Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1264: Luôn Có Người Muốn Khiêu Chiến Ranh Giới Cuối Cùng Của Tông Môn 2

Chương 1264: Luôn Có Người Muốn Khiêu Chiến Ranh Giới Cuối Cùng Của Tông Môn 2
Nhìn thấy những dòng chữ này, Giang Hạo có chút ngoài ý muốn.
Người của Thiên Thánh Giáo, vì để cho hiền đệ trở về mà muốn dẫn Thánh nữ dự khuyết ra ngoài.
Tại Thiên m tông ít nhất là có hai Thánh nữ dự khuyết, một là Mính Y sư tỷ, một vị Diệu Thính Liên sư tỷ.
Người trước thì không có gì, người sau…
Xem ra không chỉ có mình nguy hiểm, Diệu sư tỷ cũng là như thế.
Sau đó ba người báo tên chào hỏi lẫn nhau.
Ngày thứ ba.
Ba người chờ được một vị nữ tử.
Khác với Lạc Lạc vũ mị, người tới đoan trang quý khí.
Sau đó Giang Hạo mở giám định.
Người này tên là Đông Phương Tiên Nhi, trưởng lão Lạc Hà Tông, vừa mới bước vào Đăng Tiên Đài. Muốn thu hoạch được Thiên Hương Đạo Hoa tại Thiên m Tông ngay khi đại thế vừa bắt đầu. Nếu như bỏ qua mấy ngày đầu sau khi đại thế mở ra này thì sau này sẽ không còn cơ hội.
Giang Hạo gật đầu, đối phương lý giải rất đúng.
Dù sao cường giả sẽ không ngừng xuất hiện, Đăng Tiên Đài ban đầu có lẽ còn có chút thực lực, nhưng theo thời gian dần trôi, Đăng Tiên Đài hoàn toàn không đáng chú ý.
Ngày thứ tư, hai người tới.
Một già một trẻ.
Người già tóc mai hoa râm, nắm quải trượng. Người trẻ thì tầm mười lăm mười sáu mười, mang theo vẻ ngây thơ.
Điều này khiến Giang Hạo có chút ngoài ý muốn.
Lần này hắn thả bí pháp thu hút Quỷ Anh Cung. Theo lý thuyết thì chỉ có một người tới mới đúng.
"Khụ khụ, tiểu hữu không cần chờ người của Phong Lôi Tông nữa, hắn đã nhường danh ngạch lại cho bọn ta." Lão giả mở miệng nói.
Nghe vậy, Giang Hạo nhìn đối phương một chút, thật lâu sau cũng không nói cái gì.
Ít thì ít vậy.
Nhưng mà hắn vẫn là đợi thêm một ngày.
Ngày kế tiếp, quả nhiên không có người nào đến nữa.
Giang Hạo cũng đều đã giám định hai người kia.
Mục đích chính là tiến về quặng mỏ, đạt được bảo vật ở trong đó.
Nhưng mà, thực lực của hai người kia bình thường, dã tâm lại không nhỏ. Bọn hắn muốn kéo người đồng hành xuống cùng, cuối cùng để cho bọn họ sở dụng.
Giang Hạo cũng không có để ý nhiều, mà chỉ nói:
"Đi thôi, đi Thiên m Tông."
Đám người gật đầu.
Mặc dù bọn hắn có thể tự mình hành động, nhưng mà Vạn Vật Chung Yên đã đưa ra cam kết có thể để cho bọn hắn bình an tiến vào, hơn nữa trong lúc đó sẽ không bị phát hiện. Không chỉ như thế, còn có thể thỏa mãn yêu cầu của bọn hắn.
Ngày kế tiếp.
Mọi người đi tới sơn môn Thiên m Tông.
"Nơi này đã bị phong tỏa, chúng ta làm thế nào để vào trong đây?" Lạc Lạc mở miệng hỏi.
Những người khác cũng là nhíu mày, bởi vì trận pháp này không đơn giản chút nào. Dựa vào thực lực của bọn họ thì căn bản là không có khả năng đi vào trong.
Giang Hạo cảm giác một chút, thực lực của mình quả thật là có thể đi vào trong. Nhưng xác suất lớn sẽ bị phát hiện.
Hắn lĩnh ngộ trận pháp không đủ thông thấu, nhất là loại đại trận pháp này.
Nhưng mà hắn đã sớm nghĩ kỹ đối sách.
Tông môn có một nhóm đệ tử sẽ trở về từ bên ngoài, mang theo đệ tử mới chiêu mộ, chỉ cần gặp được sau đó thuận tiện gia nhập là đủ.
Tối hôm đó.
Quả nhiên thấy có đệ tử Thiên m Tông dẫn người trở về.
Mấy người lập tức ép tu vi đến Trúc Cơ, tìm tới người dẫn đội Kim Đan.
Giang Hạo nói rõ ý đồ đến, thuận tiện dùng thần thông Thần Uy, để đối phương không cách nào từ chối. Cuối cùng bọn hắn đi theo đối phương thành công tiến vào tông môn. Không có khó khăn trắc trở.
Ssau đó, Giang Hạo bảo những người kia chờ đợi ở trước tông môn một hồi, thuận tiện để bọn hắn nói ra yêu cầu, sau đó sẽ chậm rãi hoàn thành.
Lạc Lạc muốn vào Hải Vụ Động, chỉ cần vị trí đại khái và tình báo đầy đủ là được.
Quý Uyên muốn biết vị trí của Diệu Thính Liên và Mính Y, nếu như có thể giúp hắn tới gần là tốt nhất.
Đông Phương Tiên Nhi muốn đi Đoạn Tình Nhai, nói muốn biết Vân Nhược của Thiên Hoan Các năm đó chết như thế nào.
Yêu cầu của một già một trẻ rất đơn giản, muốn vào quặng mỏ.
Chỉ cần có thể thành công, bọn hắn sẽ dẫn người của tông môn vào, sau đó hủy diệt Thiên m Tông.
Giang Hạo đồng ý với từng người, sau đó bảo bọn hắn chờ mấy ngày, hắn sẽ thỏa mãn tất cả trước khi tuyết lớn dừng lại.
Mặt khác, hắn còn nhắc nhở bọn hắn, không được giết người tại Thiên m Tông, nếu không sẽ dễ dàng chọc nguy hiểm. Những người khác đều gật đầu.
Giang Hạo không thèm để ý tới việc bọn họ thật tâm hay là giả ý.
Sau đó, hắn liền quay người rời đi.
Một già một trẻ nhìn qua phương hướng đối phương biến mất, lão giả trong đó lạnh lùng nói:
“Tu vi của người này không cao, cũng không biết có đáng tin cậy hay không, vẫn nên giết mấy người để luyện hóa một chút, thuận tiện hành động."
"Khuyên các ngươi đừng làm loạn." Đông Phương Tiên Nhi nhắc nhở: "Thiên m Tông cực kỳ coi trọng việc tương tàn trong tông môn, các ngươi động thủ sẽ có thể bị để mắt tới."
"Đúng vậy, Cổ tiền bối đã nhắc nhở chúng ta như thế rồi." Lạc Lạc nói theo.
Nghe vậy thiếu niên kia cười nhạo, trong mắt tràn đầy vẻ khinh thường:
"Hai vị sợ rằng còn chưa đủ hiểu rõ nơi này, mặc dù tiến vào không dễ dàng, nhưng mà ra ngoài lại có thể. Trong khoảng thời gian này Thiên m Tông giết không ít người, người Chấp Pháp Phong căn bản đều không có động tác gì. Bọn hắn bế quan cũng không kịp, sao có thể đi điều tra người khác được? Muốn điều tra thì cũng cần đợi cơ duyên kết thúc. Nhưng mà khi đó bọn hắn có thể tra được chúng ta sao? Tra được thì lại có thể thế nào? Lui một vạn bước mà nói, cường giả đều đang bế quan, kẻ yếu điều tra chúng ta không phải là tự tìm đường chết sao? Quy củ chỉ hạn chế kẻ yếu, cũng không phải là hạn chế chúng ta. Nhất là khi Thiên m Tông không có cường giả. Nếu như là ngày trước thì chúng ta còn cần kiêng kị ba phần, nhưng mà hết lần này tới lần khác lại là lúc này, bọn hắn không có cách nào với chúng ta cả."
Đông Phương Tiên Nhi không tiếp tục mở miệng nữa.
Lạc Lạc chỉ cười không nói.
Thật ra đối phương nói rất có lý.
Nhưng mà chỉ cần không liên lụy đến bọn hắn, mặc kệ có đạo lý hay không thì bọn hắn cũng sẽ không mở miệng.
Ngày kế tiếp.
Thiếu niên luyện hóa một vị đệ tử nội môn của Hoành Lưu Bộc.
Trên người đối phương huyết khí ngập trời, đây là luyện qua thành người. Hung tính như mãnh thú, rất thích hợp để luyện hóa, hơn nữa thân phận địa vị cũng không kém.
Lão giả có chút hâm mộ chuyện này, hắn không có tìm được người thích hợp. Quyết định ngày kế tiếp sẽ đi bốn phía quan sát.
Ngày đêm giao thế.
Giữa trưa.
Vào lúc thiếu niên muốn tiếp tục huấn luyện con mồi, người Chấp Pháp Phong tới tìm hắn. Chính là Liễu Tinh Thần, mà sau lưng của hắn là hai người của Vô Pháp Vô Thiên Tháp, trong tay cầm thần vật Phương Thốn Đài.
"Sư đệ, mời đi theo ta một chuyến." Liễu Tinh Thần mở miệng cười nói.
Lão giả ở phía xa nhìn thiếu niên bị mang đi. Hắn không biết tại sao đối phương lại không trực tiếp động thủ giết những người này, đại khái là quan sát tình huống một chút.
Ngày thứ hai, lão giả vụng trộm đi đến Chấp Pháp Phong, hắn nhìn thấy thi thể của thiếu niên dưới chân núi. Trong lúc nhất thời, hắn kinh hãi không thôi, nhanh chóng lui lại.
Trong rừng cây, Giang Hạo chau mày.
"Mấy người mang vào quả thật có chút bình thường, thật sự có thể dẫn kẻ địch từ bên ngoài vào sao?"
"Mặt khác, Vạn Vật Chung Yên hợp tác cùng bọn hắn, thật sự sẽ nói rõ tường trình nhiệm vụ?"
Nếu như không thể thì những người này cũng không có giá trị lợi dụng gì.
Vạn Vật Chung Yên cũng sẽ không vô duyên vô cớ hợp tác cùng người khác, nhiệm vụ sông Tử Tịch chắc là cần bọn hắn.
Chờ một khoảng thời gian nữa, có lẽ người của Vạn Vật Chung Yên sẽ chủ động liên hệ.
Trở lại Linh Dược viên, Giang Hạo quan sát đám người đang bận rộn, trong lòng không khỏi cảm khái, nội ứng càng ngày càng nhiều.
Một số nội ứng hẳn là tin vào người xung quanh, hoàn toàn không thèm ngó tới tu sĩ Nguyện Huyết Đạo như hắn.
Hai tuần sau.
Cuối tháng mười một.
Giang Hạo nhìn bầu trời xanh thẳm, thở dài.
Ba ngày.
Ba ngày sau tuyết sẽ ngừng.
"Cần bắt đầu xử lý nội ứng, bắt đầu từ Linh Dược Viên trước vậy."
---
Chấp Pháp Đường.
"Tuyết lớn sắp ngừng, tụ tập tất cả mọi người bắt đầu nhiệm vụ, dựa theo danh sách nội ứng, bắt đầu bố trí cạm bẫy chuẩn bị thanh tẩy nội ứng không có giá trị."
Bạn cần đăng nhập để bình luận