Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1142: Hoàng Tỷ Bị Ghét Bỏ Bởi Vì Bốn Trăm Tuổi Chưa Gả Đi Được?

Chương 1142: Hoàng Tỷ Bị Ghét Bỏ Bởi Vì Bốn Trăm Tuổi Chưa Gả Đi Được?
Hoàng thành Nam Bộ.
Một thiếu nữ mặc váy hồng hài lòng đi lại giữa dòng người trên đường phố, cảm thấy vô cùng hài lòng đối với mọi thứ xung quanh, thậm chí là khiến nàng cảm thấy thoải mái dễ chịu.
"Bắc Bộ thật không phải là nơi tốt để ở lại." Thiếu nữ cảm khái với thị nữ sau lưng một câu.
Xảo Di gật đầu: "Công chúa nói đúng lắm."
Thật ra Tây Bộ cũng không phải là nơi cho người ở. Kiểu gì cũng sẽ gặp gỡ một số người kỳ kỳ quái quái và chuyện cực kì nguy hiểm. Nam Bộ sẽ không có. Chí ít cấp độ như nàng thoạt nhìn là không có.
Cường giả Kim Đan có nhìn ra gì hay không thì không được biết. Cảnh giới hai bên chênh lệch quá lớn, thế giới trong mắt đương nhiên cũng khác nhau rất lớn.
"Có thể bình an trở về đều là nhờ liệt tổ liệt tông phù hộ, chờ sau khi chào hỏi đại ca nhị ca, ta lại đến từ đường bái tế liệt tổ liệt tông một chút." Bích Trúc vừa cười vừa nói.
"Hai vị điện hạ cũng không hi vọng công chúa chạy khắp nơi." Xảo Di có ý tốt nhắc nhở.
"Không có việc gì, ta mới mười tám tuổi, bọn hắn có thể hiểu cho sự ham vui của ta." Bích Trúc không thèm để ý nói.
"Công chúa, ngài sắp bốn trăm tuổi rồi, qua một trăm năm nữa sẽ gặp đại nạn." Xảo Di vốn không muốn nói đến chuyện này, nhưng mà đúng là chỉ còn một trăm năm nữa.
Theo như trạng thái hiện tại của công chúa thì một trăm năm sau sẽ gặp đại nạn.
Bích Trúc bước đi, thở dài một tiếng:
"Đại ca nhị ca sắp mất đi một muội muội mười tám tuổi sao?"
Xảo Di không nói chuyện, cứ như vậy đi theo.
Bích Trúc càng không có để ý, đi từng bước một về phía hoàng thành.
Không ít người phát hiện nàng trở về. Chuyện này lập tức thu hút sự chú ý của rất nhiều công chúa hoàng tử. Hoàng tỷ trong truyền thuyết đã trở về.
Bốn trăm tuổi còn không có gả đi.
"Nghe nói mỗi lần Hoàng tỷ này ra ngoài đều hi vọng bản thân có thể gả đi, thế nhưng dù cố gắng thế nào đều không gả ra ngoài được."
"Ta nghe nói lần trước vốn có thể gả đi, nhưng mà Thượng Quan gia lại mưu phản, lại thất bại. Nàng không tiếp nhận được chuyện này liền thường xuyên ra ngoài, để cho mình dễ chịu một chút."
Các loại phỏng đoán truyền đến, Bích Trúc cảm giác tê cả da đầu. Nhất là tầm mắt của những hoàng muội kia, tựa như đang nhìn một vật hi hãn.
Mỗi lần trở về đều là như này.
Nhưng mà, nàng không nhìn thấy Văn Tuyết hoàng muội, không biết đã trốn đi đâu rồi. Tại hoàng thành ngoại trừ hoàng huynh, nàng chỉ có mối quan hệ tốt với Văn Tuyết hoàng muội. Nàng muốn tìm xem, nhưng chủ yếu vẫn là muốn tìm hoàng muội nhỏ nhất. Nếu như thực sự giống như nàng đoán thì vấn đề liền lớn.
Sau đó, các nàng thành công về tới hành cung, không còn phải tiếp nhận những ánh mắt kia nữa.
Bích Trúc cầm một khối đá lên quan sát.
"Công chúa là muốn làm gì?" Xảo Di thoáng có chút tò mò.
Nàng biết tảng đá kia được mang về cho tiểu công chúa. Mặc dù công chúa nhỏ nhất là đệ nhất thiên tài Hoàng tộc, nhưng mà công chúa không nên nhằm vào nàng mới đúng.
"Xảo Di biết về dị thú không?" Bích Trúc để tảng đá lên bàn rồi hỏi.
"Từng nghe công chúa nói qua." Xảo Di nói.
"Đúng vậy, ta đã hỏi qua Kim Đan tiền bối, tin tức dị thú ở Bắc Bộ chính là do Sơn Hải Kiếm Tông cố ý truyền ra, vì chính là để Vạn Vật Chung Yên đi tranh đoạt. Như này Bắc Bộ sẽ không bị bọn hắn quấy rối nữa, thế cục sẽ ổn định hơn rất nhiều. Mà Vạn Vật Chung Yên vì đạt được dị thú, ăn ý không có làm rồi loạn Bắc Bộ nữa." Bích Trúc nâng má nói:
"Bắc Bộ có thể như vậy, Nam Bộ sớm muộn cũng sẽ như thế. Nếu như Vạn Vật Chung Yên không bận rộn chuyện dị thú, ai cũng không biết bọn hắn sẽ làm ra chuyện gì."
"Thế nhưng chuyện này thì có quan hệ gì với công chúa chứ?" Xảo Di rất là tò mò.
"Bởi vì đệ nhất thiên tài Hoàng tộc nha." Bích Trúc duỗi lưng một cái, nói:
"Ta từng nhìn thấy quả trứng kia của nàng, không bình thường."
"Ý của công chúa là quả trứng kia có thể là dị thú?" Xảo Di kinh hãi.
Bích Trúc vội vàng làm động tác suỵt, nói:
"Ta cũng không chắc chắn. Đây không phải đã tìm được tảng đá dị thú rồi hay sao, cầm tới xem có thể cộng hưởng hay không liền biết."
"Nếu như thật sự là dị thú thì phải làm sao bây giờ?" Xảo Di có chút lo lắng nói.
Khi đó ai cũng không biết Hoàng tộc sẽ đối mặt với chuyện gì.
Thực lực Hoàng tộc không tệ, trước kia Xảo Di sẽ cảm thấy Nam Bộ không có người nào dám động thủ. Nhưng mà sau khi đi Tây Bộ và Bắc Bộ, phát hiện lúc trước bản thân chỉ là ếch ngồi đáy giếng.
"Giấu quả trứng đi, bảo mệnh." Bích Trúc nói.
"Có khả năng sao?" Xảo Di tò mò.
"Không có khả năng." Bích Trúc nhún vai:
"Bọn hắn đều đã già, sẽ không nguyện ý từ bỏ, không phải người nào cũng đều mười tám tuổi giống như ta.”
Đúng vậy, Hoàng tộc đã yên lặng quá lâu, bọn hắn nằm mộng cũng muốn tạo nên huy hoàng. Hiện nay đệ nhất thiên tài Hoàng tộc đã xuất hiện, bọn hắn sao có thể từ bỏ?
Xảo Di không lên tiếng nữa.
"Ngày mai mang theo Văn Tuyết hoàng muội đến chỗ liệt tổ liệt tông trước, sau đó lại đi tìm tiểu Hoàng muộ." Bích Trúc nói.
Ngày kế tiếp.
"Hoàng tỷ, chúng ta có thể không đi sao?" Văn Tuyết bị kéo lên, có chút bất đắc dĩ.
"Không có việc gì, liệt tổ liệt tông sẽ không làm khó chúng ta, hơn nữa ta đã nói cùng hoàng huynh rồi, có thể tiến vào." Bích Trúc lôi kéo Văn Tuyết đi ở trên hành lang.
"Liên tục tiến vào đó sẽ không tốt đối với ta, Hoàng tỷ tìm ta cũng sẽ mang đến phiền phức cho ta." Văn Tuyết khó xử nói.
Nàng không có hoàng huynh, đương nhiên không bằng Hoàng tỷ Bích Trúc này.
"Không có việc gì, ngươi có khí vận Hoàng tộc, hoàng tử bình thường nhìn thấy ngươi đều phải khách sáo một chút." Bích Trúc cũng không buông tay.
Hai người cứ như vậy mà tiến vào từ đường.
Văn Tuyết cảm thấy từ đường trước đó luôn có hoàng khí vờn quanh đột nhiên yên tĩnh im ắng, hình như là không chào đón cho lắm.
Bích Trúc quỳ xuống: "Liệt tổ liệt tông ở trên, Bích Trúc bất hiếu trở về từ bên ngoài, sau này còn muốn ra ngoài, xin liệt tổ liệt tông phù hộ."
Nói xong, nàng dập đầu mấy cái.
Lúc Bích Trúc ngẩng đầu lên, từ đường lại xuất hiện chấn động.
Ba!
Ba!
Từng dãy linh bài lần nữa ngã xuống.
Văn Tuyết chảy mồ hôi lạnh: "…"
Bích Trúc Hoàng tỷ đây là không được liệt tổ liệt tông chào đón cỡ nào?
Nếu như để người bên ngoài phát hiện, Hoàng tỷ nhất định sẽ bị dùng ngòi bút làm vũ khí.
"Liệt tổ liệt tông thật sự là nhiệt tình nha." Bích Trúc không khỏi cảm khái, nói xong liền giúp liệt tổ liệt tông dựng linh bài.
Văn Tuyết: "…”
Sau đó, Bích Trúc để Văn Tuyết dạy nàng làm như thế nào để thu hoạch được khí vận Hoàng tộc.
Văn Tuyết: "…"
Sau đó, nàng nghi ngờ nhìn về phía liệt tổ liệt tông, lôi kéo Bích Trúc đi ra ngoài. Trong lúc nhất thời, nàng cảm thấy khí vận Hoàng tộc của bản thân lại tăng thêm, cứ như vậy tăng thêm…
Nàng có chút mờ mịt, liệt tổ liệt tông rốt cuộc là không chào đón Bích Trúc Hoàng tỷ đến cỡ nào.
Là bởi vì bốn trăm tuổi rồi còn chưa lấy chồng sao??
Liệt tổ liệt tông đều nhìn không được.
Sau đó, các nàng đi tìm đệ nhất thiên tài Hoàng tộc.
Lần này Văn Tuyết càng chú ý, nhắc nhở: "Hoàng tỷ, vị hoàng muội này không tầm thường, nàng tuổi còn nhỏ nhưng lại có khí chất cường giả. Không chỉ như thế, trong thân thể còn có khí tức không kém, nghe nói là bẩm sinh. Ngươi đừng nói lung tung, cũng đừng đắc tội nàng. Nếu không thì hoàng huynh ngươi cũng không giúp được ngươi, lại còn mang đến phiền phức cho bọn hắn."
"Yên tâm đi, ta cũng không đơn giản, ai cúi đầu còn chưa nhất định đâu." Bích Trúc tự tin nói.
Văn Tuyết căn bản không tin tưởng như vậy, sau khi nàng và Hoàng tỷ quen thuộc hơn một chút, phát hiện loại lời này rất thường xuyên xuất hiện, chỉ thiếu chút nữa là nói nàng là đệ nhất thiên tài Hoàng tộc.
"Đến nhớ kỹ đừng nói lung tung." Văn Tuyết nhắc nhở.
"Ngươi là Hoàng tỷ hay ta là Hoàng tỷ?" Bích Trúc nói.
"Ta hơn bốn mươi, Hoàng tỷ mấy tuổi?" Văn Tuyết hỏi.
Bích Trúc: "…"
Bạn cần đăng nhập để bình luận