Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 440: Không Còn Dám Rêu Rao

Chương 440: Không Còn Dám Rêu Rao
Chương 440: Không Còn Dám Rêu Rao
Tinh Nguyệt Thần Miếu nằm tại một ngọn núi bên ngoài Tinh Nguyệt Thành.
Nghe nói là tế bái một vị Tinh Quân nào đó.
Phần lớn là người bình thường đi.
Lúc Giang Hạo đến, phát hiện là một miếu nhỏ.
"Chỗ này." Vạn Hưu đứng tại nóc phòng, chào hỏi Giang Hạo.
Hai vị này không dứt, Giang Hạo bất đắc dĩ, hắn cũng không tính là có quá nhiều tiếp xúc cùng bọn hắn.
Bởi vì cường giả hỉ nộ vô thường, một khi phát hiện ra hắn mượn nhờ lực lượng của Hồng Vũ Diệp thì khó nói được sẽ xảy ra chuyện gì.
Chuyện này cũng tỏ rõ một chuyện, cường giả đối với kẻ yếu là hỉ nộ vô thường, thế nhưng đối với những cường giả khác lại đều vô cùng khách sáo.
"Tiền bối đột nhiên đưa tin là vì chuyện gì vậy?" Giang Hạo cung kính nói.
"Chúng ta bắt được một người, hơn nữa còn biết một chuyện, muốn hỏi ý kiến của đạo hữu." Vạn Hưu cười nói.
"Chuyện gì?" Giang Hạo nghi hoặc.
Chuyện mà ngay cả dạng tiền bối như này đều không thể xử lý thì hắn cũng bất lực.
Nhưng mà sau lưng của hắn có Hồng Vũ Diệp, nếu có quan đến Thiên Đạo Trúc Cơ, cũng có thể đi hỏi một chút.
"Tới đây." Vạn Hưu nhảy xuống, đi vào thần miếu.
Trong miếu bày biện chỉnh tề, mặt đất sạch sẽ.
Đi ngang qua chiếc bàn, Giang Hạo đưa tay lau một chút, ngay cả tro bụi đều không có.
Xem ra tòa miếu nhỏ này thường xuyên có người quản lý.
Về chuyện người đã đi nơi nào thì không được biết rồi.
Bên trong miếu cung phụng một vị Tinh Quân, có tinh Ttần vờn quanh xung quanh, không biết rõ là tên gì.
Dưới tượng đá, một nữ tử bị trói vứt trên mặt đất.
Tư Trình thì tựa ở trên tượng đá, uống rượu.
"Giang đạo hữu?" Hắn mơ mơ màng màng nói:
"Tình nhân của ngươi không tới à?"
Giang Hạo: "…"
Cũng may nàng không tới.
Hắn nhìn về phía người phụ nữ, chỉ thấy ngực hùng hậu, đùi thon dài, eo nhỏ uyển chuyển.
Hình là là bị cố ý trói thành như này.
Trong lúc nhất thời, Giang Hạo cảm thấy hai vị tiền bối này có chút không đứng đắn.
Nữ tử tóc dài, trong miệng bị nhét vải trắng, trong ánh mắt mang theo tức giận.
"Đây là Đọa Tiên Tộc, tu vi không tệ, bởi vì manh mối trước đó của đạo hữu, chúng ta đã tìm hiểu nguồn gốc và bắt được." Vạn Hưu nói.
Giang Hạo kinh ngạc, nửa tháng nay, bọn hắn thế mà lại đang bận rộn chuyện này.
"Bọn hắn muốn làm gì?" Giang Hạo hỏi.
"Đọa Tiên Tộc hợp tác cùng người của Vạn Vật Chung Yên, còn có một quần thể đặc thù, tên là Thánh Đạo." Vạn Hưu cười nói.
"Chuyện rõ ràng nhất bây giờ là ba bên này muốn hợp lại, bọn hắn phân công tương đối rõ ràng. Vạn Vật Chung Yên muốn dùng các đại thế khác cùng với một số đồ vật đặc thù để nhiễu loạn đại thế Trúc Cơ, ví dụ như bị khu vực khác bài xích, cùng với Địa Cực Phệ Tâm Châu lân cận.
Mà Đọa Tiên Tộc có cường giả ra tay, làm lung lay danh vọng của Minh Nguyệt Tông tại các khu vực lân cận, khiến cho người tham dự nảy sinh nghi vấn, từ đó gây áp lực cho người Trúc Cơ.
Người của Thánh Đạo là kỳ quái nhất, bọn hắn sẽ tùy thời mà động, chắc là sẽ ra tay vào lúc Trúc Cơ sắp hoàn thành. Khi đó, một khi vô số cường giả của Minh Nguyệt Tông bị kéo lại thì sẽ rất nguy hiểm."
"Minh Nguyệt Tông không thể đối phó với ba thế lực này sao?" Giang Hạo hỏi.
"Có thể." Tư Trình đứng lên giải thích:
"Muốn đối phó bọn hắn cũng không khó, khó khăn nhất là chuyện Trúc Cơ đã dốc hết sức lực của cả tông phái. Nói cách khác, phần lớn lực lượng của Minh Nguyệt Tông đều ở trên Trúc Cơ."
Giang Hạo gật đầu, hắn hiểu.
Thiên Đạo Trúc Cơ khó khăn hơn tưởng tượng nhiều, Minh Nguyệt Tông phải vận dụng toàn bộ lực lượng, mà thế lực khác cũng chính là mượn loại khe hở này để gây ra các ảnh hưởng.
"Hiện tại chúng ta định tìm đến người Đọa Tiên Tộc để giải quyết sớm. Nhưng mà người này lại không chịu mở miệng." Vạn Hưu nhìn Giang Hạo, nói:
"Cho nên muốn hỏi đạo hữu một chút, dùng tin tức mà đạo hữu biết, có thể giúp đỡ tìm ra chỗ ẩn náu của bọn hắn hay không.”
Nhìn trộm Thiên Cơ là chuyện không có khả năng, đối phương không yếu, cũng có pháp bảo và thủ đoạn.
Cho dù nhìn được cũng sẽ bị bọn hắn phát hiện, sau đó chuyển đi chỗ khác.
Giang Hạo có chút khó xử.
Bản thân hắn căn bản không có tình báo.
Có nên giám định một chút xem thế nào không?
Giang Hạo suy nghĩ một chút cảm thấy vẫn nên bỏ đi, tại Vô Pháp Vô Thiên Tháp hắn đã từng dùng loại biện pháp này để rêu rao.
Bây giờ lại ở ngay trước mặt hai vị tiền bối, vẫn nên che giấu một chút.
Tránh cho nguy hiểm rơi xuống trên người.
Nhìn nữ tử một lát, Giang Hạo lắc đầu nói:
"Trước đó là may mắn gặp được, bây giờ không có cách nào."
"Vậy trong tình cảnh này, không biết đạo hữu có nhã hứng ngâm một câu thơ biểu thị sự tiếc nuối hay không?" Vạn Hưu vội vàng nói.
Giang Hạo: "…”
Các ngươi tại sao lại cố chấp với thơ như thế?
Nghe thế, Giang Hạo lại không dám mở miệng, nếu như cứ luôn bị hai người này nhìn chằm chằm thì sẽ rất dễ xảy ra vấn đề.
May mà nơi này là phía Đông, nếu là phía Nam thì sau này có thể sẽ có dây dưa không rõ.
"Giang đạo hữu, thật sự không có nhã hứng sao?" Vạn Hưu hỏi.
"Thật sự không nhớ rõ." Giang Hạo đáp lại.
"Tới một bài, sau
Giang Hạo: "…"
Cuối cùng hắn tạm biệt hai người, thơ chắc chắn là không thể để lại, thế nhưng nói thẳng sẽ cố gắng hỗ trợ.
Hắn cũng biết được một chuyện từ chỗ của Tư Trình, đầu tháng bảy là thời điểm thích hợp nhất.
Còn nửa tháng nữa.
Sau khi trở lại khách sạn, Giang Hạo báo cáo mọi chuyện lại cho Hồng Vũ Diệp.
"Thế lực ba phía?" Hồng Vũ Diệp im lặng một lát rồi mới nói:
"Nếu như Thiên Cực Tĩnh Mặc Châu bị người Vạn Vật Chung Yên cầm tới, vậy Trúc Cơ lần này đại khái sẽ thất bại."
"Vậy bọn hắn có chiếm được không?" Giang Hạo hỏi.
Hồng Vũ Diệp mỉm cười, trong mắt hiện rõ sự khinh thường.
Xem ra là không.
Thế nhưng tại sao Hồng Vũ Diệp lại tự tin bọn hắn sẽ không đến như vậy?
Hơn mười ngày sau.
Một ngày trước tháng bảy.
Giang Hạo lần nữa nhận được tin tức tụ hội.
"Xem ra ngày mai thật sự chính là Thiên Đạo Trúc Cơ." Giang Hạo nhìn Thạch Bản rồi nói.
Thời gian lần này vẫn là giờ Tý.
Thời gian vừa đến.
Giang Hạo liền tiến vào tụ hội.
Khác với lần trước, lần này Đan Nguyên tiền bối cũng ở đây.
Sau khi ra mắt tiền bối, mấy người ngồi xếp bằng.
"Mọi người chắc là cũng đoán được mục đích của lần tụ hội này rồi. Không nói nhiều nữa, Tinh tiểu hữu nói thẳng ra sắp xếp đi." Đan Nguyên tiền bối nói.
Sau khi cảm ơn một tiếng, Tinh mới mở miệng:
"Nếu như không có chuyện gì ngoài ý muốn thì ngày mai sẽ là thời gian tốt nhất để Thiên Đạo Trúc Cơ. Dựa thế có thể phát sinh bất cứ lúc nào, cho nên sau khi hừng đông hi vọng Tỉnh đạo hữu và Quỷ Tiên Tử có thể ở trong phạm vi sắp xếp để tiện trợ giúp."
"Ta không thành vấn đề." Quỷ Tiên Tử cười nói:
"Lần này ta có được không ít đồ tốt, chỉ là cường giả tranh đoạt, muốn đứng thứ nhất quá khó khăn."
"Ta cũng không thành vấn đề." Giang Hạo trầm giọng nói.
Hắn cũng có chút để ý đến tình huống ngày mai.
Hắn hi vọng thuận lợi, một khi đánh lên thì không phải là loại tình huống mà nhân vật nhỏ như hắn có thể đối kháng.
Hơn nữa, mấy người Tiểu Li cũng ở đây.
Trong một tháng này hắn cũng chú ý đến bọn họ, sôi nổi nhất vẫn là Hàn Minh, đi khiêu chiến khắp nơi.
Thắng bại đều có, thế nhưng cảm ngộ của hắn càng ngày càng khắc sâu, kinh nghiệm càng ngày càng dày dặn.
Sau khi lấy được một viên thuốc, hắn lập tức tiến vào Trúc Cơ viên mãn, vô cùng hăng hái, gặp người đều nói là may mắn tấn thăng.
Mà biểu hiện của Hàn Minh đã khiến cho mấy vị tiền bối ở trên cao chú ý tới. Dù sao thì đối phương cũng có phúc duyên thâm hậu, lại biết cách lợi dụng phúc duyên của bản thân để trợ giúp mình hướng đến đỉnh phong.
Từng bước đều để lại dấu chân, một đường trèo lên đỉnh.
"Vị trí không có vấn đề, hiện tại ta sẽ nói với các ngươi một số chuyện gần đây, các ngươi cần chuẩn bị tốt." Tinh nhìn mấy người Giang Hạo rồi nói:
"Nghe nói người của Đọa Tiên Tộc sẽ phát động công kích vào lúc mấu chốt. Chắc là sẽ phát động từ vị trí quan trọng. Trước mắt thì vị trí của các ngươi cũng không tính là đặc biệt quan trọng, cho nên chắc là an toàn. Nhưng mà vẫn nên cảnh giác một chút. Nếu quả như thật có vấn đề, người của Minh Nguyệt Tông cũng sẽ lập tức chạy tới."
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận