Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1014: Thiên Âm Tông Ta Và Thiên Thánh Giáo Không Đội Trời Chung

Chương 1014: Thiên Âm Tông Ta Và Thiên Thánh Giáo Không Đội Trời Chung
Ngày kế tiếp.
Tầng năm, Vô Pháp Vô Thiên Tháo.
Ngân Sa tiên tử nhìn nữ tử có gương mặt thối nát, nói: "Còn gì muốn bổ sung không?"
"Không có, ta muốn biết người kia lúc nào đến?" Nữ tử có gương mặt thối rữa hỏi.
“Sắp rồi, ta đã nói lại với Chưởng môn, qua một thời gian ngắn nữa sẽ đưa hắn đến." Ngân Sa tiên tử bảo đảm.
Sau đó, nàng quay người rời đi. Bên cạnh nàng là một nữ tử hắc bào. Đợi các nàng ra ngoài, nữ tử hắc bào ngạc nhiên nói: "Sư tỷ, ngươi báo cáo với Chưởng môn lúc nào thế?"
"Báo cáo cái gì?" Ngân Sa tiên tử hỏi.
"Đưa Giang sư đệ vào." Hắc bào nữ tử nói.
"Không có báo cáo." Ngân Sa tiên tử thuận miệng nói.
"Không có báo cáo?" Hắc bào nữ tử hơi kinh ngạc.
"Có cái gì không tốt sao? Nàng đã bỏ ra một phần, phía sau chỉ cần chậm rãi dẫn dắt, chỉ cần nàng không muốn hao tổn thì sẽ dần dần nói cho chúng ta. Sau đó, chúng ta sẽ lấy các loại lý do nói là sắp đưa Giang sư đệ vào là được."
"Vậy nếu như nàng kịp phản ứng lại, không lên tiếng nữa thì sao?"
"Vậy coi như giao dịch thất bại, nàng không giữ lời hứa, từ bỏ nửa đường, có liên quan gì với chúng ta chứ?" Giọng nói rơi xuống, nữ tử hắc bào khẽ gật đầu, phải suy nghĩ loại chuyện này thật tốt mới được.
Có thể đạt được càng nhiều tin tức càng tốt. Chỉ là nàng có chút bận tâm: "Nếu như nàng từ đây không lên tiếng nữa thì sao?"
"Có người nào của tầng thứ năm mà không phải là như thế sao?" Ngân Sa tiên tử hỏi ngược lại.
Nữ tử hắc bào bừng tỉnh đại ngộ.

Giang Hạo ngồi bên ngoài sân, ngẩng đầu nhìn bầu trời.
Ngoại trừ chờ tình huống của Vô Pháp Vô Thiên Tháp, hắn còn đang chuẩn bị đối phố Đọa Tiên tộc. Cần thử một chút xem Nhất Diệp Chướng Mục có thể che đậy Đọa Tiên tộc hay không.
Tối hôm đó.
Hắn lại cảm giác mình bị theo dõi.
Sau đó, hắn tiến vào bên trong sân. Nhìn trộm dần dần biến mất, cũng không có nhanh như vậy, nhưng đúng là đã biến mất.
"Hữu dụng, nhưng mà hiệu quả không tốt bằng Vô Pháp Vô Thiên Tháp, chắc sẽ không có chuyện gì trong thời gian ngắn."
Có thể có tác dụng này đã quá tốt đối với Giang Hạo rồi.
Về việc phía sau phải làm thế nào để giải quyết cái phiền toái này, chỉ có thể quan sát từ từ.
Đối phương sở dĩ chậm chạp không tìm được, chắc là có thân phận Tiếu Tam Sinh bảo hộ.
Ngày mai sẽ là trận so tài giữa mười hai mạch.
Ngày hôm sau.
Giang Hạo rời khỏi sân, một thân một mình tiến về Chấp Pháp Phong.
Lôi đài chính ở đằng kia.
Con thỏ đi theo chân Tiểu Li.
Trên đường đi, người Đoạn Tình Nhai nhìn thấy hắn sẽ nghị luận ở sau lưng, nói Nguyện Huyết Đạo mà cũng có thể đại biểu cho Đoạn Tình Nhai. Ra ngoài còn không phải sẽ bị người ta xem thường, còn không bằng không đi.
Giang Hạo cũng không để ý đến những người này. Mặc kệ là kẻ yếu hay là cường giả, đều không thể tránh khỏi việc bị người ta nghị luận sau lưng.
Lúc sắp đến Nhiệm Vụ Đường, hắn đột nhiên cảm nhận được bên ngoài có cường giả đến.
Các Mạch chủ đều hướng về phía ngoài tông môn.
Cũng không phải là xảy ra đại chiến gì, xem ra là có khách.
"Người của Đại Thiên Thần Tông sao?" Giang Hạo nghĩ thầm.
Sau đó, hắn lại hướng về Chấp Pháp Phong.
Lôi đài của hắn vẫn là Mục Khởi sư huynh chủ trì.
Mà đối thủ của hắn là một vị tiên tử, vẻ mặt bình thản, mang cảm giác người sống chớ gần.
Đỗ sư tỷ của Bạch Nguyệt Hồ.
Giang Hạo lúc trước đã điều tra qua đối phương, am hiểu thuật Ngũ Hành, cực kỳ lợi hại. Là người có thể tranh đoạt dự tuyển.
"Bạch Nguyệt Hồ, Đỗ Duyệt." Đối phương khách sáo nói.
"Đoạn Tình Nhai, Giang Hạo." Giang Hạo cúi đầu thi lễ gặp mặt.
"Bắt đầu đi." Mục Khởi mở miệng nói.
Sau đó, Giang Hạo cảm giác xung quanh có thuật pháp phun trào. Ngay sau đó, hỏa diễm và nước hiện ra xung quanh, công kích về phía hắn.
Giang Hạo thấy thế liền giật giật Bán Nguyệt, sau đó đao quang quét ngang. Nhưng mà, sóng lớn và biển lửa chen chúc mà tới, trong đó có vạn kiếm gào thét.
Keng!
Bán Nguyệt ra khỏi vỏ.
Một chiêu một thức ngăn cản tất cả công kích.
Hắn đứng tại chỗ, ứng đối tất cả công kích. Sau khi hiểu rõ quy luật công kích của đối phương, hắn động.
Ngay sau đó, đao quang theo gió vượt sóng, chém vạn kiếm, bổ sóng lớn, dập lửa lớn, đại địa vỡ vụn, bách hoa tàn lụi.
Một đao rơi xuống.
Oanh!
Toàn bộ lôi đài bị một đao chém đôi.
Đao dừng ở trước mi tâm của Đỗ sư tỷ.
Nhìn lôi đài dưới chân tầng tầng vỡ vụn, sắc mặt Đỗ sư tỷ lập tức thay đổi. Cuối cùng, nàng thi lễ gặp mặt rồi quay người rời đi.
"Đã nhường rồi." Giang Hạo cúi đầu nhỏ giọng nói.
Mười hai mạch, mười hai còn lại sáu.
Sáu còn lại ba.
Ba còn lại hai.
Toàn bộ được tiến hành theo từng ngày.
Vào buổi trưa trong trận sáu chọn ba.
Đối thủ của Giang Hạo là sư tỷ đến từ Thiên Hoan Các.
Đối phương dùng mị thuật.
Cho nên lúc vừa bắt đầu, Giang Hạo liền một bước đi đến trước mặt của đối phương, đao rơi xuống trên vai của đối phương.
"Sư đệ đúng là không biết thương hương tiếc ngọc." Đối phương ra vẻ tức giận.
Giang Hạo chỉ cúi đầu, khách sáo nói: "Là sư tỷ thủ hạ lưu tình."
Cuối cùng còn lại ba người.
Chấp Pháp Phong- Hồ Trung Thiên, Hoành Lưu Bộc- Hòa Mộc, Đoạn Tình Nhai- Giang Hạo.
Ba người đánh hai trận.
Người thứ nhất đấu với người thứ hai, kẻ bại thì đánh với người thứ ba. Như thế là được.
Trận đầu, Hòa Mộc và Hồ Trung Thiên.
Giang Hạo nhẹ nhàng thở ra, phía sau muốn thắng sẽ thuận tiện hơn rất nhiều.
Trạng thái của đối phương không tốt, mình có thể coi như là giậu đổ bìm leo.
---
Cùng lúc đó.
Bạch Chỉ thấy là cường giả của Đại Thiên Thần Tông thì chau mày.
Nhìn người cầm đầu, nàng có chút ngoài ý muốn. Khí tức của đối phương hoàn toàn khác với nàng, nhưng lại cảm giác có thể uy hiếp được nàng. Người của Đại Thiên Thần Tông có chút không thể tưởng tượng nổi.
Đối phương có mái đầu bạc trắng, là một nữ tử.
Nhìn tướng mạo thì là ngoài ba mươi, đoan trang ưu nhã.
Lúc này, bọn hắn nhìn thấy cuộc so tài phía dưới.
"Quý phái đây là đang mở so tài sao?" Trang Đông Vân hỏi.
"Một cuộc so tài nhỏ mà thôi." Bạch Chỉ đáp.
"Vậy sao? Đều là đám hậu bối tranh tài, định chọn ra mấy người vậy?" Trang Đông Vân hỏi.
"Hai vị trí đầu." Bạch Chỉ bình thản nói.
Trang Đông Vân lập tức cảm thấy hào hứng: "Lần này ta cũng mang mấy người cùng cảnh giới này tới, có muốn luận bàn một chút hay không? Đương nhiên, tính tính của người chúng ta đều có chút lớn, chỉ sợ đắc tội với đệ tử của các ngươi. Nhưng mà, bọn hắn đều rất tôn kính cường giả. Nếu như Bạch Chưởng môn lo lắng cho đệ tử của mình thì coi như là ta chưa từng nói gì đi.”
Khóe miệng Bạch Chỉ lộ ra nụ cười:
"Thế thì không cần, ngày mai ta muốn gặp bọn hắn, đến lúc đó có thể luận bàn đơn giản một chút."
Nghe vậy, Trang Đông Vân nhìn sang một số người phía sau, nói: "Các ngươi có lòng tin hay không?"
"Mười chiêu là có thể đánh bại tất cả mọi người phía dưới." Một tiên tử Nguyên Thần khinh thường mở miệng.
"Nói lung tung." Trang Đông Vân trách cứ: "Chúng ta đến là để giao lưu hữu hảo, không phải đến đánh mặt mũi của bọn hắn."
Mấy người Thiên m Tông đều rũ mắt, không nói gì.
Bạch Chỉ cũng làm như không nghe thấy.
"Mấy vị đạo hữu tới từ hải ngoại sao?" Bạch Chỉ đột nhiên hỏi.
"Đúng vậy." Trang Đông Vân có chút cảm khái, nói:
"Tới đây một chuyến không dễ dàng, nếu không phải vì nghe qua đại danh của Thiên m Tông, ta cũng không có ý định tới chỗ xa xôi như này."
"Ta nhớ quý tông môn hình như có một cường giả gọi là Phong Hoa, hắn có đi cùng không?" Bạch Chỉ thuận miệng dò hỏi.
"Không có, các ngươi rất quen thuộc sao?" Trang Đông Vân tựa như rất tò mò.
"Từng gặp mặt một lần."
Sau khi đưa mấy người đến chỗ nghỉ ngơi, Bạch Chỉ liền trở về Bạch Nguyệt Hồ.
Giang Hạo nhìn lên đám người trên không trung.
Trận đấu đầu tiên hôm nay đã phân thắng bại.
Hồ Trung Thiên thắng hiểm.
Trận thứ hai.
Một canh giờ sau bắt đầu.
Hắn đối mặt với Hòa Mộc đang trọng thương.
Không chút ngoài ý muốn.
Thắng.
Đối phương có chút không cam lòng, nhưng đây chính là quy tắc.
Vận khí có đôi khi cũng rất quan trọng.
Chỉ là, rất nhiều người cảm thấy bất mãn với Giang Hạo, cảm thấy hắn không xứng.
Nhưng mà, Giang Hạo căn bản không thèm để ý những nghị luận kia.
Trở lại chỗ ở, hắn liền bắt đầu chăm sóc Thiên Hương Đạo Hoa.
Dùng tử khí.
Vào lúc ban đêm, hắn nghỉ ngơi ở ban công, đột nhiên cảm giác có sức mạnh hào quang vang lên ngút trời.
Ngay sau đó, phía Chấp Pháp Phong truyền đến tiếng rống giận dữ: "Thiên Thánh Giáo, các ngươi dám cả gan tập kích vào ban đêm? Vô sỉ! Chết đi cho ta!!!"
Oanh!
Đại chiến bộc phát trong nháy mắt.
Giang Hạo kinh hãi đứng lên.
Đại chiến duy trì hồi lâu, trước khi trời sáng mới hoàn toàn lắng lại.
Ngay sau đó, hắn nghe được tin tức, nói hôm qua đệ tử Đại Thiên Thần Tông bị Thiên Thánh Giáo tập kích vào ban đêm, toàn quân bị diệt.
Thiên m Tông toàn lực cứu trợ, nhưng mà cường giả Thiên Thánh Giáo lại vô số, cuối cùng chỉ có thể trơ mắt nhìn Đại Thiên Thần Tông bị đánh giết.
Hiện nay Thiên m Tông và Thiên Thánh Giáo không đội trời chung.
Tin tức truyền đi rất nhanh, trong nháy mắt đã truyền ra khỏi Thiên m Tông.
Bạn cần đăng nhập để bình luận