Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1172: Linh Thạch Ta Xài Không Hết 2

Chương 1172: Linh Thạch Ta Xài Không Hết 2
Giang Hạo yên lặng nghe, chưa từng mở miệng.
Thiên Đạo Trúc Cơ, là một tồn tại cực kỳ ghê gớm trong thiên địa. Người trong tụ hội đều hi vọng đối phương có thể mau chóng trưởng thành.
Đại thế chi tranh, không chỉ có riêng nhân tộc, còn có vạn tộc cùng nổi lên.
Thiên Đạo Trúc Cơ đại biểu cho sinh linh vạn vật, nhưng chủ yếu vẫn là đại biểu cho nhân tộc. Nhân tộc cao minh, chỗ tốt tất nhiên sẽ nhiều hơn chỗ xấu.
Hơn nữa, nếu như tương lai lại có hung vật xuất hiện, người có thể trấn áp cũng cực ít. Mà Thiên Đạo Trúc Cơ chính là một trong số đó.
Quỷ tiên tử nghe xong thì trầm mặc một chút, sau đó lại mở miệng lần nữa: "Các ngươi có tin tức về rồng cao minh không?"
Liễu gật đầu: "Ta có."
"Nếu như muốn máu của hắn, phải bỏ ra cái giá gì? Hoặc là nói hắn có đồng ý hay không?" Quỷ tiên tử hỏi.
Liễu trầm mặc một chút, chỉ nói là có thể hỏi thăm giúp một chút.
Giang Hạo thì cảm thấy có khả năng rất cao.
Xích Thiên cần linh thạch. Cho linh thạch là được.
Nhưng mà hắn không muốn tìm đối phương, loại rồng này có thể không gặp liền không gặp thì tốt hơn.
Đều là hiền đệ, có thể thấy được Xích Thiên và Thánh Chủ hoàn toàn khác nhau. Một người thực tình đối xử với hắn, một người lại chỉ muốn giết chết hắn.
Cho nên, người trước khiến hắn bị hao tổn, người sau lại có lợi cho hắn. Trong loạn thế, vẫn là người như Thánh Chủ dễ ở chung hơn.
Nhưng mà hắn như nghĩ tới điều gì, nói:
"Quỷ tiên tử đã tới Thượng Quan gia chưa?"
"Mấy ngày nay sẽ đi." Quỷ tiên tử nói.
Giang Hạo gật đầu, không lên tiếng nữa.
Chuyện này làm cho đối phương cảm thấy tò mò.
Đan Nguyên lại cười nói:
"Quỷ tiểu hữu không cần vội tìm rồng, nên đến Thượng Quan nhất tộc một chuyến trước đã."
Quỷ tiên tử như hiểu rõ cái gì. Nơi đó có lẽ có biện pháp giải quyết.
Khâu giao dịch kết thúc, chính là khâu nói chuyện phiếm.
Quỷ tiên tử lên tiếng trước:
"Tiếu Tam Sinh thành tiên, trở thành người đệ nhất từ xưa đến nay, các ngươi nói xem tiếp theo hắn sẽ dự định làm cái gì?"
Đám người nhìn về phía Tỉnh.
Người kia rũ mắt, lắc đầu.
Về việc là không biết hay là không muốn nói thì cứ để bọn hắn đoán.
Trong lúc nhất thời Giang Hạo có chút hiểu cái lắc đầu của Hồng Vũ Diệp.
"Người đệ nhất từ xưa đến nay, sau khi thành tiên không biết tu vi sẽ như thế nào?" Quỷ tiên tử lại hỏi.
Đám người lại nhìn về phía Tỉnh.
"Tiến thẳng vào Nhân Tiên hậu kỳ." Giang Hạo mở miệng.
Nghe vậy, trong lòng mọi người đều cảm thấy chấn kinh.
"Nếu có chuyện cần nhờ Tiếu Tam Sinh xuất thủ, có thể mời được sao?" Quỷ tiên tử lại hỏi.
Vấn đề này vừa ra, đám người lập tức lên tinh thần.
Vấn đề này hỏi thật hay.
Giang Hạo trầm mặc, không gật đầu cũng không lắc đầu.
Thấy thế, trong lòng mọi người đều hiểu rõ.
Dù sao có nhu cầu mở miệng là được.
Về việc Tỉnh rốt cuộc có phải là Tiếu Tam Sinh hay không, đối bọn hắn mà nói cũng không quan trọng.
"Ta nghe được một cách nói khác." Trương tiên tử chậm rãi mở miệng:
"Nghe nói Tiếu Tam Sinh thành tiên là một vị tiền bối cổ lão."
"Ta cũng nghe nói." Liễu cũng nói.
"Ta cũng nghe nói." Quỷ tiên tử chân thành nói:
"Nghe nói là một vị đại tiền bối cực kỳ quan trọng của Thư Viện."
"Tiền bối Thư Viện?" Tinh cảm giác có chút quái dị.
"Không phải là loại tiền bối kia, có thể là tiền bối Thư Viện thật sự." Quỷ tiên tử nói.
Trương tiên tử cũng gật đầu: "Xác thực có thể là thật."
"Là vị nào?" Tinh hỏi.
Trương tiên tử trầm mặc một chút, vụng trộm nhìn sang Tỉnh, nói: "Nhân vật truyền kỳ nhất của Thư Viện, Cổ Kim Thiên."
Đám người kinh ngạc, lại nhìn về phía Tỉnh.
Thấy thế, Giang Hạo cũng không gạt, chỉ nói: "Tiếu Tam Sinh cũng có thể là hắn."
Chuyện này không gạt được, không cần thiết phải che che giấu giấu.
Hắn kế thừa khí vận, danh tự và ảnh hưởng của Cổ Kim Thiên. Lúc ấy có không ít người, người nhận biết Cổ Kim Thiên cũng không ít.
Đạt được xác định, đám người chỉ cảm thấy Thư Viện sắp nghịch thiên. Cổ Kim Thiên còn sống, giống như là sống thêm đời thứ hai. Đời thứ nhất hắn như vậy đã đủ rồi, trấn áp một thế. Lần này hắn lại càng trở thành người đệ nhất từ xưa tới nay. Cao minh như thế đúng là khiến cho người ta phải thổn thức.
Nhưng mà mọi người cũng chỉ hỏi tới đây, lại hỏi sâu hơn liền không thích hợp.
Lúc này, phía trên cùng truyền đến tiếng cười khẽ: "Đại thế sắp đến, nên trở lại thế lực sở tại của mình, thời điểm tốt nhất thì nên buông lỏng tất cả, dung nhập bản thân vào trong thiên địa, có thể thu hoạch được càng nhiều cơ duyên. Mặt khác…" Đan Nguyên nói khẽ:
"Rất nhiều người sẽ ra tay đối với một số bảo vật. Nhất là vẫn luôn có người chú ý tới dị thú và Thiên Hương Đạo Hoa. Người cũng là như thế, Đại Địa Hoàng Giả, Thiên Đạo Trúc Cơ, Thánh Hiền Chi Tâm.
Tồn tại cổ lão cũng sẽ thu hoạch được càng nhiều uy năng, Lâu Mãn Thiên, Cố Trường Sinh, Thánh Đạo, Vạn Vật Chung, Thánh Chủ, dạng người này đều đang dần dần khôi phục uy năng. Phải ứng đối cẩn thận.
Ngoài ra, Long tộc sắp trở về, Tiên Tộc sắp khôi phục hoàn toàn, Thiên Linh tộc một bước lên trời, Thiên Thánh tộc cũng sắp tiếp nhận đại thế sơn hà. Thủy tộc hải ngoại cũng dần hiển lộ rõ ràng uy năng. Thập Nhị Thiên Vương đương nhiên cũng sẽ trở thành một phương chói mắt.
Ngoài ra, còn có một số chí bảo sẽ hiển lộ rõ uy năng, hung vật cũng là như thế. Các ngươi phải chuẩn bị cho thật tốt. Nhiều nhất là mười năm nữa đại thế sẽ giáng lâm, có bất kỳ điều gì không cách nào lĩnh hội, đều có thể lĩnh hội ngay tại ngày đó, chắc là có thể ngộ ra trong nháy mắt.
Ngày đầu tiên cực kỳ quan trọng, tuyệt đối không thể bỏ lỡ. Đại thế mở ra là cơ duyên bắt đầu, cũng là lúc nguy hiểm và loạn thế đến."
Giang Hạo nghe vậy, trong lòng cảm thấy chấn kinh.
Xem ra bản thân mình sẽ rất nguy hiểm.
Đại thế mở ra, Thiên Hương Đạo Hoa bị để mắt tới, rất nhiều bảo vật của Thiên m Tông nhất định cũng sẽ bị để mắt tới. Tương tự, hung vật Thiên Cực khả năng sẽ còn có biến hóa mới.
Còn có một điểm quan trọng, đó chính là Mật Ngữ Thạch Bản.
Chủ nhân phía sau Mật Ngữ Thạch Bản có thể thông qua Thạch Bản để tìm kiếm chí bảo.
Hiện nay đối phương không cách nào tìm tới bảo vật của mình, là bởi vì Hồng Vũ Diệp. Chờ đại thế đến, không biết đối phương có thể đột phá che đậy của Hồng Vũ Diệp hay không. Xem ra muốn an nổi trong đại thế đúng là chuyện không dễ dàng chút nào.
Cần phải chuẩn bị cẩn thận.
Hiện nay, tu vi của hắn đủ rồi, hành tẩu Nam Bộ ít có người là đối thủ của hắn. Nhưng đại thế đến thì không nói được rồi.
Bốn năm tấn thăng một lần vẫn quá chậm.
"Đúng rồi, ta nghe nói có một số người đã đi đến Thiên m Tông. Không ít người cảm thấy Thiên m Tông có rất nhiều bảo vật, lại khuyết thiếu nội tình, muốn chia cắt sớm một chút." Liễu suy tư rồiạ nói:
"Bảo vật chắc là còn không dám động, nhưng mà có khả năng sẽ chiêu mộ đệ tử."
Sau đó, mọi người lại nói chuyện rất nhiều, tụ hội mới kết thúc dưới sự nhắc nhở của Đan Nguyên tiền bối. Lần tụ hội này diễn ra rất lâu, Đan Nguyên tiền bối cũng bàn giao rất nhiều.
Đại thế đến còn lâu mới đơn giản như bọn hắn nghĩ. Giang Hạo vốn cho rằng an tĩnh chờ đợi là đủ. Hiện tại xem ra, chuyện nguy hiểm hơn những gì mình nghĩ nhiều.
"Tụ hội kết thúc rồi sao?" Giọng nói êm tai truyền đến.
Giang Hạo quay đầu, phát hiện một thân ảnh màu đỏ ngồi ở trước bàn sách, đang chế tác phù văn. Phù văn có khí tức huyền ảo vờn quanh.
Nếu như cầm đi bán, ít nhất cũng mười vạn linh thạch. Tu vi cao, kiếm linh thạch dường như cũng thuận tiện hơn. Chỉ là…
Đơn giá cao, không có mấy người có thể mua.
Quá mắc.
"Xin ra mắt tiền bối." Giang Hạo đứng dậy cung kính hành lễ.
Hồng Vũ Diệp cũng không ngẩng đầu lên, nói:
"Lần tụ hội này hình như rất lâu."
"Đúng vậy, nói về đại thế, hình như có rất nhiều phiền phức, ảnh hưởng đối với người thành tiên khá lớn." Giang Hạo nói rõ.
Nghe vậy, Hồng Vũ Diệp nhướng lông mày: "Một Nguyên Thần trung kỳ như ngươi quan tâm đến tiên nhân làm gì."
"Chủ yếu là suy nghĩ vì tiền bối." Giang Hạo đáp.
Hồng Vũ Diệp cười ha ha, nói:
"Vừa rồi Tiểu Li nói ngươi bảo con thỏ tìm đạo lữ có linh thạch cho ngươi?"
"Tiền bối minh giám." Giang Hạo cúi đầu, vẻ mặt không thay đổi:
"Linh thạch vãn bối xài không hết, sao có thể để con thỏ làm chuyện không hợp thói thường như vậy được."
Bạn cần đăng nhập để bình luận