Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1181: Toàn Tông Môn Đều Biết Ngươi Muốn Tìm Đạo Lữ 1

Chương 1181: Toàn Tông Môn Đều Biết Ngươi Muốn Tìm Đạo Lữ 1
Trong sân, rất nhiều cành lá linh dược chập chờn.
Hô!
Gió có chút nặng nề, va vào cành lá tạo ra tiếng rì rào.
Trong viện, ba người đứng thẳng, vẻ mặt của người cầm đầu trầm thấp. Trong đôi mắt của nữ tử bên cạnh thì mang theo vẻ lo nghĩ.
Mà Giang Hạo đang cúi đầu cung kính thì cảm thấy kinh ngạc trong lòng.
Câu hỏi của sư phụ khiến hắn cảm thấy ngoài ý muốn, trong lòng không khỏi có thêm một vòng lo lắng.
Mặc dù hắn đã là Chân Tiên, nhưng không biết vì sao bị sư phụ chất vấn như vậy cũng sẽ có cảm giác bị nhìn xuyên.
Lấy tu vi của sư phụ tuyệt đối không có khả năng nhìn thấu tu vi của hắn. Nếu như quả thật xem thấu thì sẽ không hỏi như vậy rồi.
Đại khái là cảm thấy mình ẩn giấu đi một chút, cho nên mới mở miệng hỏi thăm.
Một ý niệm, suy nghĩ nườm nượp mà tới.
Cuối cùng, hắn cúi đầu thở dài nói: "Không thể gạt được sư phụ."
Sau đó, khí tức của hắn biến hóa từ Nguyên Thần trung kỳ thành Nguyên Thần hậu kỳ.
Như thế cũng mạnh hơno Hàn sư đệ một chút.
Ninh Tuyên tiên tử thấy thế thì chấn kinh.
Nguyên Thần hậu kỳ.
Ngang bằng với nàng, không, nhìn từ khí tức thì chắc là mạnh hơn nàng.
Nàng chứng kiến Giang Hạo trưởng thành, biết có một ngày đối phương sẽ vượt qua chính mình. Nhưng không ngờ lại bị vượt qua nhanh như vậy, trong lòng ít nhiều có chút cảm khái.
Rất nhiều người đều cảm thấy Hàn Minh sư đệ là đệ tử chói mắt nhất của Đoạn Tình Nhai. Nhưng phần lớn mọi người đều chưa từng chú ý tới Giang Hạo Nguyện Huyết Đạo.
Hàn Minh dường như vẫn luôn không thể đuổi kịp người này.
Có mấy lần nàng đều cảm thấy Hàn Minh sư đệ chắc là sẽ có thể vượt qua, nhưng đối phương lại đột phá, dường như cũng đang cố gắng kéo dài khoảng cách.
Khổ Ngọ Thường thấy thế thì vẻ mặt không chút thay đổi: "Có dự định đi khiêu chiến không?"
Ý của hắn là thủ tịch dự tuyển.
"Dự định đi một chuyến." Giang Hạo đáp.
Nếu như đã bị biết được, lại muốn tiếp nhận nhiệm vụ tông môn thì đương nhiên là phải đi một chuyến.
"Muốn vi sư sắp xếp không?" Khổ Ngọ Thường hỏi.
Giang Hạo lắc đầu.
Sư phụ xuất thủ động tĩnh quá lớn, không phải là điều hắn muốn.
"Hàn Minh sắp trở về rồi." Khổ Ngọ Thường nhắc nhở một câu.
Giang Hạo gật đầu.
Hàn Minh trở về tất nhiên sẽ tới khiêu chiến hắn, phần lớn mọi người trong Đoạn Tình Nhai đều không biết Hàn Minh tấn thăng xong sẽ tới khiêu chiến, nhưng sư phụ nhất định là biết được.
Dù sao đối phương nhiều lần đều là đi tìm sư phụ tu luyện, thất bại cũng sẽ nói rõ, thỉnh cầu tăng cao lịch luyện.
Sư phụ đột nhiên nhắc tới, không biết có phải là muốn bảo mình thủ hạ lưu tình hay không. Ngẫm lại cũng đúng, đã lâu rồi không có đánh mười mấy hai mươi chiêu với Hàn sư đệ.
Lần này trước hết cứ đánh cùng cấp với sư đệ cái đã, hai mươi chiêu qua đi yếu thế, ba mươi chiêu để lộ sơ hở, sau bốn mươi chiêu không địch lại và lui về sau, sau năm mươi chiêu bị cuộc bất đắc dĩ thi triển lực lượng hậu kỳ.
Như thế sẽ cho Hàn sư đệ đủ lòng tin, chỉ cần cùng cấp là có thể đánh bại địch trong năm mươi chiêu.
Nếu như sư phụ mà biết được việc này thì chắc là cũng sẽ cảm thấy hắn làm đúng.
Đều là đồng môn, nhường một chút, sau này làm gì cũng thuận tiện hơn.
Nói xong chuyện Hàn Minh, Khổ Ngọ Thường lại hỏi: "Tông môn cảm thấy ngươi muốn tìm đạo lữ."
Hả?
Giang Hạo sững sờ.
Có chút ngoài ý muốn.
Hắn biết sư phụ lần này tìm mình chắc là vì trận so tài với Lạc Nguyệt Cung. Thế nhưng hắn không nghĩ tới đối phương vừa mở lời đã nói như vậy.
"Có phải là có chút hiểu lầm rồi hay không?" Giang Hạo hỏi.
"Không có hiểu lầm, Diệu Thính Liên đang tìm đạo lữ cho ngươi ở khắp nơi, phần lớn tiên tử trong tông môn đều đã biết được. Không chỉ như thế, tu vi của nàng từ Kim Đan viên mãn một đường đột phá Nguyên Thần hậu kỳ, chính là vì tìm đạo lữ cho ngươi. Chuyện này đã trở nên oanh động trong một số nhóm tiên tử." Vẻ mặt Khổ Ngọ Thường chưa từng thay đổi, vẫn duy trì vẻ trầm thấp.
Đối với hành vi của Diệu Thính Liên, hắn chỉ nói đôi câu, không thể hiện rõ thái độ của mình.
Nhìn không ra là ủng hộ hay là phản đối.
"Diệu sư tỷ vẫn luôn ghi nhớ chuyện đệ tử giúp nàng trước đó. Cho nên cảm thấy tìm đạo lữ cho đệ tử là cách báo đáp tốt nhất, nhưng đệ tử đã từ chối. Không nghĩ tới Diệu sư tỷ lại chưa từng nghe khuyên giải." Giang Hạo nói rõ.
Ninh Tuyên tiên tử ở bên cạnh cảm thấy có chút quái dị. Thanh danh của Giang Hạo tại Đoạn Tình Nhai rất kỳ quái.
Rất nhiều người đều ra vẻ chẳng thèm để tâm, nhưng lại lén đến nghe đối phương giảng giải. Mặt ngoài là xem thường, nhưng trong lòng lại muốn trở thành người như này.
Sở dĩ có thể như vậy là bởi vì danh vọng Giang Hạo thiếu đi sự chứng thực. Dù cho có người chứng thực thì bọn hắn cũng không nguyện ý tin tưởng.
Nguyện Huyết Đạo hữu danh vô thực, đây là suy nghĩ của bọn hắn.
Dựa vào cái gì người khác dùng Nguyện Huyết Đạo cuối cùng đều sẽ trở về với cát bụi, mà hắn lại có thể quật khởi. Đi trên con đường trơ trẽn để tới được vị trí cường giả, không làm chút gì đó thì sẽ không cách nào được công nhận.
Nghe Giang Hạo giải thích, Khổ Ngọ Thường cũng không có biểu hiện gì, chỉ nói:
"Bởi vì Diệu Thính Liên, chuyện ngươi muốn tìm đạo lữ đã không cách nào sửa lại. Cho nên mới có nhiệm vụ tông môn lần này."
Giang Hạo: "…"
Thì ra là nhờ phúc của Diệu sư tỷ.
"Là so tài trên lôi đài sao?" Giang Hạo hỏi.
"Là nhiệm vụ, gồm ba đội ngũ là Trúc Cơ, Kim Đan, Nguyên Thần, mười hai người, đều do ngươi quản lý." Khổ Ngọ Thường nói.
"Đệ tử mới chỉ là Nguyên Thần hậu kỳ, theo lý thuyết chuyện này không phải nên do Nguyên Thần viên mãn làm hay sao?" Giang Hạo hỏi.
"Đúng vậy, nhưng ngươi là chân truyền, hơn nữa còn là thủ tịch dự tuyển. Mặc dù trước mắt không phải, nhưng ngươi là bị tước được thủ tịch dự tuyển sau khi rời đi mà không phải bị đánh bại, những người khác không thể so sánh được. Trừ phi tu vi chênh lệch rất lớn. Hậu kỳ cũng đủ để ngươi làm người dẫn đội rồi.
Mặt khác, công tích của ngươi vẫn luôn rất cao, nhiệm vụ gần như không tồn tại thất bại, cho nên lần này nhất định phải chọn ngươi làm người dẫn đội. Nguyện Huyết Đạo kiểu gì cũng sẽ mang đến kết quả không tầm thường." Khổ Ngọ Thường nói.
Nguyện Huyết Đạo am hiểu khống chế lòng người. Cho nên Nhiệm Vụ Đường tin tưởng Giang Hạo có thể làm tốt.
Giang Hạo rũ mắt, cũng không suy nghĩ nhiều.
Nhiều lần đều là Nhiệm Vụ Đường đưa ra nhiệm vụ, hắn cứ chấp hành là được, cũng may với tu vi trước mắt thì có thể hoàn thành. Nếu không thì sẽ vô cùng khó xử.
Mặc dù cũng sẽ có chuyện như vậy, nhưng mà bình thường đều là bị một số người nhằm vào.
Hắn thân là đệ tử chân truyền, thủ tịch dự tuyển, người bình thường nhằm vào hắn sẽ không đến mức bị khó xử. Thân phận thay đổi, thái độ của người khác đối với hắn cũng sẽ thay đổi.
"Nhiệm vụ tông môn lần này vô cùng quan trọng, chỉ có thể thắng không thể thua." Khổ Ngọ Thường nói nghiêm túc:
"Đây là trận đánh cược giữa tông môn và Lạc Nguyệt Cung, nếu không phải bên trong Nguyên Thần không có thủ tịch, khả năng đã phái thủ tịch ra rồi."
"Thua sẽ như thế nào?" Giang Hạo hỏi.
"Chẳng khác nào các ngươi bại bởi Lạc Nguyệt Cung." Khổ Ngọ Thường bình thản nói.
Bại bởi Lạc Nguyệt Cung.
Đây là muốn rời khỏi Thiên m Tông, chuyện này được coi là gì? Bị trục xuất khỏi Thiên m Tông hay là làm phản Thiên m Tông.
Nếu như là người râu ria thì chắc là trục xuất, nếu như là người quan trọng thì có thể là làm phản. Chuyện này chỉ cần một câu nói của Chấp Pháp Đường.
Cho nên nếu như thua, không nhắc tới chuyện những người khác có nguy hiểm hay không, hắn nhất định sẽ nguy hiểm.
Nhưng mà mình tu vi Chân Tiên, chỉ cần Chưởng giáo không xuất thủ thì chắc là không ai là đối thủ của hắn. Chỉ là sau này sẽ không còn được ngây người tại Thiên m Tông nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận