Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 77: Đánh Giang Hạo, Vậy Không Phải Là Bao Thắng Sao?

Chương 77: Đánh Giang Hạo, Vậy Không Phải Là Bao Thắng Sao?
Bởi vì Đoạn Tình nhai có hai người có công trạng tiến vào trước mười, cho nên có hai chỉ tiêu.
Mỗi cảnh giới đều có hai người.
Như vậy xác suất nhận được xuất sắc sẽ càng cao hơn, cho dù không xuất sắc cũng sẽ có một ít lợi ích.
Mười ba người tiến vào bảy người, lại bảy người tiến vào bốn người.
Chỉ cần may mắn là có thể vào lượt trống hai lần, sau đó bốn người đấu ra hai người, chọn ra người thứ ba.
Theo lý thuyết, hạt giống là vô dụng nhất nhưng có thể có hiệu quả tu luyện, khó tránh khỏi sẽ có người khác cũng coi trọng.
Dù sao bọn họ không biết hạt giống này sắp héo.
Cho dù nó héo cũng có thể có linh khí tràn ra, khiến người ta ngưng thần tĩnh khí.
Giang Hạo suy xét một lát, khiêm tốn hỏi thăm:
"Sư phụ cảm thấy, nếu xếp thứ tự năm món đồ đó thì sẽ thế nào?"
"Cửu Dương Đao đứng đầu, Pháp y thứ hai, Cửu Dương Ly Hỏa Quyết thứ ba, Thiên Thần Tinh Thần Pháp thứ tư, hạt giống thứ năm." Khổ Ngọ Thường thản nhiên trả lời.
Thiên Thần Tinh Thần Pháp mới thứ tư thôi sao? Giang Hạo cảm thấy nghi ngờ.
Lúc này, Khổ Ngọ Thường tiếp tục nói:
"Không nhắc tới Cửu Dương Đao, nó cũng đủ cường thế. Pháp y không chỉ dùng trong Trúc Cơ kỳ, Kim Đan vẫn có thể dùng, Nguyên Thần cũng có thể miễn cưỡng sử dụng, đủ để thấy sự quý giá của nó.
Tuy Thiên Thần Tinh Thần Pháp được nhưng rất khó tu luyện, còn xa mới mạnh mẽ và nhanh bằng Cửu Dương Ly Hỏa Quyết tới.
Về phần hạt giống, nó quý ở chỗ có một tia thuộc tính thần bí, không ai biết nó là hạt giống gì.
Tuy nhiên ta từng quan sát cẩn thận, sức sống của loại hạt giống này sắp tiêu hao hết, linh khí cũng chỉ duy trì không được bao nhiêu năm.
Nó có tác dụng không nhỏ đối với người Luyện Khí, Trúc Cơ thì hơi bình thường, lại không có tác dụng gì đối với Kim Đan."
Thì ra là thế. Giang Hạo cúi đầu cảm ơn sư phụ đã giải thích thắc mắc cho mình.
Cuối cùng, hắn lại mở miệng xin một môn thân pháp dùng để ứng phó với cuộc tranh tài sau đó.
Đệ tử bình thường muốn tham gia cần phải cạnh tranh với đồng môn, sau đó chọn ra người mạnh nhất.
Giang Hạo lại khác, hắn là người có công trạng, có thể trực tiếp bước vào cuộc tranh tài.
"Ma Âm Thiên Lý và Ma Âm Trảm là một hệ, xem ra phải cố gắng học nhiều hơn."
Giang Hạo cầm theo sách rời khỏi chỗ ở của sư phụ.
Giống như lần trước, truyền công một lần tiếp đó là tự mình học tập.
Tuyệt đối không có đãi ngộ gì đặc biệt.
Hắn cũng có thể hiểu được.
Hắn nhất định phải học Ma Âm Thiên Lý, như vậy tới khi thi đấu sẽ thoải mái hơn, không cần bị ép cho phải nhanh chóng thắng.
Hắn có thể kéo dài thời gian tới khi đối phương bị thua.
Ngày tiếp theo.
Đoạn Tình nhai bắt đầu náo nhiệt, bởi vì sắp mở ra lôi đài lựa chọn ra đệ tử dự thi.
Ngoại trừ Trúc Cơ trung kỳ, những chỗ khác đều là hai người.
Giang Hạo cũng cảm thấy hứng thú với điều này. Hắn muốn xem thử thực lực của những người này thế nào, sau này gặp phải tu vi cùng loại cũng có thể có một khái niệm.
Bảy ngày sau.
Giang Hạo rời khỏi bên lôi đài Kim Đan hậu kỳ.
Hắn cảm giác những sư huynh sư tỷ đó không dốc hết toàn lực.
Thiên Đao Thất Thức cộng thêm Thái Sơ Thiên Đao hình như có thể thắng bọn họ, nhưng mười người hậu kỳ có mười thực lực khác nhau.
Có lẽ không ra tay thì vẫn không cần ra tay sẽ tốt hơn.
Giang Hạo hít sâu một hơi, ép xuống sự khinh thường trong lòng. Điều này sẽ cho người ta trở nên mù quáng.
Thực lực sẽ khiến cho người ta bị lạc mất phương hướng.
Ban đêm.
Giang Hạo chạy như bay trong rừng cây với tốc độ rất nhanh, mơ hồ có tiếng nổ lớn vang lên.
Nhưng một bóng trắng vượt qua bên cạnh hắn, lao nhanh về phía xa.
"Sau khi đột phá Trúc Cơ trung kỳ, tốc độ của nó đã nhanh hơn rất nhiều." Giang Hạo nhìn bóng trắng biến mất, xúc động nói.
Bóng trắng kia đương nhiên là con thỏ Ngoa Thú.
Hai ngày trước, nó đột phá trung kỳ, cứ lầm bẩm đòi thay vòng cổ.
Giang Hạo không để ý nó. Vòng trung kỳ quá đắt, bây giờ hắn không có nhiều linh thạch như vậy .
Chờ sau này đi.
Theo lý thuyết, sau khi mình nhận một số lượng lớn linh thạch của sư huynh Mục Khởi, chắc hẳn có thể tính là giàu, nhưng vẫn vô cùng nghèo.
Tuy nhiên hắn có không ít linh dược không thể lấy ra, gần như đều cho con thỏ.
"Mình xem như đã học được Ma Âm Thiên Lý, sau này phải bắt đầu chế tạo linh phù."
Đến lúc đó, đối thủ quá mạnh mẽ, mình có thể dùng Thập Vạn Kiếm Phù ứng phó với đối phương.
Tuy nhiên những ngày qua, hắn còn phải tiếp tục tìm hiểu thức thứ nhất và thức thứ hai của Thiên Đao, cộng thêm bỏ thời gian khống chế thần thông tiêu hao.
Ba tuần sau.
Đêm trước trận thi đấu.
Hàn Minh tìm tới.
"Giang sư huynh, có lẽ chúng ta sẽ phải đấu với nhau. Ta vừa khéo so tài với sư huynh môt lát."
Hắn đầy tự tin để lại những lời này rồi quay đầu rời đi.
Hắn cảm thấy mình rất giỏi.
Lần này, trong Trúc Cơ trung kỳ của Đoạn Tình nhai, hắn dùng sức ép hết tất cả mọi người, tiến vào cuộc thi đấu của mười hai chủ mạch.
"Cũng đúng, có Sơn Hà Chi Linh quan tâm, còn có truyền thừa của đại năng, còn là đệ tử chân truyền, trong khoảng thời gian này thực lực cũng không phải không thể nâng cao rất lớn." Giang Hạo lặng lẽ nói.
Hắn ngồi ở trong sân, lấy ra Bán Nguyệt số hai bắt đầu dưỡng đao.
Thanh đao này có thân đao màu đen, lưỡi đao màu trắng, đao dài không kém Thái Sơ Thiên Đao bao nhiêu, trọng lượng vừa vặn, công nghệ càng tốt hơn.
Tuyệt đối là xuất phát từ tay người nổi tiếng.
Có Bán Nguyệt số hai cộng thêm Ma Âm Thiên Lý, cùng với năm mươi tờ Thập Vạn Kiếm Phù.
Muốn lấy giải xuất sắc không khó lắm.
Chỉ là… Đối phương cũng chưa chắc đã kém.
Ngày tiếp theo.
Giang Hạo đang điều tức chậm rãi tỉnh lại, tưới cho Thiên Hương Đạo Hoa một chén nước rồi bước ra ngoài.
Con thỏ ở bên cạnh hắn:
"Chủ nhân, hay ngươi dẫn ta đi cùng đi."
"Ta dẫn ngươi đi làm gì?" Giang Hạo cúi đầu hỏi.
"Thỏ Gia ta có tốc độ kinh người, người trên đường đều biết ta là thần long thấy đầu không thấy đuôi. Đến lúc đó đối thủ của chủ nhân xuất hiện, ta ra tay khiến hắn bị thương nặng trước, sau đó chủ nhân thắng rồi.
Có Thỏ Gia ở đây, chủ nhân nhất định phải giành được giải xuất sắc." Con thỏ vỗ ngực bảo đảm nói.
Giang Hạo im lặng nghe xong, sau đó phân phó:
"Linh Dược viên giao cho ngươi."
"Được!" Thỏ theo bản năng nhận lời.

Cuộc thi đấu được tổ chức ở quảng trường trung tâm của Thiên Âm tông, ở đây có rất nhiều lôi đài.
Chia ra làm ba khu vực Trúc Cơ, Kim Đan, Nguyên Thần.
Giang Hạo đi tới khu vực của kỳ Trúc Cơ, xem danh sách thi đấu.
Mỗi cảnh giới có tổng cộng mười ba người, lượt trống của Trúc Cơ trung kỳ là... Hàn Minh của Đoạn Tình nhai?
"Thật không hổ danh là người được Sơn Hà Chi Linh quan tâm, đúng là may mắn thật."
Giang Hạo lắc đầu cũng không để ý nữa. Sau đó hắn nhìn thấy mình giao đấu với Tân Ngọc Nguyệt của Lôi Hỏa phong.
Tên này hơi quen. Hắn suy nghĩ một lát mới nhớ ra, đây là sư tỷ cùng hắn tiến vào Ma Quật kia.
Không ngờ nàng cũng là Trúc Cơ trung kỳ.
Sau khi xác định là lôi đài số 3, hắn đi thẳng tới đó.
Bên kia, Tân Ngọc Nguyệt của Lôi Hỏa phong có vẻ tự tin trước khi thấy được danh sách thi đấu.
Tuy nàng vừa thăng cấp Trúc Cơ trung kỳ không bao lâu, nhưng trong trận chiến với Thiên Thanh Sơn, nàng đã nhận được rất nhiều ích lợi, còn thu được không ít bảo vật.
Pháp bảo trong tay nàng có Xích Lân Kiếm, pháp y trên người có Nguyệt Sương Bảo Y, cộng thêm rất nhiều linh phù trong người.
Nàng có đầy đủ mọi thứ thuật pháp, thân pháp.
Cứng rắn chất đống cũng có thể làm cho mình nhận được giải xuất sắc.
Nàng cũng không quá đáng, chỉ cần Thiên Thần Tinh Thần Pháp.
"Với kỳ ngộ của sư muội gần đây, muốn giành được phần thắng cũng không khó lắm." Một sư huynh bên cạnh nàng vừa cười vừa nói.
"Chỉ là may mắn thôi." Tân Ngọc Nguyệt khiêm tốn nói.
Bọn họ rất nhanh đã nhìn thấy danh sách thi đấu.
Tân Ngọc Nguyệt nhìn lượt trống trước, đáng tiếc không phải là nàng.
Sau đó nhìn thấy tên của mình ở lôi đài thứ ba, đối chiến là... Giang Hạo của Đoạn Tình nhai.
Tên này vừa lọt vào mi mắt, Tân Ngọc Nguyệt lập tức ngây người.
Nàng cảm thấy hơi khó tin.
Không phải hắn là Trúc Cơ sơ kỳ sao? Sao hắn chạy tới Trúc Cơ trung kỳ vậy?
Trong giây lát, nàng chẳng còn tâm trạng nào nữa. Đừng nói là xuất sắc, sợ rằng mình phải thua ngay trong trận đầu rồi.
Mặc dù không có chứng cứ, nhưng nàng và Trịnh Thập Cửu của Băng Nguyệt cốc ngầm thừa nhận người này rất khác thường.
"Giang Hạo à? Sư muội thật may mắn, gặp phải người chỉ biết nhặt cơ duyên này. Ta nghe nói hắn vừa không có cách nào củng cố tu vi, cũng không có kinh nghiệm thực chiến.
Chúc mừng sư muội."
Tiếng kêu hâm mộ và chúc mừng bên cạnh làm cho Tân Ngọc Nguyệt cảm thấy chói tai.
Nhưng nàng khẽ cắn môi, vẫn muốn cố hết sức ứng phó.
Thiên Thần Tinh Thần Pháp quá quan trọng đối với nàng.
Có lẽ… nàng có thể thắng thì sao?
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận