Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 394: Cúi Đầu

Chương 394: Cúi Đầu
Chương 394: Cúi Đầu
Sau đó, Giang Hạo lại kiểm tra những người khác một chút, đều không ngoại lệ, mọi người đều có một sợi khí tức kia.
Cũng đều là Phong Dữ Hàn.
Độc này đúng là khó phát hiện.
Nếu như hắn muốn diệt trừ thì cũng không khó.
Cho dù là Trúc Cơ viên mãn như hắn thì cũng đều rất dễ dàng.
Chỉ là diệt trừ cũng vô dụng, không tìm được người hạ độc thì chẳng khác nào là trị ngọn không trị gốc cả.
Ngữ Tuyên, không biết là mạch nào.
"Sư huynh, tình huống của bọn hắn thế nào?" Sau khi rời khỏi đây, Trình Sầu hỏi.
"Có người nào nói có thể trị hết cho bọn hắn không?" Giang Hạo hỏi ngược lại.
"Chữa cho tốt bọn hắn?"Trình Sầu suy tư một lúc rồi nói:
"Ta có nghe một số sư huynh nói, phải đi tìm người của Chúc Hỏa Đan Đình thử một chút." Trình Sầu nói.
"Vậy thì đi thử xem." Giang Hạo đưa cho Trình Sầu năm khối linh thạch:
"Nếu như không được thì hỏi một chút xem người nào có kinh nghiệm trên phương diện này."
"Vâng." Trình Sầu gật đầu.
Tìm được người chắc là chuyện rất dễ, cái khó là chuyện phía sau.
Bởi vì đối phương mong muốn thu hoạch linh thạch trong thời gian dài, cho nên thái độ nhất định sẽ cao cao tại thượng.
Muốn giải dược cũng phải xin bọn hắn.
Giang Hạo nhìn hướng đi đến Vô Vô Thiên Tháp, luôn cảm thấy ở trong tông môn luôn có chút phiền phức.
Nhưng mà hắn cũng không vội, sau khi biết nguyên do, chuyện phía sau cũng dễ dàng hơn rất nhiều.
Sau đó chính là tìm ra Thiên Trần sư huynh.
Nếu như hắn có tham dự vào trong, như vậy hắn chính là tất cả ngọn nguồn.
Không còn đầu nguồn, những người khác cũng sẽ an phận.
Làm thế sẽ có chỗ tốt đối với tất cả mọi người.
Sau khi trở lại Linh Dược Viên, Giang Hạo bắt đầu quản lý linh dược.
Thuận tiện quan sát mấy người đang làm việc.
Lần này có khác với trước đây, lúc những người này nhìn thấy hắn ít nhiều đều có một chút e ngại.
Giang Hạo biết là do lời đồn.
"Là muốn làm loạn tâm của ta sao?" Giang Hạo cảm thấy nghi ngờ.
Nhưng mà hắn cũng không để ý đến cảm nhận của những người này, mà là quan sát từng người.
Những người kia cúi đầu, dường như sợ người trước mắt sẽ trực tiếp động thủ.
Sau khi xác định trạng thái của những người này, Giang Hạo cau mày.
"Phần lớn đều có, xem ra không bao lâu nữa, Linh Dược Viên sẽ không có người làm việc. Không mua giải dược đúng là không được, nếu không thì phải đổi một nhóm mới. Đổi thành nhóm mới, tin đồn sẽ vang xa thêm một bước."
Giang Hạo bất đắc dĩ lắc đầu.
Sau đó, hắn quay về chỗ ở bắt đầu chế phù, hắn có không ít phù lục, chỉ chờ có thời gian để đi bán.
Ba ngày sau.
Trình Sầu thăm dò được tin tức.
"Sau khi tìm hiểu nhiều lần, nghe nói Ngữ Tuyên sư tỷ của Chúc Hỏa Đan Đình có thể chữ trị bệnh này một cách hoàn toàn, là một số sư huynh thấy ta tìm kiếm nên nói cho ta."
"Đi mời nàng."
Giang Hạo bình tĩnh nói.
Ngày kế tiếp.
Trình Sầu đi một chuyến vô ích.
"Bọn họ nói Ngữ Tuyên sư tỷ đang luyện đan, ngày mai mới xuất quan."
"Ngày mai đi."
Ngày thứ hai.
"Hôm nay, sư tỷ nói muốn nghiên cứu thảo luận đan đạo với đồng môn, phải chờ hai ba ngày."
Ba ngày sau.
"Nói bảo ta ngày mai đến."
Trình Sầu có chút tức giận, nhưng mà không thể làm gì.
Ngày kế tiếp.
Lần này Trình Sầu có chút lưỡng lự.
Giang Hạo thấy thế thì bình tĩnh nói:
"Nàng nói gì?"
"Sư tỷ nói thực lực ta thấp kém không làm chủ được, muốn sư huynh đi tìm nàng, nhưng mà hôm nay thì không cần, để ngày mai lại đi, nàng đêm nay muốn luyện đan." Trình Sầu do dự một chút rồi nói.
Giang Hạo gật đầu, nếu đã như vậy, hắn sẽ đi qua một chuyến.
Ngày kế tiếp.
Giang Hạo đi theo Trình Sầu tới trước một sân nhỏ.
Chỉ là sau khi đến nơi lại nghe một đệ tử Luyện Khí nói đối phương hôm nay vẫn còn đang luyện đan, ngày mai lại đến.
Giang Hạo gật đầu.
Lại qua một ngày.
Giang Hạo lại đến.
"Hôm nay sư tỷ ra ngoài kết bạn."
Giang Hạo rời đi.
Lúc này, Ngữ Tuyên ở bên trong nhìn Giang Hạo rời đi thì cười lạnh:
"Sư muội thấy không? Đây là dáng vẻ sau khi bị người khác bắt được nhược điểm. Hắn chỉ có thể cúi đầu đi cầu xin chúng ta, lần này ta muốn xem hắn có bao nhiêu linh thạch."
Y Luyến trán rộng có chút lo lắng:
"Làm vậy có thể khiến cho hắn ghi hận hay không?"
"Ghi hận? Ghi hận thì có thể như thế nào?
Hắn chỉ là một Trúc Cơ viên mãn, có thể làm được gì?" Ngữ Tuyên khinh thường nói.
"Ta cảm thấy hắn không chỉ như vẻ bề ngoài đâu, vô cùng tàn nhẫn." Y Luyến tiên tử lại nhớ tới chuyện lúc trước.
"Tàn nhẫn? m trầm? Chỗ của chúng ta khắp nơi đều là người như vậy, hắn thì là cái thá gì?" Ngữ Tuyên tiên tử cười nói:
"Hơn nữa chuyện này là Thiên Trần sư huynh nghĩ thay chúng ta, cũng là hắn ủng hộ chúng ta. Chẳng lẽ phía sau một Trúc Cơ viên mãn như hắn còn có người mạnh hơn Thiên Trần sư huynh hay sao?"
"Vậy nếu như hắn không thèm đến ý đến những người bình thường kia thì sao?" Y Luyến tiên tử hỏi.
Ngữ Tuyên tiên tử nở nụ cười xinh đẹp, nhẹ giọng đáp: "Người người đều nói hắn là một người tương đối ngay thẳng, loại người này rất dễ bị thanh danh điều khiển.
Không giống như chúng ta, giết mấy người bình thường kia cũng sẽ không để ở trong lòng, chết bao nhiêu cũng không có liên quan gì đến chúng ta. Cho dù hắn thật sự không thèm để ý, chúng ta cũng có hậu chiêu, đến lúc đó dù là người bình thường hay là đồng môn thì đều sẽ chỉ trích hắn.
Tất cả mọi người chết, cũng sẽ là do hắn giết vì thẹn quá hoá giận. Cuối cùng dù hắn không phải người như vậy thì cũng là người như vậy. Sẽ không có ai nghe hắn nói rõ lí do. Không ai có thể tránh khỏi ảnh hưởng của chuyện này được, bước đi của hắn tại tông môn sẽ liên tục gặp khó khăn.
Không chỉ như thế, nếu như hắn không bị mất linh thạch, vậy thì Linh Dược Viên sẽ xuất hiện vấn đề, đến lúc đó không biết hắn sẽ nhận trừng phạt gì nữa."
"Vậy hắn không phải là bị ép đến đường cùng sao?" Y Luyến tiên tử có chút để ý.
"Thì sao? Hắn lại không biết là ta hạ độc, biết thì đã sao? Ta tu vi Kim Đan, Trúc Cơ viên mãn không có biện pháp gì với ta cả. Ta còn hi vọng hắn động thủ với ta, như này hắn chắc chắn sẽ phải chết." Ngữ Tuyên tiên tử cười lạnh nói.
Nàng đột nhiên nghĩ tới gì đó:
"Ta đột nhiên nghĩ ra một biện pháp khiến cho hắn chuẩn bị linh thạch. Cứ ba năm ngày ta sẽ ra ngoài một lần, trong thời gian này thu thập không đủ thì chờ ta trở lại.
Nếu như tập hợp đủ thì cứ nói với hắn là ta đã ra ngoài từ sớm rồi. Cứ làm vậy xem hắn có biểu tình gì."
---
Lúc Giang Hạo tới lần thứ ba, vẫn không nhìn thấy đối phương.
Nhưng mà đối phương đã đưa ra điều kiện.
"Sư tỷ chúng ta nói đã hiểu về tình huống của các ngươi, chuyện này vô cùng phức tạp. Trong năm ngày đưa tới năm trăm linh thạch, nàng sẽ đích thân đi giúp đỡ. Sau năm ngày nàng phải ra ngoài, các ngươi chỉ có thể chờ đến lúc nàng trở lại." Luyện Khí tiên tử cung kính nói.
"Năm trăm?" Trình Sầu khó có thể tin nổi.
Năm trăm, cho dù là Giang sư huynh, cũng là tài nguyên tông môn một năm.
Người nào có thể bỏ ra được?
"Nhưng sư tỷ chúng ta là Kim Đan, số tiền nàng luyện đan kiếm được nhiều hơn tầm này nhiều." Vị kia tiên tử nói.
Kim Đan…
Trình Sầu không biết nói gì.
Trúc Cơ muốn mời Kim Đan cần phải bỏ ra một cái giá lớn.
Giang Hạo gật đầu: "Được."
Sau đó, hắn liền rời đi.
Nhưng mà, hắn cũng không đi gom góp linh thạch.
Mà là nhìn chằm chằm vào chỗ ở của Ngữ Tuyên sư tỷ.
Năm ngày sau, hắn không có đến, mà Ngữ Tuyên sư tỷ cũng không có ra ngoài.
Giang Hạo: "…"
Rơi vào đường cùng, hắn chỉ có thể bái phỏng lần nữa bái.
Kết quả nhận được lần này là, Ngữ Tuyên sư tỷ ra ngoài rồi, không biết lúc nào sẽ trở về.
"Ha ha, chơi đùa Trúc Cơ này thật là vui.” Ngữ Tuyên tiên tử cười nói:
"Cứ kéo dài thêm mấy tháng, chờ đến lúc người của Linh Dược Viên ngã xuống, không có ai làm việc, hắn sẽ trở nên cuống cuồng. Khi đó sẽ không còn là năm trăm, mà là tám trăm một ngàn. Nếu như hắn không đưa đủ thì chúng ta sẽ khoan dung, thu trước năm trăm, còn lại cứ để hắn từ từ trả."
Chỉ là ngày tiếp theo nàng có chút bất đắc dĩ, bởi vì nàng nhận được nhiệm vụ của Thiên Trần sư huynh, phải ra ngoài một chuyến.
"Lần này thật sự phải ra ngoài một chuyến."
Nàng phải xuất phát trong đêm.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận