Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 945: Phải Đăng Tiên

Chương 945: Phải Đăng Tiên
Thượng Quan Thanh Tố nhìn đám người phía trên, mặc dù nàng nói nhẹ nhàng, biểu hiện cũng nhẹ nhõm như vậy. Nhưng nàng đã chuẩn bị cho lần đàm phán này một hồi lâu.
Có thể nói, nàng đã bắt đầu chuẩn bị cho một ngày này từ hơn một năm trước.
Vì có thể hoàn thành điều kiện của Tiếu Tam Sinh, nàng đã hao tổn hết tâm cơ.
Trực tiếp nói ra điều kiện để Thượng Quan nhất tộc làm nô lệ.
Điều kiện như vậy tương đương với giết bọn hắn. Hoặc có thể nói là gần với giết bọn hắn.
Dù là không có hi vọng sống, Thượng Quan nhất tộc nhất định sẽ từ chối.
Nhưng mà dù từ chối thì bọn họ cũng không muốn lần giao dịch này ngâm nước nóng, bởi vì bọn hắn đã đợi cơ hội này vô số năm rồi. Nếu như bỏ qua, chẳng khác nào là bỏ qua sinh cơ.
Cho nên, bọn họ nhất định sẽ nghĩ biện pháp đồng ý, chỉ là cố gắng cho bọn hắn một hi vọng. Hi vọng này chính là có thể chủ động kết thúc hợp tác.
Bọn hắn sẽ cảm thấy thời cơ đã đến thì sẽ có thể kết thúc hợp tác, không cần nghe hiệu lệnh nữa.
Cho sau khi cân nhắc một chút, Thượng Quan nhất tộc đồng ý với việc nghe hiệu lệnh của Tiếu Tam Sinh.
Thật ra, kết quả không có gì thay đổi, Thượng Quan nhất tộc không có lựa chọn nào khác. Nhưng mà đổi một cách nói, chẳng khác nào là cho bọn họ một con đường lui và hi vọng.
Tóm lại, ngoại trừ việc có thể từ chối ba hiệu lệnh ra, nàng căn bản đã hoàn thành nhiệm vụ lần này.
"Không biết Tiếu Tam Sinh có bất mãn gì hay không."
Thượng Quan Thanh Tố có chút lo lắng. Đây là điều kiện tốt nhất mà nàng có thể tranh thủ được. Nhưng nếu như đối phương không thừa nhận thì sẽ lập tức xoay người rời đi.
Thượng Quan nhất tộc cuối cùng vẫn vị nắm giữ điểm yếu.
Hiện tại nàng đang chờ Tiếu Tam Sinh đến để nói lại tình huống cụ thể.
Hài lòng là tốt nhất, không hài lòng vậy thì để cho Thượng Quan nhất tộc biết, giá trị của bọn họ thấp hơn dự đoán. Bọn hắn không có lựa chọn nào khác.
Sau khi rời khỏi Thượng Quan nhất tộc, Thượng Quan Thanh Tố về tới chỗ của mình.
Lúc này, Tử Hoàn bị nàng đặt ở trong mật thất.
Pháp bảo đã mở ra, nhưng mặc kệ nàng làm thế nào đều không thể câu thông, chỉ có thể tiếp tục chờ đợi.
Nàng có chút lo lắng.
Bởi vì nàng không quá chắc chắn, không biết đối phương có nhìn thấy cuộc trò chuyện của nàng hay không. Nếu như nhìn thấy mà không ra, phải chăng mang ý nghĩa đối phương không hài lòng với kết quả này?
Thượng Quan Thanh Tố có chút lo lắng.
Nàng thở dài một tiếng, dự định chờ một chút.
---
Nam Bộ.
Thiên m Tông.
Giang Hạo vẫn còn đang trồng trọt linh dược.
Mặc dù Thượng Quan Thanh Tố đã đến nơi. Nhưng mà mấy chuyện như đàm phán này nhất định sẽ tốn rất nhiều thời gian.
Yêu cầu của mình lúc trước có chút quá phận, Thượng Quan nhất tộc muốn đồng ý cũng phải không ngừng thương thảo.
Cuối cùng đều thối lui một bước, đạt thành giao dịch.
Trong quá trình này, bọn hắn phải cân nhắc lợi hại, đây là chuyện liên quan đến cả tộc. Cho nên đợi thêm mấy tháng cũng sẽ không sao cả.
Nhưng mà, hắn phải đi qua trước khi nguyền rủa của đối phương phát tác. Như vậy thì bọn hắn sẽ có cảm giác tuyệt vọng, từ đó bị ép đồng ý.
Sau khi trải nghiệm cảm giác thống khổ chính là lúc dễ dàng thỏa hiệp nhất.
Vì không để bọn hắn thỏa hiệp, nên không thể đi sau khi nguyền rủa phát tác được.
Nói cách khác, nhất định phải đi qua đó trước cuối tháng tư.
Hạt giống linh dược qua hai tháng nữa sẽ bắt đầu lần lượt nở, cho nên chắc là kịp đi.
Trước khi đi hải ngoại, hắn dự định đi Vô Pháp Vô Thiên Tháp một chuyến.
Bởi vì Đề Đăng đạo nhân biết kế hoạch của Đại Thiên Thần Tông, cho nên hắn muốn xem xem có thêm chút tin tức gì hay không.
Vô Pháp Vô Thiên Tháp.
Lúc Giang Hạo đến, phát hiện nơi này đang bị cái gì đó bao trùm.
Ngân Sa tiên tử nhìn hắn, nghi hoặc cười nói: "Sư đệ không có nhận được tin tức?"
"Cái gì?" Giang Hạo không hiểu.
"Thiên Văn Thư Viện Tây Bộ đạt được một quyển Vô Tự Thiên Thư, mời các bộ đi qua lĩnh hội. Tông môn chúng ta cũng ở trong đó. Hiện tại đang chuẩn bị sắp xếp người đi qua. Vô Pháp Vô Thiên Tháp cũng sẽ phái người hộ tống." Ngân Sa tiên tử giải thích.
Vô Tự Thiên Thư?
Giang Hạo cũng không nhận được tin tức tương quan.
Chỉ là hắn đột nhiên nhớ tới một người.
Man Cốt.
Vợ con của hắn đang ở Thiên Văn Thư Viện.
"Người đi đều là các sư huynh sư tỷ sao?" Giang Hạo hỏi.
"Danh sách do Bạch Chưởng môn quyết định, loại người gì cũng có. Nói đến đây, Man Cốt cũng ở trong đó, mặc dù tu vi của hắn đang khôi phục, nhưng vẫn có chút yếu. Nhưng mà, hắn quen thuộc với Tây Bộ, nghe nói vốn là người bên kia, cho nên mới để hắn trở về." Ngân Sa tiên tử nói.
Giang Hạo gật đầu, hắn hỏi: "Hắn vốn là người của Đại Thiên Thần Tông, liệu có bị để mắt tới hay không?"
Ngân Sa sư tỷ cười không nói, không có nhiều lời, chỉ nói là việc này là cơ mật không tiện nói thẳng.
Nàng nói như vậy, Giang Hạo cũng có thể nghe hiểu. Đó chính là dùng đối phương làm mồi nhử.
Một công nhiều việc.
Không hổ là Thiên m Tông.
Cũng không biết Man Cốt có vui lòng hay không.
Lúc đi vào, hắn nhìn thấy Man Cốt đang bận rộn. Đối phương nhìn qua hắn, hành lễ thật sâu, trong mắt mang theo cảm kích. Hắn lúc này, dường như khao khát sống hơn quá khứ rất nhiều.
"Xem ra hắn thật sự cao hứng." Trong lòng Giang Hạo đã có đáp án.
Chỉ là Vô Tự Thiên Thư rốt cuộc là cái gì thì không được biết.
Dù sao hắn sẽ không đi.
Chỉ có thể đợi tông môn thông báo tình huống cụ thể, hoặc là hỏi thăm Trương tiên tử ở trong tụ hội.
Tầng thứ năm.
Lúc Giang Hạo đi vào, phát hiện nhân số tầng này không có biến hóa.
Vẫn là Trang Vu Chân, Hải La Thiên Vương, Mịch Linh Nguyệt, Đề Đăng đạo nhân, Thi Hải lão nhân.
Thi Hải lão nhân đã khôi phục rất nhiều, hắn cảm thấy có chút tò mò đối với Giang Hạo.
Đây là người có tu vi thấp nhất nhưng mà lại có thể tự do đi vào. Hơn nữa, lúc hắn đi vào cũng hoàn toàn khác biệt với những người khác.
Người nơi này đều chẳng thèm ngó tới những người khác, nhưng khi người này đến thì mỗi người đều rất yên tĩnh và chú ý đến đối phương.
"Là sư đệ sao?" Đề Đăng đạo nhân hỏi.
"Là ta."
Giang Hạo gật đầu: "Sư huynh đã quen thuộc với chỗ này chưa?"
"Coi như đã quen thuộc, không thể không nói nơi này thật sự cao minh." Đề Đăng đạo nhân cười nói:
"Sư đệ lần này tới là mang theo nhiệm vụ sao? Muốn thẩm vấn ta rồi?"
"Không có." Giang Hạo lắc đầu.
Tông môn đã bắt được người có liên quan tới Phong Hoa đạo nhân, cho nên không vội.
Nhưng mà hắn còn không xác định được Băng Tinh đã đi nơi nào, hình như là đã đi đào quáng.
Chỉ là, hắn chưa từng đi xem. Đợi qua khoảng thời gian nữa có thể dành thời gian đi xem một chút, dù sao cũng là bạn của con thỏ.
"Sư đệ gần đây có đi hải ngoại không? Nếu có đi thì nhớ kỹ tránh xa Long quật." Đề Đăng đạo nhân cười nói:
"Kế hoạch của Đại Thiên Thần tông bao gồm rất nhiều chuyện, người đến gần không nhất định chỉ là ngồi xem, cũng có khả năng nằm ở trong cuộc.”
"Đại Thiên Thần Tông đã mưu đồ thật lâu rồi đúng không?" Mịch Linh Nguyệt hỏi.
"Là rất lâu rồi, hơn nữa còn có rất ít người biết. Dù ta nói ra, người bên ngoài biết, cũng rất khó thoát khỏi. Dù sao đó là Long quật thật, không ít người cảm thấy cực kì tự tin đối với bản thân mình, nhất định sẽ đi vào. Mặc dù biết là cạm bẫy, nhưng thì sao chữ?" Đề Đăng đạo nhân nói.
"Đại Thiên Thần Tông không định hợp tác với các thế lực lớn sao?" Mịch Linh Nguyệt hỏi.
"Dù không chân chính đối kháng, không bao lâu nữa chuyện Long quật cũng không có người nào nói tới. Dù có thật sự đối kháng thì lại có thể thế nào? Trước mặt lợi ích, cái gì mà không thể hợp tác?"
Thi Hải lão nhân nhếch miệng cười:
"Đại Thiên Thần Tông hả, bọn hắn chắc chắn sẽ tìm những người khác tiến vào bên trong, trở thành tồn tại được chú ý của lần này. Ví dụ như Vạn Vật Chung Yên chẳng hạn. Vạn Vật Chung Yên sẽ để ý đến thanh danh hợp tác sao? Bọn hắn chỉ cần có lợi ích thì sẽ đi qua, chỉ cần có hại đối với cái thế giới này thì bọn hắn sẽ không hề cố kỵ.”
Giang Hạo đi đến phía trước Trang Vu Chân, lấy rượu và thịt khô ra.\
Lần này tiến về Long quật cần vô cùng cẩn thận.
Hi vọng trước khi đi vào đó, mình có thể tấn thăng Đăng Tiên.
Thời điểm đó mình ít nhất cũng có năng lực tự vệ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận