Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1476: Một Chiêu Đánh Bại Thủ Tịc... Ỉ

Chương 1476: Một Chiêu Đánh Bại Thủ Tịc... ỈChương 1476: Một Chiêu Đánh Bại Thủ Tịc... Ỉ
 
 Nhìn thời gian, không sai biệt lắm, hăn phải đi lên.
 
 "'Vậy ta sẽ cố gắng để cho các ngươi xem một chút. " Giang Hạo nhẹ giọng nói.
 
 "Hả?" Cường giả Luyện Khí khinh thường nói:
 
 "Thật sự để cao bản thân mình rồi? Vị sư huynh này, mặc dù ngươi không muốn mât mặt, nhưng mà đi ra ngoài quá coi trọng mặt mũi là chuyện rât nguy hiểm. Người khác cưỡng bức học được, bản thân đừng tranh, dê dàng mât mặt. "
 
 Giang Hạo cũng không giải thích, trực tiếp chỉ về phía trước.
 
 Sau đó, tu sĩ Luyện Khí nhìn thấy Giang Hạo tiển lên một bước, như là một vệt ánh sáng xuyên qua đám người, cuồi cùng rơi vào trên lôi đài. Bóng lưng của hắn xuất hiện ở trên lôi đài.
 
 Ngay sau đó, một cỗ lực lượng không cách nào giải thích quét ngang xung quanh, làm cho tât cả mọi người vô thức lui về sau một chút. Vị trí chen chúc lập tức trở nên rộng rãi hơn nhiều.
 
 Lúc này, tu sĩ Luyện Khí kia không khỏi sững sờ tại chô.
 
 Hắn đã nhìn rõ thân ảnh của Giang Hạo, cũng nhanh chóng nghĩ tới điều gì đó, mổ hôi đấm đìa.
 
 Lúc này, Giang Hạo đã an tĩnh đứng ở trên lôi đài, cũng không để ý tới. tiếng kinh hô xung quanh. Hắn đều không thèm để ý tới thảo luận xung quanh.
 
 Hôm nay đến đây chính là để cho bọn hăn xem. Đương nhiên, sẽ không nhìn quá lâu. Dù sao, tất cả mọi người bể bộn nhiều việc, chiếm quá nhiều thời gian của bọn hắn không phải là chuyện tốt.
 
 Đợi đến gần thời gian, Giang Hạo mới thi lê gặp mặt với người đôi diện: "Đoạn Tình Nhai Giang Hạo, xin được lĩnh giáo Man Long sư huynh."
 
 Oanhl
 
 Giọng nói vừa rơi xuống, phía sau đột nhiên bộc phát ra tiếng vọng lại. Sau đó, một thân ảnh giáng xuống từ trên trời.
 
 Ẩm ầm!
 
 Nam nhân cường tráng rơi vào trên lôi đài, gần nửa lôi đài trực tiếp đổ sụp. Lực lượng huyềt khí kinh khủng gào thét mà ra.
 
 Giang Hạo đứng thẳng tại chỗ, quấn áo trên người khẽ lay động. Thật mạnh.
 
 Đây là cảm giác của tất cả mọi người.
 
 Bây giờ Man Long đã không phải là Man Long lúc trước nữa, thực lực cực mạnh, Phản Hư trung kỳ bình thường tuyệt đổi không thể đôi mặt.
 
 Giang Hạo cũng có thể nhìn ra, thực lực của đổi phương vô cùng kinh khủng, nhất là khi cách hậu kỳ chỉ có một bước.
 
 Sau trận chiến này, hắn hẳn là sẽ tân thăng.
 
 Trung kỳ đấu với hậu kỳ, cơ bản không có phần thăng.
 
 Xem ra phải càng thêm cẩn thận. "Giang sư đệ, đã lâu không gặp. " Man Long hiện lộ rõ ràng cơ bắp, nhìn về phía Giang Hạo, cười nói. "Đúng vậy, đã lâu không gặp. " Giang Hạo cũng gật đầu.
 
 Hắn từng gặp qua Man Long, cũng từng trò chuyện. Nhưng mà, đó đã là chuyện của nhiều năm trước, lúc đó mình hắn là Kim Đan trung kỳ. Đối mặt với Man Long Nguyên Thần viên mãn, không có nửa điểm phản kháng.
 
 Những năm này, Man Long từ Nguyên Thần viên mãn tấn thăng đến Phản Hư trung kỳ, tốc độ vô cùng nhanh. Cũng may mình cũng không kém bao nhiêu.
 
 Chỉ là nhớ lại quá khứ, luôn cảm giác thời gian đúng là kỳ diệu. Không ai biết được tương lai sẽ như thê nào. Ví dụ như mình đang đứng ở chô này. "Ta nghĩ tới rất nhiều khả năng, duy chỉ không có nghĩ tới, Trúc Cơ lúc trước sẽ trở thành người khiêu chiên ta." Man Long cười nói: "Xem ra Giang sư đệ thiên tư phi phàm."
 
 "Sư huynh quá khen, chỉ là bởi vì may mắn mà thôi, vận khí tôt một chút." Giang Hạo khiêm tổn nói: "Thiên phú và thực lực đương nhiên đều không sánh nổi với sư huynh. Lần này khiêu chiên chỉ là muốn kiểm nghiệm mình một chút, quây râầy sư huynh rồi. "
 
 Thổi phồng đối phương, hạ thấp chính mình, có thể để cao tỷ số thắng.
 
 "Chuẩn bị xong chưa?" Man Long cười nói.
 
 "Rồi." Giang Hạo gật đầu. Người bên ngoài cũng trở nên kích động.
 
 Cuối cùng cũng đánh nhau.
 
 Diệu Thính Liên lập tức nói: “Tiên tử, hiện tại ngươi đã nhìn thấy người khiêu chiên này rồi, hãn như thể nào?"
 
 Hồng Vũ Diệp nhìn về phía người - bên cạnh, nói: "Ngươi cảm thầy kết quả sẽ như thể nào?"
 
 "Đương nhiên là người khiêu chiến thăng rổi." Diệu Thính Liên không chút do dự nói.
 
 "Vì sao?" Hồng Vũ Diệp hỏi.
 
 "Vì sao ư? Vừa nhìn liền biết người khiêu chiền chính là nhân trung long phượng, thực lực vượt xa nhận biết của người tầm thường. Căn cứ theo suy đoán của ta, lần này khiêu chiền hẵn sở dĩ là Phản Hư trung kỳ, cũng không phải là bởi vì thực lực của hắn là Phản Hư trung kỳ, mà là khiêu chiến cần Phản Hư trung kỳ." Diệu Thính Liên nói.
 
 Nghe vậy, Hồng Vũ Diệp cười nói: "Hắn ẩn giấu tu vi sao?"
 
 Diệu Thính Liên không có trực tiếp trả lời, mà chỉ nói: "Con người có đôi khi cần biết diễn kịch, sau đó không chừng chính là một trận đánh nhau, cuồi cùng người khiêu chiến thắng hiểm."
 
 Hồng Vũ Diệp hiểu ra, nói: "Ý của ngươi là, người này lát nữa nữa mà thắng hiểm đó chính là ẩn giấu tu vi, không có thắng hiểm chính là không có ẩn giấu tu vi?"
 
 Diệu Thính Liên cười thần bí, không có trả lời. Nhưng mà, trong lòng nàng lại đang nghĩ, là ngươi nghĩ như vậy, ta cũng không có nói gì hết. Đền lúc đó phát hiện không phải ẩn giẫu tu vi, thực lực chỉ có như vậy cũng không có liên quan gì tới ta.
 
 Đều đã trở thành đạo lữ, gạo nấu thành cơm, muốn hổi hận cũng không được.
 
 Vào lúc này, Bạch Trưởng lão mang người tới vị trí cao.
 
 Lần này, Bạch Trưởng lão tự mình mở miệng:
 
 "Nếu các ngươi đã đều chuẩn bị xong, vậy thì bắt đầu đi."
 
 Giang Hạo và Man Long khẽ gật đầu, sau đó nhìn về phía đồi phương.
 
 "Bắt đầu thôi?" Man Long hỏi. Giang Hạo gật đầu: "Được." Giọng nói rơi xuống, Bán Nguyệt xuất hiện ở trong tay hắn. Đao ý khuếch tán như là cuống phong. Huyết khí của Man Long cũng gào thét mà ra.
 
 Oanhl
 
 Hai đạo khí tức đụng vào nhau. Khí tức cường đại nổ vang, quét sạch tứ phương.
 
 Trong nháy mắt, Giang Hạo cầm chuôi đao trong tay, đao ý chuyển động như là vòng xoáy, sau đó nhanh chóng sắp xếp lại. Đao ý lạnh thâu xương phóng lên tận trời. Ẩm ầm! Lôi đình chấn động, phong vân biến hóa.
 
 Một thanh đao vô hình hiển lộ rõ ràng bên trong thiên địa.
 
 Một màn đáng sợ này khiến Man Long bộc phát tất cả khí huyết, trên người càng là xuất hiện biển hóa, phẳng phất như hóa đá, trở thành tổn tại đáng sợ quét ngang hết thảy.
 
 Đại địa vì đó mà chấn động.
 
 Lực lượng của hắn bắn ra, bắt đầu phóng về phía Giang Hạo.
 
 Cùng lúc đó, đao của Giang Hạo. cũng ra khỏi vỏ. Đao ý đã sắp xếp xong.
 
 Kengl
 
 Hôi Tốc độ đao xuất hiện rất nhanh, nhưng lại có thể hoàn toàn thây được rõ ràng, căn bản không rõ là xảy ra chuyện gì.
 
 Lúc này, trong ánh mắt Giang Hạo có đao ý xuất hiện, giọng nói nhỏ truyển khắp tứ phương: "Rút Đao Trảm Thiên Thuật!"
 
 Giọng nói rơi xuống, lôi đình nổ vang.
 
 Đao ý mênh mông hóa thành một thanh đại đao, giáng xuông. Oanhl
 
 Trực tiếp chém về phía Man Long. Cảm nhận được đao ý như thế, Man Long không dám có chút chẩn chờ, bộc phát hết thảy lực lượng để đổi kháng. Oanhl
 
 Khí huyết và đao ý va chạm.
 
 Lực lượng dao động tựa như mây khói phun trào. Mọi người vô ý thức lui lại.
 
 Chỉ trong hô hấp, bọn hắn nghe thây tiêng rồng giận dữ, bộc phát âm thanh, sau đó là tiểng kêu thảm thiết.
 
 Mọi chuyện chỉ xảy ra trong nháy mắt, quá trình dài đăng đăng lại tựa như chớp mắt.
 
 Lúc lực lượng dao động kết thúc, tràng cảnh trên lôi đài lập tức đập vào mi mắt.
 
 Giang Hạo cầm Bán Nguyệt trong tay, đao dừng lại ở trước mi tâm của Man Long. Mà Man Long vốn khí phách phấn chẩn, hai tay lại tràn đây máu tươi, bất lực rủ xuống.
 
 Mọi người có chút rung động, đây là... đã kết thúc?
 
 Chỉ một chiêu?
 
 "Sư huynh, đã nhường rồi." Giang Hạo thu đao, khách sáo nói.
 
 Man Long có chút khó có thể tin nổi. Hán dự định rât nhiều chuyện, còn muôn mượn nhờ đổi phương để đột phá. Thê nhưng...
 
 Khinh thường.
 
 Nếu như tấn thăng sớm, có lẽ sẽ không phải là kết quả này.
 
 "Nếu như ta là Phản Hư hậu kỳ thì sao?" Hắn mở miệng hỏi. "Không có nếu như, không phải sao?" Giang Hạo đáp.
 
 Nghe vậy, Man Long có chút thất hổn lạc phách, cuôi cùng cúi đầu nói: "Ta thua rồi. "
 
 Đao của đối phương quá nặng, hắn không chịu nổi. Hăn cũng hoài nghi, cho dù là hậu kỳ thì mình cũng không phải là đổi thủ.
 
 Đây là Nguyện Huyết Đạo sao? Làm sao có thể?
 
 Bị lừa rổi.
 
 Đây tuyệt đối không thể nào là Nguyện Huyết Đạo được.
 
 Hắn là... thiên kiêu tuyệt thế thực sự. Cùng cảnh giới, dù là thủ tịch thứ nhất thì cũng không thể đập phát chết luôn chính mình, chứ đừng nói tới chuyện hời hợt như thê.
Bạn cần đăng nhập để bình luận