Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 342: Khinh Người Quá Đáng

Chương 342: Khinh Người Quá Đáng
Chương 342: Khinh Người Quá Đáng
Sau khi mang người vào Linh Dược Viên, Giang Hạo để Trình Sầu sắp xếp nhiệm vụ.
Bao gồm cả vị Cổ Cầm sư muội kia.
Nhìn bóng lưng bọn hắn rời đi, Giang Hạo mở thần thông.
"Giám định."
【 Cổ Thanh: Tộc nhân Đọa Tiên, lúc trộm cắp bảo vật của Minh Nguyệt Tông nghe được một số bí mật nên bị Minh Nguyệt Tông truy sát, bởi vì có bảo vật quý giá hộ thân nên mới có thể thoát khỏi nguy hiểm, nhưng vẫn bị trọng thương khiến cho tu vi rơi xuống Phản Hư viên mãn.
Dùng tên giả Cổ Cầm trở thành đệ tử nội môn của Thiên Âm Tông để nghỉ ngơi lấy lại sức. Tới Linh Dược viên là vì hấp thu tinh hoa của linh dược để khôi phục tu vi, sau khi sử dụng Mị thuật với ngươi mấy lần và phát hiện ra vô dụng, đang suy nghĩ xem có nên diệt trừ các ngươi rồi trở thành người quản lý Linh Dược Viên hay không. 】
Thấy một chuỗi phản hồi, Giang Hạo bình tĩnh đi vào bên trong một gian phòng đơn sơn.
Sau khi ngồi xuống, trong ánh mắt bình tĩnh của hắn có chút gợn sóng.
Phản Hư viên mãn?
Đây là cảnh giới gì, Giang Hạo cũng không có khái niệm này.
Mà hiện tại loại tồn tại này đang ở bên cạnh hắn, còn có khả năng muốn giết hắn.
Quá mạnh, căn bản là không có cách nào phòng bị, nếu động thủ thì hắn còn không có cơ hội chạy trốn.
Hắn không cảm thấy kinh ngạc về chuyện đối phương là Cổ Thanh.
"Thật sự chạy tới Thiên Âm Tông để lánh nạn, thế nhưng lại mạnh hơn nhiều so với dự đoán."
"Phản Hư viên mãn, còn là bị rớt xuống sau khi trọng thương, bởi vậy có thể thấy, thực lực của Liễu và Tinh đều mạnh đến mức không còn gì để nói."
Cổ Thanh là cá lọt lưới, bị Tinh đuổi bắt một đợt, lại bị Liễu bắt một đợt.
Nàng có thể trốn thoát không phải là bởi vì tu vi, mà là trên người có pháp bảo.
Giang Hạo không biết pháp bảo này là gì, cũng không muốn biết.
Bởi vì nguy hiểm có thể buông xuống bất cứ lúc nào.
Sẽ không có sức phản kháng.
"Trước tiên cần phải ổn định nàng đã, để cho nàng có môi trường tốt để khôi phục, thế nhưng nhất định phải làm chút gì đó."
Suy nghĩ nửa ngày, Giang Hạo cũng không thể nghĩ ra biện pháp tốt.
Thực lực cách vô cùng xa.
Chờ sau khi sắp xếp xong công việc, Trình Sầu mới đi tới.
"Ngươi sắp xếp cho vị sư muội kia làm gì rồi?" Giang Hạo hỏi.
"Cổ sư muội nói muốn chăm sóc một số linh dược tốt, ta đã đồng ý." Trình Sầu cười đáp.
Dường như có thể giúp đỡ nàng là một chuyện rất vui vẻ.
Giang Hạo nhìn nam tử trước mắt, cái nhìn này phảng phất như nhìn vào tâm trí của đối phương.
Trình Sầu lập tức rùng mình một cái.
Trong mắt mang theo một tia mờ mịt.
Giang Hạo thở dài, nói:
"Mấy ngày nay ngươi đi bận việc của Linh Dược Viên ngoại môn đi, hoặc là mang mấy người con thỏ đi làm việc."
"Vâng." Trình Sầu cúi đầu đáp.
Mặc dù không rõ tại sao, thế nhưng hắn không dám hỏi nhiều.
Chờ Trình Sầu rời đi, Giang Hạo bắt đầu quản lý linh dược, ngẫu nhiên hắn có thể cảm nhận đượ có một tầm mắt mờ mịt đang nhìn mình chằm chằm.
Không cần nghĩ cũng biết là Cổ Thanh.
Không bao lâu sau, hắn có chút không chịu được.
Chủ yếu là lo lắng đối phương sẽ trực tiếp động thủ.
Đối phương dường như không rõ quy tắc của Thiên Âm Tông, mặc dù hắn cũng muốn nhìn đối phương nhận trừng phạt, nhưng cũng không muốn trở thành người bị hại.
Sau khi rời khỏi Linh Dược Viên, Giang Hạo trực tiếp đi thẳng tới Chấp Pháp Phong.
Một năm trôi qua, nhiệm vụ của Liễu Tinh Thần chắc là cũng đã hoàn thành.
Vô Pháp Vô Thiên Tháp bắt được không ít người nhằm vào Thiên Cực Ách Vận Châu, không cần người tiên phong như Liễu Tinh Thần nữa.
Quả nhiên, hắn thuận lợi gặp được Liễu Tinh Thần.
"Sư đệ Trúc Cơ viên mãn rồi sao?" Liễu Tinh Thần kinh ngạc nói:
"Xem ra cơ duyên của Thi Giới đúng là lợi hại."
"Là vận khí tốt, Thi Giới xuất hiện thiên tài kinh thế." Giang Hạo nói.
Dùng năng lực của Liễu Tinh Thần, muốn nghe ngóng mấy chuyện này cũng không phải là chuyện gì khó, cho nên Giang Hạo cũng không có ý định giấu diếm.
Nhưng mà trạng thái của Liễu Tinh Thần lúc này có chút kỳ quái, thế mà không có bất kỳ khí tức gì, ba vị kia chắc là đã hợp lại, nhưng đã một năm rồi sao còn chưa phản công?
Chẳng lẽ đã thất bại rồi?
Nếu không, tại sao khí tức của Liễu Tinh Thần lúc này lại tinh khiết như vậy chứ?
Hoàn toàn khác biệt với lúc trước.
Nếu không phải đã dùng giám định, hắn đã giám định một chút rồi.
Nhưng mà khả năng ba vị kia bị cắn nuốt tương đối thấp, thực lực của Liễu Tinh Thần thay đổi không lớn.
Nói cách khác, Nguyên Thần không đạt được bổ dưỡng.
Hoặc là bọn hắn đã đoạt xá thành công, Liễu Tinh Thần hiện tại không phải là Liễu Tinh Thần.
Thế nhưng không giống.
"Thiên tài kinh thế? Xem ra có thời gian phải đến tìm sư đệ tìm hiểu một chút mới được." Liễu Tinh Thần cười nói:
"Sư đệ lần này tới là có chuyện gì quan trọng saa?"
So sánh với chuyện Thi Giới, hắn cảm thấy hứng thú đối với chuyện của Giang Hạo hơn.
"Linh Dược Viên có lẽ lại có nằm vùng." Giang Hạo nghiêm mặt, tiếp tục mở miệng:
"Thế nhưng ta không quá chắc chắn."
Nếu như bản thân mình đã không có cách nào, vậy cũng chỉ có thể nhơ Chấp Pháp Đường trợ giúp.
Đối phương không sạch sẽ, mặc dù không phải nằm vùng, thế nhưng vẫn phù hợp với điều kiện bắt giữ của Chấp Pháp Đường.
Còn về chuyện tại sao mình lại biết, chuyện này không quan trọng, Liễu Tinh Thần sẽ cảm thấy hắn không bình thường.
"Ồ?" Nghe nói đến nằm vùng, Liễu Tinh Thần lập tức cảm thấy hào hứng, cười nói:
"Sư đệ đưa danh sách cho ta, mấy ngày nay ta sẽ tra một chút."
Chuyện điều tra cần một chút thời gian, nếu không Chấp Pháp Đường cũng không dám nắm tùy tiện bắt người.
Dù sao các phong cũng không phải là quả hồng mềm mặc cho người ta bắt chẹt.
Sau khi rời khỏi Chấp Pháp Phong, Giang Hạo dự định chế phù, Thiên Lý Na Di Phù đã sử dụng hết, cần chế tác một tấm.
Chẳng qua là sẽ dễ khiến cho thần thông bị thương.
Hắn còn thiếu một thanh đao nữa.
Sau khi đi dạo một hồi, hắn chọn trúng một thanh đao màu đen kịt có hoa văn quái dị.
Kim Đan có thể sử dụng, giá bán ba ngàn sáu.
Đây là pháp bảo phẩm chất bình thường nhất.
Giá bán còn không bằng một số pháp bào Trúc Cơ.
Thế nhưng Giang Hạo cảm thấy như này dùng sẽ bền hơn.
Pháp bảo Kim Đan không đến bốn ngàn chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay trong toàn bộ phiên chợ.
Nghề rèn đúc đúng là kiếm được rất nhiều tiền.
Sau đó, hắn lại tốn bốn trăm mua tài liệu chế tác Thiên Lý Na Di Phù.
Tổng cộng tốn bốn ngàn linh thạch.
Bây giờ hắn còn lại bốn vạn năm ngàn linh thạch.
"Đi hỏi một chút xem hạt giống linh dược thượng phẩm cần bao nhiêu linh thạch."
Hiện tại chỉ có gieo trồng linh dược thượng phẩm mới có thể thu được bọt khí, nếu không thì tỉ lệ cho sẽ quá thấp.
Không bao lâu sau, hắn đi ra từ Tuyết Liên Các.
Giá cả từ hai ngàn linh thạch đến một vạn.
Hơi đắt.
Hai ngàn…
Bốn vạn có thể mua hai mươi hạt.
Cho dù chỉ có mười lăm hạt cũng không tệ, chờ qua mấy tháng lại bán linh dược đi, theo lý thuyết thì có khả năng quay vòng.
Cũng không biết có tuân thủ được hay không.
Còn có một nan đề, hạt giống thượng phẩm không nhiều, nếu như không thể bán thì cũng không thể kiếm về.
"Có rất nhiều vấn đề, nhưng trước đó phải tránh thoát được kiếp này đã rồi lại nói."
Giang Hạo trở lại sân nhỏ rồi bắt đầu chế phù, chẳng qua là hắn lập tức phát hiện tu vi vẫn không đủ.
"Không vội, không thể gấp được, chờ hai ngày sau tấn thăng Nguyên Thần viên mãn đã."
Sau đó, Giang Hạo liền bắt đầu rèn luyện tu vi, chờ đợi mấy ngày sau tấn thăng.
Ngày kế tiếp.
Giang Hạo đến chỗ linh dược của mình, muốn xử lý một chút.
Nhưng mà…
Có một nửa linh dược bắt đầu khô héo, kiểm tra một chút thì phát hiện là gốc rễ trong đó đã bị hấp thu.
Cho dù khôi phục, cũng không còn dược tính ban đầu.
Có lẽ gieo trồng mấy chục năm mới có thể khôi phục.
Thế nhưng linh dược gửi trồng sẽ vượt qua giá trị của linh dược.
Hắn yên lặng xử lý sạch những linh dược này, cũng không làm ầm lên.
Nhẫn nại.
Lại qua một ngày.
Giang Hạo thu gom bọt khí trong sân nhỏ.
【 Tu vi +1 】
【 Khí huyết + 】
Lúc đi tới Linh Dược Viên, hắn nhìn thấy bọt khí màu lam bên trong rất nhiều bọt khí màu trắng.
【 Khí huyết +1 】
Lúc này, trong lòng của Giang Hạo có chút mừng rỡ.
Đầy rồi.
Đêm nay trở về liền có thể tấn thăng Nguyên Thần viên mãn.
Mặc dù vẫn không có chút tác dụng nào khi đối đầu với Phản Hư viên mãn, nhưng mà có thể giúp hắn chế tác Thiên Lý Na Di Phù, sẽ an toàn hơn một phần.
Chỉ là trong ngày này, linh dược của hắn lại khô héo đi một nửa.
Đối mặt với mấy người bình thường quỳ xuống cầu xin tha thứ, Giang Hạo chỉ là bình tĩnh nói:
"Đi làm việc khác đi, cẩn thận một chút."
Bởi vì linh dược do đối phương trông coi, cho nên hắn mới hoảng hốt.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận