Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1302: Nữ Ma Đầu: Như Thế Ngươi Vẫn Là Vì Tốt Cho Ta? 2

Chương 1302: Nữ Ma Đầu: Như Thế Ngươi Vẫn Là Vì Tốt Cho Ta? 2
Giang Hạo âm thầm quan sát, cũng không quấy rầy.
Con thỏ treo ngược trên tàng cây, cũng quan sát trận pháp.
Nó ôm hai chân với vẻ nghi ngờ, dường như tất cả khó khăn đều không thể quật ngã nó.
"Có cái gì khó đâu, trận pháp đều là bạn bè trên đường, sẽ không làm khó thỏ gia ta." Con thỏ nói.
Giang Hạo cũng tin tưởng. Dù sao con thỏ có thần thông man thiên quá hải.
Trận pháp gì đó đều không cách nào ngăn được nó.
"Không được, sư huynh nói, nếu vẽ được thì sẽ để ta trở về tảo mộ cho A Công A Bà, nếu không thì không thể quay về, A Công A Bà sẽ nhớ ta." Tiểu Li cắn ngón tay, nghiêm túc nói.
Giang Hạo quan sát, cảm thấy có chút làm khó Tiểu Li.
Hắn hoàn toàn xem không hiểu trận pháp này.
Ngày kế tiếp, Tiểu Li ăn bàn đào, dường như bị cái gì đó làm khó. Sau khi nàng ăn xong, linh cảm đột nhiên lóe lên.
Ngay sau đó, nàng nhảy lên, lớn tiếng nở nụ cười: "Có thể, thật sự có thể, Tiểu Li thật thông minh nha."
Nàng lại bôi bôi vẽ vẽ, cuối cùng một vệt ánh sáng hiện lên, tất cả trên đất cũng bị mất.
Sau đó Tiểu Li liền nhảy cao ba mét. Nàng hưng phấn nhìn về phía Giang Hạo: "Sư huynh, ta biết rồi."
Giang Hạo có chút ngoài ý muốn.
Vốn muốn cho Tiểu Li nghiên cứu mấy ngày, không được liền để nàng trở về.
Còn về chuyện về nhà thì cũng đã dự tính trước cho nàng rồi.
Trở về lại tiếp tục là được.
Nào nghĩ đến mới qua một ngày.
"Biết?" Giang Hạo bình tĩnh nói: "Vậy thì bắt đầu vẽ đi, vừa vẽ vừa giải thích tại sao."
Tiểu Li chưa từng chần chờ, bắt đầu vây quanh viện rồi vẽ, Giang Hạo đi theo nàng.
Tiểu Li bắt đầu giải thích: "Sư huynh, trước như này, sau đó lại như này, nơi này như này, nơi đó như này, còn có như này, quay lại còn như vậy…"
Tiểu Li đi một vòng từ trong ra ngoài sân, sau đó vừa vẽ vừa giải thích như này như thế.
Trở lại trong sân, Tiểu Li vẽ xuống một bước cuối cùng, sau đó ánh sáng nở rộ, hạch tâm xuất hiện ở trước mặt Giang Hạo.
"Sư huynh, đã xong." Tiểu Li phủi bụi trên tay, vừa cười vừa nói.
Giang Hạo nhìn đối phương, trầm mặc hồi lâu.
Tiểu Li có chút rụt rè: "Không đúng sao?"
"Rất đúng." Giang Hạo hái một quả bàn đào rồi đưa tới, nói: "Đi đi, đã đến giờ để Trình Sầu mang ngươi trở về."
Gần đây cũng không an toàn, nhưng Tiểu Li muốn trở về hắn cũng sẽ không ngăn cản.
Tiểu Li có Thương Uyên Long Châu, có lực lượng Chân Tiên mà mình bổ sung, có rất ít người có thể uy hiếp được nàng.
Mặt khác, Giang Hạo nhớ kỹ Xích Long.
Tiểu Li ở bên cạnh mình, có lẽ mới nguy hiểm hơn, sẽ bị phát hiện là Cấm Kỵ Chi Long. Nếu như ra ngoài thì sẽ không bị phát hiện được.
Còn về trận pháp vừa mới bố trí…
Hắn vẫn là nhìn không hiểu.
Hắn không cách nào tưởng tượng được thiên phú trận pháp của Tiểu Li rốt cuộc cao bao nhiêu. Nhưng cũng may hạch tâm ở trong tay mình, có thể khống chế trận pháp. Còn có thể tăng thêm lực lượng Chân Tiên, người tầm thường chắc là sẽ không thể phát hiện được chỗ cao minh của trận pháp, càng không rõ có lực lượng Chân Tiên âm thầm xoay quanh. Như thế, Thiên Hương Đạo Hoa cũng an toàn hơn một chút. Hắn cũng không cần ngăn cản cường giả cao minh gì nữa. Bởi vì cường giả như vậy mặc kệ hắn làm gì thì đều không ngăn được. Cho nên trận pháp có thể ngăn cản phần lớn mọi người là đủ rồi.
Thời gian lại trôi qua ngày qua ngày, Giang Hạo phát hiện Trường Sinh Quả xuất hiện biến hóa. Vốn dĩ là bảy ngày một cái cây con kiến, không còn xoắn xuýt chuyện tuần hoàn thay đổi, mà là một mực đang trồng gốc cây kia. Quả rơi xuống, con kiến thay thế, nhưng mà cây vẫn là gốc cây kia.
Giang Hạo không biết đây rốt cuộc là có đúng hay không, nhưng con kiến dường như có biến hóa mới, hiện tại cần nhìn xem cuối cùng sẽ như thế nào.
Đầu tháng mười hai.
Tuyết cũng đã dừng lại.
Chỉ là vẫn luôn không có biến hóa.
Giang Hạo dọn dẹp tuyết trên đường, những chuyện khác vẫn như cũ.
Vào ngày này, hắn cảm nhận được Mật Ngữ Thạch Bản xuất hiện chấn động.
Đêm nay tụ hội.
Giang Hạo chưa từng để ý, tiếp tục đi vào Linh Dược Viên.
Bắt đầu từ tháng này, một số đệ tử chân truyền lần lượt xuất hiện, một số Mạch chủ cũng bắt đầu chủ trì đại cục.
Một số sư huynh lợi hại của Đoạn Tình Nhai cũng quay về rồi. Mục Khởi sư huynh cũng đã có thể xuống giường, bắt đầu hỗ trợ chỉnh lý Đoạn Tình Nhai. Thậm chí có một số người đã bắt đầu đi tìm Bạch Dịch sư huynh.
Nghe nói sư phụ cũng đã thoát khỏi trạng thái nguy hiểm tính mạng, sẽ trở về trong một, hai năm này. Tổn thương có chút nặng, cần một chút thời gian.
Trước mắt Đoạn Tình Nhai chỉ có thể dựa vào chính mình.
Lúc này Giang Hạo phát hiện, trong mấy sư huynh Đoạn Tình Nhai trở về có mấy người đang tranh đoạt quyền lợi.
Người nào làm chủ đang là chuyện được mọi người quan tâm.
May mà mặc dù thực lực Giang Hạo tạm được, nhưng còn không với tới bọn hắn, cũng không tham dự vào trong đó. Với hắn mà nói thì là ai không quan trọng, chỉ cần không nhằm vào hắn là được.
Bận rộn xong chuyện của Linh Dược Viên, Giang Hạo quay về chỗ ở, an tĩnh chờ đợi đến giờ Tý.
Hắn muốn để Liễu giúp mình một chút.
Hắn cần lấy lại Huyết Trì tại hải ngoại, cần người hỗ trợ truyền một câu, hoặc là đưa một phong thư. Mặt khác, cũng phải đưa một tin tức cho Long tộc. Như này sẽ dùng hết thù lao mà Liễu còn thiếu hắn.
Như thế, trong tụ hội sẽ không còn ai thiếu hắn thù lao nữa, cũng không quan trọng.
Thượng Quan nhất tộc đúng là cũng nên được tự do, may mà lúc trước đối phương không có ỷ lại, nếu không không dễ xử lý lắm.
Giờ Tý vừa đến, Giang Hạo liền tiến vào bên trong tụ hội.
Lần trước tụ hội, Quỷ tiên tử và Liễu đều có nhiệm vụ.
Đáng tiếc, Giang Hạo đều bất lực.
Người trước muốn tìm người có thuật trị liệu cao minh và Du Thiên Đông Bộ. Người sau là vì tìm Kim Long. Xác suất lớn là rồng của Cổ Kiếm Nhai.
Nhưng không người biết được hắn đi nơi nào, dù là Thi Hải lão nhân đều không thể biết được.
Chứ đừng nói đến đã vô số năm qua đi, dù là trước đó biết, hiện nay cũng sớm đã thay đổi vị trí.
Tiến vào tụ hội.
Giang Hạo nhìn xuống nhân số, không có bất kỳ biến hóa gì.
Quỷ tiên tử dường như có chút cao hứng, chắc là gặp được chuyện tốt.
Những người khác liền cực kì bình tĩnh.
Mấy người vấn an Đan Nguyên tiền bối.
Sau đó lại nghe được câu nói quen thuộc kia: "Có vấn đề trên tu vi không?"
"Đạo nguyền rủa là vận rủi sao?" Quỷ tiên tử hỏi.
"Chuyện này ngươi nên hỏi Cố Trường Sinh, hắn có thể cho ngươi đáp án hoàn chỉnh. Về việc nguyền rủa có phải vận rủi hay không, nguyền rủa là một phần của vận rủi, nhưng mà lại có chỗ khác biệt với vận rủi thuần túy. Nếu như muốn khái quát nó thì hẳn là đạo tử vong. Mà đạo tử vong lại là đạo trường sinh." Đan Nguyên cười nói: "Cho nên Cố Trường Sinh biết nguyền rủa cuối cùng lựa chọn Trường Sinh Thụ."
Quỷ tiên tử bừng tỉnh đại ngộ.
Giang Hạo rũ mắt, điều này khác một trời một vực với những gì hắn ngộ ra trước đó.
Có tử vong mới có trường sinh.
Sau khi không có vấn đề gì, Đan Nguyên nhìn về phía những người khác: "Mọi người hình như đều đã biết về tin tức của Thiên Hương Đạo Hoa, nhiệm vụ này liền kết thúc."
"Đều đã biết được?" Tinh có chút ngoài ý muốn.
"Ừm, ta cũng nghe nói." Quỷ tiên tử nói.
"Là tin tức gì?" Trương tiên tử cũng tò mò hỏi.
Bọn hắn một người tại Đông Bộ, một người tại Tây Bộ, tin tức cũng không có linh thông như vậy. Nhất là khi không có chú ý tới loại chuyện này, mặt khác còn đang bế quan, cho nên muốn biết được có chút khó khăn.
Chỉ là bọn hắn rất tò mò, nếu như tất cả mọi người đều đã biết, không phải sẽ gây ra tranh đoạt sao?
"Chỉ biết là đồ ở trong tay một tu sĩ Nguyên Thần, nhưng tông môn của hắn cũng không dễ trêu, chắc là sẽ có không ít người đi, nhưng phần lớn đều đang quan sát." Quỷ tiên tử vừa cười vừa nói.
"Quỷ tiên tử không đi thử một chút sao?" Tinh hỏi.
Quỷ tiên tử cười nói: "Chủ yếu là Thiên Hương Đạo Hoa đang ở trong tay một người hết sức nguy hiểm ."
"Ồ?" Đám người Trương tiên tử có chút ngoài ý muốn:
"Nguyên Thần có cái gì nguy hiểm?"
Quỷ tiên tử nhún vai một cái, nói: "Bản thân hắn xác thực không có nguy hiểm gì, thực lực cũng chỉ có Nguyên Thần, những người khác cũng không để hắn vào mắt. Nhưng mà có một tin tức, chỉ có chúng ta biết."
Nhìn vẻ mặt nghi ngờ của đám người, Quỷ tiên tử mở miệng nói: "Thiên Cực Ách Vận Châu ở trong tay hắn."
Giọng nói rơi xuống, khí tức lưu động của đám người cực kì đặc sắc.
Quỷ tiên tử có chút hài lòng đối với biến hóa của bọn hắn.
Trong lúc nhất thời, bọn hắn đều nghĩ đến một người, Thiên m Tông, Giang Hạo.
Lúc trước Tỉnh đã giao Thiên Cực Ách Vận Châu cho người này.
Vậy đúng là không tiện đi xem.
Đi thử một lần sẽ dễ dàng khiến cho mọi người vạn kiếp bất phục.
Bạn cần đăng nhập để bình luận