Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1098: Thiên Âm Tông Có Người Đầu Tiên Từ Xưa Đến Nay

Chương 1098: Thiên Âm Tông Có Người Đầu Tiên Từ Xưa Đến Nay
Quá hạn không đợi?
Câu nói này đánh vào trong lòng của tất cả mọi người, khiến bọn hắn có một laoij cảm giác cấp bách không hiểu.
Nhưng lại cảm thấy quái dị, đối phương rốt cuộc là người bực nào lại dám mang Thập Nhị Thiên Vương thành tiên.
"Hắn muốn cái gì?" Mộng Lam Linh hỏi.
Những người khác đều an tĩnh lắng nghe.
Mặc dù trong lòng bọn họ cảm thấy rung động, nhưng vẫn muốn biết đối phương rốt cuộc muốn cái gì trước.
Bất kể là ai, chỉ cần giúp bọn hắn nhất định đều có yêu cầu.
Trên đời này nào có người vì người quên mình.
"Nói là muốn lưu danh, làm người thứ nhất từ xưa đến nay." Mộc Long Ngọc mở miệng nói ra.
"Nói là?" Đào Mộc Tú hỏi.
Mộc Long Ngọc không có giải thích, chỉ là hỏi một câu: "Các ngươi tin không?" Đám người trầm mặc.
Không người tin tưởng.
Có người cầu danh, có người trục lợi, mà người truyền kỳ có tư cách được cả danh và lợi.
"Chúng ta có thể chủ động một chút." Giọng nói trầm ổn truyền đến: "Ranh giới cuối cùng của các ngươi là cái gì?"
"Các ngươi không muốn biết người này rốt cuộc là ai sao? Hoặc là nói không muốn biết hắn rốt cuộc có sự tích truyền kỳ gì sao?" Một nam tử dáng vẻ hơi trẻ lên tiếng.
Đám người nhìn sang.
Mộc Long Ngọc hỏi: "Vệ Thiên Vương có lựa chọn nào khác không?"
Một câu nói kia khiến cho Vệ Thiên Vương trầm mặc.
Đúng vậy, bọn hắn đúng là muốn biết được nhiều hơn, nhưng lại không cách nào biết cũng không thể tránh được.
Bởi vì không có lựa chọn.
Nếu như người này đã biết điều kiện thành tiên của Thiên Vương, cũng muốn thử mang Thập Nhị Thiên Vương thành tiên, chắc là có mấy phần thực lực.
Nếu như không có thực lực, lúc đến bọn hắn đương nhiên sẽ hiểu.
Hiện tại đối phương muốn thần bí thì cứ tiếp tục thần bí là được.
Thời gian hai mươi bốn năm, dù có trì hoãn toàn bộ thì cũng không đáng kể.
Bọn hắn trì hoãn được.
Chỉ là đối phương không muốn gì cả, chuyện này không bình thường.
"Các ngươi cảm thấy chúng ta nên đưa ra điều kiện gì thì mới đủ đây?" Vệ Thiên Vương hỏi.
Hắn cũng không tiếp tục suy nghĩ nhiều nữa. Nếu đã như vậy thì hành sự tùy theo hoàn cảnh đi.
"Hi sinh năm trăm năm, không, một ngàn năm." Giọng nói trầm ổn chậm rãi truyền ra:
"Làm việc cho hắn một ngàn năm, một ngàn năm sau Thập Nhị Thiên Vương thiếu hắn một cái nhân tình. Cũng chính là làm việc cho hắn trong ngàn năm, ngàn năm sau đồng ý giúp đối phương làm một chuyện. Mười hai người chính là mười hai chuyện."
Đám người ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi.
Mộc Long Ngọc hỏi: "Các ngươi phản đối không?"
Sau một lúc, Đào Mộc Tú nói:
"Nếu như thật sự vô vọng thành tiên, chỉ có thể dựa vào hắn, ta đương nhiên là nguyện ý, chỉ sợ hắn không nguyện ý.”
Một ngàn năm nhìn như rất nhiều, nhưng cần phải nhìn tình huống cụ thể.
Nếu như đối phương thật sự có thực lực dẫn bọn hắn thành tiên thì tuyệt sẽ không để ý những thứ này. Ngày nào đó đối phương tới và mở miệng nhờ bọn hắn hỗ trợ, bọn hắn có thể từ chối sao?
Cường giả bực này, không thể tưởng tượng nổi.
Cho nên, nếu thành công liền mang ý nghĩa hắn là người đầu tiên trong quá khứ, hiện tại và tương lai. Những điều kiện này không có chút ý nghĩa nào.
"Vẫn phải có chút thái độ." Một giọng nữ truyền đến.
"Nếu Mộc Thiên Vương gặp được, có thể nói rõ với hắn." Giọng nói trầm ổn tiếp tục truyền đến: "Trong hai mươi bốn năm này, khó khăn nhất chắc là Hải La.”
"Hắn đã trở về, nhưng mà dù chúng ta có hợp lực thì cũng cần ba mươi năm. Cho nên, đối phương lại cho ra biện pháp, tìm kiếm người Thánh Đạo. Nếu như chúng ta không có tìm được, đối phương chắc là cũng sẽ tìm người Thánh Đạo cho chúng ta." Mộc Long Ngọc nói.
Hắn ngừng một lúc lại nói: "Còn cần một chuyện…"

Hội nghị Thập Nhị Thiên Vương kết thúc.
Mộng Lam Linh lại xuất hiện bên trong hòn đảo phía dưới biển sâu.
Tự Bạch lấy lại tinh thần, quay đầu nhìn về phía Mộng Lam Linh, cười nói: "Tiên tử hình như đạt được tin tức gì đó không tồi."
Lúc này, trong đôi mắt đẹp của Mộng Lam Linh không còn ưu sầu, nhưng lại nhiều hơn một vòng ngưng trọng. Nói chung là có chuyện tốt.
"Đúng là như thế, nhưng mà không biết thực hư." Mộng Lam Linh suy tư rồi nói: "Đạo hữu đến từ Tiên tông, có lẽ có thể giải hoặc cho ta."
"Tiên tử cứ nói." Tự Bạch nhẹ giọng hỏi.
"Hôm nay Mộc Long Ngọc mang về một tin tức, nói biết rõ điều kiện thành tiên của Thập Nhị Thiên Vương."
Mộng Lam Linh ngừng một lúc, nàng không nói về chuyện Hải La tổn hại khí vận, những chuyện khác đều nói rõ.
"Đạo hữu cảm thấy trên đời này thật sự có một người như vậy sao? Thật sự có người có thể làm được chuyện đó sao?" Mộng Lam Linh hỏi.
"Tin tức này đến từ nơi nào?" Tự Bạch hỏi.
"Nam Bộ." Mộng Lam Linh nói.
"Thiên m Tông?" Tự Bạch lập tức hỏi.
Mộng Lam Linh cảm thấy ngoài ý muốn. Nàng chưa nói đến cái tên này.
Mộc Long Ngọc cũng không có nhắc tới. Nhưng mà Hải La tại Thiên m Tông, cho nên mọi người cũng đều đoán được.
Nhưng Tự Bạch không nên biết rõ ràng như vậy, hắn tại sao lại trực tiếp suy đoán là Thiên m Tông?
"Nếu như phải thì có thể là thật." Tự Bạch thở dài một tiếng, nói:
"Có lẽ người đầu tiên từ xưa đến nay đang ở bên kia."

Thiên m Tông.
Giang Hạo ngồi trong sân, làm chuyện thường ngày, thuận tiện rèn luyện tu vi.
Chờ tu vi củng cố, hắn còn muốn đi ra ngoài một chuyến.
Tìm kiếm Thánh Đạo.
Hắn cũng cần đi Vô Pháp Vô Thiên Tháp một chuyến, hỏi thăm bí thuật.
Trở về gần một tháng, tu vi xem như miễn cưỡng được củng cố. Sau khi làm tốt những chuyện còn lại chính là lúc tiếp tục tiến về hải ngoại.
Chỉ là còn không xác định được lúc nào Mộc Long Ngọc trở về.
Chờ đến lần tụ hội tiếp theo có thể nghe bọn hắn nói chuyện phiếm, bình thường đều có thể biết được tình huống của Thập Nhị Thiên Vương. Như thế liền có thể xác định Mộc Long Ngọc đã trở về hay chưa.
Giang Hạo thở ra một hơi.
Giang Hạo nhìn ra phía ngoài, hiện nay mới đầu tháng hai.
Thi Giới cũng nên đóng lại ròi.
Chuyện Khuất Trọng còn sống hay không cũng nên chú ý một chút. Nếu như còn sống sót thì có thể tiếp xúc một chút. Chỉ là Thi Thần Tông loạn, mọi chuyện sẽ thuận lợi hay không thì không được biết.
Giang Hạo không nghĩ nhiều nữa, kiểm tra bảng một hồi.
【 Danh tính: Giang Hạo 】
【 Tuổi tác: Bốn mươi lăm 】
【 Tu vi: Đăng Tiên cấp sáu 】
【 Công pháp: Thiên m Bách Chuyển, Hồng Mông Tâm Kinh 】
【 Thần thông: Cửu Chuyển Thế Tử (duy nhất), Mỗi Ngày Nhất Giám, Không Minh Tịnh Tâm, Tàng Linh Trọng Hiện, Thần Uy, Khô Mộc Phùng Xuân, Nhật Nguyệt Hồ Thiên, Kim Cương Bất Hoại, Sâm La Vạn Tượng 】
【 Khí huyết:54/100(có thể tu luyện) 】
【 Tu vi:56/100(có thể tu luyện) 】
【 Thần thông:0/3(không thể thu hoạch được) 】
"Còn thiếu ba lần tấn thăng, quá nhanh."
Sáu tháng, từ cấp hai tấn thăng cấp sáu.
Nhanh đến mức khó có thể tin nổi. Tốc độ tấn thăng này khiến cho Giang Hạo có chút lâng lâng, cảm giác như nếu cứ tiếp tục tăng lên như vậy, thành tiên đều không cần Thập Nhị Thiên Vương.
Dạng ảo giác này khiến hắn không dám nghĩ biện pháp đi đào quáng.
Hắn lo lắng bản thân cuối cùng sẽ chết vì tự phụ.
Cho nên, hắn phải không ngừng củng cố tu vi, tăng cường tâm tính, chuẩn bị tốt cho vòng tấn thăng tiếp theo.
Còn về mức phạt của Nhiệm Vụ Đường…
Hắn bán một tiền Cửu Nguyệt Xuân, lập tức lại giàu có.
Hơn hai vạn linh thạch, đủ cho hắn nhận nhiệm vụ nhiều lần.
Xài không hết.
Sau khi xác định người bên trong Thi Giới còn chưa ra ngoài, Giang Hạo liền đi tới Nhiệm Vụ Đường, lần nữa nhận nhiệm vụ.
Sư tỷ bàn giao nhiệm vụ mặt mày hớn hở.
"Sư đệ gần đây ra ngoài nhiều, cơ duyên chắc là thâm hậu, khẳng định sẽ có thời cơ tấn thăng."
"Còn kém xa, nhưng mà vẫn cảm ơn lời chúc của sư tỷ."
Sau khi nhận nhiệm vụ, Giang Hạo liền đi ra phía ngoài.
Tới gần sơn môn, hắn sử dụng Thiên Lý Truyền Tống Phù.
Hắn muốn đi tìm Thánh Đạo, có thể giúp Hải La tấn thăng trong thời gian cố định hay không đều phải xem người Thánh Đạo lần này là hạng người gì.
Hi vọng là đủ cao minh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận