản thân, thay thế Thu Nguyệt sư muội bị ức hiếp phản bội chạy trốn, gia nhập Đoạn Tình Nhai Thiên m Tông.
Bởi vì người Linh Dược Viên thường xuyên nhắc tới ngươi, nên vô cùng tò mò về ngươi. Nghe ngóng nhiều chỗ phát hiện tốc độ tu luyện của ngươi cực nhanh, nhân phẩm lại tốt. Nàng không quá quan tâm đến Nguyện Huyết Đạo, định khảo sát ngươi một chút, xác thực có thích hợp hay không. Nếu có thì sẽ bồi dưỡng ngươi như là đạo lữ. Nếu như nàng không vừa ý, cực có thể sẽ trực tiếp động thủ đánh ngươi bị thương, sau đó đổi một người khác. 】
Nhìn thần thông phản hồi, Giang Hạo có chút ngoài ý muốn.
Phản hồi giám định lần này thật đúng là dài.
Hơn nữa, Diệu sư tỷ đã nhìn lầm, vị sư muội này không đơn giản.
Lai lịch cũng không sạch sẽ. Hành vi cũng có chút bá đạo.
Không vừa ý thì nàng sẽ trực tiếp động thủ, sau đó đổi một người khác.
Đây là tìm đạo lữ sao?
Mặc dù bản thân hắn không hiểu, nhưng đạo lữ cũng không phải là một bên thỏa mãn một bên. Đây là chuyện hai chiều, giống như là Diệu sư tỷ và Mục Khởi sư.
Diệu sư tỷ tới, Mục sư huynh liền trải đường cho nàng, cố gắng để nàng ở lại, trở thành một phần tử của nơi này, ngoài ra còn là không rời không bỏ.
Nếu như chỉ là ủy khúc cầu toàn của một người nào đó, bọn họ nào có thể tốt như vậy?
Cho nên hắn cảm thấy sư muội trước mắt không giống như đến để tìm đạo lữ.
Ánh mắt của Diệu sư tỷ quả nhiên không tốt.
"Vân Nhược sư tỷ?"
Giang Hạo gật đầu nói: "Có biết."
"Vậy sư huynh có ấn tượng gì về Vân Nhược sư tỷ?" Lạc Khê hỏi.
Vừa rồi còn là sư muội, hiện tại đã là sư tỷ rồi sao?
Giang Hạo có chút bội phục đối phương.
Bởi vì mình kêu sư tỷ, cho nên nàng cũng gọi theo.
Hắn gọi là sư tỷ, là bởi vì Vân Nhược vốn là sư tỷ.
Đã qua nhiều năm như vậy, mặc dù tu vi của đối phương vẫn dừng lại tại Trúc Cơ sơ kỳ, nhưng sư tỷ dù sao cũng là sư tỷ.
Giống như là Chu Thiền sư tỷ, Lãnh Điềm sư tỷ, Trịnh Thập Cửu sư huynh.
Đều là như thế.
Cũng không phải là vấn đề tu vi, mà là người vốn là sư huynh sư tỷ, hắn sẽ không thay đổi cách xưng hô. Trừ khi đối phương yêu cầu.
Vân Nhược sư tỷ cũng chưa từng yêu cầu điều này.
"Một người rất tốt." Giang Hạo đáp.
"Nghe nói Vân Nhược sư tỷ là sư huynh giết?" Lạc Khê tiên tử hỏi.
Giang Hạo khẽ gật đầu: "Vân Nhược sư tỷ đi lầm đường, đối địch với tông môn."
Lạc Khê tiên tử gật đầu, sau đó cười nói:
"Sư huynh bỏ ra hai mươi năm, từ Trúc Cơ sơ kỳ tấn thăng đến Kim Đan viên mãn?"
"Không so được với Hàn sư đệ." Giang Hạo lắc đầu nói.
Hắn hi vọng người này có thể chuyển ánh mắt tới trên người Hàn sư đệ.
Đó mới là thiên tài.
Bản thân hắn chỉ là vận khí tốt mà thôi.
So ra còn kém Hàn Minh sư đệ.
Đây mới thực sự là thiên chi kiêu tử.
Tương lai bất khả hạn lượng.
"Nghe nói sư huynh làm người hiền lành, nhiều năm như vậy đều chưa từng thay đổi?" Lạc Khê tiên tử thoáng có chút kích động.
Giang Hạo khẽ nhíu mày nói:
"Sư muội có chuyện gì sao?"
"Có một chuyện." Lạc Khê tiên tử nhếch miệng lên, nói: "Sư huynh cần đạo lữ không?"
"Không cần." Giang Hạo lắc đầu từ chối.
Lạc Khê tiên tử cũng không thèm để ý, mà là cười nói:
"Cuộc sống của sư huynh tại Thiên m Tông như thế nào? Nghe nói đều làm việc tại Linh Dược Viên. Chắc là không có bao nhiêu linh thạch, cũng không có pháp bảo gì đúng không? Mặt khác, công pháp chắc là cũng tương đối mới đúng."
"Sư muội nói đùa." Giang Hạo khách sáo một câu, liền quay người rời đi.
"Sư huynh không muốn linh thạch, đan dược, pháp bảo, công pháp sao?" Lạc Khê tiên tử nghiêm túc nói:
"Cơ duyên của ta không ít, có không ít đồ vật. Nhưng mà đồ của ta đều chỉ chuẩn bị cho đạo lữ."
Giang Hạo không để ý đến đối phương, rời khỏi Linh Dược Viên.
Lạc Khê tiên tử cũng không nhụt chí, suy tư một lát, sau đó nghĩ tới điều gì.
"Người chỉ có lúc đối mặt với cường giả mới có đủ dục vọng biến cường, nhìn xem ngươi có tới tìm ta hay không."
Nàng cười một tiếng, liền quay đầu rời đi.
Giang Hạo rời đi, không khỏi chau mày.
Người sư muội này không phải đèn đã cạn dầu.
"Nếu như để nàng tùy ý, chắc chắn sẽ dẫn tới phiền phức không hay."
Hắn đúng là không nghĩ tới, đang êm đẹp lại có dạng người này chọc tới mình.
Suy tư một lát, hắn quyết định lần sau sẽ nói rõ với đối phương một chút.
Hi vọng nàng không tìm phiền phức cho bản thân.
Mọi người vốn là đồng môn, đều có ý nghĩ và mục đích của mình.
Không cần thiết phải khó xử lẫn nhau.
Sau đó, Giang Hạo rời khỏi Đoạn Tình Nhai, tiến vào Ma Quật.
Nơi này vẫn luôn có người nhìn chằm chằm, hắn vừa tiến vào chắc là sẽ bị phát hiện.
Phải tìm được Cổ Kim Thiên nhanh một chút, sau đó trở về.
---
Cùng lúc đó.
Bạch Chỉ đi vào Bách Hoa Hồ.
Sau khi nhìn thấy thân ảnh kia, nàng cung kính hành lễ: "Chưởng giáo, có người tùy tiện tiến vào Ma Quật, căn cứ theo điều tra của chúng ta thì có hai loại khả năng. Một là người đứng sau Giang Hạo, hai là người của Phong Hoa đạo nhân. Có cần đi xem xét không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận