Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 573: Tranh Tài Còn Chưa Bắt Đầu, Đã Sắp Xếp Thắng Bại Xong Xuôi

Chương 573: Tranh Tài Còn Chưa Bắt Đầu, Đã Sắp Xếp Thắng Bại Xong Xuôi
Chương 573: Tranh Tài Còn Chưa Bắt Đầu, Đã Sắp Xếp Thắng Bại Xong Xuôi
Quỷ Tiên Tử mang theo tùy tùng của nàng rời đi, chẳng biết đi đâu.
Giang Hạo từ đầu đến cuối không có mở cái hộp kia ra, cũng may là mấy sư huynh sư tỷ cũng không có hỏi thăm.
Bọn hắn biết quan hệ giữa Hiên Viên Thái và hắn không tệ, cho nên vô thức sẽ nghĩ đến bên kia.
Mà bản thân Giang Hạo đang cảm thấy hoài nghi, loại chuyện này không thể bình thường hơn được nữa.
Trong đêm.
Giang Hạo về tới chỗ ở.
Vừa mới ngồi xuống, con thỏ liền nhảy qua. Nó cầm vòng vàng trong tay chân thành nói:
"Chủ nhân, ta có phát hiện kinh người."
"Phát hiện kinh người?" Giang Hạo có chút ngoài ý muốn.
Không hiểu rõ phát hiện kinh người này rốt cuộc là gì.
"Ta phát hiện có người nào đó đang âm thầm nghe ngóng về chủ nhân." Con thỏ nói ra.
“Người nào đó?"
Giang Hạo hiếu kỳ nói: "Mạnh không?"
Con thỏ chân thành nói: "Không nể mặt Thỏ gia."
"Ngươi không có bị nàng phát hiện chữ?" Giang Hạo lại hỏi.
"Cảm giác trên đường nể tình." Con thỏ xoay tròn vòng cổ, đắc ý nói.
Giang Hạo yên lặng.
Con thỏ có thần thông Man Thiên Quá Hải, có thể tránh thoát rất nhiều cảm giác. Trận pháp đều không thể trói buộc nó, nhưng mà tu vi đủ cao thì vẫn có thể phát hiện.
Kim Đan Đại Yêu cũng không phải là vô địch, mặt mũi cũng không vượt ra ngoài Thiên m Tông. Nói cách khác, người nghe ngóng hắn, tu vi chắc là không cao hơn Kim Đan, đại khái là hậu kỳ hoặc là viên mãn.
Có khả năng loại trừ là Quỷ Tiên Tử, có khả năng là người của Huyền Thiên Tông.
Sau khi để con thỏ tiếp tục tìm hiểu, Giang Hạo lại hỏi về tình huống của mấy người Lâm Tri. Lâm Tri còn đang ở quặng mỏ, mặc dù cuộc sống không tốt lắm, thế nhưng ít khiêu khích châm chọc hơn.
Bởi vì trong quặng mỏ không có mấy người biết hắn.
Còn về hai người bạn kia thì tạm thời cũng không có gặp mặt.
Triệu Khuynh Tuyết cũng đã không có gì đáng ngại, con thỏ đã thông báo chuyện này cho Lâm Tri. Nghe thế, hắn cũng tĩnh tâm tiếp tục rèn luyện ở bên trong.
Sở Xuyên lại khác, còn đang khiêu chiến người khắp nơi, chuyên chọn người lợi hại để khiêu chiến.
Vẫn luôn bị đánh bại, thỉnh thoảng hắn còn đi khiêu chiến Tiểu Li. Mỗi lần đều là răng rơi đầy đất, cũng đều trách Tiểu Li ra tay quá nặng.
Trình Sầu cũng thuận lợi tiến vào Trúc Cơ trung kỳ. Sau khi Tiểu Li biết chuyện thì lập tức tấn thăng trong đêm. Sau khi nghe xong mấy chuyện này, Giang Hạo cảm thấy có thể thử chia tách thức thứ tư của Thiên Đao.
Sau khi học được Tỏa Thiên Chi Thuật, hắn hiểu rõ rất nhiều thứ hơn, có lẽ qua hai năm nữa sẽ có thể hoàn toàn phá giải thứ thứ tư Thiên Đao.
Đuổi con thỏ đi, Giang Hạo mới giám định cái hộp, sau khi xác định không có vấn đề gì mới từ từ mở ra. Thật sự có một chiếc quạt xếp màu đen, chắc là Thiên Diện Bảo Phiến.
Thiên Diện Bảo Phiến là một loại pháp bảo biến hóa, không chỉ bản thân nó có thể biến hóa, cũng có thể thay đổi hình dạng của chủ nhân.
Hiệu quả cực kỳ tốt, chất liệu cũng vô cùng cao minh.
Pháp bảo có thể biến hóa đủ loại công kích, mà không mất đi uy lực. Nếu không sao có thể được Huyền Thiên Tông coi trọng như thế? Qua nửa đêm, Giang Hạo lại giám định pháp bảo, xác thực không có vấn đề cũng không có chủ nhân.
Chỉ cần hiểu được phương pháp tế luyện, sẽ có thể trở thành chủ nhân pháp bảo. Bởi vì là thời gian không đủ, hắn chỉ có thể chờ đợi hôm nào đó lại tế luyện sau.
Thủ sơn môn đúng là không được tự do cho lắm.
Trong đêm ngày kế tiếp.
Giang Hạo bắt đầu tế luyện Thiên Diện Bảo Phiến.
Cây quạt màu đen biến thành màu trắng với tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được.
Khi nó hoàn toàn biến trắng, Giang Hạo liền có kết nối với cây quạt trong tay. Tay khẽ vẫy một cái, cây quạt liền rơi vào trong tay hắn, sau đó chậm rãi mở ra. Một lúc sau, trong đó xuất hiện vô số bóng người cùng với rất nhiều pháp bảo. Những vật này lập tức nhanh chóng tán đi, cuối cùng hiện ra bốn chữ lớn: Thiên Nhân Thiên Diện. Mà phía sau cũng xuất hiện bốn chữ lớn: Vạn Vật Quy Nhất.
Giang Hạo khép cây quạt lại, trong lòng suy nghĩ đến dáng vẻ của Linh Kiếm, sau đó thêm vào trong cây quạt. Trong nháy mắt, Thiên Diện Bảo Phiến biến thành dáng vẻ Linh Kiếm. Hắn lại nghĩ hình dạng của Bán Nguyệt, Linh Kiếm chuyển thành Bản Nguyệt. Vung lên đón lấy, vẫn tương đối thuận tay, quả thật không tệ.
Cuối cùng hắn suy nghĩ về hình dạng của Thiên Đao, đây là cây đao mà hắn dùng thuận tay nhất. Nhưng mà, Thiên Diện Bảo Phiến lấp lánh một hồi, cuối cùng khôi phục thành dáng vẻ cây quạt.
"Chỉ không thể bắt chước được dáng vẻ của Thiên Đao sao?" Giang Hạo có chút ngoài ý muốn. Xem ra bản thân dáng vẻ và hoa văn của Thiên Đao đều không bình thường.
Sau khi sử dụng biến hóa hình dạng mấy lần, hắn phát hiện hiệu quả thật sự không tệ, chính hắn cũng không thể nhìn ra. Nhưng mà có thể thấy được là từng ngụy trang, chỉ là không cách nào thấy được hình dáng.
Như này cũng đủ rồi, phải biết hắn học qua Vô Danh Bí Tịch và Tỏa Thiên Chi Thuật, đã nhìn thấy rất nhiều thứ hơn so với bình thường rồi.
Giang Hạo cất Thiên Diện Bảo Phiến về, hắn chính là Tiếu Tam Sinh “thật sự”. Sau này đi hải ngoại, thân phận này sẽ thuận lợi hơn rất nhiều, đi tiếp xúc với Vạn Vật Chung Yên cũng sẽ dễ dàng hơn rất nhiều. Làm xong mấy chuyện này, Giang Hạo mới đi tới sơn môn.
Hắn có đi ngang qua Linh Dược Viên nhìn một cái, sau khi xác định không có việc gì mới ngự kiếm rời đi. Tháng ngày sau đó tương đối bình tĩnh. Chỉ là có quá nhiều người Huyền Thiên Tông, dễ dàng xảy ra ma sát cùng Thiên m Tông. May mắn là, chỗ sơn môn không có xuất hiện mấy kiểu người vô lý nữa.
Thời gian đi thẳng tới giữa tháng ba.
Tông môn ban bố tin tức trao đổi, bốn người thủ sơn cũng nhận được tin tức rõ ràng.
Giang Hạo vốn cho rằng lần trao đổi này không có quan hệ gì với hắn, nhưng sau khi nhìn thấy tên của mình ở trên đó liền trầm mặc. Huyền Thiên Tông có năm người mong muốn tìm hắn luận bàn, chuyện này… Đây là trong tối không được, chỉ có thể công khai mà tới. Hơn nữa, không cần hắn đồng ý, tông môn đã đồng ý. Mấy trận này không đánh không được.
Cũng may tất cả mọi người là Kim Đan sơ kỳ, không tính là quá nguy hiểm.
"Bọn hắn cần trút giận, ta cũng không thể quá yếu thế được." Sau khi do dự một chút, hắn quyết định trận đầu tốc chiến tốc thắng, trận thứ hai gian nan một chút, trận thứ ba may mắn, trận thứ tư thế hoà không phân thắng bại, trận thứ năm thất bại. Như này bọn hắn chắc là sẽ buông xuống, hơn nữa cũng sẽ hiểu rõ chính mình khó đối phó. Tất cả đều vui vẻ.
"Ta thế mà cũng có." Nam Dư Thư bất đắc dĩ nói.
"Ta không có." Hạ Tồn thở dài một cái.
"Ta cũng không có." Khổng Hộ cũng có chút đáng tiếc.
Sau đó ba người nhìn về phía Giang Hạo, một người năm trận, cũng không ít.
"Đầu tháng sau sư đệ không thể tới nơi này." Nam Dư Thư nói.
"Lại gây thêm phiền toái cho sư huynh sư tỷ rồi." Giang Hạo nói xin lỗi.
"Ha ha, không có gì, nhớ kỹ hạ gục toàn bộ bọn hắn. Huyền Thiên Tông không để chúng ta vào mắt chút nào." Hạ Tồn cười nói.
Hắn cũng không phải là nói giỡn. Trong cùng cấp, Giang Hạo thật sự có khả năng thắng liên tiếp năm trận. Trước đó một người đối kháng Thất Kiếm, cực kỳ lợi hại, có thể nói là bẻ gãy nghiền nát.
"Sư huynh quá khen, lần trước chỉ là may mắn thôi." Giang Hạo khiêm tốn nói
Mấy người cũng không nói thêm gì, chỉ là cười cười.
Nửa tháng sau.
Đầu tháng tư.
Giang Hạo rời khỏi sơn môn, đi tới chỗ ở sư phụ. Mấy ngày này hắn muốn an tâm tiếp nhận khiêu chiến. Chờ kết thúc, liền cần tới thủ sơn môn.
Trong khoảng thời gian này rất yên tĩnh, ngoại trừ Huyền Thiên Tông tới ra, không có bất kỳ người nào quấy rầy hắn. Hải Minh Đạo nhân cũng đã rất lâu rồi không có tới, không biết hắn nghĩ như thế nào.
Chuyện lợi dụng giao tình dường như đã bị hắn từ bỏ. Quỷ Tiên Tử cũng không có xuất hiện nữa.
Nhưng mà so sánh với hắn, tông môn liền phức tạp hơn rất nhiều. Hắn trông coi sơn môn, thấy không ít người chui vào. Có rất nhiều người đi theo Huyền Thiên Tông, có rất nhiều người giả vờ là đệ tử Thiên m Tông.
Chắc là có Đọa Tiên nhất tộc, phía sau chắc chắn là sẽ đánh nhau.
Đi vào chỗ ở của sư phụ, Giang Hạo nhìn thấy Hàn Minh sư đệ. Hắn hôm nay khí tức nội liễm, đôi mắt thâm thúy, rất có phong phạm cao nhân.
"Sư đệ trưởng thành vô cùng nhanh." Giang Hạo không khỏi tán dương một câu.
Hàn Minh vốn đang còn vẻ lạnh lùng, khóe miệng lại vô ý giương lên, cười nói:
"Ta khác với sư huynh, sẽ không chỉ dậm chân tại chỗ."
Giang Hạo mỉm cười, gật đầu biểu thị đồng ý.
Rất nhanh bọn hắn liền bị gọi vào.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận