Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1084: Ta Muốn Cấu Kết Với Ngươi

Chương 1084: Ta Muốn Cấu Kết Với Ngươi
Mấy ngày sau đó, Giang Hạo không cách nào tham dự đào quáng.
Chỉ có thể nhìn từng người bị Chấp Pháp Đường mang đến tra hỏi.
Cũng không có ra khỏi quặng mỏ, là thiết lập khu vực thẩm vấn ở bên ngoài.
Chỉ cần có chút vấn đề thì sẽ bị mang đi.
Hạ sư tỷ và Vạn sư huynh thỉnh thoảng sẽ đi xuống, uống trà ở chỗ của hắn.
Bọn họ đều rất khẩn trương.
Chấp Pháp Đường hỏi thăm không phải chuyện tốt đối với bọn hắn.
Không có người nào là sạch sẽ, chỉ nhìn Chấp Pháp Đường có quản hay không.
Có một số việc nếu là trước kia thì có lẽ sẽ không quản, nhưng tình huống bây giờ khác biệt, một số việc nhỏ đều có thể cuốn bọn hắn vào trong đó.
"Không biết bọn hắn sẽ hỏi thăm như thế nào." Vạn Thành Phong không khỏi thở dài.
Vốn cho rằng chờ đợi sắp xếp sẽ không sao, ai biết lần này lại nghiêm trọng như vậy.
Hạ sư tỷ cũng thở dài một tiếng, bọn hắn chưa từng bị tra hỏi như này.
Giang Hạo vẫn còn tốt, hắn biết mình nhất định sẽ bị chú ý.
Lại bị hoài nghi gì.
Nhưng mà, theo lý thuyết thì đối phương sẽ không tìm thấy chứng cứ, vậy liền có thể treo ở Chấp Pháp Đường.
Mặt khác, bản thân có không ít công tích, chắc là sẽ không bị giam lại.
Xế chiều hôm đó.
Một thiếu niên Trúc Cơ đi đến, ba người biết đến lượt bọn hắn.
Lúc này thiếu niên cúi đầu cung kính nói: "Sư huynh sư tỷ, mời đi theo ta."
Ba người Giang Hạo đứng dậy, là phúc thì không phải là họa, là họa thì không thể tránh được.
Chỉ là vừa mới tiến lên, thiếu niên nhìn về phía Giang Hạo cười nói: "Giang sư huynh, đã nhiều năm rồi không thấy."
Giang Hạo có chút ngoài ý muốn nhìn sang, đối phương nhìn vẫn là dáng vẻ thiếu niên, nhưng lại thành thục hơn rất nhiều.
"Sư huynh còn nhớ ta không?" Đối phương tò mò hỏi.
Suy tư một lát, Giang Hạo mới mở miệng: "Quý Biên sư đệ?"
Nghe vậy, người kia cười càng rõ ràng: "Sư huynh còn nhớ sao."
"Thì ra là đã lâu như vậy rồi." Giang Hạo hơi cảm khái.
Năm đó Quý Biên tham dự nhiệm vụ Hải Vụ Động, mới chỉ là đệ tử ngoại môn Luyện Khí tầng chín, hiện nay đã là Trúc Cơ hậu kỳ, còn tiến vào Chấp Pháp Đường.
Không bao lâu nữa liền có thể bước vào Trúc Cơ viên mãn.
Còn nhớ rõ lúc gặp mặt, bản thân cũng là Trúc Cơ hậu kỳ hay viên mãn gì đó.
"Đúng vậy, mấy chục năm, ta cho là đã đuổi kịp sư huynh, nào nghĩ đến chênh lệch càng lớn hơn." Quý Biên vừa cười vừa nói, cũng không có bất kỳ chút ghen ghét nào.
Sau đó, hắn đi trước dẫn đường.
Hai người Vạn Thành Phong có chút ngoài ý muốn, không nghĩ tới Giang Hạo còn nhận biết người Chấp Pháp Đường, nhìn như vẫn rất quen thuộc.
"Lần hỏi thăm này thật ra không phải là chuyện gì lớn, chủ yếu là nhằm vào nội ứng và phản đồ, sư huynh nguy hiểm." Quý Biên nhắc nhở.
"Ừm." Giang Hạo gật đầu:
"Đúng là có chút phiền phức."
"Lúc đầu chuyện của sư huynh đều qua tay Liễu sư huynh, nhưng mà gần đây không biết Liễu sư huynh đi đâu rồi. Cho nên không xác định được là sẽ qua tay ai." Quý Biên nói.
"Liễu sư huynh mất tích?" Giang Hạo có chút ngoài ý muốn.
"Đúng, mất tích rất lâu." Quý Biên gật đầu.
Giang Hạo thầm thở dài, không biết Liễu Tinh Thần có thể vượt qua một kiếp này hay không.
Ngẫm lại cũng đúng, Liễu Tinh Thần coi việc của bản thân như xem kịch vui, sớm muộn gì cũng xảy ra chuyện. Hiện tại mới xảy ra chuyện, đã coi như là vận khí tốt.
Lúc đi tới chỗ thẩm vấn tạm thời, ba người đi về phía chỗ của mình.
Mặc dù tò mò về Giang Hạo, nhưng mà hiện tại bản thân đại nạn lâm đầu, Vạn Thành Phong và Hạ tiên tử cũng không thể lo lắng nhiều chuyện khác. Vẫn nên lo cho bản thân trước thì hơn.
Giang Hạo đi vào bên trong, chỉ thấy một nam tử dáng vẻ hai mươi bảy hai mươi tám tuổi ngồi ở trên ghế ngồi, nhìn hắn tiến đến.
Nguyên Thần hậu kỳ.
Thực lực rất mạnh.
Chỉ là nhìn kỹ một chút, hắn cảm thấy người trước mắt có chút kỳ quái.
Lần đầu tiên là tinh thần kéo dài bình thường, nhìn lần thứ hai lại thấy tinh thần phía sau mới kéo dài. Cái khác thì không có thay đổi gì.
Sự dao động linh khí cũng không có vấn đề quá lớn.
"Giang Hạo, đệ tử nội môn Đoạn Tình Nhai? Làm biệt tại lầu phân biệt?" Lúc này nam tử chậm rãi mở miệng.
Giang Hạo gật đầu.
Lúc này hắn cảm giác phía sau tinh thần của đối phương có uy hiếp truyền đến.
Hắn không dám chần chờ.
Mở ra giám định.
【 Sư Vĩnh Thông: Đệ tử nội môn Chấp Pháp Phong, tu vi Nguyên Thần hậu kỳ, cùng Lăng Vân Giai Thiên Hoan Các, Hà Thọ Viễn Hoành Lưu Bộc, Khương Triều Tông Đoạn Tình Nhau, Đạm Đài Minh Châu Chúc Hỏa Đan Đình bị Hồ Nguyệt Tiên tiêu ký, để lưu lại đủ đường lui cho mình. Hiện nay Hồ Nguyệt Tiên lấy Tinh Thần Chi Pháp trốn ở trong Nguyên Thần của hắn, chưởng khống đối phương. Tiếp xúc ngươi là vì biết được từ chỗ Hải Minh đạo nhân là ngươi có liên quan tới Tiếu Tam Sinh và tu Nguyện Huyết Đạo. Biểu hiện của Tiếu Tam Sinh tại Long quật khiến cho bọn hắn cảm thấy có Tinh Thần Chi Pháp đặc thù. Mà ngươi tu Nguyện Huyết Đạo có lẽ cũng phù hợp với kế hoạch tạo tiên của bọn hắn, muốn đánh ép ngươi trước, sau lại lấy ân huệ chưởng khống ngươi. 】
Nhìn thần thông phản hồi, Giang Hạo kinh ngạc trong lòng.
Lại là Hồ Nguyệt Tiên.
Nàng rời đi, nhưng có để lại thủ đoạn.
Hơn nữa, Nghịch Đại Thiên Tinh Thần Pháp không có hiệu quả xác định đối với nàng.
Người trước mắt không phải bị thay thế, chỉ là bị chưởng khống.
Dù chuyện này có bị phát hiện ra, bốn người khác cũng chỉ là bị tiêu ký, khó mà bị phát giác.
Không nghĩ tới, cuối cùng người điều tra lại là người muốn tìm.
Nhưng mà Hải Minh đạo nhân lại gây thêm phiền toái cho hắn.
Những ngày qua, bởi vì tu vi của mình tăng lên, nên đã không quá cảnh giác đối với rất nhiều chuyện.
Tâm tư muốn hại hắn của Phong Hoa đạo nhân từ đầu đến cuối sẽ không dứt.
Xem ra mình cũng phải mau chóng ngăn cản đối phương.
Thời gian hai mươi mấy năm này, mình không thể có chút chủ quan nào được.
"Sư đệ ngồi đi." Sư Vĩnh Thông dùng tay làm dấu mời.
Giang Hạo ngồi đối diện hắn, có chút câu nệ.
"Nghe nói dưới tình huống bình thường đều là Liễu Tinh Thần sư huynh xử lý chuyện của sư đệ, mà Liễu sư huynh lại vô cùng chiếu cố sư đệ." Sư Vĩnh Thông cười nói.
"Là sư huynh nhìn rõ mọi việc." Giang Hạo đáp.
Mặc dù không biết mục đích tra hỏi của đối phương là gì, nhưng trước cứ phối hợp một chút đã.
Động thủ cũng không thích hợp, đối phương sẽ trực tiếp thoát đi.
Bản thân không bắt được, cũng không chém giết được.
Vào khoảnh khắc m Dương Tử Hoàn được thả ra, có lẽ đối phương liền chạy.
Dù sao vừa mới tiến đến đã lưu tiêu ký trên người, nhất định là vô cùng cẩn thận.
"Quan hệ của Liễu sư huynh và sư đệ hình như không đơn giản, hiện nay Liễu sư huynh mất tích, sư đệ chắc là cũng có chút đau đầu." Sư Vĩnh Thông nói.
Giang Hạo rũ mắt, cũng không có mở miệng.
Hắn muốn nhìn một chút xem đối phương rốt cuộc muốn làm cái gì.
"Ta cũng muốn hữu hảo với sư đệ một chút, chỉ là sư đệ hình như không quá vui lòng." Sư Vĩnh Thông cười nói.
"Sư huynh nói đùa, có thể được sư huynh ưu ái, là phúc phần của ta." Giang Hạo trả lời.
Hắn có chút hiểu ý của đối phương, nhưng mà còn cần quan sát thêm.
"Vậy thật là đúng dịp." Sư Vĩnh Thông không vội hỏi chính sự, mà là tò mò nói: "Sau khi Liễu sư huynh biết ngươi, tu vi liền tăng nhanh trước nay chưa từng có. Ta có thể tăng lên không?"
"Sư huynh nói đùa, ta không biết gì về chuyện tu vi của Liễu sư huynh tăng lên." Giang Hạo vội vàng nói.
"Xem ra sư đệ còn chưa tin tưởng ta." Sư Vĩnh Thông lắc đầu thở dài, sau đó nói:
"Lần này sư đệ không ở trong lầu các phân biệt, đã đi chỗ nào?"
"Quặng mỏ." Giang Hạo đáp.
"Quặng mỏ nào?"
"Khi đó sương nổi lên, không xác định được cụ thể."
Nghe vậy, Sư Vĩnh Thông cười nói: "Hành vi này của sư đệ vô cùng khả nghi, vốn phải đi Chấp Pháp Đường tiếp nhận thẩm vấn. Nhưng mà ta điệu thấp cho ngươi một chút, đi Vô Pháp Vô Thiên Tháp tụ tập, đây là công tâm, chỉ cần không làm cái gì thì ba ngày sau sẽ tự động thả ngươi ra. Sư đệ có hài lòng với sắp xếp như vậy không?"
"Đa tạ sư huynh." Giang Hạo cảm kích nói.
Nhưng trong lòng lại cảm giác được nguy cơ.
Liễu Tinh Thần chưa từng làm chuyện như vậy.
Mặc dù người trước mắt là Hồ Nguyệt Tiên, nhưng tông môn cũng không hiểu biết.
Mình cấu kết với đối phương, một khi bị phát hiện thì phiền phức rất lớn.
Vô cớ lâm vào vòng xoáy, phải nghĩ biện pháp bức lui người này, sau đó thử hỏi một chút về Mật Ngữ Thạch Bản, hoặc là Đại Thiên Thần Tông.
Hồi lâu.
Hạ tiên tử và Vạn Thành Phong về tới lầu phân biệt, lòng còn sợ hãi.
Chỉ là đợi hồi lâu, phát hiện Giang Hạo chưa có trở về.
Bọn hắn không khỏi thở dài một tiếng.
Phía trên tiên lộ chính là như vậy, người bên cạnh có thể biến mất bất cứ lúc nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận