Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 608: Người Bên Cạnh Tiếu Tam Sinh

Chương 608: Người Bên Cạnh Tiếu Tam Sinh
Chương 608: Người Bên Cạnh Tiếu Tam Sinh
Đảo Thiên Hà, một hòn đảo cực kỳ phồn hoa trên vùng biển Thiên Hà.
Phía đông hòn đảo này có một tòa lầu cao.
Thiên Hạ Lâu.
Phần lớn tin tức vùng biển đều có thể truyền tới từ nơi này.
Lúc này, một vị nam tử trẻ tuổi đi ở hậu viện, khí tức hắn nội liễm, không nhìn thấy tu vi, trong mắt có thần quang lưu chuyển.
Trong chốc lát.
Hắn tới trước một căn phòng.
Khom lưng cung kính mở miệng: "Chu Thâm, bái kiến Đào tiên sinh."
Kẽo kẹt! Cửa lớn tự động mở ra.
Trong phòng, một nam tử trung niên ngồi xếp bằng, dáng người có chút cường tráng, không giống với tiên sinh đọc sách một chút nào.
Lại có một chút cảm giác giống như nông thôn mãng phu.
"Chu Thâm, đã lâu không gặp." Giọng nói của Đào tiên sinh hùng hậu, lại có một chút thân thiết.
"Tiên sinh bế quan rất lâu, Chu Thâm không dám quấy nhiễu." Chu Thâm cất bước đi vào phòng, cúi đầu cung kính nói.
"Là có tin tức gì sao?" Đào tiên sinh đứng dậy đi đến cạnh bàn trà, bắt đầu châm trà.
"Thu được tin tức của một người trên thuyền, cảm thấy có chút dị dạng." Chu Thâm nói.
"Người nào?" Đào tiên sinh ra hiệu cho người trước mắt ngồi xuống.
Chu Thâm cũng không từ chối, sau khi ngồi xuống hắn mới trả lời vấn đề: "Tiếu Tam Sinh."
"Tiếu Tam Sinh?" Đào tiên sinh ngừng một lúc rồi nói:
"Hắn xuất hiện từ lúc nào?"
"Chắc là đã xuất hiện bên bờ biển từ đầu tháng này." Chu Thâm nói.
Bây giờ đã gần cuối tháng, cũng là nói đối phương có lẽ đã đi vào vùng biển hơn nửa tháng. Đào tiên sinh cũng không quá để ý chuyện này, chỉ hỏi về hành động của Tiếu Tam Sinh.
Chu Thâm nói lại dựa theo tin tức:
"Theo như tin tức ban đầu, ta đã điều tra lại một lần, bọn hắn mua vé ở Huyết Giao Tông, sau khi động thủ cùng người nơi đó liền thuận lợi lấy được vé. Sau đó xuất hiện trên thuyền, tính cách cực kỳ cuồng vọng, không kiêng nể gì cả. Trước đó không lâu, dùng thực lực Phản Hư sơ kỳ chém giết đám người Bạch Ưng của Đại Thiên Thần Tông, tổng cộng tám người, một Phản Hư hậu kỳ, ba Phản Hư trung kỳ, hai Phản Hư sơ kỳ, hai Luyện Thần.
Thật ra hắn chỉ dùng một chiêu, loại đao pháp đồng quy vu tận. Mấy chuyện này thật ra cũng bình thường, ngoại trừ chiến lực cực kỳ lợi hại ra, mặt khác không tính là xuất chúng. Nhưng mà vấn đề ở chỗ, trong lúc tất cả mọi người đều cho là hắn bị trọng thương ngã gục, sau bảy ngày, hắn sớm đã khôi phục lại đỉnh phong."
"Nếu như hắn có thánh dược chữa thương thì sao?" Đào tiên sinh hỏi.
"Đúng là tồn tại khả năng này, nhưng mà gián điệp vẫn cảm thấy kỳ quái. Hắn thật ra ngay từ đầu đã từng cố ý thu hút sự chú ý của đối phương, chỉ vì cảm thấy người này không đơn giản." Chu Thâm nói.
"Hắn có phát hiện gì sao?" Đào tiên sinh hỏi.
"Hắn đưa ra một đánh giá kỳ quái, Tiếu Tam Sinh hình như là người thích trợ giúp mấy người nhỏ yếu, hoặc có thể nói hắn mang theo thiện ý đối với những người khổ nạn. Thế nhưng tính cách lại cực kỳ cổ quái. Căn cứ theo phán đoán của gián điệp, cần phải thử tiếp xúc mới biết được. Ngoài ra, lúc tới gần đối phương sẽ có một loại cảm giác tim đập nhanh không hiểu, không rõ nguyên do." Chu Thâm nói.
Đào tiên sinh yên lặng một lát, nói:
"Tiếu Tam Sinh hành động một mình?"
"Đây thật ra cũng là một vấn đề." Bên trong ánh mắt của Chu Thâm mang theo một chút quái dị:
"Bên trong thông tin có nhắc tới Tiếu Tam Sinh là kết bạn mà đi, rõ ràng là hai người. Nhưng hắn lại không nhắc tới người còn lại, dường như đã quên. Có lẽ bản thân hắn đều không có phát hiện ra."
Đào tiên sinh uống trà, cũng không mở miệng, qua một lúc sau mới nói:
"Mục đích chuyến đi này của Tiếu Tam Sinh là gì?"
"Không biết." Chu Thâm lắc đầu, suy tư một lát hắn lại nói:
"Phần lớn người trên chiếc thuyền kia đều tới đảo Loạn Thạch vì Chân Long Chi Huyết, có lẽ Tiếu Tam Sinh cũng là như thế."
Đào tiên sinh cười cười không nói, hỏi tiếp:
"Thiên Thần đạo nhân gần đây ở đâu?"
"Đang chấp hành nhiệm vụ ở bên ngoài, qua chút thời gian nữa chắc là sẽ đi tới đảo Loạn Thạch." Chu Thâm đáp.
Thế nhưng, hắn không nghĩ ra cả hai thì có quan hệ gì.
Đào tiên sinh cười hai tiếng rồi nói:
"Để cho người ta quan sát, không được mạo phạm Tiếu Tam Sinh, đối phương muốn làm gì cũng không cần ngăn cản. Đảo Loạn Thạch chắc là sẽ xảy ra chút chuyện gì đó, để cho hắn tận lực tự vệ."
"Vâng." Chu Thâm mặc dù không biết tiên sinh đã biết được chuyện gì, nhưng không có hỏi nhiều.
"Vẫn không có ai triệu hoán được Tổ Long Chi Tâm sao?" Đào tiên sinh hỏi.
"Có người dẫn động Tổ Long Chi Tâm, nhưng mà vẫn không cách nào chân chính gọi được. Bọn hắn đều đang đợi, chờ đợi giao dịch trên đảo Loạn Thạch." Chu Thâm nói.
"Chuyện Long Huyết thật sự sẽ đợi người bàn bạc sao, những người khác sẽ không chỉ chờ đảo Loạn Thạch đưa ra đáp án. Bọn hắn sẽ nghĩ ra rất nhiều biện pháp. Thậm chí là đi tìm di tích Chân Long, chuyện này liên lụy đến quá nhiều, chúng ta đứng xa nhìn là đủ." Đào tiên sinh nói.
Chu Thâm gật đầu, sau đó do dự một chút rồi nhỏ giọng nói:
"Tiên sinh gần đây phải cẩn thận, các tiên sinh khác trong lâu biết tiên sinh đi sai đường, đang tìm cơ hội nhằm vào. Một khi thế cục thành hình, tiên sinh sẽ phải đối mặt với rất nhiều vấn đề. Nếu như không thể áp chế khiêu khích ngài sẽ mang đến ảnh hưởng cực lớn đối với tiên sinh. Cần âm thầm thu thập tin tức trên phương diện chuyển tu không?"
Đào tiên sinh nhìn Chu Thâm, cưới nói với ý vị sâu xa:
"Bắt đầu thu thập đi."
---
Đảo nhỏ.
Kiến trúc xung quanh bình thường, thế nhưng có một phong vị khác, phong cảnh hợp lòng người.
Giang Hạo đi theo Hồng Vũ Diệp, đi ở trên đường nhỏ, quan sát phong cảnh trên đường nhỏ.
"Tiền bối cảm thấy phong cảnh nơi này như thế nào?" Giang Hạo nhẹ giọng hỏi.
Nơi này cũng không có bao nhiêu người, mặc dù tu sĩ tụ tập ở chỗ này nhưng đều chỉ là dừng chân ngắn ngủi.
Thỉnh thoảng sẽ có một ít tin tức truyền ra, nhưng mà cần tốn thời gian nghe ngóng.
Trên đường đi, có người nhắc đến Long Huyết.
Hắn liền suy đoán trên thuyền có không ít người tới vì Tổ Long Chi Tâm.
Ít nhất thì thế lực sau lưng bọn hắn là như thế. Chỉ có Mịch Linh Nguyệt là không giống. Nàng là vì báo cáo công việc cùng với việc nghĩ biện pháp thoát khỏi Đại Thiên Thần Tông.
Nằm vùng Đại Thiên Thần Tông khó thoát khỏi như vậy sao? Hắn không có biết.
Không biết trong lúc tụ hội, có thích hợp hỏi thăm hay không.
Hắn không dám nghĩ nhiều mấy chuyện này, bởi vì bây giờ đang ở cùng Hồng Vũ Diệp, một khi thất thần bị phát hiện sẽ dễ rước lấy tai hoạ.
"Đây là một lồng giam." Hồng Vũ Diệp đột nhiên nói.
"Lồng giam?" Giang Hạo cực kỳ ngoài ý muốn.
"Trong đây chắc là có thứ gì đó bị giam cầm." Hồng Vũ Diệp cúi đầu nói
Giang Hạo kinh ngạc, cố gắng tìm một chút dấu vết để lại ở xung quanh, nhưng không có bất kỳ phát hiện nào.
Là bởi vì Vô Danh Bí Tịch tu luyện không đủ sao?
Lúc này, giọng nói của Hồng Vũ Diệp lại truyền đến: "Có đôi khi không nhất định phải nhìn xuống, mà phải học được cách nhìn lên."
Nhìn lên?
Giang Hạo ngẩng đầu.
Bầu trời sáng rực không có bất kỳ thay đổi nào.
Trời xanh, mây trắng, không khác gì bầu trời bình thường.
Chỉ là sau khi quan sát rất lâu, mây trắng dường như xuất hiện một tia biến hóa bé nhỏ, dường như đang có khí tức khác tụ tán. Thế nhưng loại tụ tán này như là linh khí bình thường, không thể đại biểu cho cái gì.
"Nơi này đang giam cầm thứ gì vậy?" Hắn vô thức mở miệng.
"Hải ngoại bao la, đáy biển thoát khỏi tầm mắt của Tu Chân Giới, có chút thần bí là chuyện hiển nhiên." Hồng Vũ Diệp nói.
Nàng không nói gì thêm, mà Giang Hạo lại nhớ kỹ nơi này, đảo nhỏ Cửu Lạc.
Hai người đi ở trên đường nhỏ, nhìn ngắm phong cảnh bốn phương.
"Tiểu Li hình như đã lâu rồi không có ra ngoài." Hồng Vũ Diệp đột nhiên nói. Giang Hạo có chút khẩn trương, không biết đối phương có ý gì, chỉ có thể nói:
"Thỉnh thoảng ta sẽ để Trình Sầu mang nàng trở về tế bái nhị lão."
Hồng Vũ Diệp dừng lại, nhìn người bên cạnh, nói nghiêm túc: "Sao ngươi không mang theo nàng đi ra ngoài một chút?"
"Vãn bối trêu chọc không ít người, Tiểu Li còn nhỏ đi theo sẽ dễ gặp nguy hiểm." Giang Hạo nói.
"Hiện tại ngươi không phải là Tiếu Tam Sinh sao? Cũng cẩn thận như vậy sao?" Hồng Vũ Diệp lại cười nói.
Giang Hạo sững sờ, nói khẽ: "Đó là ngụy trang đối với người ngoài."
Đôi mắt Hồng Vũ Diệp bình tĩnh nhìn người bên cạnh, cuối cùng không nói thêm lời nào, mà là tiếp tục đi về phía trước.
Giang Hạo đi theo, nhưng mà hắn có lén chôn một cái Tử Hoàn xuống tại một chỗ bí mật.
Phía sau sẽ tiến vào đảo Loạn Thạch, hắn cần chuẩn bị sẵn sàng.
Buổi chiều.
Giang Hạo và Hồng Vũ Diệp lên thuyền lớn.
Không bao lâu sau, đội thuyền lại lên đường lần nữa. Lần này cập bờ, trên thuyền nhiều thêm một số người, nhưng mà cảm xúc của mọi người dường như đều không được vui cho lắm.
Dù sao vừa đi lên đã thấy Tiếu Tam Sinh giết người, ai mà cao hứng cho nổi...
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận