Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 230: Thi Giới Hoa Nảy Mầm

Chương 230: Thi Giới Hoa Nảy Mầm
Vào một buổi trưa.
Trình Sầu xử lý xong công việc của Linh Dược Viên ngoại môn, liền trở lại Linh Dược Viên của Đoạn Tình Nhai.
Muốn nhìn xem có chỗ nào cần hắn hay không.
Hôm nay, hắn cũng muốn cùng Thỏ gia và Tiểu Li sư muội đi tìm Sở Xuyên sư đệ.
Mỗi bảy ngày đều cần đi một chuyến, nhiều lần đều là Sở Xuyên sư đệ bị hung hăng đánh cho một trận.
Nhưng cho dù đánh thế nào đều không làm cho đối phương nhụt chí, thậm chí còn ước gì mỗi ngày đều tới một lần.
Nhập môn không đến hai năm đã Luyện Khí ba tầng, gần đây thậm chí là đang đột phá Luyện Khí tầng bốn.
Tốc độ tấn thăng này không giống với thiên phú biểu hiện ra.
"Phong cảnh của Đoạn Tình Nhai đúng là không tệ." Đỗ Ung ở bên cạnh vừa cười vừa nói.
Hắn đi theo Trình Sầu đến Đoạn Tình Nhai, dự định học tập một phen.
Hắn đều đánh quan hệ với các chủ mạch, cũng đi quan sát một chút.
Lần này đến lượt Đoạn Tình Nhai, cho nên mới hợp tình hợp lý.
Trình Sầu không suy nghĩ nhiều, quan sát những người khác trong Linh Dược Viên, từ đó xúc tiến tiến độ của mình.
Tất cả mọi người đều đang làm việc.
Hắn đến chỗ khác để quan sát qua.
Chẳng qua là không có chút tiến triển nào, nhìn tiến độ đang xếp cuối cùng, hắn cũng là hữu tâm vô lực.
Giang sư huynh lại hoàn toàn không quan tâm đến những chuyện đó, hắn chỉ có thể tìm tòi một mình.
Hắn tình cờ hỏi Thỏ gia một chút, cũng có một chút thu hoạch.
“Đúng rồi, ta lần trước đi dọc theo dòng sông vào bên trong, phát hiện có một sân nhỏ, đó là chỗ nào? Có những sư huynh khác ở lại không?" Đỗ Ung ra vẻ kinh ngạc nói:
"Ta còn tưởng rằng nơi đó sẽ không có người, nhưng mà sau khi thấy ta liền lập tức lui về, sợ đắc tội đến một số sư huynh sư tỷ."
"Đó là chỗ ở của Giang sư huynh." Trình Sầu giải thích:
"Sư huynh ưa thích thanh tịnh, cho nên mới chọn chỗ ít người."
"Giang sư huynh? Là Giang Hạo sư huynh soa?" Đỗ Ung nói với vẻ ngoài ý muốn.
"Ừm." Trình Sầu gật đầu.
"Giang sư huynh hình như rất là lợi hại." Đỗ Ung nhìn xung quanh một chút rồi nhỏ giọng nói:
"Chuyện lần trước thật sự đã dọa ta một hồi."
Trình Sầu gật đầu, biểu thị mình cũng thế.
Hắn biết đối phương đang nói chuyện của Hạ Thành sư huynh, hắn đúng là cũng lo lắng hãi hùng.
Nhưng mà sau chuyện kia, không ai dám tới làm khó nhóm của hắn nữa.
Tất cả mọi người an tâm trồng trọt, hoàn thành nhiệm vụ.
Buổi chiều.
Quan sát Linh Dược Viên xong, Đỗ Ung cáo biệt Trình Sầu.
Lúc rời đi, tầm mắt hắn rủ xuống, vẻ mặt âm u.
"Thế mà lại là Giang Hạo, mới tu vi Trúc Cơ hậu kỳ, sao Thiên Hương Đạo Hoa lại có thể ở trong tay một Trúc Cơ hậu kỳ được cơ chứ?"
"Không thể trực tiếp đụng vào loại thần vật này, cần dùng biện pháp quanh co, còn nữa, mục đích chủ yếu của ta cũng không phải là đạt được hoa."
"Như vậy là cần tìm chỗ ẩn nấp để hoàn thành nhiệm vụ hay là áp dụng thủ đoạn khác đây?"
"Trực tiếp để món đồ kia lại sẽ có tính nguy hiểm quá cao, một khi bị phát hiện thì hậu quả khó mà lường được.
Còn nữa, cho đến nay vẫn không nghe được tin tức sư phụ công kích Thiên Âm Tông, nói rõ chiến đấu kết thúc rất nhanh, trước mắt nhất định bị chú ý trọng điểm, như thế ta lại càng không thể để xuất hiện chuyện ngoài ý muốn được."
Đi được một đoạn, hắn đột nhiên dừng lại.
"Trúc Cơ hậu kỳ, nếu như biến hắn thành phân thân của ta thì sao?"
"Trước cứ giao hảo cùng hắn, sau đó dẫn hắn tới bên ngoài tông môn, tiêu hao một bộ phân thân rồi biến hắn thành phân phân Thần Thi mới, không phải là càng ổn thỏa hơn sao?
Chuyện duy nhất cần để ý là, đến lúc đó cần xuất động bản thể, tồn tại nguy hiểm."
Sau khi lưỡng lự rất lâu, hắn quyết định cứ giao hảo với Giang Hạo trước đã rồi nói sau.
Trước mắt Thi Giới Hoa vẫn còn chưa gieo trồng được, mang ý nghĩa Thiên Âm Tông vẫn chưa đạt được tin tức hữu dụng gì từ chỗ của sư phụ.
Chuyện này đã nói lên hắn có rất nhiều thời gian để bố trí mọi việc.
——
——
Bởi vì gặp được Các chủ Thiên Hoan Các, mấy ngày sau Giang Hạo liền chưa từng rời khỏi Đoạn Tình Nhai.
Hắn cũng tạm dừng việc bán phù lục, cũng đã tích lũy không ít phù lục.
Chờ qua một thời gian ngắn rồi bán luôn cũng được.
Tình trạng này kéo dài một tháng.
Hôm nay Tiểu Li thành công tiến vào Luyện Khí tầng năm.
Trình Sầu bên kia đã muốn chết lặng, hắn thậm chí còn cảm thấy tấn thăng vốn nên nhanh chóng như vậy.
"Sư huynh muốn đi không?" Trình Sầu hỏi thăm một chút.
Bọn hắn hôm nay định xuất phát tới nhà Tiểu Li.
Tiểu Li cũng vội trở về, nhưng mà cũng không phải là bởi vì thân thể của nhị lão, chỉ là đơn thuần muốn trở về.
Nàng tích trữ được không ít đồ tốt, đợi đến khi về sẽ lấy ra cho A Công A Bà ăn.
Ăn không hết nàng sẽ ăn giúp phần còn thừa.
Đối mặt với hỏi thăm, Giang Hạo trầm mặc một chút, nói:
"Lúc gặp bọn hắn, cứ nói với bọn hắn là sẽ muộn một chút, con về chuyện có trở về hay không thì phải xem cơ hội đã."
Trình Sầu cúi đầu, tỏ ra đã hiểu.
Hắn cũng hiểu rõ một số việc, Giang sư huynh muốn ra ngoài cũng không dễ dàng.
Sau đó, Giang Hạo lại cho Trình Sầu một ít đồ, linh thạch, đan dược, phù lục… để phòng ngừa gặp phải chuyện ngoài ý muốn.
Dặn dò thì cũng chẳng có lời gì để nhắn nhủ cả.
Đây là lần ra ngoài thứ năm rồi, cũng không phải là lần thứ nhất.
Tiểu Li thì cần dặn dò hai câu.
"Đồ ăn đặt vào trữ vật pháp bảo chưa?" Giang Hạo hỏi.
"Ừm, đặt rồi." Tiểu Li gật đầu đáp lại.
"Xung quanh không thể đặt bất kỳ vật gì, nhất là thảo dược." Giang Hạo dặn dò.
Tiểu Li ồ một tiếng, lại sửa sang trữ vật pháp bảo.
Sau đó nói đã cất kỹ, cũng không có thảo dược.
"Vòng vàng."
Giang Hạo vừa mới mở miệng, Tiểu Li đã nắm chặt vòng vàng, vội vàng nói: "Ta…"
Giang Hạo liếc mắt nhìn đối phương một cái, sau đó mới nói:
"Ta sẽdạy cho ngươi phương pháp sử dụng mới, sau khi trở về thì để vòng vàng ở trong sân nhỏ hoặc là phòng khách, sau đó sử dụng phương pháp này."
Qua chốc lát.
Tiểu Li gật đầu, nói là đã học được.
Vì lý do an toàn, Giang Hạo để nàng thực hiện một lần cho hắn xem.
Sự thật chứng minh, Tiểu Li thân là Long tộc, năng lực học tập vô cùng mạng, không có bất cứ vấn đề gì.
Hiện tại chỉ cần lúc về nhớ sử dụng là được.
Chuyện này thì đành phải nhờ vào Trình Sầu.
Lại dặn dò một chút, Giang Hạo mới để bọn hắn rời đi.
Buổi chiều.
Giang Hạo xử lý linh dược xong, vốn định đi bán ra chút phù lục.
Một tháng trôi qua rồi, không đến mức gặp lại Các chú Thiên Hoan Các đi.
Còn về hạt giống Thi Giới Hoa, vẫn còn có không ít người vây quanh.
Hắn nhập môn muộn, tu vi cũng không cao.
Cho nên vẫn luôn không tới lượt hắn đi gieo trồng thử.
Có một số sư huynh sư tỷ tìm được biện pháp mới, đều sẽ về thử một chút.
Giang Hạo cảm thấy, loại tình huống này có thể duy trì trong khoảng từ nửa năm đến nửa năm, mặc dù mong muốn bọt khí, thế nhưng không thể cứng rắn chen vào được.
Hơn nữa sau khi bị Các chủ Thiên Hoan Các gặp được, hắn càng không muốn bị người khác chú ý.
Người hận hắn đang chịu khổ, nếu như hắn mà phong quang vô lượng, không biết đối phương có thể áp chế được áp khí trong lòng hay không.
Lúc này, rìa Linh Dược Viên truyền đến âm thanh hỗn loạn.
Giang Hạo nhìn qua, phát hiện người bên kia đều lui về sau một chút.
Trên mặt của mỗi người đều có chút kinh ngạc.
"Hạt giống đang phát sáng."
"Vừa rồi người nào đã làm cái gì? Tại sao đột nhiên lại phát sáng rồi?"
"Ta tưới nước."
"Xem kìa, hạt giống đã nứt ra, nảy mầm."
Nghe vậy Giang Hạo có chút kinh ngạc, trồng ra được rồi sao?
"Trồng ra được, thật sự là trồng ra được, đây coi như là công lao của người nào đây?"
Nhìn thấy người bên kia càng ngày càng nhiều, Giang Hạo tuy ngạc nhiên nhưng cũng không đi qua.
Đáng tiếc dù có, nhưng cũng không có việc gì.
Bản thân mình sắp tấn thăng rồi, không cần thiết phải khiến cho người ta chú ý.
Ngày kế tiếp.
Tất cả mọi người đều biết Thi Giới Hoa đã trồng ra được, thế nhưng cũng không phải là một mạch, mà là toàn bộ mười hai mạch.
Chuyện này khiến người ta không khỏi nghi hoặc, nhưng ai nấy đều biết đây tuyệt đối không phải là trùng hợp.
Không bao lâu sau, Chấp Pháp Phong liền truyền ra tin tức, một hoa nở, trăm hoa nở.
Nói cách khác, thật ra chỉ có một mạch khiến cho Thi Giới Hoa nảy mầm, hoa ở các mạch khác chỉ là nảy mầm theo mà thôi.
Mọi người vừa khiếp sợ lại vừa nghi hoặc, vậy rốt cuộc là ai trồng ra được?
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận