Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 984: Thật Ra Vãn Bối Che Giấu Tu Vi

Chương 984: Thật Ra Vãn Bối Che Giấu Tu Vi
Nam Bộ.
Hoàng thành.
Bích Trúc ngồi trong sân, có chút cảm khái:
"Xảo Di, đại ca và nhị ca đều không rảnh sao?"
Trở về lâu như vậy rồi, đại ca lúc biết chuyện liền bận rộn, nhị ca cũng không nhìn thấy. Nàng còn muốn đi khen nhị ca, dù sao tu vi của nhị ca đã tăng lên.
"Đúng vậy, hai vị điện hạ đều đang bận rộn.” Xảo Di giải thích:
"Bởi vì dư nghiệt của Thượng Quan gia động thủ, khiến bọn hắn vô cùng bận rộn, lúc đầu đã muốn dành thời gian để ăn bữa cơm với công chúa."
"Bọn hắn đúng là bận rộn." Bích Trúc suy tư một lát rồi nói:
"Vậy chuyện đệ nhất thiên tài Hoàng tộc là thế nào?"
Những ngày qua bởi vì luôn cảm giác thấy nguy hiểm, khiến nàng không có tâm tình quản những chuyện này. Cho đến khi bị Cố Trường Sinh phán tội, nàng đã yên tâm.
Bởi vì không yên lòng là một ngày, yên tâm cũng là một ngày.
Làm gì cũng là phí công.
Nàng như muốn chết lặng.
Rốt cuộc là tại sao lại khiến một người còn nhỏ tuổi như nàng chết lặng.
Nam Bộ rốt cuộc là thế nào?
Phải biết nơi này trước kia là vùng đất hi vọng của nàng. Nàng kinh doanh ở chỗ này, thành lập vô số sản nghiệp. Hiện tại mỗi ngày sống ở Nam Bộ lúc nào cũng có thể sẽ bị âm thầm hủy diệt.
"Ai ~ " Bích Trúc đột nhiên lại cảm khái: "Ta cảm giác hai mươi năm này thật khổ."
"Công chúa mới mười tám tuổi." Xảo Di có ý tốt nhắc nhở.
Bích Trúc: "…"
"Đệ nhất thiên tài Hoàng tộc là bởi vì lúc nàng sinh ra liền có dị tượng xuất hiện, còn có Linh thú xen lẫn." Xảo Di giải thích.
"Xen lẫn Linh thú?" Bích Trúc có chút ngoài ý muốn.
"Đúng thế." Xảo Di gật đầu, cũng cảm thấy ngoài ý muốn:
"Nghe nói lúc tiểu công chúa ra đời, bầu trời có long phượng hiện lêng, còn có một quả trứng linh thú như lửa bị hấp dẫn đến, bây giờ đang ở bên cạnh tiểu công chúa, chờ đợi ấp nở. Đồng thời, nó cũng đã hoàn toàn nhận chủ, mà thiên phú của tiểu công chúa cũng vượt xa những người khác, chấn kinh Hoàng tộc. Do đó nàng mới trở thành đệ nhất thiên tài Hoàng tộc, cũng không phải là tự phong."
Một câu cuối tự phong kia khiến cho Bích Trúc cảm thấy Xảo Di đang mắng người. Nhưng mà, nàng cảm thấy có chút tò mò đối với cái trứng linh thú kia.
"Đi, đi tìm tiểu Hoàng muội một chút." Bích Trúc đứng dậy đi ra phía ngoài.
"Công chúa, lỡ như bị những người khác để mắt tới thì sẽ bất lợi đối với công chúa." Xảo Di lập tức nói.
Bích Trúc khoát tay một cái, nói: "Sợ cái gì, ta chính là đệ nhất thiên tài Hoàng tộc chân chính, nhân vật lớn của thời kỳ viễn để mắt tới ta mà còn không thể mang đến tổn thương gì cho ta. Hoàng thành không cần sợ, đây là nhà mình, liệt tổ liệt tông sẽ phù hộ ta. Lần trước ta đã nói chuyện, bọn hắn gật đầu đồng ý."
Xảo Di lập tức nhớ tới Kiếm Đạo Tiên và Trớ Chú Thụ dưới quặng mỏ Thiên m tông. Nàng cảm giác công chúa giống như đang nói đùa, nhưng sự thật chính là như thế. Cho nên trước kia mỗi lần công chúa nói mình là đệ nhất thiên tài Hoàng tộc, có thực lực kinh người, thật ra đều là đang nói sự thật?
Xảo Di có chút thở dài, lúc trước bất kể nhìn thế nào đều cảm thấy công chúa đang nói đùa.
Do dự mãi, nàng vẫn là khuyên nhủ: "Công chúa vẫn nên cẩn thận một chút."
"Không có việc gì."
Bích Trúc đi ra khỏi sân, nói: "Qua mấy ngày nữa chúng ta sẽ phải đi những chỗ khác khác."
"Chỗ nào?" Xảo Di đuổi theo, tò mò nói.
"Cửu Khúc Hoàng Hà." Bích Trúc thuận miệng nói.

Đảo Ly Sơn.
Giang Hạo nhìn hai người trước mắt, trong lúc nhất thời không rõ hai vị này có ý gì.
Lá trà hai vạn này…
Nói là Kim Đan đều không thể khiến cho người ta tin tưởng. Nhưng bọn hắn chính là Kim Đan.
Giang Hạo không thèm để ý nhiều nữa. Bất kể có phải là Kim Đan hay không, với hắn mà nói đều như thế.
Thiện chí giúp người là đủ.
"Tiền bối đúng là có cao kiến." Giang Hạo gật đầu chân thành nói:
"Đúng là có thể sẽ xảy ra vấn đề."
"Nghe nói có rất nhiều người tới vì nơi này, Vạn Vật Chung Yên đều có cường giả chú ý. Ngươi đoán xem cường giả của Vạn Vật Chung Yên là ai?" An Lai Minh thần bí nói.
"Là ai?" Giang Hạo cũng cảm thấy hứng thú.
"Thứ Trưởng lão của Thiên Linh tộc, Hà Chí Đồng, Thiên Linh tộc nằm mơ cũng không nghĩ tới." An Lai Minh nói với vẻ rất có hứng thú.
Nghe vậy, Giang Hạo nhớ kỹ người này, có rảnh ngược lại có thể đi qua nhìn một chút.
"Tiền bối hiểu rất rõ về Vạn Vật Chung Yên sao?" Hắn hỏi.
An Lai Minh lắc đầu: "Chỉ là gặp được một người thú vị ở trên đường, thuận tiện biết được."
"Ồ?" Giang Hạo tò mò.
"Tiếu Tam Sinh, đạo hữu nghe nói qua chưa? Đây thật là một người cực kì thú vị." An Lai Minh vừa uống trà vừa nói.
"Hắn không phải đang ở trong Long quật sao?" Giang Hạo mang theo tò mò.
Chỉ là trong lòng có ý cười.
Lúc này, An Lai Minh cười nói với ý vị sâu xa: "Tất cả mọi người không tìm thấy hắn, cũng không hiểu mục đích của hắn. Ngươi nói xem có khả năng hắn căn bản không có mục đích gì hay không, còn đã rời đi Long quật?"
"Là Tiếu Tam Sinh nói cho tiền bối sao?" Giang Hạo hỏi.
Hắn không xác định được đối phương là đoán được hay là do nguyên nhân gì khác.
"Trà này rất không tệ." An Lai Minh có ý riêng:
"Tư Đồ gia có nhiều loại trà như này nhất, Tiếu Tam Sinh hình như có giao dịch với Tư Đồ gia."
Giang Hạo hiểu rõ, ý của đối phương là trà này là Tiếu Tam Sinh tặng hắn.
Suy nghĩ kỹ một chút, đối phương chỉ nói là gặp một người thú vị, sau đó còn nói Tiếu Tam Sinh cực kì thú vị. Từ đầu không nói là đã gặp được Tiếu Tam Sinh. Người này thật đúng là lợi hại.
Giang Hạo cũng không cố gắng vạch trần, mà là bắt đầu nói về tình huống của Thiên Linh tộc.
Ví dụ như tổ địa thứ hai, lại ví dụ như bên trong có việc liên quan tới tương lai của Thiên Linh tộc, Thiên Sinh tộc, Đọa Tiên tộc, còn nói các Tiên Tộc khác cũng sẽ tiến vào.
Hắn chính là cố ý tiết lộ.
Bởi vì Thiên Linh tộc muốn áp chế, như này Tiên Tộc và các thế lực khác muốn ngăn cản đều rất khó đi vào. Nếu như không để cho người ta biết, dẫn đủ nhiều người tới, làm đục nước thì rất khó thành công.
Dù sao người tới không phải đều là Đăng Tiên, sẽ có không ít Vũ Hóa. Như thế thì cơ hội của mình sẽ lớn hơn.
Nước trà thấy đáy, An Lai Minh và Nạp Lan Huệ Huệ liền đứng dậy cáo từ.
Giang Hạo cũng đứng dậy cáo lễ.
Chờ hai người rời đi, Hồng Vũ Diệp khẽ hé môi son: "Ngươi nhìn ra cái gì rồi?"
"Bọn hắn đúng thật là Kim Đan sơ kỳ." Giang Hạo ngồi xuống yên lặng thu dọn cặ lá trà.
Lấy về cho con thỏ ăn. Đây dù sao cũng là lá trà đắt đỏ, con thỏ sẽ thích.
Chỉ là không thể để cho Tiểu Li nhìn thấy, nếu không nàng cũng sẽ muốn ăn.
"Ngươi cảm thấy bọn hắn muốn làm gì?" Hồng Vũ Diệp lại hỏi.
"Chắc là muốn một chút tin tức từ chỗ của chúng ta, bọn hắn có lẽ cảm thấy chúng ta đang che giấu tu vi." Giang Hạo nói.
Nếu như không phải như vậy thì sao cần phải lấy ra lá trà bậc này.
Đừng nói là Kim Đan, Phản Hư đều không nhất định nỡ dùng.
Cho nên Kim Đan tìm Trúc Cơ, cần dùng cái này sao?
"Ngươi ẩn giấu tu vi sao?" Hồng Vũ Diệp giống như cười mà không phải cười, hỏi.
"Đúng vậy." Giang Hạo gật đầu: "Vãn bối Kim Đan viên mãn, hiện nay chỉ để lộ ra là Trúc Cơ hậu kỳ."
Hồng Vũ Diệp nhếch miệng cười, sau đó nhìn về phía Thiên Linh tộc: "Cửa bên kia sắp mở."
Giang Hạo cũng nhìn sang, tổ địa thứ hai trong mắt hắn cũng bắt đầu ổn định, chắc là sắp mở thật rồi.
Nhưng mà trước khi đi vào, cần liên hệ người Thánh Đạo.

Chỗ tối đảo Ly Sơn.
Một nam tử trẻ tuổi lạnh lùng nói: "Tại sao chúng ta nhất định phải nghe Tiếu Tam Sinh? Hắn dựa vào đâu mà có thể chỉ huy chúng ta? Hơn nữa, hắn bây giờ đang trong Long quật, căn bản không có tác dụng đối với chúng ta."
"Hiện tại cứ hành động theo kế hoạch là được."
"Mặt khác, ai biết hắn được hắn giúp được gì cho chúng ta ở trong Long quật chứ?"
Nam tử trung niên bên cạnh lắc đầu nói:
"Hỗ trợ cùng có lợi mà thôi, chúng ta vừa mới thức tỉnh, cũng không quen thuộc đối với nơi này. Nhưng mà cho đến trước mắt thì mục đích của chúng ta là giống nhau. Tiếu Tam Sinh có kế hoạch của mình, chúng ta tham dự vào trong đó nhất định sẽ có lợi."
"Cái chỗ kia sắp mở, nhưng Tiếu Tam Sinh còn không biết ở đâu." Từ đầu đến cuối, nam tử này vẫn luôn xem thường đối phương.
Lúc này, bên ngoài có người tiến đến, là một tiên tử trẻ tuổi, cung kính nói: "Tiếu Tam Sinh liên hệ chúng ta."
"Hắn nói cái gì?" Nam nhân trung niên hỏi.
"Hắn nói cần một số Vũ Hóa viên mãn tiến vào tổ địa, nội dung cụ thể thì không nó nói." Tiên tử nói.
"Hắn đang muốn làm cái gì? Để chúng ta chịu chết sao?" Nam tử trẻ tuổi lạnh lùng nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận