Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 733: Thời Đại Từ Bỏ Ta

Chương 733: Thời Đại Từ Bỏ Ta
Chương 733: Thời Đại Từ Bỏ Ta
Quỷ Tiên Tử và Trương Tiên tử xì xào bàn tán, cũng không chiếm bao nhiêu thời gian của tụ hội cả.
Giang Hạo cũng vui vẻ khi thấy vậy, ấn tượng của đối phương về hắn sẽ thay đổi.
Dù nàng hoàn toàn không biết gì cả, nhất định cũng đủ để suy đoán khách quan.
Mình sẽ rất dễ bị nàng nhìn thấu.
Thế nhưng có đủ loại chuyện thêm vào thì sẽ tốt hơn rất nhiều.
Lúc trước hắn đã tốn rất nhiều công sức để lưu lại ấn tượng vừa cô tịch vừa mạnh mẽ.
Hôm nay mới được thuận tiện như này.
Trương tiên tử vừa mới xuất quan, giống như đám người Quỷ Tiên Tử lúc trước, sẽ làm một số chuyện thăm dò, trước đó có thể thuận lợi vượt qua nhưng bây giờ thì không chắc.
Cần phải vô cùng cẩn thận.
Chuyện này có thể bất lợi đối với sự ngụy trang của hắn.
Mà có người giảng giải thì khác, sẽ khiến cho ấn tượng của mình cất cao ở trong lòng Trương tiên tử.
Chỉ là nghe sẽ có chút xấu hổ, mình thực sự không có lợi hại như vậy.
Nhiều khi, chỉ là vận may tốt một chút.
Miễn cưỡng có thể làm được một số việc.
So sánh với những người khác trong tụ hội, thực lực của hắn xem như thấp.
"Nếu như không cách nào tiếp tục phong ấn Thiên Cực Tĩnh Mặc Châu, Tỉnh đạo hữu định làm gì?" Tinh hỏi.
Ở đây chỉ có một người từng tiếp xúc với Thiên Cực Tĩnh Mặc Châu.
Cũng là người duy nhất có kinh nghiệm đối với vật bực này.
Nếu có thể nắm giữ Thiên Cực Ách Vận Châu, muốn nắm giữ Thiên Cực Tĩnh Mặc Châu không phải là không được.
Những người khác cũng rất tò mò.
Trương tiên tử cũng nhìn chằm chằm, muốn biết những người này định làm gì.
Nàng biết quá ít, cần an tĩnh lắng nghe.
Đừng nhìn ta, nhìn ta có làm được cái gì? Giang Hạo nói thầm.
Cuối cùng hắn lắc đầu.
Loại chuyện này không thể cậy mạnh.
Mọi người cũng tỏ ra là đã hiểu.
Thiên Cực Tĩnh Mặc Châu cũng không phải là thứ bình thường.
Đâu phải là muốn phong ấn là phong ấn, mong muốn nắm giữ là nắm giữ?
Độ khó trong có khó có thể tưởng tượng được.
"Vậy phải nghĩ biện pháp hạn chế hành động của Vạn Vật Chung Yên." Liễu suy tư chốc lát rồi nói:
"Nghe nói một số người Thánh Đạo đã đi tới hải ngoại, có thể truyền tin tức cho bọn hắn, có lẽ sẽ làm chuyện gì đó."
Quỷ và Tinh đều bày tỏ sẽ phát tán tin tức, áp chế tiến triển của Vạn Vật Chung Yên.
Mà chuyện bọn hắn có thể làm chỉ có từng này.
Về chuyện của hung vật thì phải xem Tỉnh.
Dù sao Tỉnh đã nói là muốn đi vào xem xét.
Trương tiên tử cũng không lên tiếng, nàng thật sự không biết đã xảy ra chuyện gì.
Sau khi xác định chuyện này, Tinh nói Thiên Đạo Trúc Cơ đã xuất phát.
"Đi Tây Bộ?" Liễu đột nhiên hỏi
Tinh gật đầu.
Giang Hạo tò mò, Liễu làm sao biết được Thiên Đạo Trúc Cơ đi Tây Bộ?
Sửng sốt một chút, hắn nghĩ tới nhiệm vụ của Tinh.
Trăng tròn?
Sở Tiệp tới Tây Bộ vì trăng tròn?
Chỉ là hắn cũng không biết trăng tròn là cái gì.
Đáng tiếc là, Quỷ Tiên Tử biết, cho nên nàng không có hỏi.
Trương tiên tử cảm thấy mình như tách rời với Tu Chân Giới, Thiên Đạo Trúc Cơ, Đại Địa Hoàng Giả, Thiên Cực Tĩnh Mặc Châu, Thiên Cực Ách Vận Châu, Cửu U.
Mấy thứ này không phải là chưa nghe qua thì chính là đồ vật trong truyền thuyết.
Lúc bình thường đều không có người nhắc tới, cho dù nhắc tới cũng không có người biết.
Nhưng mà hiện tại tụ hội lại xem những chuyện này như chuyện bình thường.
Tu Chân Giới đã xảy ra chuyện gì, lại bỏ lại nàng xa như vậy?
Sau đó mọi người trò chuyện rất nhiều, phần lớn là về Vạn Vật Chung Yên, Đại Địa Hoàng Giả và Thiên Đạo Trúc Cơ.
Thiên Đạo Trúc Cơ muốn vào trần thế, lúc xuất trần đại khái sẽ là ngày thành tiên.
Nghe nói nàng rời đi một thân một mình.
Bên trong quá trình, Trương tiên tử biết được người của Thánh hiền chi tư, thiên tài kinh thế, xây dựng tiên lộ lại là đệ tử Ma tông Tây Bộ. Nàng không khỏi sửng sốt.
Lực trùng kích quá mạnh.
Qua một lúc sau, tụ hội kết thúc dưới sự nhắc nhở của Đan Nguyên tiền bối.
Lúc Giang Hạo tỉnh lại liền lấy thư tịch ra, bắt đầu ghi chép trọng điểm lần tụ hội này.
Một, Đan Nguyên tiền bối nói về trang sách tiên hiền ở Tây Bộ.
Hai, tụ hội có thêm "Trương", nàng có thể biết được rất nhiều văn hiến, là cường giả Tây Bộ.
Ba, "Tinh" nhờ "Trương" tìm kiếm Nguyệt Luân, Nguyệt Luân là gì thì chưa rõ. "Trương" đang tìm kiếm một người nắm giữ Cổ Kim Thư.
Bốn, muốn tin tức Thi Giới từ chỗ của Đan Nguyên tiền bối, lại thông báo cho bọn hắn Thiên Cực Tĩnh Mặc Châu sắp hiện thế, cần dành thời gian tiến vào Huyết Trì một chuyến.
Hắn không có ghi chép mấy chuyện như Thiên Đạo Trúc Cơ, Vạn Vật Chung Yên.
Đều không được xem là tin tức rõ ràng gì cả.
Ghi chép xong, Giang Hạo liền cất thư tịch vào.
"Không biết ngoại trừ Trương ra còn có những người khác hay không."
Chuyện này có thể hỏi, thế nhưng tính cách cô tịch của hắn không cho phép hắn hỏi.
Chỉ có thể để sau.
Lần này đối phương chắc là cũng sẽ không nghĩ nhiều, dù sao cũng có rất nhiều chuyện khiến cho nàng rung động, cũng vững chắc hơn phân nửa.
Sau đó, Giang Hạo nhắm mắt dưỡng thần.
Qua mấy ngày nữa hắn sẽ đi xác định Thiên Cực Tĩnh Mặc Châu, sau đó sẽ có thể tiếp tục tháng ngày bình ổn.
Thi Giới mở ra cũng không có liên quan gì tới hắn.
Ngày kế tiếp.
Giang Hạo mang theo con thỏ đi tới Linh Dược Viên, đoạn thời gian gần đây, toàn bộ tông môn đều an tĩnh.
Hình như là bởi vì cơ duyên mà Thượng An mang tới quá lớn, khiến cho bọn hắn không thể không bế quan tiêu hóa.
Cũng không có ai đi lại bốn phía cả.
Giữa trưa.
Giang Hạo vẫn còn đang xử lý linh dược, bên cạnh là con thỏ còn đang lừa dối Tiểu Li.
Trình Sầu còn đang làm việc.
Một đạo phù đưa tin đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn, là Vô Pháp Vô Thiên Tháp đưa tin.
"Đã lâu rồi không đi, không biết lần này là chuyện gì." Giang Hạo có chút ngoài ý muốn.
Sau khi lên tiếng chào hỏi với Trình Sầu, Giang Hạo liền trực tiếp đi đến Vô Pháp Vô Thiên Tháp.
Tiểu Li còn hỏi có cần chuẩn bị cơm trưa cho hắn hay không.
Giang Hạo trực tiếp từ chối.
Lúc Tiểu Li ăn cơm trưa đúng là sẽ mang cho hắn phần ăn, thế nhưng đều là nàng ăn.
Thỉnh thoảng sẽ cố nén không ăn, nhất định phải cho hắn ăn.
May mắn là, khoảng cách không xa, đều không có độc.
Một lúc sau.
Trước Vô Pháp Vô Thiên Tháp.
Lúc Giang Hạo đi tới, phát hiện có hai người đứng ở cửa.
Một nam một nữ, trai tài gái sắc.
Thoạt nhìn có chút xứng đôi.
Mịch Linh Nguyệt, Mộc Long Ngọc?
Nhìn thấy hai người, Giang Hạo cảm thấy kinh ngạc. Bọn hắn thế mà vẫn chưa trở về, hơn nữa còn muốn vào Vô Pháp Vô Thiên Tháp.
Hắn đến, lập tức đã bị phát giác.
Trong lòng Giang Hạo có chút lo lắng, nhưng sắc mặt cũng không thay đổi.
Khi đi tới, hắn thi lễ gặp mặt: "Gặp qua hai vị tiền bối."
"Giang tiểu hữu khách sáo rồi." Mộc Long Ngọc lại cười nói.
Lúc này Ngân Sa sư tỷ đi ra.
Giang Hạo có chút ngoài ý muốn, Mộc Long Ngọc cũng không phải người bình thường, tại sao không có mạch chủ đến đây?
Dạng người này nhất định phải do mạch chủ tiếp đãi mới đúng chứ?
"Gặp qua Thiên Vương." Ngân Sa sư tỷ cũng dùng tư thái vãn bối hành lễ.
"Không cần như thế, chúng ta chỉ là tới gặp một người bạn mà thôi. Chắc là không có quấy rầy các ngươi đúng chứ?" Mộc Long Ngọc khách khí nói.
Lại chào hỏi hai câu, bọn hắn cùng nhau lên tầng năm Vô Pháp Vô Thiên Tháp.
Ngân Sa sư tỷ bảo Giang Hạo chờ đợi ở bên ngoài, sau khi đưa người ra ngoài mới nói với Giang Hạo mục đích gọi hắn tới đây.
"Khiến Doãn Tự Trần mở miệng, nói ra thứ Sơn Hải Kiếm Tông bị mất?" Giang Hạo có chút khó khăn.
"Sư đệ không cần quá lo lắng, nếu như không mở miệng, chúng ta sẽ giao người cho bọn hắn, không phải là chuyện gì lớn." Ngân Sa sư tỷ cười nói.
Dù sao cũng là tông môn thuận tay bắt được, cho nên ít nhiều cũng sẽ kiếm được một khoản.
Trong lúc nhất thời Giang Hạo cũng không biết nên nói cái gì, giá trị của Doãn Tự Trần chính là bán lấy tiền.
Nếu như hắn biết, không biết sẽ có cảm tưởng gì.
Chỉ là…
Hi vọng trong lòng của Doãn Tự Trần chính là những vật kia, nếu như dùng chuyện này để uy hiếp những chuyện khác thì còn tốt, có thể trực tiếp lấy đi hi vọng, cũng chưa chắc đã có hiệu quả.
Lần này phiền toái rồi…
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận