Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1183: Vây Giết Tiếu Tam Sinh 1

Chương 1183: Vây Giết Tiếu Tam Sinh 1
Chuyện Giang Hạo lại trở thành thủ tịch lần nữa vẫn chưa từng nhấc lên chút sóng gió gì.
Chỉ có cực ít người thời thời khắc khắc chú ý mới có thể biết được.
Giang Hạo không tuyên truyền, thất bại đương nhiên là cũng sẽ không chủ động nói ra. Chuyện như vậy ảnh hưởng đến mặt mũi, sẽ không ai chủ động nhắc tới cả. Do đó nên mới có ít người biết.
Thời gian sau đó cũng không có chuyện gì cần làm.
Hắn muốn thử giống như các tiên nhân khác, dung nhập bản thân vào bên trong Thiên m Tông, xem xem có thể có được cơ duyên đại thế hay không.
Chỉ là hắn phát hiện, hắn quả thật có thể cảm nhận được sự tồn tại của cơ duyên đại thế, cũng có thể thử dung nhập. Nhưng mà không biết vì sao, hắn luôn luôn không cách nào thu nạp được cơ duyên, dường như tới gần thì sẽ bị bài xích.
Rời khỏi tâm thần, Giang Hạo có chút cảm khái.
Quả nhiên, mình không cách nào đạt được cơ duyên đại thế. Mặc dù hắn đã đoán được từ trước, nhưng sau khi thử nghiệm thì vẫn có chút thất vọng.
"Nhưng mà sau khi tiến vào trạng thái rồi, một khi rời khỏi cũng có chút ít ảnh hưởng, loại ảnh hưởng này chính là sai một ly đi nghìn dặm. Khó trách không có tiên nhân nào hành tẩu thế gian, ai lại nguyện ý từ bỏ cơ duyên tới tay chứ?"
Viên mãn chờ đợi cơ duyên chính là chuyện cực kỳ quan trọng đối với bọn hắn. Những chuyện khác phần lớn đều có thể chờ đợi.
"Khó trách lúc ta đi Huyền Thiên Tông, dù là có người phát hiện ra thì cũng không lập tức xuất thủ."
"Không biết Xích Thiên là từ bỏ, hay là không có chỗ tiếp nhận cơ duyên."
Xích Thiên vẫn luôn ở bên ngoài, Long tộc sớm đã biến mất, cho nên hắn không có chỗ tiếp nhận cơ duyên cũng rất bình thường.
Đương nhiên, nếu như hắn thật sự muốn, hoàn toàn có thể gia nhập tông môn nào đó, sau đó ở lại bên trong.
Ví dụ như tông môn của huynh trưởng hắn, Thiên Văn Thư Viện.
Thế nhưng chuyện này không có khả năng, bởi vì bên trong Thiên Văn Thư Viện không có Bích Vân Các.
Vì có thể đi Bích Vân Các, hắn chắc là sẽ tình nguyện từ bỏ cơ duyên.
Nhớ lại tính cách của Xích Thiên, Giang Hạo cảm thấy hoàn toàn là bởi vì lý do này.
Sau này vẫn nên tránh gặp mặt đối phương thì hơn, nói chuyện phiếm một hồi sẽ dễ dàng dẫn tới loại vấn đề này.
Giang Hạo dành ra một tuần để tìm hiểu chuyện cơ duyên, xem như đã hiểu rõ đại khái.
Ngày này, hắn ngồi trong sân, nhìn xem Bàn Đào Thụ đã sai trĩu quả, vẫn luôn đang tại do dự.
Sau khi đại thế, nếu như mình có năng lực niết bàn thì liệu có nên giúp Bàn Đào Thụ đi ra một bước cuối cùng hay không.
Trong lúc hắn còn đang suy nghĩ, Tiểu Li đã rón rén đi đến.
Nhìn thấy Giang Hạo nhìn qua, nàng vội vàng chỉ chỉ bàn đào, nói: "Ta tới chiếu cố bọn chúng."
Giang Hạo chưa từng để ý đến chuyện này.
Vốn chính là cho Tiểu Li ăn, chiếu cố hay không đều như nhau cả.
Mặt khác, bàn đào này đúng là cực kỳ ngon, mặc dù không có chỗ tốt gì đối với thân thể, nhưng lại có thể thỏa mãn lòng ăn uống.
Suy tư một lát, hắn chợt mở miệng: "Một năm kết quả một lần hay là thật lâu mới kết quả một lần tốt hơn?"
"Sư huynh hỏi ta à?" Dưới Bàn Đào Thụ, Tiểu Li quay đầu lại, chỉ chỉ chính mình.
Giang Hạo gật đầu.
"Thật lâu kết quả một lần ăn có ngon không?" Tiểu Li chăm chú hỏi.
"Chắc là không chênh lệch hiện tại là bao." Giang Hạo suy tư một lát, lần nữa trả lời:
"Nhưng mà trên bản chất sẽ có sự khác nhau, chắc là cực kỳ ghê gớm."
"Vậy nếu như không thể ăn thì có thể khôi phục lại một năm kết quả một lần không?" Tiểu Li mở to hai mắt hỏi.
Giang Hạo khẽ lắc đầu.
Thành công trở thành Thần Thụ sao có thể quay lại được chứ?
Tiểu Li bĩu môi, dường như đang xoắn xuýt, sau đó hỏi rất lâu là bao lâu.
Giang Hạo suy tư một lúc, sau đó trả lời đại khái là thời gian ăn một vạn lần bàn đào.
Nghe vậy, Tiểu Li há to miệng, sau đó dùng ngón tay tính tính, một lát sau vô cùng không tình nguyện lắc đầu.
Giang Hạo thấy thế thì cũng không nói thêm gì nữa.
Tiểu Li không tình nguyện. Nhưng mà nếu như thật sự cần thiết thì vẫn phải Niết Bàn.
Dù sao bàn đào dù ăn ngon thì vẫn có thể tìm được vật thay thế, nhưng Thần Thụ Bàn Đào lại gần như không thể thay thế. Nhất là khi Tiểu Li sớm muộn gì cũng phải lớn lên, sớm muộn gì cũng sẽ rời đi.
Khi đó, giữ một Bàn Đào Thụ có thể nở hoa kết trái lại thì có ý nghĩa gì chứ? Tuy bàn đào rất ngon nhưng hắn lại không thường xuyên ăn.
Dù hiện tại cảm thấy ăn ngon, vậy cũng chỉ khi có người cướp ăn thì mới khiến cho hắn có cảm giác trân quý. Một khi lâu dài không có người hái, cảm giác mang đến cho hắn chắc là cũng chỉ như thế.
"Sư huynh, ta gần đây thường xuyên nằm mơ." Tiểu Li đột nhiên nói.
"Nằm mơ?" Giang Hạo kinh hãi.
Hắn từng nghe Tiểu Li nói về chuyện này. Nói là lúc A Công A Bà của nàng rời đi, nàng thường xuyên nằm mơ. Trước đó mình xuất hiện nguy hiểm, sắp bỏ mình, cũng là như thế. Bây giờ lại tiếp tục nằm mơ, mình lại gặp nguy hiểm gì rồi?
Giang Hạo có chút nghi hoặc.
Cho đến trước mắt cũng không nhìn thấy có nguy hiểm gì.
"Đúng vậy, nhưng mà không giống với trước đó, vẫn luôn không thể động đậy." Tiểu Li nói.
"Là nằm mơ ngươi không thể động đậy?" Giang Hạo hỏi.
Tiểu Li gật đầu.
Giang Hạo rũ mi.
Tiểu Li cũng không phải là người bình thường, hơn nữa trời sinh mang theo thần dị, sẽ không vô duyên vô cớ nằm mơ, chắc là đại biểu cho chuyện gì đó.
Giám định.
Đã lâu rồi không có xem xét tình huống của Tiểu Li.
Hồng Vũ Diệp cũng là như thế, sau khi thành tiên, hắn rất muốn thử giám định một lần, đáng tiếc là không có cơ hội.
【 Giang Tiểu Li: đệ tử chân truyền Thiên m Tông, tu vi Kim Đan sơ kỳ, bị Thiên Cương Lôi Đình trọng thương, mất đi ký ức, mất đi lực lượng, tâm thần dao động có thể cộng hưởng cùng Thương Uyên Long Châu và sử dụng lực lượng trong nó. Tu vi càng cao càng dễ xuất hiện kỹ năng đã từng có, gần đây luôn nằm mơ, lo lắng ngươi xuất hiện nguy hiểm, nhưng lại cảm thấy không phải ngươi. Thân thể vẫn đang lớn lên, cần ăn nhiều. 】
Nhìn thần thông phản hồi, Giang Hạo nhăn mày, giám định cũng không nói rõ chuyện liên quan tới nằm mơ.
Hơn nữa, hắn luôn cảm thấy thần thông giám định không thể giám định sâu với Tiểu Li. Mặt khác, mỗi lần giám định, đều sẽ xuất hiện chuyện bị trọng thương.
Cho đến nay, hắn vẫn không biết được lôi đình Thiên Cương là gì.
"Không biết có rồng nào có thần thông trời sinh hay không." Giang Hạo suy nghĩ trong lòng.
Tiểu Li nằm mơ cũng không phải là việc nhỏ, phải nhiều chú ý một chút.
Trầm mặc hồi lâu, hắn quyết định đi Bích Vân Các một chuyến.
Sau này phải hoàn thành nhiệm vụ tông môn, không biết phải tốn bao nhiêu thời gian, nhân lúc hiện tại đang rảnh thì đi một chuyến vậy.
Nhưng mà đi sẽ rất dễ bị hao tổn linh thạch, không thể không phòng.
Sau khi đuổi Tiểu Li đi, Giang Hạo liền biến mất tại chỗ. Lúc xuất hiện lần nữa đã ở trong cấm địa của Thượng Quan nhất tộc.
Hắn quan sát qua Mật Ngữ Thạch Bản, Quỷ tiên tử còn chưa tới, cho nên cũng sẽ không gặp được. Mặt khác, lần này đến đây cần lấy Tử Hoàn đi, phòng ngừa bị Quỷ tiên tử phát hiện. Hoặc là có thể tanh giao cho Thượng Quan Thanh Tố trước.
Giang Hạo lấy Tử Hoàn ra, treo nó ở phía trên Huyết Trì.
Sau đó, hắn bắt đầu truyền tin, để Thượng Quan Thanh Tố tới lấy đồ. Sau đó, hắn trực tiếp hướng thẳng tới Bích Vân Các.
Cũng không cần vội, cứ đi ngang qua là đủ.
Nhiều lần đều là xuất phát từ bên này, cho nên hắn đã nắm giữ được con đường ngắn nhất, trên con đường này cũng không có người cường đại. Cũng coi như là an toàn.
Sau một ngày.
Giang Hạo hành tẩu ở trên mặt biển, cảm giác vùng biển này yên tĩnh hơn lúc trước rất nhiều. Điều này khiến Giang Hạo chợt ngừng lại.
Ngay sau đó, một cỗ lực lượng xông tới từ phía trướ. Phong bạo phun trào, công kích phóng ra.
Tiên lực bàng bạc phun trào, tuyệt không phải là Nhân Tiên.
"Nhằm vào ta sao?" Giang Hạo nhíu mày.
Thiên Đao xuất hiện, chém ra một đao.
Soạt!
Sóng lớn che trời bị một đao bổ ra, sau đó ầm vang vỡ vụn. Dù cho sóng biển bất lực rơi xuống, cũng trực tiếp lưu lại tam thiên xích, đánh thẳng vào thị giác của con người.
Mà sắc mặt của Giang Hạo đã trầm xuống.
Hắn cảm thấy có năm người, năm đạo khí tức khóa hắn lại, công kích đã đến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận