Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1043: Giang Hạo Sắp Chết

Chương 1043: Giang Hạo Sắp Chết
Giang Hạo nhấp một ngụm trà, cảm giác thân thể khôi phục rất nhiều.
Hồng Vũ Diệp nhìn hắn một hồi lâu.
"Tiền bối?" Giang Hạo có chút lo lắng.
"Ngươi đã gặp cái gì bên trong Thiên Cực Mộng Cảnh Châu?" Hồng Vũ Diệp đột nhiên hỏi.
"Gặp được một người tên là Long Thiên." Giang Hạo đáp.
"Đã nói rất nhiều chuyện với hắn?" Hồng Vũ Diệp hỏi.
“Đúng vậy."
"Hắn nói cái gì?"
"Nói muốn mang đến hạnh phúc cho thế giới này, thoát khỏi cực khổ."
"Ngươi cảm thấy tin được không?"
"Có lẽ có thể tin được, chỉ là không phải thứ ta muốn."
Thế giới mới gần như thay đổi vận mệnh của tất cả mọi người, điều này cũng không có gì. Chỉ là Giang Hạo cũng không muốn trở thành một thành viên trong đó.
Mỗi người đều không giống nhau, có rất nhiều người chịu khổ gặp nạn.
Phải nói là nhiều không kể xiết.
Chuyện hắn có thể làm vẻn vẹn chỉ là nếu có năng lực thì sẽ ra tay tương trợ.
Nhưng cũng chỉ thế thôi.
Nhìn không thấy, không gặp được, bản thân bất lực, cũng sẽ không lo lắng.
"Ngươi thích thế giới như nào?" Hồng Vũ Diệp hỏi.
Giang Hạo suy tư dưới rồi lắc đầu:
"Ta chỉ là đang thích ứng với thế giới này."
Hắn cảm thấy Long Thiên thật sự lợi hại. Hắn không thích thế giới này, cho nên hắn mở ra thế giới mới.
Dạng người này, quả thật cao minh đến cực điểm.
Bản thân mình còn kém xa hắn.
Mặc dù thế giới mới bị phong ấn, nhưng thế giới mới vẫn luôn tồn tại.
Quay đầu nhìn lại, thật sự có người vượt được hắn sao?
Hồng Vũ Diệp nhìn qua Giang Hạo, trầm mặc không nói. Cuối cùng, nàng chỉ là nhắc nhở:
"Ba hạt châu, từ xưa đến nay không có người nào cùng nắm giữ cả.
"Giang Hạo cũng không lý giải được ý của đối phương.
"Không ai biết được ba hạt châu hung vật cực hạn thiên địa tập hợp một chỗ sẽ xảy ra chuyện gì." Hồng Vũ Diệp lại nói.
"Vãn bối sẽ cẩn thận." Giang Hạo đáp.
Sau đó, Hồng Vũ Diệp liền rời đi.
Giang Hạo nhẹ nhàng thở ra, sau khi uống trà và khôi phục kha khá, hắn liền rời khỏi san, đi bên ngoài báo danh.
Sau khi tập hợp với đám người Trịnh Thập Cửu, bọn hắn đi bàn giao nhiệm vụ.
Nhiệm vụ lần này kết thúc mỹ mãn.
Thủ tịch dự tuyển chắc là sẽ không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.
Trừ khi, người ra ngoài trở về khởi xướng khiêu chiến với hắn.
Một số người bởi vì nhiệm vụ tông môn mà không cách nào trở về, là có tư cách khiêu chiến. Nhưng mà, cần báo trước nửa năm hoặc là một năm. Đương nhiên, lập tức ứng chiến cũng có thể.
Còn về người trở lại trước đó thì không thể khiêu chiến.
Ít nhất là trong thời gian ngắn không thể.
Sau khi tạm biệt mọi người, Giang Hạo quay về chỗ ở.
Bên ngoài xuất hiện một cái hồ lớn, từng tông môn đều đi thăm dò.
Nơi đó có một ít mảnh vỡ của Nhân Hoàng Điện, có thể tính là cơ duyên.
Thiên m Ttông cũng có chút để ý.
Giang Hạo không thèm để ý, hắn cảm giác có chút mỏi mệt, cần nghỉ ngơi.
Một đêm không có chuyện gì xảy ra.
Khi tỉnh lại, Giang Hạo cảm thấy trạng thái tinh thần không tệ.
Thuận tiện giám định Thiên Cực Mộng Cảnh Châu.
【 Thiên Cực Mộng Cảnh Châu: Thế giới mới của Long Thiên, bị Chưởng Trung Càn Khôn phong ấn, sau mười lăm ngày sẽ tự động thoát khỏi phong ấn. Nếu như không có người trấn áp, cánh cửa thế giới mới sắp mở ra, vạn vật sinh linh sẽ bị nuốt vào trong, đại địa sẽ không còn dấu vết sinh mệnh. Thời kỳ Thượng Cổ, có rồng đi khắp đại địa, nhìn thấy nhân gian khó khăn, phát hiện bản thân mạnh hơn cũng không thể thay đổi thế giới này, cho nên hắn quyết định khai sáng thế giới mới, mang đi tất cả khổ ách, tung xuống hạnh phúc cho tất mọi người. Dưới trạng thái phong ấn này, Thiên Cực Mộng Cảnh Châu sẽ củng cố thần hồn. 】
"Củng cố thần hồn sao?"
Có vật này, bản thân hắn sẽ có thể ứng đối tốt hơ với công kích thần hồn.
Ba hạt châu đều có tác dụng của riêng mình. Hơn nữa, hiệu quả lại không thể tưởng tượng nổi.
Ví dụ như Thiên Cực Ách Vận Châu có thể trấn áp tất cả nguyền rủa, bất kỳ nguyền rủa gì đều không có tác dụng đối với hắn.
Giang Hạo cảm khái một câu, đi vào trong sân, lúc này con thỏ còn đang ngủ.
Hắn nhìn con thỏ, cảm giác khí tức đối phương bình ổn, chỉ là không biết vì sao hắn lại không muốn gọi đối phương tỉnh dậy.
Sau khi tưới nước, hắn liền rời khỏi sân, hướng về phía Linh Dược Viên.
Vẫn là con đường dọc bờ sông.
Chỉ là đi tới lại có một loại cảm giác cực kỳ dài lâu.
Là mỏi mệt sao?
Giang Hạo cảm thấy bản thân vẫn còn chưa khôi phục.
Đi vào Linh Dược Viên, Trình Sầu có chút cao hứng. Hắn nói rất nhiều.
Trước đây Trình Sầu nói cái gì, Giang Hạo đều sẽ lẳng lặng lắng nghe, lần này hắn phát hiện bản thân mình lại không nghe lọt một câu nào.
Vẫn là quá mệt mỏi sao?
Sau đó, hắn cố gắng lắng nghe.
"Trước đó, có một nhóm linh dược thượng phẩm tiến vào, sư huynh muốn đi quản lý hay không?" Trình Sầu nói, hình như biết Giang Hạo sẽ có hứng thú.
"Mang ta đi xem một chút." Giang Hạo nói.
Có linh dược thượng phẩm để trồng trọt đương nhiên là một chuyện tốt.
Có lẽ sẽ dễ dàng ra bọt khí màu lam.
Là dáng vẻ của hoa, phía trên có một ít gai. Nhưng mà sẽ có sợi rễ quấn lấy, cần tách sợi rễ ra.
Sau khi Giang Hạo hiểu rõ liền ngồi xuống bắt đầu quản lý linh dược, thuận tiện để Trình Sầu đi làm việc của mình.
Thời gian trôi qua từng giờ, Giang Hạo an tâm quản lý.
Chỉ là, tay hắn đột nhiên vạch một cái, đúng lúc đụng vào hoa gai.
Một loại cảm giác nhói nhói truyền đến.
Giang Hạo thu tay lại, nhìn về phía ngón tay, phát hiện nhiều thêm một vết thương, máu tương đỏ thắm đang nhỏ xuống.
Nhìn vết thương, hắn có chút mờ mịt.
Bị thương rồi?
Sao lại thế?
Bản thân tu vi Đăng Tiên, dù có thực hiện ảnh hưởng khống chế trong phạm vi Kim Đan thì cũng không có khả năng bị hoa linh dược đâm bị thương.
Trong lúc nhất thời, hắn có chút nghĩ không ra.
Sau khi dùng thuật pháp ổn định vết thương, hắn liền đứng dậy trở về.
Không có chào hỏi với mọi người.
Trên đường đi, hắn đột nhiên dẫm lên một cái hố, bắp chân xuất hiện vết thương.
Giang Hạo rõ ràng phát hiện được vấn đề, nhưng vẫn không có làm được gì.
Hắn nhìn về phía nhà mình rồi chậm rãi đi đến.
Cảm giác rất lâu mới trở về được trong sân.
Cánh tay và chân của hắn lúc này đều có vết thương.
Sau khi trở về, hắn khoanh chân ngồi cạnh Thiên Hương Đạo Hoa, Thái Sơ Thiên Đao bị hắn lấy ra đặt ở trên đầu gối.
Sau đó, hắn vận chuyển Hồng Mông Tử Khí.
Như thế vết thương mới dần khép lại, nhưng hắn không có dừng lại, mà là không ngừng vận chuyển.
Cho đến khi qua giờ Tý.
Hắn không dám do dự, sử dụng giám định đối với mình.
【 Trạng thái: Thân trúng Thiên Tuyệt Cổ Độc và Đồng Tâm Chưởng của Hồng Vũ Diệp, đồng thời bị dính vào bên trong vòng xoáy nhân quả của Thiên Cực Ách Vận Châu, Thiên Cực Tĩnh Mặc Châu, Thiên Cực Mộng Cảnh Châu. Khí vận bị Thiên Cực Ách Vận Châu phá hư, vận rủi quấn thân, thân thể bị Thiên Cực Tĩnh Mặc Châu tan rã khiến cho yếu ớt không chịu nổi, Nguyên Thần bị Thiên Cực Mộng Cảnh Châu dao động khiến cho ảm đạm. Vòng xoáy hình thành, hạt châu không cách nào phá hư, chỉ có thể lấy thân thể mạnh mẽ đối kháng, tăng cao tu vi có thể tiếp nhận càng nhiều. Lấy Nguyện Huyết có thể tiêu trừ một phần ảnh hưởng của vòng xoáy trong khoảng thời gian ngắn. Nếu như không làm gì, sau mươi ba ngày thân thể sẽ hoàn toàn không thể thừa nhận, vận chuyển Hồng Mông Tử Khí và cầm thần vật có thể tiếp nhận sáu mươi lăm ngày. 】
Nhìn xem tất cả, Giang Hạo có chút khó có thể tin nổi.
Bản thân lâm vào bên trong vòng xoáy của hung vật thiên cực?
Nhiều nhất chỉ kiên trì được sáu mươi lăm ngày?
---
Cửu Khúc Hoàng Hà.
Lúc này, ánh sáng tinh thần đang nở rộ trên trời cao, Tư Trình lấy nước sông đổ vào sao trời.
Hồi lâu sau, nước sông rơi xuống, tinh quang khôi phục bình thường. Hắn chau mày nói: "Tính ra rồi."
"Kết quả như thầ nào?" Vạn Hưu hỏi.
"Tử Tinh ảm đạm, đại kiếp sắp tới." Tư Trình khó có thể tin nổi.
Hai người liếc nhìn nhau, hình như đều nghĩ đến cái gì đó.
"Đi, đi Bắc Bộ, phải nhanh." Vạn Hưu lập tức nói.
Bích Trúc bên cạnh có chút mờ mịt, đã xảy ra chuyện gì rồi?
"Tiên tử chắc là có thể tự mình rời đi đúng không? Ngươi có tu sĩ Nguyên Thần hỗ trợ, chắc là không chuyện gì, đám Kim Đan chúng ta đi trước đây."
Vừa dứt lời, Vạn Hưu và Tư Trình trực tiếp biến mất tại chỗ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận