Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 535: Chấp Pháp Đường Cũng Không Giam Được

Chương 535: Chấp Pháp Đường Cũng Không Giam Được
Chương 535: Chấp Pháp Đường Cũng Không Giam Được
Hồng Vũ Diệp đang nghỉ ngơi, Giang Hạo cũng không dám rời đi quá xa. Chỉ có thể đi ra ban công, tiếp tục trông coi.
Chỉ là thỉnh thoảng hắn sẽ nhìn vào bên trong một chút, tóc còn ướt, khiến cho hắn có một loại suy nghĩ muốn làm khô.
Nếu là Tiểu Li hắn sẽ trực tiếp động thủ hỗ trợ. Nhưng mà là Hồng Vũ Diệp thì cần đối đãi cẩn thận.
Dưới ánh trăng, Giang Hạo thở dài.
Sau đó bắt đầu cân nhắc chuyện ngày mai, không có gì ngoài ý muốn, xế chiều ngày mai sẽ cần đến sơn môn một chuyến.
Nếu như không phải là bởi vì công tích của chuyện Hải Vụ Động, hắn cũng không đến mức phải nghĩ biện pháp như thế, tự tìm tội cho mình.
Đao cần phải đi mua một thanh, khoáng thạch trong Hải Vụ Động cũng cần bán ra, trận pháp cũng phải thăng cấp một chút.
"Cảm thấy có không ít chuyện, không biết nửa ngày ngày mai có đủ hay không."
Giang Hạo thở ra một hơi, lấy thư tịch ra rồi bắt đầu đọc, vẫn là Vô Danh Bí Tịch.
Qua chuyện Hải Vụ Động khiến cho hắn hiểu được tầm quan trọng của Vô Danh Bí Tịch.
Cái này không chỉ có thể dùng để che giấu tu vi, còn có thể khống chế sức mạnh, uy lực của thuật pháp sẽ bay lên theo đường thẳng.
Không chỉ như thế, dùng để cảm nhận xung quanh cũng rất lợi hại. Như này thôi đã tốt hơn so với tất cả rồi.
Uy lực Thiên Đao, vận dụng thân pháp đều tới từ cùng một nhịp thở.
Hồng Vũ Diệp cũng là kỳ tài bất thế.
Trên đời này có vô số kỳ nhân, thành tựu của rất nhiều người đều là thứ mà Giang Hạo không thể với tới.
Thế nhưng hắn cũng không thèm để ý, thiên tài bất thế không có xung đột gì với hắn cả.
Hắn muốn sống sót thật tốt, có năng lực tự vệ.
Thời gian trôi qua rất nhanh, Giang Hạo cảm thấy mình chưa xem được bao lâu, trời đã sáng rồi.
Trong thời gian truyền đến chút âm thanh, là Hồng Vũ Diệp ngồi dậy.
Quần áo cũng không ngổn ngang, chỉ là có chút dính người.
Nàng nhìn Giang Hạo quay đầu, sau đó kiểm tra mái tóc một chút, phát hiện có chút ướt át.
Trong nháy mắt, khí tức ngập trời xuất hiện.
Ầm!
Giang Hạo ở bên công bị đánh bay ra ngoài.
Ầm!
Cả người hắn ngã xuống mặt đất, phần lưng có chút đau.
Chỉ là có một chút. Xem ra đối phương không quá tức giận.
Tốt hơn nhiều so với việc nhìn thấy thân thể. Thế nhưng…
Tại sao chứ?
Nhớ lại hành động kiểm tra tóc của Hồng Vũ Diệp, hắn nghĩ tới một loại khả năng.
Đó chính là muốn mình làm khô tóc?
Gió nhẹ quét qua, một thân ảnh đỏ trắng hạ xuống từ trên cao, đứng thẳng ở bên cạnh hắn. Là Hồng Vũ Diệp đã thay váy xong.
Váy dài rơi xuống mắt cá chân, đai lưng màu đỏ, ngực chập trùng rõ ràng, độ cong hoàn mỹ.
Tóc dài được buộc lên đơn giản, bên trong ánh mắt mang theo một tia lãnh đạm. Nàng nhìn Giang Hạo, lạnh lùng nói:
"Kim Đan sơ kỳ như ngươi, dường như không biết làm quá nhiều chuyện."
Giang Hạo đứng dậy, nói câu: "Khiến tiền bối thất vọng."
Hồng Vũ Diệp hừ lạnh một tiếng, đi đến trước bàn gỗ, sau khi thả một cái hộp xuống, liền bắt đầu tan biến:
"Ta cũng không ở không tại chỗ của ngươi."
Chờ Hồng Vũ Diệp hoàn toàn rời đi, Giang Hạo mới đến bên cạnh bàn, mở hộp ra. Phát hiện là một viên đan dược quen thuộc.
Hải Uẩn Thần Đan.
"Lại là cái này." Giang Hạo kinh ngạc.
Sau khi nếm qua một viên, hắn mới hiểu được, đan dược này có giá trị liên thành.
Cũng không biết có thể bán cho người nào.
Trong những người quen biết, có rất ít người bỏ ra nổi cái giá như vậy, hơn nữa đại khái đều là muốn lấy vật đổi vật.
Giang Hạo cẩn thận thu hồi đan dược, liền dự định đi mua sắm pháp bảo.
Chỉ là vừa mới ra cửa, Tiểu Li liền chạy tới.
"Sư huynh." Nàng nhìn xung quanh một chút rồi nói: "Sư tỷ đâu?"
Không phải tẩu tử thì tốt, Giang Hạo thở phào nói:
"Đến tìm con thỏ?"
"Ừm." Tiểu Li gật đầu, cũng không quan tâm đến chuyện sư tỷ nữa.
Giang Hạo chỉ chỉ dòng sông bên cạnh, nói: "Đi xuống dưới dọc theo con sông này chắc là có thể tìm được."
Tiểu Li không nghi ngờ chút nào, vẫy tay tạm biệt. Dường như trong nhận thức của nàng, Giang Hạo tuyệt đối sẽ không lừa nàng.
Tính cách này theo lý thuyết sẽ ăn thiệt thòi tại Ma Môn, thế nhưng Tiểu Li thì khác.
Có Kim Đan Đại Yêu là con thỏ bảo bọc, không có người nào có thể bắt nạt nàng. Không chỉ như thế, Tiểu Li còn là đệ tử chân truyền, thân phận địa vị cao.
Càng quan trọng hơn là, Tiểu Li vốn không sợ trời không sợ đất.
Lúc trước đối đầu với Giao Long, đã bày ra dáng vẻ ăn chắc đối phương. Khi đó nàng mới Luyện Khí.
Bởi vậy có thể rõ ràng, trong tiềm thức, Tiểu Li không để đối phương vào mắt.
Hơn nữa, nàng luôn cảm thấy mình là người, một người rất bình thường.
Giang Hạo cũng không muốn thay đổi nàng, để cho nàng cứ như vậy mà lớn lên là được.
Đến lúc đó sẽ phóng sinh cùng với con thỏ.
Nghĩ tới đây, Giang Hạo liền dự định đi mua pháp bảo trước, chỉ là hắn đột nhiên nhìn về phía nơi hẻo lánh trong sân nhỏ. Bán Nguyệt số ba bên kia lại biến mất.
"Đây là mao bệnh gì?"
---
"Năm ngàn?" Bên trong phiên chợ, Giang Hạo hơi kinh ngạc.
Một thanh pháp bảo Kim Đan lại muốn năm ngàn linh thạch của hắn.
Sau mấy lần trả giá, cuối cùng dùng bốn ngàn sáu mua về.
Lần này là một thanh trường đao màu đen tinh khiết, cũng không sắc bén, thế nhưng có một loại trầm trọng. Tên vốn có của nó là Trọng Phong, thế nhưng bị hắn đổi thành Bán Nguyệt số bốn.
Vẫn tiếp tục sử dụng cái tên Bán Nguyệt.
Sau đó, hắn bỏ ra thời gian nửa ngày để bán khoáng thạch, nhiều hơn so với dự đoán, tổng cộng bảy ngàn sáu năm năm mươi linh thạch.
Cộng với số linh thạch trên người, hắn còn có ba vạn một ngàn bảy trăm sáu ba linh thạch.
Mà tài liệu trận pháp lại tốn một vạn hai ngàn linh thạch của hắn. Đây là giá ưu đãi, hình như bởi vì công tích nên hắn được giảm giá khi mua đồ tại Tinh Thần Lâu.
Chờ sau khi chuẩn bị thỏa đáng tất cả.
Hắn còn thừa lại một vạn chín ngàn bảy trăm sáu ba linh thạch.
"Cũng may năm nay Bàn Đào Thụ không cần niết bàn, không phải bán Thiên Hoàn Đan."
Buổi chiều, hắn trực tiếp đi đến sơn môn.
Sơn môn.
Bốn người ban đầu biến thành ba người.
Lúc này bọn hắn đều không tu luyện, mà là khoanh chân ngồi tại vị trí của mình. Một vị nam tử trong đó nói:
"Thật không nghĩ tới Lạc sư muội thế mà bị bắt, bị hoài nghi là phản đồ, ta cảm thấy không giống."
"Hạ sư huynh hình như có chút thân thiết với Lạc sư muội, nhớ phải cẩn thận." Tiên tử bên cạnh cười nói.
"Nam sư muội nói đùa, ta và Lạc sư muội không có gì, tất cả mọi người đều hiểu rõ. Đúng không, Khổng sư huynh?" Hạ Tồn nhìn về phía nam tử cao lớn đối diện, nói.
"Nam sư muội là người Chấp Pháp Phong, biết tình huống cụ thể không?"
"Có biết một chút, nhưng mà có chút không giống với những gì các ngươi nghĩ. Lạc sư muội nói là nằm vùng tìm đến nàng, còn làm nàng bị thương nặng. Hiện tại bọn hắn đều đang tiếp nhận điều tra." Nam Dư Thư nhìn hai người, nói:
"Các ngươi đều biết chuyện này đúng không, nhưng mà vấn đề lại nằm ở đây. Theo ta được biết, người bị chỉ định là nằm vùng này, là Đoạn Tình Nhai Giang Hạo. Mà hắn đã đi ra khỏi Chấp Pháp Phong, thậm chí còn sắp tới thay thế vị trí của Lạc sư muội, thủ sơn môn."
"Ra ngoài rồi?" Hạ Tồn có chút chấn kinh:
"Hắn làm sao ra được? Không phải nằm vùng?"
"Không hẳn vậy." Khổng Hộ hơi nghi hoặc một chút:
“Ta nghe nói chuyện này còn chưa có kết quả."
"Đúng, thế nhưng Chấp Pháp Đường không giam được Giang Hạo." Thấy hai người nghi hoặc, Nam Dư Thư giải thích:
"Các ngươi đều biết bảng công tích của Tông môn đúng không? Công tích lần này chủ yếu bắt nguồn từ Hải Vụ Động. Mà Giang Hạo trước mắt đang xếp thứ nhất trên bảng danh sách. Dưới tình huống không có chứng cứ, Chấp Pháp Đường căn bản không dám giam hắn. Công Tích Đường sẽ không đồng ý."
"Hắn tu vi gì?" Khổng Hộ hỏi.
"Kim Đan sơ kỳ." Nam Dư Thư nói.
"Xem ra phải cẩn thận một chút, ít tiếp xúc với hắn, nếu không Chấp Pháp Đường sẽ để mắt tới chúng ta." Hạ Tồn nói.
Những người khác đều gật đầu.
Bọn hắn cũng không muốn gây phiền toái.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận